Nương theo kế hoạch sử dụng yêu sách ngày càng thấm sâu, đề tài bình luận về giới tính của Đường Phong cũng ngày càng mạnh, nhưng những mặt nổi này đối với Lục Thiên Thần vẫn chưa đủ, cho một minh tinh hấp thụ ánh sáng mạnh trong thời gian quá ngắn cũng sẽ mang theo nguy hiểm, thậm chí dễ lưu lại ấn tượng cố định, đến trước khi cuộc thi ở ban huấn luyện siêu sao bắt đầu, bộ phận quan hệ xã hội của tập đoàn Thiên Thần lại hướng truyền thông ái muội tiết lộ tin tức, Đường Phong sắp đóng một bộ phim Hollywood, không phải vai phụ mà là vai chính.
Liên tưởng đến thái độ thân mật của siêu sao Michael Kino dành cho Đường Phong trước đây, độ tin cậy của cái thuyết pháp này được tăng mạnh.
Chưa có tác phẩm thì đã trở nên nổi danh, những điều này đều phải quy cho sự cường đại của Lục Thiên Thần cùng khả năng của bộ phận quan hệ xã hội, có thể nói là bộ phận của những người mưu trí, Đường Phong đột nhiên cảm thấy mình có áp lực thật lớn, nếu như cậu không làm tốt thì quá có lỗi với Lục tổng rồi.
Một căn phòng uống cà phê đầy yên tĩnh, trên vách tường là ảnh chụp của các ngôi sao có ảnh hưởng thật lớn đối với ảnh đàn theo từng năm, trong căn phòng tràn ngập mùi hương cà phê thơm ngát chỉ có vài người lẻ loi, có người lên mạng, có người cúi đầu đọc sách, hay ngồi ở trong góc nhẹ giọng trò chuyện.
“Tôi nhớ là anh trước đây không thích uống cà phê.” Trần Minh Húc nhìn vào ly cà phê đen không đường của Đường Phong.
Thực sự là quá trùng hợp, vị trí họ ngồi dĩ nhiên ngay phần tường treo bức họa của cố siêu sao Fiennes Đường, Đường Phong cảm thấy thật thân thiết, lại cảm thấy hình như đang nhìn di ảnh của chính mình khiến cho có chút tư vị là lạ.
“Người đã già sẽ thích uống mấy thứ có tính chất khổ sở.” Đường Phong nói giỡn đem trọng tâm câu chuyện dời đi, chàng trai nhẹ nhàng khuấy cà phê trong ly, “Tháng sau tôi sẽ đi Mỹ.”
“Tin tức là thật?” Trần Minh Húc thoáng cái mở to hai mắt nhìn, không nghĩ tới Đường Phong lại trực tiếp nói ra.
Chàng trai gật đầu: “Mọi thứ đã được chuẩn bị tốt cách đây mấy tháng, tháng sau trực tiếp tiến vào tổ phim, chuyến đi này… đại khái phải ba tháng mới có thể trở về.”
Quen thuộc quá trình quay phim của điện ảnh Hollywood nên Đường Phong rất dễ dàng tính ra chu kỳ quay, kỳ thực đóng phim cũng không mất nhiều thời gian, nhất là ở nước Mỹ, mỗi ngày đều có thời gian quay cố định, có nghỉ ngơi ngày cuối tuần, không tính mệt. Phim điện ảnh không thể quay trong thời gian quá dài bằng không đầu tư cho nhân công cùng vât chất sẽ rất hao phí.
Đây là vì sao khi quay phim điện ảnh sẽ không đóng phim truyền hình nữa, một tập phim truyền hình trả thù lao bốn năm mươi vạn đô cho ngôi sao, nếu như là những bộ phim thần tượng có chế tác sơ sài thì chỉ có mấy vạn, nếu là một bộ phim truyền hình quay nhiều năm thì một ngôi sao phim truyền hình sẽ có thù lao tích lũy không ít.
Nhưng so với điện ảnh, nếu một siêu sao điện ảnh quay một bộ phim điện ảnh thương nghiệp sẽ được trả thù lao cùng các khoản chia hoa hồng cũng có được ít nhất vạn, nếu như lại còn tham gia quá trình chế tác hay gì khác còn có thể kiếm nhiều hơn, mà thời gian lại không vượt qua ba bốn tháng. Mà diễn viên phim truyền hình lại càng mệt hơn một ít, đồng thời bị chế tác của phim ảnh hưởng xuống thì có khả năng trong mấy năm cũng chỉ có một bộ phim truyền hình.
Bởi vì ngươi không có thời gian đi quay phim truyền hình khác, cho dù có đóng phim điện ảnh, thường thường cũng rất khó trở thành vai chính.
Mà một người thực sự yêu thích đóng phim, sẽ hi vọng có thể hợp tác với nhiều đạo diễn khác nhau, đóng nhiều bộ phim khác nhau, ở trong điện ảnh Càng có nhiều chỗ phát huy.
Úc, được rồi, còn có thể có giải thưởng.
Lúc trước những người đứng đầu thu nhập cao đều là ca sĩ, nhưng thời gian đổi thay, hiện tại ca sĩ chỉ chăm chú dựa vào tiếng hát để sống đã gần như không còn, đóng phim mới là thu nhập chính của ca sĩ.
Đối với Đường Phong mà nói, quá mệt mỏi rồi.
Cậu có thể mất ba bốn tháng để quay một bộ phim, có đôi khi chỉ là một tháng, thời gian còn lại có thể đi theo tổ ekip làm tuyên truyền cùng du ngoạn khắp nơi, có thể kết giao thêm càng nhiều người nổi tiếng trong giới ở các quốc gia khác nhau, có thể đi làm càng nhiều chuyện mình thích.
Đây là những lý do vì sao khi ngôi sao đóng phim điện ảnh sẽ rất ít đi hát cũng như đóng phim truyền hình.
“Thật tốt.” Trần Minh Húc gật đầu, hai tay cầm lấy ly cà phê, cười nói, “Chờ anh trở thành Đại minh tinh quốc tế cũng đừng quên những… người bạn cũ này.”
Đường Phong cố ý bày ra một bộ dáng của Đại Minh tinh: “Yên tâm, chờ tôi thành danh rồi sẽ cho cậu một bộ sưu tập độc nhất vô nhị.”
“Cái rắm!”