Siêu Việt Nhị Thứ Nguyên

chương 260: xích mích (1)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“Kizari-kun cũng muốn thử một chút sao... (─‿‿─)!”

Kokonoe Yakumo nhìn điệu bộ rục rịch của Hitomi nhếch miệng cười hỏi.

“Đúng thế, đại sư…(~ ~)!”

Hitomi không phủ nhận gật đầu. Bởi vì, cậu quả thật có chút ngứa nghề.

Figure (nhân vật): Kokonoe Yakumo

Race (chủng tộc): Nhân loại

LV (đẳng cấp) +

Skills: Ninjutsu (LV +), Mahouka (LV)

Trước đó mới chỉ là LV +, chớp mắt đã nhảy đến LV +, chưa kể một thân thể thuật và ma pháp đều từ LV trở lên, thật không hổ danh Nhẫn giả đại sư.

“Lùi xa xa tí, Miyuki-chan…໖_໖!”

“Vâng!”

Miyuki ngoan ngoãn chạy sang một bên đỡ Tatsuya dậy, đôi mắt tò mò hướng về phía Hitomi và Yakumo đang đứng đối mặt nhau.

Hitomi hơi bẻ cổ tay, làm thoáng khởi động động tác, thủ chưởng đưa ra, đẩy một cái tư thế mời, “Đại sư, xuất chiêu đi...ರ_ರ !”

“Đã vậy, ta không khách khí…!”

Ba chữ cuối cùng vừa thốt ra, Yakumo cả người tốc độ đột ngột bạo phát, nắm đấm vung lên nhắm thẳng Hitomi oanh tới.

Có được Kenbunshoku Haki nhập môn cấp bậc, tuy rằng chẳng phải cao thâm gì cảnh giới, nhưng cũng đủ để Hitomi xoay sở.

Thậm chí không cần dùng đến Từ Trường Cảm Ứng, bằng giác quan thứ sáu, Hitomi dễ dàng nhận ra được quỹ tích tấn công của Yakumo, tay phải tức tốc hóa thành tàn ảnh gạt quyền đầu của đối phương ra ngoài.

Boong~~~

Binh~~~hhhh

Bốp ~~~pppp

Trong vòng chưa đầy mười giây, cả Hitomi và trụ trì Yakumo đã giao thủ hơn mười lượt, chiến đấu so với Tatsuya lúc nãy còn căng thẳng và áp lực nhiều lắm.

Mà đối diện Kokonoe trụ trì càng đánh càng kinh hãi.

Bởi lẽ tuy rằng át chế lại tự thân thực lực, cơ thể còn duy trì ma pháp trọng lực hai trên hai tư, nhưng tố chất thân thể của Hitomi vẫn còn nguyên xi đó, nếu chỉ xét về khả năng công kích vật lý phổ thông, thì dù là mười cái Yakumo cũng đừng hòng tổn thương cậu.

Xét riêng về khoản tốc độ công kích và khả năng thể thuật bây giờ thì Hitomi kém xa lắc Yakumo, nhưng không chịu nổi sự kiên trì và bền bỉ a.

Hitomi đánh khó trúng đòn, Kokonoe cũng như vậy, tổn thương hiệu suất cả hai gây ra lại không đồng dạng, mười phút sau, vị trụ trì đáng kính của đền Kyuuchou đầu trọc tròn vo đã sớm to tựa cái đấu, toàn thân mồ hôi dầm dề.

Mặc dù nhìn bề ngoài thì rất khó để nhận biết, thế nhưng chuyên nghiệp thể thuật cao thủ như Tatsuya chỉ cần liếc mắt là phát hiện ngay.

Kokonoe Yakumo, từ lâu đã thoát khỏi đỉnh phong trạng thái, ngay cả Cổ Ma pháp cũng rất khó khăn để duy trì, gợn sóng Psion hết lớn lại nhỏ, thỉnh thoảng chập chờn rồi biến mất.

“Yakumo đại sư, sắp đến giờ học của bên này rồi, trận này lấy ngang tay làm kết quả, ngài xem thế nào…?”

Hitomi đột nhiên dừng lại tấn công, hướng Kokonoe Yakumo đưa ra đề nghị.

“Nếu đánh tiếp thì ta cũng chẳng có cửa để ăn Kizari -kun...Thể năng của cậu thật biến thái…(-.-)!”- Yakumo trụ trì cười khổ nói.

“Như vậy thì xin phép, lần sau gặp lại, đại sư, gửi lời của tôi đến Yamata đám bọn họ giùm …(`・ω・´)!”

Hitomi gật đầu chào Kokonoe, Shiba Tatsuya và Miyuki cũng khom lưng theo đúng lễ tạm biệt sư phụ.

Nhìn ba thân ảnh đi xa, Kokonoe không nhịn được duy trì vẻ bề ngoài thản nhiên nữa rồi, miệng liên tục thổi phù phù vào hai bàn tay đã sưng tấy tự lúc nào. Nhớ lại vừa nãy đối chiến, Kokonoe không khỏi hít một ngụm hơi lạnh.

Làm một Nhẫn giả truyền kỳ, thậm chí có thể xếp vào top hai mươi thế giới cấp đại sư thể thuật, vậy mà tại phương diện thể lực không hề bì kịp đối phương, mà công kích đánh vào người Hitomi, Yakumo cảm tưởng mình đang đánh một cục kim thiết chứ không phải là nhân loại máu thịt.

Còn chưa tính tới, trạng thái đấy là ông đã sử dụng Cổ ma pháp để tăng cường thực lực, nếu dùng thuần túy thể thuật giống Tatsuya, Yakumo không biết liệu bản thân sẽ trụ được mấy phút đây.

Quả thật là quái vật một dạng nam nhân.

“Nè...Hai cậu đang định làm gì thế…(,)?!”

“Tớ đang xem chương trình đào tạo và đăng ký môn tự chọn…!” - Shiba Tatsuya hai tay lướt bàn phím ảo nhanh đến chóng mặt, khiến Erika và Mitzuki hai cô gái phải trầm trồ thán phục.

Erika ngóng cái đầu rực lửa chồm qua người Mitzuki nhìn nhìn một chốc rồi ngạc nhiên hỏi, “Kizari -kun...Cậu nhờ Tatsuya -kun đăng ký hộ môn học sao…(o.)?”

“Thật tình tôi hơi gà mấy khoản này…(@[email protected])!”- Hitomi đáp, “Cho nên đành chọn trước rồi nhờ Tatsuya đăng ký giùm thôi…(-)!”

[Oni-san...Hóa ra anh mù công nghệ...Hí hí...Dở quá đi...≧◔◡◔≦!]

Kuro được dịp tức thì đả kích Hitomi ngay lập tức, khiến cậu chàng xạm mặt lại.

Kể từ lúc con mèo tím này liên kết được với thế giới bên ngoài, học tập kinh nghiệm và cách ứng xử, không hiểu sao từ một cái ngoan hiền nhóc tỳ, giờ trở thành “hổ báo trường mẫu giáo”, quả làm người ta đau đầu.

Hitomi tự động bỏ qua trong đầu Kuro đang nói huyên thuyên, một bên kiểm tra danh sách của mình xem đầy đủ chưa.

“Ok...Ổn rồi đó Tatsuya, cảm ơn cậu…!”

“Không có gì, Kizari -san...(`・ω・´)!”

“Ồ...Nhanh ghê nhỉ…(o.)??”

“Hửm…?!”

Bàn trên một thanh niên khuôn mặt chất phác quay xuống ngó ngó cả bọn gãi gãi đầu nói, “Xin lỗi nhé...Tại tôi cảm thấy hơi kì lạ, hiếm có người nào dùng bàn phím nhập dữ liệu lắm…”

“Nếu quen tay thì sẽ nhanh lắm…”

Shiba Tatsuya gật gù đáp. Thanh niên kia cũng tỏ vẻ đồng ý, thuận miệng nói, “Nhân tiện xin giới thiệu, mình là Saijo Leonhart, gọi Leo là được rồi...!”

“Mình chuyên về gia cố hội tụ pháp thuật đó...☜(˚▽˚)☞!”

Hitomi cảm giác thanh niên này có chút thẳng thắn đến mức buồn cười, chỉ mới quen chưa tới vài giây đồng hồ đã bung hết thông tin của bản thân, mặc dù những thứ ấy cũng không phải cái gì ghê gớm lắm, nhưng chân chất như vậy thì có hơi quá a.

“Mình là Shiba Tatsuya, cứ gọi là Tatsuya được rồi…!”

“Tôi là Kizari Hitomi, gọi tôi là Kizari đi…!”

“Wow...Vậy chuyên ngành của cậu là gì thế, Tatsuya…(,o)?”

Leo hỏi khơi dậy hứng thú trong lòng Hitomi, cậu dỏng tai lên nghe xem Tatsuya trả lời thế nào.

Chỉ thấy thanh niên bình tĩnh tiếp tục nhập số liệu, vừa nhập vừa nói:

“Mình rất kém tại ở các khoản thực hành, nên mục tiêu định ra là trở thành một Kỹ Sư Pháp Thuật!”

“Ồ...Vậy sao...Tớ nghĩ nghề đó khá hợp với cậu đấy...(▰˘◡˘▰)”

Hitomi thì khác, câu trả lời của Tatsuya khiến cậu ngạc nhiên.

Figure (nhân vật): Shiba Tatsuya

Race (chủng tộc): Nhân loại

LV (đẳng cấp) +

Skills: Ninjutsu (Lv +), Mahouka (Ma pháp)- LV+

Thông số của thằng nhóc, thậm chí so với Liu Yunde và Yotsuba Maya còn nhỉn hơn không ít, đặc biệt là về khoản Taijutsu thì ăn đứt hai người này.

Mahouka cũng đạt đến LV+, trong khi Yotsuba Maya và Liu Yunde chỉ có LV+.

Theo nhận định riêng của Hitomi, có được LV trở lên ma pháp thông tin, tức là tương đương sở hữu tiêu chí thấp nhất để thả ra cấp chiến lược ma pháp.

Nên nhớ, chỉ là tiêu chí thấp nhất, bởi vì chiến lược cấp pháp sư, luôn có ma pháp chiến lược của riêng mình, mà đó là hàng tự sáng tạo, không cách nào sao chép, kẻ khác cũng không thể sử dụng được, bởi vì nó chính là lượng thân từng người đo lường sử dụng.

“Kizari-kun, cậu thì sao…?” - Leo hỏi.

“Tôi á...Còn chưa biết nữa...Vẫn đang trong quá trình tìm kiếm đây…!” - Hitomi nhún vai đáp.

Leo vỗ vỗ ngực nhỏ giọng làm ra vẻ bí ẩn, “Cậu cần chọn càng sớm càng tốt...Để tránh đi lệch hướng...Các khóa trước có nhiều đàn anh, đàn chị giống cậu, cuối cùng bị hao tổn rất nhiều thời gian để tuyển môn học tập…^( ‘-’)^ ”

“Cảm ơn, tôi sẽ cân nhắc!”

“Cơ mà...Shiba-kun, Kỹ Sư Pháp thuật yêu cầu kiến thức về dữ liệu và lập trình kinh lắm...Cậu chiu nổi không đấy…(o o)?”

“Con nhỏ này là ai vậy, Kizari -kun…(~)?”

Leo nhíu mày chỉ vào Erika nói, nhưng biết tính cách của cô nàng, Hitomi thầm than, chuẩn bị phải có một trận cãi nhau.

Quả nhiên…

Erika hai con mắt trợn tròn, hướng Leonhart gắt lên, “Cậu nói ai là con nhỏ hả...Thô lỗ quá...Biểu sao ngồi đó một mình...≧◔◡◔≦!”

Cạch!

Tựa hồ chạm phải nỗi đau, Leonhart bật thanh ghế sang đứng chồm dậy khí thế hung hăng đối đầu với Erika.

“Đừng nghĩ cô đẹp là có quyền phát biểu lung tung nhé…(~)!”

“Ủa...Bộ không biết vẻ ngoài quan trọng thế nào hở…”

“...”

Nghe hai người này cãi lộn thiệt tâm phiền. Chẳng khác nào học sinh cấp một đôi co với nhau vì vấn đề đâu đâu.

May mắn là lúc này, chuông cửa báo hiệu giờ học vang lên, giải thoát cả đám khỏi hai ông “bà chằn” nóng tính.

Tất cả học sinh nhanh chóng trở về chỗ ngồi ban đầu, chờ đợi giáo viên chủ nhiệm tới.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio