Alô, alô, alô…. Anh tức giận vì bị ngắt máy ngang, cũng may là Oanh ngăn lại chứ không là anh đã đập nát cái điện thoại rồi.
Nhi hỏi anh:
- Cô ta nói gì vậy?
Anh thở dài:
- Cô ta nói chỉ phút nữa tin tức Vy bị bắt cóc sẽ bị lan truyền trong thế giới ngầm.
- CÁI GÌ??? Ba người hét lên.
- Chết rồi! nếu lan truyền trong thế giới ngầm thì chắc chắn người đó sẽ biết! Nhi hốt hoảng.
- Nhưng nếu người đó biết thì…. Oanh châu mày lo lắng.
- Nếu như người đó về thì biết ăn nói sau đây? Trời! Ngân than thở.
- Thôi! Tới đâu hay tới đó, chuẩn bị lên thớt đi mấy em ơi! Nhi nói trong vô vọng.
Anh khó hiểu, hỏi lại:
- Các cô đang nói gì vậy?
- Thì là… mà anh khôn biết thì tốt hơn. Ngân nói giọng nghiên nghị như không muốn cho anhh hỏi thêm nữa.
Họ ngồi chờ đợi đúng phút sau điện thoại của Nhi, Ngân và Oanh vang lên, họ nhận được một tin nhắn kèm theo một file hình ảnh:
“Đại bang chủ của Hoàng Long la thế này đây sao? Thật thảm hại…”
Và hình ảnh cô đang bị trói, đầu tóc rủ rượi, trên khóe môi có vệt máu chảy ra nhưng dôi mắt vẫn giương lên ánh nhìn sắt bén.
- Trời!!! Vy…
- Anh vội vàng giật lấy điện thoại của Oanh, nhìn người con gái trong bức hình anh thấy tim mình đau lắm như có ai đó dùng dao cứa vào tim, anh thầm nghĩ đây là cảm giác gì? Sao anh lại thấy đau nhói trong tim khi nhìn thấy cô trong tình cảnh này, chẳng lẽ đây là yêu sao? Không thể nào, đó chỉ là lòng thương hại mà thôi, anh không thể nào yêu cô được, không thể.
HOA KỲ
Hai giờ sáng trong phòng hội đồng của công ty giải trí WINDDY. Một người con trai đang ngồi ngã người ra chiếc ghế tổng giám đốc. Anh có một gương mặt rất đẹp, đôi chân mày đậm, đôi mắt màu đen sâu thẩm giống như nó có thể nhìn thấu tâm hồn của người nào nhìn vào nó, làn da trắng, mái tóc đen huyền.
Anh chợp mắt nghỉ ngơi sau một ngày làm việc căng thẳng nhưng chỉ vừa chợp mắt được một chút thì điện thoại của anh vang lên, trên màng hình hiện lên tên của kẻ phá rối giất ngủ “Jame” hắn là người thông báo cho anh tất cả các hoạt động của bang hội cũng như những thông tin mà hắn nhận được.
Người con trai ấy vơ lấy chiếc điện thoại nghe máy:
- Alô!
- Ken! Cậu mở máy tính lên đi tôi gửi email cho cậu nè.
- Có chuyện gì mà khiến cậu phải phá hoại giờ nghỉ ngơi quý giá của tôi đây?
- Thì mở nhanh đi rồi biết. Jame hối thúc.
- Ừ, ừ chờ chút.
Anh mệt mỏi ngồi dậy mở máy tính vào hộp thư email mở tin nhắn mà Jame gửi cho. Tin nhắn hiện lên gương mặt anh tối sầm lại khi thấy hình ảnh của Khải Vy đầu tóc rũ rượi, ở khóe môi có một vệt máu chảy ra. Anh lấy điện thoại gọi lại cho Jame, giọng lạnh băng:
- Jame! Tin tức này từ đâu gửi tới?
- Của Hắc Thủy.
- Hiện tại có bao nhiêu bang hội biết chuyện này?
- Gần như là tất cả.
- Được rồi cậu hãy chuẩn bị cho tôi một chiếc trực thăng lên sân thượng của tòa nhà WINDDY, tôi sẽ về Việt Nam.
