Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

chương 471: vừa thấy đã yêu (4)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Nếu như không phải Thâm Hải Minh Xà nhớ thương nhờ Tề Nhạc thuyết phục Bạch nương tử, chỉ sợ còn không bỏ được. Dù sao, đã lâu rồi nó mới xuống nước, huống chi bây giờ còn có Bạch nương tử làm bạn, sao nó nguyện ý rời khỏi nước cho được chứ? Nhưng mà, vì hạnh phúc lâu dài của mình, nó vạn phần không nỡ bỏ Bạch nương tử trở lại trên bờ. Chỉ muộn hơn Tề Nhạc một lát.

Bạch nương tử nhìn qua mọi người, nói:

- Các vị phải đi sao?

Nàng vô cùng rõ ràng. Thâm Hải Minh Xà là sai khiến của Tề Nhạc, không thể rời khỏi quá xa. Thời điểm hỏi thăm những lời này, ánh mắt của nàng có chút ảm đạm, đôi mắt như hồng bảo thạch nhìn qua người Thâm Hải Minh Xà.

Thâm Hải Minh Xà nói:

- Bạch nương tử, em có muốn đi cùng với anh hay không? Chúng ta vừa mới trở thành bạn, anh thật sự không muốn tách khỏi em.

Bạch nương tử lay nhẹ đầu, nói:

- Thực xin lỗi, không phải em không muốn. Nhưng mà, em sinh hoạt ở nơi này đã lâu. Nơi này là nhà của em, em không muốn rời khỏi nhà của mình. Nếu như sau này anh có rảnh. Có thể tới đây thăm em.

Tuy nàng rất có hảo cảm với Thâm Hải Minh Xà. Nhưng dù sao mới quen không lâu, sau khi tự hỏi. Vẫn quyết định không đi theo Thâm Hải Minh Xà.

Thâm Hải Minh Xà nghe Bạch nương tử trả lời trong lòng khẩn trương, ánh mắt xin giúp đỡ nhìn qua Tề Nhạc, tràn đầy vẻ chờ mong.

Tề Nhạc mỉm cười, đi đến trước mặt Bạch nương tử liền dừng lại, nói:

- Bạch nương tử, tôi muốn hỏi cô một vấn đề. Tu vi bây giờ của cô là bao nhiêu năm?

Bạch nương tử cung kính nói:

- Kỳ Lân vương giả tôn kính, tôi đã tu luyện ở phiến thủy vực này chín ngàn tám trăm năm. Không qua bao lâu nữa, tôi có thể tiến vào cảnh giới vạn năm, đến lúc đó, tôi sẽ không bị thủy vực hạn chế, có thể rời khỏi đây như cha mẹ mình, ngạo du trong thiên địa.

Thâm Hải Minh Xà nói:

- Bạch nương tử và tôi đều là cự thú thủy thuộc tính, hơn nữa cũng đều là loài rắn, tình huống chúng tôi căn bản là giống nhau. Tôi đến tu vi vạn năm, sẽ chuyển hóa thành Thâm Hải Minh Long, mà nàng đến tu vi vạn năm, biến hóa thành Mãng Long.

Hắn cũng hiểu vì sao Bạch nương tử không muốn theo chân bọn họ rời đi, khổ tu hơn chín nghìn năm, lập tức sắp hóa thân thành Long, trở thành thượng vị thần thú, nàng có thể dễ dàng rời khỏi lãnh địa của mình sao? Dù sao, thế giới bên ngoài rất hung hiểm, bất luận là hung thú hay là thần thú, thời điểm gặp cự thú chưa tới vạn năm, một khi bị đối phương phát hiện, sẽ toàn lực hủy diệt. Cho nên, Bạch nương tử không dám dễ dàng rời khỏi lãnh địa của mình.

Tề Nhạc đã tính trước nói:

- Bạch nương tử, tôi nghĩ, cô không muốn theo chúng tôi là có hai nguyên nhân đơn giản, một là cô không muốn rời khỏi lãnh địa của mình, một cái khác, chính là trước khi hóa thành Mãng Long ra ngoài sẽ gặp nguy hiểm. Đúng không?

Bạch nương tử nhìn qua Thâm Hải Minh Xà bên cạnh, vô ý thức gật gật đầu.

Tề Nhạc nói:

- Cảm tình của cô với lãnh địa của mình tôi cũng hiểu được, dù sao đây là thủy vực cô sinh hoạt nhiều năm rồi. Nhưng mà, sau này cô hóa thân thành Long, cũng phải rời khỏi nơi này. Hiện tại rời đi, chẳng qua là sớm hơn một ít mà thôi. Về phần an toàn của cô, tôi có thể cam đoan với cô, chỉ cần Thâm Hải Minh Xà còn sống, tôi vẫn tồn tại, cũng không để cho bất cứ hung thú nào phá hư tu vi của cô. Không biết như vậy cô có thể an tâm đi theo chúng tôi không?

Bạch nương tử vẫn còn có chút do dự, trầm giọng nói:

- Vốn Vương đã nói như vậy, tôi không có gì lo lắng cả, nhưng mà, tôi vẫn có chút bận tâm. Bởi vì tu vi của tôi vượt qua chín ngàn năm, phạm vi khí tức bản thân phát ra rất lớn, rất dễ dàng mang tới phiền toái không cần thiết cho ngài. Hung thú không chỗ nào không có, tôi không hy vọng mang lại phiền toái cho ngài.

Tề Nhạc mỉm cười, nói:

- Chuyện này tôi đã cân nhắc qua. Bạch nương tử, cô thấy như vậy thế nào, nếu như cô nguyện ý, tôi có thể thu cô làm sai khiến giống như Thâm Hải Minh Xà đại ca. Tuy làm vậy có hạn chế với cô, nhưng thời điểm thực lực của tôi tăng lên tới trình độ nhất định, các người có thể đạt được tự do lần nữa.

Bạch nương tử có chút giật mình nhìn qua Tề Nhạc, nói:

- Kỳ Lân vương giả, ngài, ngài nói muốn thu tôi làm sai khiến sao?

Phải biết rằng, trở thành sai khiến của Kỳ Lân, nhất là sai khiến của Hắc Kỳ Lân, địa vị trong thần thú, tuyệt đối là vinh dự cao nhất, cho dù là thượng vị thần thú, cũng rất nguyện ý trở thành sai khiến của Kỳ Lân, đầu tiên, có Kỳ Lân che chở, bọn họ càng chuyên tâm tu luyện, tiếp theo, dưới khí tức Kỳ Lân ảnh hưởng, có tác dụng tăng thực lực của mình lên. Tuy cần phục vụ Kỳ Lân một thời gian ngắn, nhưng bản thân Kỳ Lân chính là vương của thần thú, phục vụ cho Kỳ Lân chính là vinh dự.

Thâm Hải Minh Xà thở dài một hơi, thì ra Tề Nhạc có biện pháp như vậy, khó trách hắn vừa rồi chịu đáp ứng mình. Bất luận là hung thú, thần thú hay là trung lập thú, từ năng lực mà phân chia thành ba cấp khác nhau, chính là hạ vị, trung vị cùng thượng vị.

Có chút viễn cổ cự thú, vừa ra đời đã là thượng vị thần thú, thí dụ như Kỳ Lân, cũng là thượng vị thần thú cực đỉnh, còn có Phượng Hoàng. Mà trong hung thú, Hỗn Độn vừa mới ra đời chính là thượng vị hung thú. Thực lực bản thân của thượng vị hung thú phi thường cường đại, khi tu luyện, thực lực của chúng càng ngày càng mạnh, áp đảo các cự thú khác. Mà có chút cự thú vừa ra đời chính là hạ vị và trung vị.

Nhưng không phải tuyệt đối, khi bọn chúng tu luyện khắc khổ, chẳng những thực lực bản thân tăng lên, đẳng cấp cũng tăng lên tương ứng. Thí dụ hạ vị thần thú tu luyện tới vạn năm chính là trung vị thần thú, mà trung vị thần thú khi tăng lên vạn năm chính là thượng vị thần thú. Từ chuyện này trong chỉnh thể cấp bậc thì hạ vị, trung vị có tiềm lực phát triển không giống nhau.

Cự thú vừa sinh ra phẩm cấp càng cao, tiềm lực phát triển càng mạnh, mà sinh thời chỉ là hạ vị thần thú, muốn đạt tới thượng vị thần thú, phải trả giá bằng cố gắng gấp trăm lần, nghìn lần mới có thể. Từ thực lực đối lập, thời gian tu luyện trong đó, chênh lệch thực lực của ba cấp bậc này càng lớn.

Nhưng mà, nếu như một con hạ vị thần thú tu vi năm ngàn năm gặp một con thượng vị thần thú tu vi ba ngàn năm, thượng vị thần thú không phải đối thủ của nó. Cho nên, phẩm giai chỉ phân cấp dưới điều kiện ngang hàng mà thôi. Thời gian tu luyện càng dài, phẩm giai và năng lực tăng lên rất rõ ràng.

Trong nội tâm đám cự thú, phi thường xem trọng phẩm giai, từ ý nào đó mà nói, Kỳ Lân với tư cách là vương của thần thú, chỉ cần thời gian một ngàn năm ngắn ngủi là đạt tới thực lực đỉnh phong, mà trong thời đại viễn cổ cự thú này, đã có thể so sánh với siêu phẩm thần thú.

Từ góc độ hung thú mà nói, thời điểm Thâm Hải Minh Xà vừa ra đời chính là thượng vị hung thú, có địa vị quan trọng trong thế giới hung thú, nhất là trong biển rộng, thần thú không thể chống lại chúng.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio