Siêu Việt Tài Chính

chương 395: thông minh bị thông minh hại

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Cám ơn đọc giả malua01 đã ủng hộ 1 kim đậu để góp tiền đóng tiền nét cám ơn bạn nhiều.. Thank mọi người đã ủng hộ mua chương theo dõi góp thêm giúp tác có thêm thu nhập cám ơn mọi người. Hiện tại đang phải ra tiệm nét viết thời gian có hạn nên mọi người thông cảm lên hai chương đỡ

Ngay khi Thiếu Kiệt vừa mới hoàn thành một việc có thể nói đi vào lịch sử của thế giới, thì tại một quốc gia khác chênh lệch múi giờ với Thiếu Kiệt có một người đàn ông đang ngồi trên bàn tiếp nhận những thông tin từ thư ký của mình.

- Vâng Hoách Khang hắn nói phía sau Trương Hạo có tới khá nhiều người và những người này hoàn toàn không đồng ý cho chúng ta tham gia vào cổ đông của garena.

Mã Hóa Đằng trầm mặc một lúc, bản thân qua điều tra hắn biết được garena có khá nhiều tiền đầu tư của nước ngoài từ những cái tên không hề biết trong giới kinh doanh. Nhưng hắn không nghĩ tình trạng lại phức tạp đến chừng này.

- Thế người của ta cho theo dõi hai bố con đó báo tin gì về?

- Vâng! Người của mình đi theo Hoách Khang cũng đã liệt kê danh sách những ngày hắn ở Lưu Minh tiếp xúc với Trương Hạo và những người khác. Mã tổng ngài xem đây là bản báo cáo cụ thể.

Doanh Doanh thư ký của Mã Hóa Đằng mới đưa ra một bộ hồ sơ gồm vài tờ giấy nghi cụ thể từng hoạt động của bố con Hoánh Nam với Hoách Khang.

Cầm trên tay bộ hồ sơ Mã Hóa Đằng lúc này cũng đọc thật kỹ để không bỏ sót điều gì. Doanh Doanh đứng một bên cũng căng thẳng cô chưa từng thấy Mã Hóa Đằng chú trọng một việc nào đó như thế này. Cô biết người chủ của mình trước giờ chưa từ bỏ cái gì khi mới bắt đầu.

Một lúc lâu sau chỉ có âm thanh của những tờ giấy được lật đi lật lại trong khoảng không. Mã Hóa Đằng đặt bộ hồ sơ xuống bàn đứng lên. đi lại đứng nhìn ra tấm kính hướng nhìn xuống cổng công ty của mình nói.

- Doanh Doanh cô nói xem chúng ta đã xem nhẹ mục tiêu lần này chăng.

- Theo tôi nghĩ mình đi sai ở một bước nào đó trong việc muốn có cổ phần của garena nên mới gặp khó khăn như lúc này.

Doanh Doanh lúc này cũng nói ra suy nghĩ nước đôi để có thể đáp lại câu hỏi của Mã Hóa Đằng. Bởi nếu cô trả lời quá thẳng thắng có thể làm cho hắn không hài lòng.

- Đúng vậy chúng ta chọn sai đối tượng. Chọn nhầm người để theo đuổi mục tiêu trong việc thâu tóm garena. Tôi thật không ngờ mình lần này lại chủ quan đến thế bị đối phương lừa một cú khá ngoạn mục.

- Ngài nói sao chúng ta bị lừa! Nhưng mà điều này sao có thể chúng ta đã đeo bám mục tiêu ngay những ngày đầu thì làm sao bị lừa được.

Nghe được những lời của Mã Hóa Đằng, Doanh Doanh cũng bất ngờ thốt lên bởi vì đây là lần đầu ngay cả cô cũng không hiểu tại sao Mã Hóa Đằng lại nói họ bị lừa mà không biết.

- Ừ! Chúng ta bị lừa bởi quá trình làm việc của người này và số tuổi của cậu ta làm cho chúng ta cảm giác như cậu ta chỉ là một người được đóng vai nhưng thật chất lại là nhân vật chủ chốt.

- Ý ngài nói là Thiếu Kiệt sao? Nếu thế thì tôi không hiểu. Cậu ta tuổi đời còn chưa lớn nhưng sao lại đứng sau công ty đó được không phải những tài khoản đầu tư vào garena thông qua quan hệ chúng ta biết không ít nhưng hoàn toàn không có cái tên nào của Thiếu Kiệt.

Doanh Doanh lúc này mới biết người Mã Hóa Đằng nói đến là ai. Nhưng cô vẫn cho rằng việc này là không thể. Một người thiếu niên như Thiếu Kiệt không lý nào lại có thể huy động một lượng lớn tiền đầu tư từ những nước khác. Điều đó hoàn toàn không thiết thực. Một nhà đầu tư nào lại muốn bỏ tiền cho một công ty của người chưa đủ vị thành niên còn đang ngồi ghế nhà trường học tập.

- Đúng vậy vì suy nghĩ đó chúng ta bỏ qua mất cậu ta mà không nghĩ đến những thứ khác. Cô nhìn xem theo thông tin thăm dò. Thì ngôi nhà mà Trương Hạo dẫn hai bố con của Hoách Khang đi thuộc về một người của quân đội. Tại đây lại có thằng nhóc Thiếu Kiệt. Tôi nói đúng chứ!

Mã Hóa Đằng lúc này đặt ra câu hỏi cho Doanh Doanh làm cho cô cũng suy nghĩ. Cô thấy việc này bên thu thập tin tức dù cho có dò hỏi thì cũng biết được từ những người xung quanh ở gần đó chưa chắc là đã chính xác.

- Như thế cũng không nói được gì mà Mã tổng. Theo tôi thấy của người quân đội nhưng chưa chắc là của thằng nhóc Thiếu Kiệt đó. Chẳng qua có thể là quan hệ thân thiết liên quan thôi. Dù là quân đội thì việc kéo đầu tư của những người khác ở nước ngoài vào một công ty không ở trong nước họ đâu có lợi.

- Không lần này chúng ta sai rất lớn! Có thể thằng nhóc đó không sở hữu nhưng hắn được cấp ở tại đó để bảo vệ tài nguyên quốc gia. Cô nghĩ một thiếu niên nếu đủ sức giải một bài toán kinh tế của cấp đại học quốc tế hay giải một phương trình nào đó liên quan lớn,có hi vọng dành được các giải thưởng lớn của thế giới thì người đó sẽ trở thành tài nguyên quốc gia được bảo vệ cẩn thận từng chút bởi quân đội. Trong nước ta không ít người được đãi ngộ như thế. Nước họ chắc cũng như vậy.

Doanh Doanh lúc này cũng trầm mặc. Nếu những điều Mã Hóa Đằng nói là đúng thì Thiếu Kiệt có thể sẽ được bảo hộ đúng nghĩa. Việc này đem lại lợi ích cho quốc gia thì lại là chuyện khác.

- Cô nghĩ xem, tất cả người tham dự không nói vấn đề người lớn. chỉ nói về vấn đề học sinh, số lượng người nhiều như thế tại sao lại đãi ở trong nhà đem ra nhà hàng có phải tốt hơn. Có đầy đủ trang thiết bị cần thiết. Chứng tỏ là thằng nhóc Thiếu Kiệt này không thể lộ diện nhiều ở bên ngoài. Cô nhìn xem những đối tượng mà Hoách Khang gặp đều là những người đến sớm và rời đi sau cùng. Này cô nhìn đi báo cáo ghi hai người đó đến là đã có không ít người. Mà sau khi họ rời đi những người này vẫn còn ở lại. Lần lượt từng ngày Trương Hạo đều dẫn hai người đi gặp họ ở từng công ty. Nếu tôi không nhầm thì đây cũng chỉ làm màn che mắt thôi.

Mã Hóa Đằng giải thích theo từng tiết của hồ sơ nhận được nói cho Doanh Doanh nghe. Để cho cô thấy rằng phán đoán của hắn là chính xác. Liên kết những sự kiện trên hồ sơ với những gì Mã Hóa Đằng nói, Doanh Doanh thấy được đều này rất rõ. Trước đây cô cũng không nghĩ đến vấn đề này. Nhưng giờ mới biết là việc đi gặp những người khác nhau ở từng công ty riêng biệt chỉ là để che mắt người khác.

Là người kinh doanh cô hiểu trong một buổi tiệc đã gặp nhau rồi thì việc bàn bạc làm ăn chắc chắn sẽ xảy ra làm sao lại để cho vấn đề này qua một bên để cho người khác tỉnh táo không chút men rượu nào lại đi bàn hợp đồng thì chắc chắn hồ sơ và việc thương lượng bảo đảm sẽ không thành công.

- Như thế chúng ta phải sắp xếp lại từ đầu sao Mã tổng? Với Hoách Khang nữa hắn bây giờ chúng ta sẽ phải phân bố công việc như thế nào? Hắn hiện tại hết giá trị lợi dụng rồi. Chúng ta đã có cái chúng ta cần thì cũng không cần giữ hắn ở lại làm gì.

Doanh Doanh thấy việc Hoách Khang cũng không giúp ích gì nhiều nên muốn hỏi ý kiến của Mã Hóa Đằng để tiến hành cô lập biên chế như những nhân viên trước đây.

- Không cần thiết. Hắn chỉ là một nhân viên quèn hiện tại thăng cấp tổ trưởng là được rồi. Không cần phải quá tuyệt tình, với hắn cũng có quan hệ với Thiếu Kiệt lẫn Trương Hạo. Chắc hắn cũng sẽ không nghĩ như chúng ta lúc đầu. Bởi Thiếu Kiệt có quan hệ với Trương Hạo lần đầu tiên giao dịch với bố hắn nên việc đi gặp ngày đầu có lẽ chỉ là nói chuyện phiếm thôi. Còn thật sự cái màn che lớn nhất là buổi tiệc kìa. Có thể buổi tiệc đã được chuẩn bị từ trước. Trúng dịp nên cho Hoách Khang một hứa hẹn sẽ gặp được những người đầu tư garena. Nên tiệc tối hai bố con họ mới xuất hiện.

Mã Hóa Đằng đem suy nghĩ của mình giải thích cho Doanh Doanh biết tại sao không biên chế nhân viên của Hoách Khang mà chỉ để hắn ở lại làm việc. Bởi hiện tại muốn kết nối quan hệ với Thiếu Kiệt hay là Trương Hạo cũng chỉ có một người duy nhất có thể kết nối được thông qua quan hệ quen biết thì người đó là Hoách Khang.

- Vâng! Vậy sẽ vẫn giữ nguyên vị trí của hắn như thế này. Chỉ sợ là hắn không làm tốt lại bị xuống chức sa thải thì việc này cũng không nằm trong chính năng lực của hắn thôi.

- Ừ quyết định như vậy! Nói với hắn có thời gian thì vẫn giữ liên lạc với Thiếu Kiệt nếu hắn thật sự muốn chứng minh mình trước cao tầng. Như thế hắn biết phải làm thế nào thôi. Còn nữa đem những người tiếp xúc với Thiếu Kiệt hôm triển lãm đó xem xét điều tra lại một lần nữa coi chúng ta bỏ lỡ điều gì không.

Mã Hóa Đằng lúc này cũng chỉ còn một cách là quay lại bước đầu. Bởi chỉ cần biết được người nào thật sự là người chủ chốt trong garena thì mọi thứ sẽ đơn giản hơn nhiều so với phải họp bàn với một nhóm người chia cổ phần. Phương châm càng ít người ý kiến quyết định càng đơn giản.

Doanh Doanh lúc này cũng hiểu mình phải làm điều gì. Bởi họ bị Thiếu Kiệt kéo dài khá lâu mà vẫn trong bế tắc giờ đã có được bước đột phá. Cô hiểu mình phải đẩy nhanh tiến độ để đem những thông tin có thể đạt được thứ mà Mã Hóa Đằng cần.

- Để tôi liên hệ xem thu thập được những người cậu nhóc kia đã tiếp xúc không. Nhưng tôi nghĩ cậu ta tiếp xúc không nhiều lắm với những người khác. Bởi vì nếu mọi người đều như chúng ta nhận định sai lầm thì cậu ta cũng chỉ tiếp xúc với những người mà cậu ta cho thấy đáng hợp tác.

- Tôi nhớ có một nhóm người đã tiếp xúc với thằng nhóc đó. Chắc chắn sẽ có lưu lại, cô nhanh chóng tìm ra những người đó và thông tin của họ xem họ đang có cái gì mà khiến cho thằng nhóc Thiếu Kiệt đó quan tâm. Lần này hành động phải nhanh, vì sơ hở lần này do chính sự thông minh của thằng nhóc mà hại chính hắn. Đừng để đối phương kịp thời phòng bị là được.

Mã Hóa Đằng thấy được cơ hội từ việc suy nghĩ hắn sẽ cho người theo dõi Hoách Khang. Nên Thiếu Kiệt mới làm ra một cái bố cục ảo nhằm đánh lạc hướng hắn nhưng không ngờ buổi tiệc lại là sơ hở do chính Thiếu Kiệt làm ra. Mà đã là cơ hội thì Mã Hóa Đằng lại không thể bỏ qua.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio