Sáng hôm sau, tại một siêu thị Mini có một cô nàng sang chảnh trên người khoác không biết bao nhiêu là đồ hàng hiệu đắt tiền khiến ai nhìn vào cũng phải xuýt xoa không ngừng. Đã vậy, đi theo cô là đến tên to cao làm tùy tùng, cô đi đến đâu đồ trong siêu thị vơi đi thấy rõ đúng là theo kiểu mình thích thì mình mua thôi. Tới tầng , sắp đi đến két sắt nơi viên đá mục tiêu của tổ chức trú ngụ thì con chíp vòng tai cô bật ra những âm tanh vừa đủ cho cô nghe thấy:
- Còn s giải xong kí tự mật mã
Cô nhẹ nhàng ra dấu thì người tùy tùng đứng gần cô châm điếu thuốc lên và hút.
- ,,,, ok
Cô lại ra dấu một lần nữa tất cả bảo về thọc tay vào bao áo cô hạ tay xuống người đàn ông hút thuốc hồi nãy thổi phù vào điếu thuốc một cái vào điểm trọng tâm của hệ thống chữa cháy, thì ra đó không phải điếu thuốc bình thường mà nó là độc quyền của tổ chức dùng để phát lủa. Hệ thống phòng cháy nhận thấy sức nóng của lửa nên nước bơm căng ứ và khởi động lên, tất cả bảo vệ mở tung ô lên thiết bị phòng cháy phun nước như mưa. Những chiếc ô che các camera an ninh một cách khéo léo, cô chỉ cần đến với chiếc két sắt ấy và ấn mặt khẩu mà thôi. Nhưng tình hình căng thẳng hơn khi người chủ cửa hàng đi dò la tình hình xem viên đá của mình có ổn không, cô đi ngược lại thì đụng camera còn đi tiếp thì đụng chủ của hàng, cuối cùng cô dùng sợi dây có đầu phía trên như một chất bám dính để đu mình lên không trung thấy chủ của đi qua mặc áo khoác có mũ sau cô nhanh trí ném viên đá vào mũ áo của ông và đu dây xuống trà trộn vào đám tùy tùng như chưa hề có cuộc chia ly.
Đúng như cô dự tính, do hoảng loạn bị mất đá ông chủ chẳng thèm quan tâm đến sự nặng nhẹ của chiếc áo và cho phong tỏa mọi lối ra của siêu thị, cho lục soát từng người một. Đến lượt cô thì cô tỏ ra khó chịu và thái độ bất hợp tác:
- Các anh có quyền gì mà khám xét lục loại túi đồ của tôi,an nhìn tôi giống ăn trộm lắm à hay sao các người kiểm tra tôi. Liệu có phải mấy người khinh thường tôi đúng không??
- Mong cô thông cảm và hợp tác với chúng tôi món đồ chúng tôi mất trị giá của nó thấp nhất là phải tỷ ạ!
Cô hâm hự cho họ kiểm tra túi đồ và quả nhiên chẳng có cái gì khả nghi. Cô đến gần chỗ ông chủ:
- Buồn cho ông quá đi vừa mất tiền vừa mất khách cũng như một nhà đầu tư tương lai
- Tôi thành thật xin lỗi mong cô thông cảm và lượng thứ
- Bây giờ tôi lại chẳng có hứng mua sắm gì nữa nên mạn phép trả lại tất cả những gì đã lấy, tôi còn đang nghĩ đén việc mở rộng khu này ra chút nữa mà ông làm vậy thì làm tôi quá thất vọng
- Tôi hứa à không tôi thề lần sau chuyện này………
- Yên tâm đi không có lần sau đâu, nếu ông mà im lặng từ đầu có vẻ như ông đã lấy được nhiều hơn tỷ đây, thật ngu ngốc
Nói rồi cô bỏ đi cùng đám cấp dưới, cô lân la lại gần để thu hồi viên đá vậy thôi chứ chẳng có ý định gì với cái siêu thị mini không có tiềm lực phát triển này^^. Vậy là xong vụ đầu tiên ở cái mảnh đất này.
- Chúc mừng nhé, lần này đại thắng trở về rồi, Kim Ly Na
- Chỉ là vụ vặt vãnh không đáng để lưu tâm đâu thưa sếp
- Cô quả thật là tuổi trẻ tài cao mà. Tôi đã báo cho bố cô tức sếp tổng rồi. Cô quả thật không hổ danh là con gái của siêu trộm khét tiếng thế giới
- Sếp quá lời, đã có vụ mới chưa ạ
- Cứ từ từ cô, tôi đã thám thính ra vụ mới nhưng e là sẽ tốn không ít thời gian và công sức đâu.
- Khoảng bao lâu ạ?
- Vài tháng, chắc phải vậy.
- Khó đến vậy ư?
- Đúng vậy, đây là một căn nhà vô cùng bí ẩn. Chúng ta cần thăm dò kĩ lưỡng vì có rất nhiều bẫy rắc rối và phức tạp, chỉ cần sa một li thôi là đủ để bị tóm gọn. Mặc dù bề ngoài là một căn nhà bình thường nhưng tầng hầm tức nơi chứa đá quý lại vô cùng hiểm trở tôi cần cô vẽ sơ đò lại
- Vậy rình rập ban đêm liệu có an toàn không?
- Tôi nghĩ là vẽ bản đồ căn hầm phải mất đến hơn tháng nếu cứ đi vào đem e rằng sẽ lộ nên tốt nhất làm sao cho càng đường hoàng càng tốt
- Vậy tấn công khía cạnh nghề nghiệp là tốt nhất
- Đúng vậy, chủ nhà là giáo viên dạy Toán cấp III cô lại là thần đồng nên chắc không khó khăn gì
- Vâng, tôi hiểu
- Đây là hồ sơ học bạ cũng như tên giả cua cô_ Dương Thiên Kim