Lục Dao nghi ngờ ngẩng đầu, “Không phải sao?”
“Người bắt cô là Triệu Lập Khôn?” Hạ Thần Phong lấy nửa mảnh tiền cổ từ trong lòng ra, “Tôi thấy cái này trong va ly mà cô bị nhốt.” Hạ Thần Phong vẫn nhớ, Anh đã thấy nửa mảnh tiền cổ này ở chỗ của Lục Dao, lúc ở trong ký túc xá cô bị người khác theo dõi, người đó cũng bỏ lại hai nửa mảnh tiền cổ như thế này.
Lục Dao nhìn mảnh tiền cổ kia, điều này thì cô không biết, “Hung thủ không phải Triệu Lập Khôn vậy thì là ai?”
“An Chí Minh.”
Lục Dao tỏ vẻ mơ hồ, rõ ràng là cô không có chút quen thuộc nào đối với cái tên này, Hạ Thần Phong dường như nhìn ra được sự mơ hồ của cô, “Chính là người hóa trang của các cô, Vienna.”
Vienna?
Lục Dao không nghĩ ra được vì sao Vienna lại giết An Thiến, hơn nữa ngày thường nhìn Vienna vốn rất...
“Tên thật của Vienna là An Chí Minh, giới tính nam.” Hạ Thần Phong nói xong rồi nhìn Lục Dao, hiển nhiên là cô cũng là giống với anh lúc trước, cũng có chút không thể tin được.
Phải biết rằng, Lục Dao đã từng nhìn thấy Vienna mặc váy trễ ngực rồi đấy, dáng người đẹp như vậy, thế mà bây giờ có người nói với cô, thực ra người vẫn luôn có cúp ngực cỡ C như vậy lại là một người đàn ông...
“Trước hết chúng ta đừng nói tới việc này...” Lục Dao vừa mới tỉnh lại, Hạ Thần Phong không muốn để cô phải phiền não như vậy, “Trước tiên cô nghỉ ngơi cho tốt đi, đợi đến lúc ra viện rồi nói.”
Lục Dao quen biết Hạ Thần Phong cũng được một thời gian rồi, nhưng đây là lần đầu tiên cô thấy một Hạ Thần Phong “ngọt ngào” như vậy, cô hơi hơi đỏ mặt, “Anh... vì sao anh lại ở đây...”
Đúng vậy, vì sao Hạ Thần Phong lại ở đây? Bây giờ vừa mới bắt được hung thủ, trong Cục Cảnh sát chắc chắn có một đống việc cần phải làm. Lúc Lục Dao vừa tỉnh lại vẫn nghe thấy anh đang gọi điện, tuy Hạ Thần Phong cứu mình nhưng rõ ràng anh có thể để mình ở đó rồi rời đi, nhưng Hạ Thần Phong lại không đi mà ở bên cạnh chăm sóc cô.
Như vậy có phải chứng tỏ, cô có thể mong chờ nhiều hơn một chút?
Một tay Hạ Thần Phong nâng cằm của Lục Dao khiến cô nhìn thẳng vào anh.
“Lục Dao, tôi thừa nhận... Tôi đã không thể để mất em nữa rồi.”
Hạ Thần Phong là một người rất quyết đoán, những việc muốn làm cũng làm rất dứt khoát. Lúc này anh đã nhìn rõ lòng mình, vậy thì anh cũng muốn để Lục Dao biết, vũng bùn tình cảm này không chỉ một mình anh chìm xuống, muốn chìm xuống thì cũng phải là hai người cùng nhau sa vào. Lúc này Lục Dao thật sự cảm thấy mơ hồ.
Hạ Thần Phong nhìn Lục Dao, sự kiên định và tình cảm dịu dàng trong mắt anh không cho phép Lục Dao né tránh, “Cho nên Lục Dao, từ bây giờ trở đi, mong em chiếu cố tôi nhiều hơn.”
Tầm nhìn của Lục Dao ngay lập tức trở nên rõ ràng, cô nhìn người đàn ông đẹp trai ở trước mặt. Cô không biết người này đã cắm rễ trong lòng mình từ lúc nào, thế nên cô liền hiểu ra, mấy lần xem quẻ đều không chính xác là vì trong lòng cô âm thầm hy vọng mọi chuyện của anh đều suôn sẻ, may mắn, cô đã mất đi trạng thái bình thản trước đây.
Hạ Thần Phong thấy Lục Dao không lên tiếng phản đối, lần đầu tiên anh cười thành tiếng, vuốt tóc Lục Dao, “Được rồi, em cứ ngoan ngoãn ở đây dưỡng thương đi, tôi về Cục một chuyến, chờ em ngủ dậy rồi, chúng ta lại nói đến chuyện vụ án.” Hạ Thần Phong liếc nhìn về phía ngoài cửa, “Em yên tâm, ngoài cửa có Tiểu Quách, sẽ không có chuyện gì nữa đâu.”
Hạ Thần Phong đứng dậy, sắp xếp ổn thỏa cho Lục Dao xong thì anh đi đến cửa phòng bệnh, xoay đầu nhìn Lục Dao một cái thật sâu, sau đó mở cửa đi ra khỏi phòng bệnh.
Lúc này đã là đêm khuya rồi, ban đầu vì thuốc đã hết tác dụng, lại thêm trong lòng bất an nên Lục Dao mới tỉnh lại, bây giờ Hạ Thần Phong đi rồi, cô cũng cảm thấy rất mệt mỏi, lại tiếp tục ngủ mê mệt lần nữa.
Lúc Hạ Thần Phong trở về Cục Cảnh sát, phóng viên ở cửa không hề ít đi, ngược lại còn nhiều hơn rất nhiều, đám phóng viên này nhìn thấy xe của Hạ Thần Phong tiến vào liền vây lại giống như nhìn thấy miếng thịt vậy. Nhưng Hạ Thần Phong là người như thế nào chứ, anh hoàn toàn không thèm để ý, trực tiếp lái xe vào dưới sự trợ giúp của cảnh sát bảo vệ.
Đi vào văn phòng, Tiểu Đao khẽ ngân nga một khúc hát, cậu liếc nhìn Hạ Thần Phong vừa mới đi vào, “Lục Dao tỉnh rồi à?” Hạ Thần Phong gật đầu, kéo ghế ở một bên, “Sao rồi?”
Tiểu Đao cầm lấy một bản ghi chép, “Nhân hết tội rồi.”
“Chẳng qua, lần này cũng may là có mẫu ADN kia, An Thiến và An Chí Minh lại là chị em có quan hệ huyết thống...” Tiểu Đao bùi ngùi nói.
Thì ra ADN phát hiện được ở trên cốc và ADN của An Thiến có một phần khớp với nhau, điều tra ra thì bất ngờ phát hiện An Thiến lại có một người em trai cùng cha khác mẹ tên là An Chí Minh.
Nhưng sáu năm trước An Chí Minh đã biến mất, sau đó lại xuất hiện thêm một chuyên viên trang điểm tên là Vienna.
Tiểu Đao nhớ đến lời khai của An Chí Minh vừa nãy, cậu đột nhiên cảm thấy da gà trên toàn thân nổi lên, “Lời khai ở đây, anh tự xem đi, em đến phòng nghỉ ngơi chợp mắt một lát.” Tiểu Đao ngậm điếu thuốc, híp mắt lại đi sang phòng nghỉ ngơi bên cạnh.
Hạ Thần Phong uống một ngụm trà đặc, giở tập bút lục thật dày ra.
...
An Chí Minh và An Thiến có quan hệ chị em, nhưng từ nhỏ quan hệ giữa hai người đã không bình thường. Về sau, An Chí Minh thổ lộ tấm lòng với An Thiến, nhưng lúc đó cô ta đã là nữ diễn viên có chút danh tiếng rồi.
Thứ tình cảm bị luân lý đạo đức cấm đoán này vốn không thể để lộ được. Cho dù lúc đó An Thiến thực sự thích An Chí Minh, nhưng cô ta từ chối hắn là vì muốn làm cho An Chí Minh hoàn toàn từ bỏ. An Thiến nói dối là mình thích con gái, đồng thời vì thân phận đặc thù của An Chí Minh, nên hắn căn bản không thể ở bên An Thiến được.
An Chí Minh thật lòng thích An Thiến, vì An Thiến mà hắn còn đi làm phẫu thuật. Tuy không thể hoàn hoàn trở thành một người con gái thực sự, nhưng đặc trưng ở nửa trên cơ thể chẳng khác gì con gái thực sự. Hơn nữa hắn còn trở thành một chuyên viên trang điểm, An Thiến vô cùng cảm động trước sự hy sinh của hắn, cuối cùng cũng đồng ý với An Chí Minh đã trở thành Vienna.
Hai người vẫn duy trì mối tình không thể công khai này, nhưng tình cảm nhiều bao nhiêu cũng không thắng được thời gian, thêm nữa bên cạnh An Thiến có vô số người đàn ông xuất sắc.
Dựa vào lời khai của An Chí Minh, An Thiến thay đổi rồi, cô ta vứt bỏ tất cả vì muốn thay đổi để có được địa vị cao hơn. Cô ta bắt đầu sử dụng thuốc cấm, thậm chí vì muốn an toàn mà An Thiến giấu mấy thứ đó ở chỗ Vienna. Vì muốn có được nhiều tiền và quyền lợi hơn, An Thiến bắt đầu kết giao với đủ loại đàn ông, vốn dĩ Vienna không biết An Thiến vẫn đồng thời qua lại với những người đàn ông khác, cho đến khi Đổng Vũ phanh phui việc của An Thiến và Lục Nguyên ra.
Vienna tìm An Thiến chất vấn, hắn vốn muốn nghe lời giải thích nhưng An Thiến lại thừa nhận tất cả, thậm chí còn đưa ra đề nghị chấm dứt quan hệ của hai người. Cho dù Vienna níu kéo thể nào, cầu xin thế nào, nhưng một khi An Thiến đã quyết định việc gì thì sẽ không thay đổi, lại thêm bây giờ cô ta đã chán ghét Vienna rồi.
Thậm chí trong lúc cãi nhau, cô ta còn mỉa mai An Chí Minh là một kẻ nam chẳng ra nam, nữ chẳng ra nữ, điều này đã làm An Chí Minh hoàn toàn tuyệt vọng.
Sau đó vì chuyện của Lục Nguyên, An Thiến cáu kỉnh, còn bảo Anh Chí Minh nhân lúc trường quay trường quay bận rộn để buổi tối lén mang thứ đó đến cho cô ta.
Lúc An Chí Minh đi, hắn đã đổ axit với nồng độ cực mạnh lên dây bảo hộ. Dây bảo hộ đó đặt ở một bên, hắn giả vờ đi kiểm tra đồ trang điểm rồi nhân cơ hội cầm bình đổ lên phía trên, hắn chỉ muốn kéo dài chút thời gian.