Tiếng chuông điện thoại vang lên, cô gái mặc cái áo choàng từ phòng tắm bước ra, cô vơ lấy cái điện thoại đang reo ầm ĩ kia nghe máy: - Alô
Đầu dây bên kia vang lên giọng cô gái đầy chất trẻ trâu:
-Alo, Vy hả? rãnh ko? lát đi xem ca nhạc với tụi này ko? hôm nay có ak nam thần hát đó đi nha? lát nữa h chiều tại công viên Hoàng Gia nhe tút...tút....
Đầu dây bên kia đã ngắt mà ko để cô chen vào câu nói nào, cô nhìn cái điện thoại rồi quăng nó lên giường.
h chiều tại công viên Hoàng Gia. cô gái có mái toc dài ngang lưng màu đen huyền, cô mặc cái áo thun đen có in hình con mèo, cái quần jean ngắn, đang dạo bước tìm chổ mấy con nhỏ bạn thì cô đi wa và dừng lại tại cây hoa anh đào Nhật Bản rất to, cô đứng nhìn ngắm từng cánh hoa rơi cảm thấy rất bình an và nhẹ nhõm. Đang ngắm hoa thì cô bổng chợt nhớ là đúa bạn đang đợi mình, cô vội way người bước đi thì cảm thấy dưới chân đang giẫm phải cái gì đó hơi cứng, vì bản năng thích phá cô liền dùng sức nhấn mạnh chân xuống thì bổng có tiếng la:
- Ai.......daaaaa...aaaa
Cô liền nhìn xuống thì thấy cái bản mặt của ak trai đang nhăn nhó như khỉ ăn ớt, rên la, theo bản tính cô ko ngầ ngại sút thẳng vào mặt làm anh ta ngã ra sàng, vừa sút cô vừa hét:
- Á....á.....aaa TÊN BIẾN THÁI.
Anh chàng quản lý ở phía sau thốt lên:
- Oh my god, trời ơi. Rồi vội vàng chạy lại đở hắn ngồi zậy, phủi đất cát trên người xuống, rồi dòng máu đỏ tươi từ mủi hắn chảy ra, người quản lý liền tìm khăn giấy nhưng ko có. Thấy vậy cô lấy từ trong túi ra chiếc khăn tay thêu cành hồng rất đẹp rồi đưa cho người quản lý để lau máu, xong rồi cô mới xỉa xối ak ta:
- Hừ, đáng đời.
- Nè cô kia làm gì mà bạo lực zử zậy?
Hắn cứ nghênh nghênh cái mặt lên mà hỏi cô, nhìn thấy cái mặt đẹp trai mà bị cô lm cho móp méo, cô lắc đầu ra vẻ thương tiếc rồi nói:
- Ai bảo ak dê tui làm gì? ha, cho đáng đời hahahaha. Cô cười đắc ý
- Nè tui chỉ làm rơi cặp mắt kính rồi cúi xuống nhặt nó thôi chứ thôi mà thèm dê cô làm gì, cái chân thì ngắn thân hình thì như con nấm lùn ai mà thèm dòm, đã zậy đâp tay tui mà còn nhấn xuống nữa, cô có phải con người ko zậy? con gái gì mà mạnh như quỷ.
Cô nghe hắn ta nói mà tức muốn xì khối dám chê cô nấm lùn, rồi còn nói cô là ko phải con người nữa chứ," được, ak cứ đợi đó" cô nhìn xuống đất thấy cặp kính đen đang nằm lăn lóc dưới đất, nhoẻn miệng cười nham hiểm cô mới nói với hắn ta:
-Zậy lổi ko phải do ak?
- Đúng rồi.
- Cũng ko phải do tôi, MÀ LÀ DO CÁI NÀY.
Cô vừa hét vừa đạp bẹp cặp kính của hắn rồi sau đó quay đi mà ko thèm để ý đến hắn đang giận dến mức nào, cặp kính cua hắn đáng giá mấy chục ngàn đô chứ chẳng ít gì.
- Rồi cô cứ đợi đó nếu trái đất tròn ta sẽ còn gặp nhau nữa. Hắn quăng cặp kính vào sọt rác và đi với lòng hậm hực.