Siêu Việt Thăng Cấp Hệ Thống

chương 102: guild

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Kể từ lúc xây xong cả khu, căn cứ với guild thì cũng đã một tháng trôi qua rồi. Guild đã chiêu mộ được gần thành viên, trong đó có tên là thành viên của căn cứ và đã kí vào giấy khế ước và đã biết về căn cứ, còn lại thì chẳng biết gì về căn cứ cả, chỉ là thành viên guild bình thường thôi.

Guild của Hạo Thiên không phân biệt theo cấp A, B, C.....như những guild khác, mà phân biệt theo số cánh hoa trên áo, chia làm cánh và màu khác nhau. Cứ cánh là tăng màu, có màu là nâu, vàng và trắng. Nếu lên hết cấp bậc đó thì sẽ lên đen, giống màu của mấy thành viên cấp thấp trong căn cứ. Nhưng lên đen rồi chưa chắc gì đã được vô căn cứ.

Điều kiện để lên cấp cánh hoa cũng dễ thôi, màu nâu thì mỗi lần làm nhiệm vụ cấp C, cứ thế tăng lên nhiệm vụ mỗi lần số cánh hoa tăng. Màu vàng thì nhiệm vụ cấp B, trắng nhiệm vụ cấp A, nếu làm nhiệm vụ cấp S thì cái tăng cánh.

Nói là guild chứ thật chất là tổ chức cá nhân không đứng về bất kì tổ chức chính phủ nào, còn guild bình thường thì chịu sự giám sát của vua

Luật của guild cũng đơn giản thôi,

. Cấm tiết lộ thông tin của guild

. Cấm gây rối đánh nhau, nếu muốn đánh nhau thì kéo nhau lên lôi đài mà đánh

. Cấm bước lên tầng nếu không phải cấp cánh hoa đen

. Được quyền mua bán trong guild

. Guild là tổ chức thống nhất, phải đoàn kết. Khẩu hiệu chung là

"Người không đụng ta, ta không đụng người

Người đụng ta, Diệt cửu tộc người! "

Đơn giản dễ hiểu còn rất dễ nhớ, không rườm rà như mấy guild khác. Với lại guild của Hạo Thiên có đầu đủ cả tiện nghi, còn có phòng cho thuê nữa cơ, lại còn bán đầy đủ cả thức ăn, dược liệu, thuốc..... Vân vân và mây mây. Không thiếu thứ gì cả. Đúng là nơi lý tưởng mà. Nhờ những ưu thế đó mà trong thời gian ngắn Hạo Thiên đã chiêu mộ được rất nhiều thành viên, đa số mấy tên này tạm được chấp nhận là nhân cách tốt, không khinh miệt người, biết chấp nhận sư thật. Khi biết Hạo Thiên là hội trưởng và mấy người cấp trên mình là đám nhóc, thì chỉ hơi choáng và biết nỗ lực hết mình, còn biết lấy nhóm cậu làm mục tiêu phấn đấu nữa cơ. Hạo Thiên rất hài lòng.

Hiện tại, guild cậu cũng đã bắt đầu nhận được rất nhiều sự tín nhiệm, nhận được rất nhiều nhiệm vụ rồi. Còn về đồng phục chung của guild, là bộ quần áo có màu đen viền tím, bên ngực trái có hình rồng bay quanh một mặt trời, rồng màu tím sậm có chút xanh. Bên hông mỗi thành viên lại treo lơ lững cung linh hình tròn bạc óng ánh, và sợi dây tua rua màu tím nhạt. Di chuyển là lại vang lên tiếng leng keng nhỏ nhẹ êm tai trong không khí.

Bộ đồ này chỉ có người có cánh hoa đen mới có được, chất liệu vải làm nên bộ đồ là loại vải siêu bền chống được lửa, lôi và hắc cấp trở xuống, loại vải này vô cùng mắc, thước vải thôi cũng đã lên đến hàng chục vạn linh tệ rồi. Nhưng Hạo Thiên lại có nhiều vải đến múc may cho người ở guild này và hàng trăm người ở căn cứ, vải đâu ra?

Vải thì cậu chỉ mua thuớc thôi, số còn lại là do tự dệt nên. Mua vải về, nghiên cứu sơ bộ về chất liệu vải, biết được nghiên liệu làm nên nhờ công của Tiểu Siêu, rồi kiếm nguyên liệu và dệt, loại vải này dệt cũng rất mất thời gian, nhưng nhờ dệt trong không gian hệ của Hạo Thiên mà thời gian được cắt giảm đáng kể, nên đã hoàn thành từ tuần trước.

Bây giờ guild đang phát triển rất tốt, hiện tại Hạo Thiên đang đứng trên lầu nhìn xuống sảnh, rất nhiều người đang nói chuyện về nhiệm vụ, về những trận đấu, rồi tạo đội đi làm nhiệm vụ,..... Bên khác, nhiều tên thì đứng vây quanh bảng nhiệm vụ, nhiều tên thì vây quanh nơi bán dược liệu,...... Nhiều âm thanh hỗn loạn, trông rất náo nhiệt a

"Ở đây ta là mạnh nhất! "

tên nào đó hùng hồn la lên

Lập tức, tất cả ánh mắt dồn vào hắn, ngơ ngác, kinh ngạc, khinh thường, đủ loại cả.

Hạo Thiên đứng trên lầu trông xuống, "hửm" cái rồi nhếch mép cười nhạt.

"Người vừa mới nói gì? Ngươi nói ngươi mạnh nhất á? "

tên khác dùng giọng khinh thường la lên

"đúng vậy, ta nói ta mạnh nhất, tên nào không ưng mời ra đấu"

"Được"

Thế là kéo cả đám ra bên ngoài, đi về phía lôi đài. Hạo Thiên cũng có chút hứng thú, đi về phía lan can, nhìn ra bên ngoài rồi nhìn xuống.

"Khai tên đi!"

"Ta là Xích Nam Phương! " tên vừa la làng bảo mình mạnh nhất, tên là Xích Nam Phương, khoảnh mấy tuổi, thân hình tương đối cường tráng, làn da hơi ngăm, mái tóc đen nhánh, bộ mặt mang đầy vẻ thật thà thẳng thắn.

"Còn ta là Tam Thạch! " Tam Thạch là cậu thanh niên tầm mấy tuổi, da trắng, tóc ngắn, cao khoảng m, bộ mặt cương trực, thẳng thắn, không chịu bất công.

"Được rồi, chúng ta mau đấu đi! " Xích Nam Phương la lên.

Thế rồi, đứng trên lôi đài rộng lớn, cả xong vào nhau. Còn bên dưới, nhiều người hò hét kêu la cổ vũ, Hạo Thiên trên lầu chán chường nhìn xuống, đám nhóc đâu ra lòi mặt, cũng tò mò nhìn xuống, nói

" tên này, chắc lv cũng tầm mấy thôi! "

" và !" Hạo Thiên nói, ở đây là Tam Thạch, còn là Xích Nam Phương. Chênh lệch nhau lv, đối vớ người thường, chênh lệch nhau như vậy là điều hết sức khó khăn khi lv mìn thấp hơn.

Xích Nam Phương và Tam Thạch liên tiếp xuất đòn, đòn tấn công mạnh mẽ, có sát lực cao. Còn chèn thêm vào nguyên tố của mình, tạo ra những tiếng nổ lớn từ lôi đài, vang dội khắp nơi.

Cả cứ thế người đấm người đá, người tiến người lùi, người đánh người né. Kéo dài lê thê liên tục cả nửa tiếng. Rốt cuộc cũng kết thúc và kết quả là hòa nhau. Cả đều xả lai trên sàn. Mấy người vay xem, vài người lên đỡ tên này vào phòng nghỉ, nhờ người quản lý chuyên trị thương chăm sóc. Người trị thương ở chỗ Hạo Thiên có người, và cả là nữ. tên Khả Ái, tên Khả Linh là chị em với nhau, cũng là trong những người được Hạo Thiên tuyển chọn. Ngoại hình đẹp, đầy đặn, trắng noãn. Cả chị em đều đẹp như nhau cả, người chị tóc dài màu hồng người em tóc ngắn màu vàng.