- Trời! Cậu bị điên à? Việt Nam và Mỹ cách nhau tới nữa vòng Trái Đất, đi trực thăng biết khi nào mới tới?
- Yên tâm tôi có cách riêng của tôi, cậu gọi điện kêu người ở sân bay PMK bảo họ chuẩn bị cho tôi một chiếc máy bay riêng.
- Định đi không hộ chiếu à? Bộ cậu tính bị truy nã trên toàn thế giới khi xuất cảnh trái phép hả?
- Ha… thế giới này sẽ loạn lên mất khi có một trên tội phạm truy nã đẹp trai như tôi đây!
- Thôi đi! Cậu đừng có tự tôn cái vẻ đẹp của mình lên quá coi chừng bị cướp sắc hồi nào không hay đó Ken à!
- Ừ… ừ… biết rồi, mà sẵn tiện lấy giùm tôi cái hộ chiếu rồi đến sân bay làm thủ tục giùm tôi luôn đi, mọi việc trong chờ vào cậu, cả công ty này luôn nhá mà đừng quên cậu mà quậy banh cái công ty này là chết với tôi biết chưa?
Ken cúp máy để mặc cho Jame la hét vô điện thoại.
Chỉ sau vài phút một chiếc trực thăng hạ cánh trên sân thượng của tòa nhà WINDDY đưa người con trai ấy rời khỏi đó.
VIỆT NAM
Đã một ngày trôi qua, anh chẳng ăn gì vào bụng. Còn Oanh, Nhi và Ngân đều về bang hội của mình để thu thêm thông tin.
( Nhi: người kế thừa bang hội Bạch Nguyệt. Ngân: phó bang chủ Phi Ưng. Oanh: phó bang chủ Vũ Phong. Bang chủ của các bang hội này là ba của họ.)
Ở Vũ Phong, Oanh đang chống càm suy nghĩ thì Nhi gọi đến, Oanh ngừng lại dòng suy nghĩ bắt máy:
- Alô!
- Sao rồi? Mày có thông tin gì chưa? Nhi hỏi.
- Có rồi, nhưng… Oanh ngập ngừng.
- Nhưng gì nói lẹ đi?
- Thì… tao mới điều tra ra là cái con Thùy Linh kia từng là người yêu của anh Vũ Kỳ.
- Gì??? Nhi hét lên.
- Nhưng họ đã chia tay từ năm trước rồi!
- Sao vậy?
- Lúc trước hai người yêu nhau lắm nhưng chính con Thùy Linh đã bắt cá hai tay quen thêm một người nữa phản bội anh Kỳ, mà mày biết người mà nó quen là ai không?
- Ai? Nhi tò mò.
- Chính là anh Hoàng Nam. Oanh gằng giọng.
- CÁI… GÌ??? Ý mày nói là Vũ Hoàng Nam đó hả?
- Ừm, nhưng giờ đã bị ảnh đá rồi!
- Ôi mẹ ơi! Vậy là giờ nó muốn quay lại với anh Kỳ nhưng không được nên nó mới bắt con Vy ép buột ảnh quay lại đó hả?
- Con nhỏ này chơi đểu thật.
- À…Oanh! Mày gọi điện cho Tuấn Anh với Tuấn Khang bảo mấy ảnh định vị con Vy qua cái vòng cổ mà tao tặng nó đó!
- Ừm… đúng rồi ha, để tao gọi.
- Ok, vậy có tin gì thì gọi cho tao biết nhe?
- Ok, cúp máy đi!
Nhi ngắt điện thoại, Oanh liền bấm số gọi cho Tuấn Anh:
- Alô! Tuấn Anh bắt máy.
- Tuấn Anh em là Oanh nè!
- Có gì không em?
- Anh định vị Vy quay cái vòng cổ mà Nhi tặng đó!
- À… vậy hả? Để anh, mà cho anh số IP đi!
- :::XXX…
- Có gì thì anh gọi cho ha?
- Ok.
Vừa cúp máy cô bật dậy vơ lấy cái áo khoát, leo lên xe chạy thẳng tới nhà Vũ Kỳ, gọi cho hai người còn lại cùng tới đó!