Hitomi rời khỏi Phòng Họp Hội Đồng, nhưng không đi về luôn, mà theo chân Tatsuya về nhà Shiba.
Vốn dĩ hôm nay chính là ngày cuối cùng kết thúc tuần lễ chiêu mộ, lại xảy ra sự kiện khó xử thế này, làm Hitomi nội tâm cảm giác khó chịu.
“Oni-sama và Kizari-san đợi em đi pha cà phê nhé... (✿◠‿◠)!” - Miyuki ngoan ngoãn xung phong nhận nhiệm vụ đi vô phòng bếp, để hai cái đàn anh tranh thủ bàn chuyện.
“Nói đi, Tatsuya, anh thấy cậu có vẻ nghiêm túc, chẳng qua là đồn đãi tầm bậy thôi mà…(,)!?”
“Nếu như thế thì tốt, nhưng em nghĩ không phải, Sen-pai!”
“Việc này rất có thể liên quan đến Tổ Chức Chính Trị Quốc Tế Phi Ma Thuật - Blanche!”
“Blanche…(o )?!” -Hitomi nghi ngờ hỏi, “Anh chưa nghe từ ấy bao giờ, có phải thông tin mật không vậy…?”
“Kizari sen-pai đoán rất chuẩn xác...Em nghĩ là anh đã ẩn tu ở nơi nào đó, nên có lẽ không biết vụ này…~~~”
Theo lời Shiba Tatsuya từ từ kể, mọi thứ liền rõ ràng.
Blanche, là tổ chức chuyên chống phá ma thuật. Hoạt động vì mục đích đòi lại công bằng cho những người yếu kém ở khoản ma thuật.
Nhìn thoáng qua tuy giống như các phong trào nhỏ lẻ địa phương, kì thực, họ là những tổ chức khủng bố.
Kẻ tấn công Hitomi hôm bữa, rất có thể là thành viên cấp dưới của Blanche.
Bề ngoài thì những người này ủng hộ chính sách chống đối ma thuật, tuy nhiên về bản chất, thì lại khác biệt.
Khẩu hiệu là xóa bỏ sự bất bình đẳng và phân biệt đối xử vì ma thuật, có điều, bất bình đẳng nhắm tới ở đây, là tiền.
Nói đúng hơn, đó là thu nhập của từng cá nhân.
Giới pháp sư sở hữu thu nhập so với một cái khác tương đương thân phận mà không dùng được ma thuật, gấp khoảng bốn, đến năm lần.
Bởi vì pháp sư là những người có địa vị và tầm ảnh hưởng lớn ở thế giới này.
Tuy nhiên, học tập và thuần thục sử dụng ma pháp, chẳng hề dễ dàng như đồn đãi. Đấy là mồ hôi, xương máu của các pháp sư.
Blanche không hề nhắc tới những điều ấy, mà chỉ dẫn đạo các thành viên về tư tưởng tiêu cực, phản xã hội, nhằm vào các mục đích riêng của bản thân.
Quốc gia đang phân vân khi muốn triệt để xử lý hoặc là không, rốt cuộc vẫn án binh bất động suốt mấy năm qua, để tổ chức này tiếp tục lộng hành.
Shiba Tatsuya nói xong, chốt lại một câu:
“Kì thực, em cũng hiểu cảm giác của họ...Bởi vì không có CAD, đây cũng chỉ là phế nhân ma pháp…”
“Oni-sama…(~)!” - Miyuki bưng cà phê lên, nghe thấy vậy phẫn nộ nói, “Không đúng, Oni-sama năng lực còn hơn thế nữa…”
“MIYUKI!” - Shiba Tatsuya quát lớn, đồng thời nhắc nhở em gái, còn có người ngoài ở đây.
Hitomi biết đây ắt hẳn là bí mật sâu nhất của thằng nhóc, quản chi đến cậu mà nó vẫn không nguyện ý lộ ra.
Có điều nhìn Tatsuya phản ứng, có lẽ một phần là do bất đắc dĩ.