Đúng lúc khi Hạo Thiên định quay vào, lại bắt gặp Vũ Miên và người phụ nữ đi cạnh ông ta, người phụ nữ cao ráo ngang với ông, mái tóc dài thướt tha màu đen tuyền, làn da trắng, nhìn tuổi tác cũng phải gần bằng với Vũ Miên, là tầm mấy, nhưng nhìn như mới tuổi . Đẹp đến rạng ngời, nhưng người phụ nữ ấy lại mang một vẻ lạnh lùng khó đoán, như kiểu người ngoài lạnh trong nóng. Mặc bộ y phục tựa như Vũ Miên, áo đen viền tím, bên hông cũng treo lủng lẳng chiếc cung linh tròn màu bạc lấp lánh.

Hạo Thiên quan sát hồi, quay vào trong. Ngồi vào bàn rồi nói với Lâm Phi

"Lâm Phi, ngươi đi xuống dưới, bảo Nhược Tình tra xem, người đăng kí vào cùng lúc với Vũ Miên là ai."

"Vâng"

Lâm Phi nhận lệnh, lập tức đi ngay. Xuống lầu, nói khẽ vào tai Nhược Tình lời của Hạo Thiên. Nhược Tình không chậm trễ, lập tức đi tra, sau đó lên lầu báo lại việc

"Theo thông tin mà Vũ Miên đăng kí, thì có vẻ người đi với ông ta là vợ của ông, tên là Tử Liên! Cả có đăng kí ở tại guild của ta phòng số ạ!"

"Rất tốt, vậy, ngươi có nhớ, tên vừa nãy đánh nhau hiênn đang ở bậc nào trong guild chúng ta không? "

"Theo thuộc hạ nhớ không lầm thì, người tên Xích Nam Phương là cánh màu vàng, còn người tên Tam Thạch thì cánh vàng ạ! "

"Còn Vũ Miên và vợ ông ta? "

" cả đều cánh bậc trắng hết rồi ạ! "

"Được rồi, cảm ơn ngươi. Ngươi có thể lui"

"Vâng"

Thú vị thật. Guild chúng ta không ngờ có nhiều điều thú vị như thế. Aaaa, sao mà buồn chán như thế chứ. Tìm cái gì chơi vậy.

Hạo Thiên ngó đông liếc tây, nhìn đám nhóc hiện đang trong phòng này rồi nói

"Các ngươi muốn chơi trò chơi không?"

"Chơi ạ! "

Sao mà không thèm suy nghĩ gì hết thế này, trả lời nhanh đến thế. Hạo Thiên thầm lắc đầu, lại nói

"Chia phe đánh lộn. Phe nào thắng sẽ được ta rèn cho cặp giáp tay! "

"Quất ngay ạ! " nghe phần thưởng hấp dẫn, bọn nhóc đồng ý ngay không đắn đo, đồ Boss rèn ra toàn là tuyệt phẩm, không có thì buồn lắm.

"Vậy thì đi xuống lôi đài lớn đi! "

Hạo Thiên bước ra khỏi phòng, cùng đám nhóc đi xuống lầu, vừa xuống đến chân lầu thì nhiều tên đã ngay lập tức cúi đầu chào rồi, Hạo Thiên gật đầu, đưa đám nhóc ra ngoài sân.

Ở ngoài này có đấu lớn và sàn nhỏ, Hạo Thiên dùng sức mình, kéo sàn lớn ghép lại với nhau, trong kho di chuyển sàn đấu, tạo ra những thanh âm khó nghe mà lại lớn nữa. Làm cho nhiều người trong công hội rò mò chạy ra hóng chuyện.

Tất cả đứng trên sàn đấu lớn, Hạo Thiên, tiểu Siêu đứng đối diện với đám nhóc. Hạo Thiên nói

" Rồi, chia đội thôi! Để xem nào....."

Hạo Thiên giả vờ trầm ngâm hồi, rồi nói

" đối , quá công bằng rồi! "

"Hảaaaaaa"

Đám nhóc la làng lên, chấn động cả khu, đám người vây xem thì thắc mắc, công bằng? Chênh lệch như thế? Quá lời cho bên nhiều rồi còn gì?

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio