Siêu Việt Tài Chính

chương 228: nữ nhân hội tụ

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Cũng như Ngọc Nhi, Nhã Oanh bây giờ về đến nhà gặp mẹ mình. Dù lúc buổi sáng cô rất thắc mắc việc bố mình với Thiếu Kiệt quan hệ ra sao nhưng tại chỗ đó hắn lại không cho cô biết.

Vừa về đến nhà Nhã Oanh đã đến gặp mẹ mình hỏi bà thử xem quan hệ của bố mình và Thiếu Kiệt là gì.

- Mẹ bố có nói quan hệ của bố và Thiếu Kiệt như thế nào không vậy mẹ? Con thấy hôm nay bố mẹ lắm không giống ngày thường tý nào.

Nghe con mình thắc mắc như thế bà cũng biết Nhã Oanh đã chờ đợi cả ngày để biết về chuyện này. bà cũng muốn con mình biết người nó quen không đơn giản như bà từng nhận định nên cũng thở dài một hơi.

- Đúng là bố con có quen biết với cậu nhóc Thiếu Kiệt đó. Mà theo như bố con nói thì cậu ta là người thúc đẫy chuyện bố con được thăng chức hiện này. Con có biết nhà cậu ta còn gấp mấy lần nhà mình không. Mẹ nghe bố con nói một số người quan chức lớn hơn bố con nhiều cũng quen biết với cậu ta.

- Nhà Thiếu Kiệt đang xây dựng mà. Con nhớ là cậu ta nói nhà còn đang xây mà. Làm sao cậu ta nhà lại lớn gấp mấy lần nha mình được.

Gật đầu như xác nhận điều này không sai. Bởi bà cũng nghe chồng bà nói nhà Thiếu Kiệt không chỉ có một mà hiện tại còn một nơi đang xây dựng. Nội bao nhiêu đó thôi đã thấy được nguồn lực của cậu nhóc thế nào.

- Mẹ cũng có biết chuyện này. Bố con nói nhà đang xây chỉ là phần đất xưa của ông ngoại cậu ta để lại còn hiện tại cậu ta ở nhà lớn lắm. Nghe nói đâu còn có cả bảo vệ bên ngoài nếu không được sự cho phép của cậu ta thì vẫn không được vào đâu.

Nhã Oanh lúc này cũng ngỡ ngàng với những gì mình được nghe từ mẹ. Cô không biết Thiếu Kiệt thường xuyên làm việc gì. Nhưng với những gì hắn vẫn thường hay than mình bận thì có lẽ đây sẽ là thật sự bận. Không phải là thoái thác viện cớ như cô thường nghĩ.

- Nhưng mà con thấy như việc này có chút bất thường hay sao ấy. Trước đây con biết nhà Thiếu Kiệt có tiền nhưng không nghĩ đến nhiều như thế chắc là của mẹ cậu ta cho giống như con vậy thôi.. Chứ làm gì mà như mẹ nói chứ.

- Cái này còn ghê hơn này con có biết là tiền làm hợp thức hóa nhà cửa miếng đất của ông ngoại Thiếu Kiệt cũng do một tay cậu ta bỏ ra. Bố con dạo gần đây mới biết được cậu ta còn bỏ vốn cho mẹ mình kinh doanh và bên ngoài thì đồn thổi là cậu ta trúng số nhưng mà lại không phải đâu. Cậu ta còn kinh doanh đầu tư rất nhiều thứ. Xem chừng tài sản cả hai nhà nội ngoại của con cộng lại cũng không bằng đấy.

Nhã tình lúc này bác bỏ ý kiến của con mình. Dù chỉ một tầng thân phận nhưng nó khác xa nhau. Bà sợ con mình sẽ khổ nếu thật sự con bé thích Thiếu Kiệt bởi chồng bà nói đúng. Người ưu tú như Thiếu Kiệt sẽ không ít người để ý đó là chưa kể đến hôn nhân chính trị như Chung Diệp đã nói.

- Mẹ cứ nói quá không đấy? làm gì mà mẹ lại tâng bốc Thiếu Kiêt lên chín tần mây xanh như thế. Con thấy cậu ta vẫn bình thường đôi khi hay nói bận dù con không biết đó là bận việc gì. Nhưng trong trường Thiếu Kiệt thân thiết với rất nhiều người mọi tần lớp. mẹ thấy đấy đi học cậu ta cũng không khoe khoang với những người khác. Con nhìn chẵn giống mẹ nói chút nào.

Nghe mẹ mình đưa Thiếu Kiệt trở thành người thần bí có bối cảnh không lường trước được Nhã Oanh không tin việc này là sự thật. Nên nói lời bênh vực cho hắn. Còn Nhã Tình thấy con mình chưa hiểu chuyện đời nhiều nên cũng lắc đầu bác bỏ.

- Con chưa hiểu cậu ta như thế là điệu thấp không ra mặt. Người ta làm việc lớn chứ không phải ở cấp bậc bố con. Nhưng con đừng nói với mẹ là con thích cậu ta đấy nhé. Chuyện này không tốt đâu.

Thấy Nhã Oanh im lặng không nói gì. Nhã Tình biết bà đoán không sai lệch nên mới thở dài. Bà thấy con mình bên vực cho Thiếu Kiệt cũng đoán ra phần nào. Dù sao mẹ không hiểu ý con thì làm sao mà được.

- Mẹ chỉ khuyên con một điều. Việc con thích cậu ta ra sao mẹ không cần biết nhưng con phải hiểu cậu ta sẽ không chỉ có một mình con. Con nếu muốn trở thành người bên cạnh cậu ta phải biết một người đàn ông bản lĩnh luôn không ít những người con gái theo đuổi. Nếu con chấp nhận được với điều đó. Thì sau này con mới hạnh phúc được. Vì cậu ta sẽ không chỉ có con thôi mà còn có nhiều người nữa đi cùng cậu ta. Nếu muốn trở thành người như thế thì con nên đối diện với hiện thực dù bên cạnh cậu ta có ai đi nữa cũng không được ghen tuôn nếu không con sẽ vĩnh viễn không có được Thiếu Kiệt.

Nhã Tình từ tốn nói ra những điều này bởi Bà nghe theo lời chồng mình. Để lại quyền quyết định cho Nhã Oanh. Muốn sống cùng với một người và chia sẽ người đó cho những người phụ nữ khác. Thì tâm lý ghen tuông luôn chiếm mất lý trí của mình. Bà nói ra để Nhã Oanh tự có lựa chọn cho mình.

Im lặng trầm ngâm Nhã Oanh bây giờ mới hiểu tại sao Thiếu Kiệt lại từ chối lời tỏ tình của mình. Vì hắn dự liệu được nếu hắn có quan hệ trên mức tình bạn với cô thì sau này người đau khổ sẽ là chính cô, Khi không thể chấp nhận sự sang sẽ người đàn ông của mình cho những người khác. Lúc đó cô chắc chắn sẽ phải đau lòng mà từ bỏ đi mối quan hệ này.

- Đấy con tự suy nghĩ đi. Nhưng mà mẹ thấy nếu con làm được những điều này thì con có thể ở cạnh Thiếu Kiệt như cô bé sáng nay vậy.

Nhã Oanh lúc này cũng ngạc nhiên vì mẹ mình ám chỉ Ngọc Nhi bên cạnh Thiếu Kiệt. Mà cô cho rằng Ngọc Nhi cũng chỉ là bạn bình thường như mình với Thiếu Kiệt nên hỏi.

- Ngọc Nhi cũng là bạn bình thường với Thiếu Kiệt thôi mà sao mẹ lại nói thế? Con thấy bạn ấy cũng đâu có tỏ tình gì với Thiếu Kiệt hai người rất bình thường.

- Không con sai rồi cô bé đó biết về Thiếu Kiệt nhiều hơn con đấy. Buổi sáng nay khi bố con nói chuyện với Thiếu Kiệt cô bé đó rất bình thường xem như chuyện này hiển nhiên còn nữa cô ta bên cạnh Thiếu Kiệt chưa bao giờ tỏ tình chỉ âm thâm ở phía sau. Cô bé còn cho con tiếp xúc với Thiếu Kiệt bởi nếu cấm cũng chẵn được gì. Người như cô bé đó đã chấp nhận cho du Thiếu Kiệt có bao nhiêu người đi nữa cô ta cũng không lo lắng bởi cô bé đó biết trong lòng Thiếu Kiệt có cô ta là đủ.

Nhã Tình buổi sáng này quan sát Ngọc Nhi khá lâu và đánh giá vì cô bé này không ngại nhường chỗ cho bà để ngồi cạnh Thiếu Kiệt. Hơn thế nữa bà thấy cô bé quan hệ với Nhã Oanh không tệ nhưng lại đễ Nhã Oanh như thế thì chắc hẳn cô đã hơn con bà về mặt nào đó.

- Mẹ nói gì mơ hồ quá vậy. bạn bè con mà mẹ đánh giá như thế đâu được. Cái đó chỉ là mơ hồ một phía từ mẹ thôi. Làm gì có ai đánh giá bạn của con mình như thế.

- Con nên nhớ giữa hai người phụ nữ với nhau một người đàn ông người nào biết im lặng đứng phía sau lúc đó mới giữ được người mình yêu nếu người đó trong tim thật sự có con. hôm nay chỉ nói với con như thế thôi con tự mà tìm cách cho mình quyết định là ở con.

Thấy con mình như đang tiếp nhận như ý kiến mà một người mẹ như bà đưa ra. Nhã tình cũng lắc đầu rồi mới đứng dậy. Định tiếp tục công việc vừa rồi bà bỏ giữa chừng, nhưng chợt nhớ ra điều gì đó mới nói với Nhã Oanh.

- À sắp tới sinh nhật con rồi hôm đó mời luôn cả Thiếu Kiệt để có gì mẹ xin lỗi luôn việc sáng này.

Không đáp lại lời mẹ mình Nhã Oanh đang chìm trong những câu nói của Nhã Tình. Cô đang quá nhiều sự khó hiểu vài rối bời trong tâm trí. Nhã Tình thấy thế cũng chỉ lắc đầu. Bà thấy xem ra phải lựa đến lúc nào đó con mình suy nghĩ thấu đáo chuyện này lúc đó mới nhắc cho Nhã Oanh.

Nhã Oanh thì vẫn đang phân vân giữa việc đúng hay sai, chấp nhận được hay không việc Thiếu Kiệt sẽ có người khác ngoài mình. Trước đây cô không hề lo lắng gì về những gì sắp tới nhưng giờ đây chắc chắn cô phải nghĩ. Bởi quyết định này có thể nói khá quan trọng với Nhã Oanh.

Thiếu Kiệt sau khi tan trường bắt đầu đi về nhà Hà Vi. Nhìn thấy Tấn Phát đang chơi đùa trong sân cũng Khai Huy. Thấy Thiếu Kiệt về Tấn Phát chạy đến trước mặt hắn nhìn nhìn.

- Anh Kiệt mới đi học về à. Hôm nay em mới đi thăm bố xong. Bố nói khỏe hơn rồi chỉ cần một thời gian nữa bố về nhà được rồi.

Xoa đầu Tấn Phát bởi vì sự ngây thơ của cậu bé. Thiếu Kiệt biết Tấn tâm chỉ nói như thế để cho Tấn Phát yên tâm thôi. Chứ bệnh như hắn mà chỉ mới ở bệnh viện một ngày mà khỏe hơn thì chỉ có thuốc tiên mới như thế. Mà xã hội này làm gì có tiên dược như mấy truyện đô thị tiên hiệp.

- Ừ bố em sẽ mau khỏe thôi. Sắp tới em cũng đi học mà lo gì. Đến lúc đó em đến trường mới nè. Lại quen được bạn học mới.

- Vâng! Mai mốt em đi học sẽ có bạn thật nhiều bạn. Lúc đó em dẫn Anh Kiệt đi trường em chơi.