Hitomi chào tạm biệt hai anh em ra về, trong lòng âm thầm lên kế hoạch.
…
No Head Dragon - Vô Đầu Long!
Một tổ chức tội phạm quốc tế Hongkong với hiện đang tạm tránh ở Nhật.
Nếu nói tầm cỡ nguy hiểm, thì chỉ xếp ở hạng trung tiếp cận là cùng. Thế nhưng băng tội phạm này vẫn hoạt động tại Phố Người Hoa và rất nhiều thành phố ở Nhật Bản.
Mà bởi vì dính dáng đến tranh chấp quốc tế, cho nên chính phủ Nhật Bản không thể đại quy mô càn quét các băng hội, thêm vào đó, No Dragon Head cũng dính dáng đến lợi ích của nhiều ông lớn, bởi vậy rất khó xuống tay.
Bình thường tổ chức này vẫn biết điều, chỉ buôn bán trong phạm vi giới hạn, cho nên thủ vệ địa phương hay mắt nhắm mắt mở cho qua.
Mà mục tiêu kế tiếp của Hitomi, chính là nó.
Trên mạng lưới không gì là không thể tìm thấy. Tuy rằng chẳng cách nào có được thông tin chi tiết và vị trí cụ thể, nhưng Hitomi vẫn khoanh nhỏ được vùng cần tìm.
Thời gian có hạn, Hitomi liệu chắc bản thân kì nghỉ sẽ không đủ cho kế hoạch, vậy nên cậu bắt buộc phải gửi đơn cho trường.
Căn hộ cho thuê…
Hitomi giữ bí mật và cũng không cho ai biết tung tích của mình, kể cả Tatsuya hay những người bạn cùng lớp. Đơn giản là vì cậu không muốn hành động bản thân nhận lấy sự chú ý và phiền phức chẳng cần thiết.
Dawn Creation được kiểm tra lần cuối.
Phá giải trình tự, hoàn tất!
Bộ Lưu Trữ ma pháp thức, ổn định!
Hiệu suất, hoàn hảo!
Áo choàng và mặt nạ, đã có!
Hitomi không dùng trang phục Dawn Knight, đơn giản là vì quá nổi bật.
Mười mấy năm chưa hẳn là một khoảng thời gian dài đủ để xóa đi tầm ảnh hưởng của cậu đối với thế giới này.
Figure (nhân vật): Kizari Hitomi
Race (chủng tộc): Nhân loại
Level (Đẳng cấp) +
STR (lực lượng): Lv +
VIT (bền bỉ): Lv +
AGI (nhanh nhẹn): Lv +
INT (thần bí): Lv +
Skills
. Rokushiki (Lục thức): LV (%)
. Firudo (Hải hổ bạo phá quyền): LV (%)
. Upper (biến hình)
. S- Revitalize (Sinh mệnh quy hồi): LV (Hai chiều)
. Mahouka (Ma pháp): LV (%)
. Taijutsu (Thể thuật): LV (%)
Energy: .
Điểm năng lượng tích lũy thêm ba chục ngàn. Hitomi tính bình quân mỗi ngày xấp xỉ thu hoạch hai ngàn, đấy là thường thường nhất, tạm gọi là “thu nhập trung bình” đi.
Khí vận dựa trên quá khứ, hiện tại và tương lai đã và đang tác động lên thế giới, cộng thêm thực lực của bản thân.
Hitomi đoán chừng phổ thông LV liền nhiều nhất là một ngàn điểm, mà cậu mặc dù chưa tới, nhưng chiến lực vượt xa, thanh danh rộng lớn, Khí vận bành trướng gấp đôi không phải không có lý do.
Trọng lực đặt lên cơ thể bây giờ đang là tám lần. Nội tạng rèn luyện vẫn tại quá trình thuế biến, thời gian quá ngắn, chưa xuất hiện tiến triển thêm.
Hitomi kiểm kê toàn bộ những gì mình khả năng lợi dụng.
Rốt cuộc tại tối hôm ấy, thay đổi một thân trang phục, mang kèm vali túi xách, nhẹ nhàng biến mất trong đêm.
…
Làm quốc gia đông dân thứ hai trên thế giới (sau Ấn Độ), gần như ở bất kì đất nước nào đều có bóng dáng của dân TQ, và Nhật Bản cũng không ngoại lệ.
Nếu suy cho cùng thì chữ viết và nước da của dân Nhật cực kì tương tự TQ, thế nhưng phong cách ăn mặc và hành vi ứng xử của họ, là cả một sự khác biệt khó mà san bằng.
Nhật Bản có đến mấy chục thành thị và thị trấn loại vừa & nhỏ.
Phố người Hoa!
Mặc dù không quá nhiều, thế nhưng chí ít có năm con phố người Hoa trải rộng trên toàn Nhật Bản, nơi đây hầu hết sinh sống đều là người TQ.
Một trong số chúng, hiện tại cất chứa đại bản doanh của No Head Dragon- Vô Đầu Long.
Chuyến thăm dò này, liệu sẽ mang đến cho cậu kinh hỉ gì đây, thật đáng chờ mong.
Tám giờ sáng, liền đi lòng vòng, thuận tiện mua ít điểm tâm.
Ẩm thực phố người Hoa không chỉ riêng trong nước, mà còn bổ sung khá đa dạng các nền văn hóa nước khác.
Hitomi cũng thấy được mấy nhà mở sushi, một chuỗi cửa hàng KFC và bán bánh Hamburger nằm ở mé bên trái con đường.
Người nơi đây đa phần đều nói tiếng TQ, thỉnh thoảng mới nghe được vài câu anh văn hay tiếng Nhật xen lẫn vào, chủ yếu là chào hỏi lẫn nhau loại hình.
Nhập phố tùy tục.
Hitomi cũng vậy, cậu mua cho mình hai chiếc bánh quẩy, giá ba yên, hương vị xốp giòn không tệ lắm, ngoài ra còn gặm thêm hai ổ bánh mỳ Việt.
Nếu như có thời gian, Hitomi không ngại đi du xuân và thưởng thức toàn bộ món ngon một lần, tiếc là thời gian không cho phép.
Dạo quanh vài con đường lớn, chuyển sang nhỏ hẹp vắng vẻ hẻm nhỏ, Hitomi bất chợt bị ba nam thanh niên chặn lại.
Dẫn đầu là một gã tóc nhuộm nửa đỏ nửa đen, khuôn mặt nham nhiểm, khoen răng vàng ố cười lên nhìn tởm lợm. Đi sau đàn em, một tên vừa gầy vừa lùn, tên khác to béo ục ịch, đôi mắt ti hí híp híp nhìn Hitomi.
[Kiếm chuyện à…(~.~)!?]
Kẻ đến thoát trông lai giả bất thiện.
Hitomi gặp trường hợp như vậy không phải là ít, khiến cậu cũng lười nhác nói, liền đút tay vô túi nhìn xem bọn kia định giở trò gì.
Nếu quá trớn, đừng trách cậu ra tay độc ác.
“Thằng nhãi...Mày có biết đang đi vào địa bàn của ai không...(ฺ◣д◢)!” - Tựa hồ chờ đợi có chút nóng nảy, gã tóc hai màu đầu lĩnh sẵng giọng hướng Hitomi quát lớn, “Khôn hồn thì giao hết tiền bạc trong túi, ông đây thả cho đi, bằng không…”
Hắn ta bỏ lửng câu nói, tuy nhiên, cổ tay bắt đầu bẻ rôm rốp, đằng sau hai gã đàn em cũng tiến tới, khí thế hừng hực.
Hitomi thấy được ẩn giấu trong ống tay áo hắn thấp thoáng một cái phổ thông CAD. Có vẻ, trước mặt đám du côn, không phải là một lũ đầu đường xó chợ.