Vừa nói vừa diễn tả hành động của Tấn Phát không khỏi làm Thiếu Kiệt bật cười nhưng chợt nhớ điều gì đó nên nói với Tấn Phát.

- Tối nay Anh có khách đến nhà bé Phát không được quậy phá nhé có gì chơi cùng chú Khải Huy và Anh Tường được không nào.

- Vâng tối nay em sẽ ngoan, sẽ không làm phiền anh Kiệt với người ta đến.

Khải Huy lúc này cũng đi lại tay ôm trái bóng vừa rồi vừa chơi với Tấn Phát. Đợi Khải Huy đến gần mình Thiếu Kiệt mới nói.

- Tối nay cậu bé có chơi đùa anh trông giúp bọn em vì có mấy người khách đến em cần bàn với họ một ít việc.

- Ấy chuyện này Hà Vi có nói với anh rồi yên tâm không sao hết để anh. Cậu nhóc này cứ giao cho anh là được.

Nhìn Tấn Phát đứng cùng Khai Huy Thiếu Kiệt cười với hắn nói.

- Em chơi cùng chú Khải Huy đi anh vào nhà tắm đây. Nhớ canh giờ ăn cơm đấy không được ăn cơm trễ nha Tấn Phát.

- Vâng em với chú Khải huy chơi anh vào nhà đi.

Bước lên bật tam cấp trong nhà Thiếu Kiệt thấy Hà Vi đứng ở đó nhìn mình cười rồi nói.

- Mình đã liên hệ đủ người cho cậu rồi đấy. Mà có chuyện gì mà cậu phải triệu tập mọi người như thế vậy.

- Ừ hồi sáng Phùng Kiếm Hoa gọi điện thoại cho mình nói có tin tức của Ngô Nam

Hà Vi nghe được có tin tức của Ngô Nam lại giật mình cắt lời Thiếu Kiệt

- Hắn lại đến Lưu Minh nữa à. Một lần chưa chừa sao?

- Không hắn kỳ này ra lệnh khá mơ hồ. Nói Phùng Kiến Hoa tiếp cận mình. Còn lý do ra sao thì chưa biết được. Mình cũng đã nói hắn tìm hiểu ý định thật sự của bọn người Ngô Nam là gì. Không thấy hắn báo lại chắc lát nữa hắn cũng qua tới đây để hỏi thăm chi tiết.

Nghe Thiếu Kiệt nói rõ hết ngọn nguồn Hà Vi cũng trầm mặc. Đối với lần này nhiệm vụ của Phùng Kiên Hoa khá mơ hồ. tiếp cận nhưng với hình thức ra sao thì không ai biết được.

Thiếu Kiệt nhìn vào phòng khách thì thấy cái bàn mọi thường hôm nay được ghép lại với hai cái bàn cùng kích cỡ. lại có thêm nhiều ghế nên mới hỏi Hà Vi.

- À mà cậu gọi bao nhiêu người vậy nhiều lắm hay sao mà để cái bàn dài ghép lại thế kia?

- mình gọi cho mẹ cậu bọn người ở Ngọc Châu mới đến với Khương Đào. Lão Đào nói là đem theo ba người nữa là Phàm Chiến với Tuyết Nhung, thêm mình với cậu nữa gần mười người chưa biết họ có đem ai không nên mình để ghép bàn như thế này có phát sinh thì tính thêm vào.

Thiếu Kiệt bây giờ cũng lắc đầu. Hắn chỉ gọi họp nội bộ mà giờ như thành ăn đám hay sao mà lại có người phát sinh nên cũng bó tay. Bởi không biết những người của Hà Thúc liệu có đem theo người hay không thi hắn còn chưa biết.

- ừ tạm thời như vậy cũng được thôi mình đi tắm rồi xem xét một số thứ trước đã. Cậu xem nếu có người đến sớm thì tiếp dùm mình.

- cậu đi tắm đi còn việc còn lại để mình. Với lại mình đã đặt nhà hàng mang tới mấy món dù sao cũng phải để mọi người có cái gì ăn.

Nghe Hà Vi nói cũng có lý hắn mời người khác đến họp không thì cũng hơi kỳ nếu Hà Vi đã đặt tiệc rồi thì cũng xem như tới họp mặt mọi người cũng tốt.

Thời gian trôi qua cũng không sớm không muộn từng người sau khi sắp xếp xong công việc của mình cũng. Đến nhà của Hà Vi. Hoàng Lâm Nhu về thấy Hà Vi xếp mọi người trong nhà họp không thì lại thấy không ổn. Đến khi biết cô có đặt tiệc bên ngoài đem tới nên nói Hà Vi chuyển thành tiệc ngoài trời vừa ăn vừa nói chuyện. Xem như dùng buổi tối tại Nhà Hà Vi mọi người đều có mặt.

Thấy Ý Kiến đó không tệ Thiếu Kiệt, Chu Tường, Khải Huy với Lâm Vũ được đảm nhận công việc lôi bàn ghế ra ngoài sân trước. Hà Vi thì gọi điện thoại cho Nhà Hàng bảo lấy thêm vài món nướng ngoài trời.

Bọn người vợ chồng Khương Đào đến cùng với Phàm Chiến Và Tuyết Dung. Tiếp đến là Phùng Kiếm Hoa và Vợ mình đem theo luôn cả Phùng Kiếm Nhất. Vì Thay đổi thành tiệc tối ngoài trời nên Hà Vi với Thiếu Kiệt đều thông báo cho những người đến đều có thể mang theo gia đình.

Thiếu Kiệt thấy như thế cũng ổn bởi lúc này không còn người ngoài. Đều là chung một chiếc thuyền nếu thuyền hắn bị lật thì những người này cũng lật theo nên việc có thêm người nhà cũng không quan trọng.

Bọn người của Hà Thúc thì chia nhau từng người một đến. Đầu tiên là Lưu Bá tiếp đến là Trương Hoành, Trần Như Ý. Khi biết tin này cô đã gọi luôn cả Chung Diệp vì bên dưới mình là Chung Diệp hắn cũng có quan hệ với Thiếu Kiệt nhưng khi đem theo gia đình thì Chung Diệp lại đem theo cả vợ mình và Nhã Oanh. Làm cho Thiếu Kiệt bất ngờ không kém.

Hắn hoàn toàn không ngờ chỉ một thời gian ngăn Như Ý đến Lưu Minh làm tại Thiên Hoa. Chung Diệp lại trở thành người thân cận dưới quyền cô. Chỉ có Nhã Oanh khi đến đấy nhìn thấy những gì bày ra trước mặt lúc đó cô mới thật sự tin là Mẹ cô nói đúng Thiếu Kiệt vẫn Không đơn giản như cô vẫn thường nghĩ.

Cô bất giác phát hiện ra Hà Vi cũng ở cùng Thiếu Kiệt lúc này lòng cô khá đau. Nhưng vẫn không dám nói gì. Hà Vi thấy Nhã Oanh đến cũng vui vẻ đón tiếp cô như một người bạn. Tuy hai người có chút đấu đá với nhau nhưng vẫn là khách tới nhà dự tiệt nên Hà Vi vẫn vui vẽ xem như quan hệ của cả ba người không có gì.

Lúc này bên ngoài lại đến một chiếc xe Thiếu Kiệt nhìn qua cũng giật mình bởi đó là xe Cao Thịnh. Hoàng Lâm Nhu lúc này thấy Thiếu Kiệt như thế mới cười cười nói.

- Mẹ thấy Nhã Oanh đến với Chung Diệp nên gọi cả Ngọc Nhi.

Thiếu Kiệt lúc này cũng bó tay với mẹ của mình. Hắn lần đó đứng giữa hai người. Hà Vi với Nhã Oanh còn không xong giờ mẹ hắn còn gọi thêm cả Ngọc Nhi thì không biết hôm nay buổi tiệc này không đơn giản với hắn rồi.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio