Bất quá trong 'Thân chuột run lên' của Diệu Diệu, kỳ thật chỉ có năm phần là bị phương án ma quỷ của gia gia chủ doạ, mặt khác năm phần còn có là nhịn không được khoái trá trong thân phát ra.
"Vậy gia gia chủ, tôi đi liên hệ với đảo Da Đen trước." Diệu ca hất chăn của mình lên, chỉ là một cái chăn bị nó hất ra khí thế của áo choàng.
"Đi thôi, thay ta vấn an đảo chủ, bảo nàng ấy thỉnh thoảng rảnh rỗi cũng đến thăm chúng ta." Bóng người tóc đen cười dịu dàng, âm thanh lại lần nữa trở nên ấm áp.
"Hiểu rồi ~ tôi sẽ truyền lời." Diệu Diệu dứt lời nhẹ nhàng nhấn một hình vẽ trên chăn, thân hình liền biến mất trong nháy mắt.
"Thời đại một mực tiến bộ, thật tiện lợi." Gia gia chủ tóc đen nhìn Diệu ca biến mất, cười nói.
. . .
. . .
Bên kia, Tề Y San do Hứa Kỳ Tịch nhập vào sau khi đi tới khu vực an toàn, hiện nay đang chờ ý thức trở về —— hắn muốn dùng tốc độ nhanh nhất xử lý một ngàn phù văn, thăng cấp đến cảnh giới kế tiếp.
Trong thời gian chờ đợi, trong tai nghe truyền đến âm thanh của chị gái kia: "Chị tới đón em, . Em hiện tại ở đâu? Chị tới gần vị trí của em rồi, nhưng không thấy em."
"Ơ? Chị gái này có cơ thể thật à?" Hứa Kỳ Tịch vuốt tai nghe, có một ít tò mò.
Hắn trước đấy còn đang suy nghĩ, chị gái trong tai nghe có thể là chương trình hướng dẫn nào đó của hay không, không nghĩ tới thật sự là người sống phục vụ, có cơ thể tồn tại.
"Chờ chốc lát, tôi lập tức đi ra." Hứa Kỳ Tịch trả lời.
Hắn cầm kiếm lớn, đem tinh thần lực phóng ra, quan sát tình huống gần đây.
Không nhận thấy được khí tức của kẻ xâm lấn, cũng không có chó săn, chỉ có bóng dáng của một người nữ tóc bạc, cưỡi một thiết bị di động loại nhỏ, đứng ở gần đây.
Sau khi xác định không có vấn đề, thân hình của Hứa Kỳ Tịch từ trong góc khuất chui ra, giải trừ phù văn chúc phúc 'Co duỗi như thường', thân hình biến trở về nguyên trạng, đi về hướng người nữ tóc bạc.
"Em không có việc gì thật sự là tốt quá, ." Người nữ tóc bạc sau khi thấy thân hình của Tề Y San, tiến lên dùng sức ôm lấy nàng, sau đó trước khi Hứa Kỳ Tịch có phản ứng, nhẹ nhàng hôn một cái lên hai bên mặt hắn.
Đây là phương thức chào hỏi trong thế giới của , nhưng quá mức nhiệt tình, đối với người sinh trưởng ở địa phương của Đại Hạ như Hứa Kỳ Tịch mà nói có chút xấu hổ.
"Lần tới cho dù là vì tìm kiếm tài liệu chế tác, em cũng không được mạo hiểm như thế. Với chúng ta mà nói, em mới là quan trọng nhất. . . Tài liệu và vân vân, chúng ta có thể tìm, sẽ chậm rãi tìm. Nhưng chúng ta thật sự không thể để mất em." Giọng nói của người nữ tóc bạc trở nên trầm trọng lên.
"Yên tâm đi." Hứa Kỳ Tịch an ủi nói: "Kế tiếp em sẽ chú ý."
Sau đó, người nữ tóc bạc kéo Hứa Kỳ Tịch ngồi lên phương tiện giao thông di động, bay nhanh về một phương hướng, trở về căn cứ.
Hứa Kỳ Tịch không dám ngồi gần người nữ tóc bạc, chủ yếu do thân thể này là của Tề Y San, nói không chừng ý thức của nàng một mực quan tâm tất cả chuyện xảy ra của hiện tại.
Hắn ngồi quá gần người nữ tóc bạc, lỡ như bị hiểu lầm là sỗ sàng liền không đẹp.
Đàn ông mà, vào thời điểm mấu chốt vẫn phải kiềm chế bản thân.
Nhưng dần dần, Hứa Kỳ Tịch phát hiện thân thể của mình vẫn không tự chủ được mà tới gần người nữ tóc bạc!
Thậm chí, hai tay của hắn còn không được khống chế mà đỡ lấy vòng eo nhỏ nhắn của người nữ tóc bạc kia!
Hứa Kỳ Tịch: "! ! !"
Cái này thật sự không phải là mình chủ động, mình không khống chế được!
Lẽ nào mình cũng là loại đàn ông tay và tâm không thống nhất, ngoài miệng nói không muốn không muốn, nhưng thân thể vô cùng thành thật?
Dần dần, cả người Hứa Kỳ Tịch đều dựa vào người nữ tóc bạc—— mà đối phương, tựa như rất thói thuộc tất cả cái này, không có bất kỳ phản ứng gì không thích ứng.
Sau khi dựa vào người nữ tóc bạc, Hứa Kỳ Tịch cũng hơi sửng sốt.
Hắn không nghe được tiếng 'Tim đập', cái này có thể là thế giới của có cấu tạo sinh mệnh khác biệt, không có trái tim?
Thế nhưng, 'Tiếng quạt' từ trên thân của người nữ tóc bạc truyền đến lại là chuyện gì xảy ra?
Trong cơ thể đối phương,tựa như có âm thanh của máy móc đang hoạt động, cảm giác như thùng máy vi tính vậy.
【 người máy? Người cải tạo? 】Một vài suy nghĩ chợt lóe mà qua trong đầu của Hứa Kỳ Tịch.
Nếu như nói, người máy có thể chân thật đến trình độ này . . . Quả thật là quá tinh xảo!
Cũng không biết có nắm giữ kỹ thuật này hay không?
Đang trong lúc suy tư, Hứa Kỳ Tịch phát hiện có cảm giác buồn ngủ, ý thức của hắn bắt đầu biến mất khỏi 'trạng thái nhập hồn'.
Thì ra là thế. . . Cũng không phải tay và miệng của mình không đồng nhất, đơn thuần chỉ là ý thức của Tề Y San đã tỉnh, cho nên mới làm ra hành động vô cùng thân thiết với người nữ tóc bạc này.
Hứa Kỳ Tịch nghĩ như vậy, kiếm lớn bên thân và 《 sổ điểm danh 》 bắt đầu biến mất không thấy, cùng nhau trở về với ý thức của hắn.
Tề Y San đã an toàn, Hứa Kỳ Tịch lúc này cũng an tâm trở về.
. . .
. . .
Sau khi suy nghĩ trở về, Hứa Kỳ Tịch cảm giác chân có chút tê—— đây là di chứng của ngồi xếp bằng thời gian dài, dẫn đến máu ở chân không thông.
"Thật không biết những cao thủ trong phim, ngồi xếp bằng tu luyện, vừa ngồi chính là mấy ngày mấy tháng, làm sao chịu được?" Hứa Kỳ Tịch vừa nhấc đầu, liền cảm giác đỉnh đầu có đồ vật ấm áp.
Là Diệu ca, nằm trên đính đầu của hắn.
【 không nghĩ tới, Diệu ca là một ngạo kiêu, ngoài miệng nói chuyện lạnh lùng như vậy, nhưng trên thực tế thừa dịp mình nhập định thì vô cùng thân thiết leo lên đầu mình nằm? 】
Hứa Kỳ Tịch không lấy Diệu ca xuống, mà là chậm rãi giơ kiếm.
Sau khi trở về từ hành trình đến thế giới lần này, hắn rõ ràng cảm giác được Như Ý Kiếm thay đổi.
Giữa kiếm và hắn trở nên thân thiết hơn!
Loại cảm giác này rất rõ ràng.
Hơn nữa, kiếm dường như xuất hiện linh tính.
"Trong tiểu thuyết võ hiệp, kiếm si đem kiếm trở thành vợ, chẳng lẽ có vài phần đạo lý?" Hứa Kỳ Tịch cẩn thận thưởng thức cảm giác thân mật giữa bản thân và kiếm.
Giống như cảm giác ở chung giữa bản thân và Họa Mi, Tề Y San.
Lại tiếp tục như vậy, hắn có thể sẽ yêu kiếm của mình?
"Đáng sợ, kiếm tu thật sự là đáng sợ. Thảo nào phần lớn kiếm tu, cuối cùng đều là một người một kiếm, chung tình với kiếm, cô độc suốt đời." Hứa Kỳ Tịch cảm khái trong nội tâm.
Trên đỉnh đầu, Diệu ca dường như nghe được lời nói của hắn, trợn mắt một cái —— phiến diện, Hứa Kỳ Tịch đây là phiến diện đối với kiếm tu.
Ai nói kiếm tu liền nhất định sẽ cô độc một đời?
Tìm không được vợ, không thể tự mình biến một người vợ sao? Nhãn giới quá thấp!
Leng keng ~~
Lúc này, dưới lầu vang lên âm thanh chuông cửa ủa.
Hứa Kỳ Tịch khẽ động ý niệm, liền cảm ứng được khí tức thuộc về Diệt Phượng chị em Diệt Hoàng.
Tách ~ Hứa Kỳ Tịch búng tay một cái, niệm lực khẽ động, cửa của lầu một tự động mở. Với cường độ tinh thần lực hiện tại của Hứa Kỳ Tịch, mở một cánh cửa cách xa hơn mười mét, chút lòng thành.
"Cửa nhà của ngài Hứa đổi thành cửa tự động lúc nào?" Diệt Hoàng nghi hoặc.
"Là niệm lực, niệm lực tiện lợi." Hứa Kỳ Tịch cười to: "Hai chị em vì sao trở về nhanh như vậy?"
"Chúng tôi ngồi chuyên cơ trở về, đưa đồ tới cho ngài Hứa, tránh làm lỡ thời gian." Diệt Hoàng trả lời, trong tay nàng mang theo một nhóm phù văn, đều là phù văn chúc phúc Hứa Kỳ Tịch cần.
Mặt khác còn có đồ vật rơi ra từ trong sọ não của 'Tinh Tinh Vương' được phân thân Hứa Kỳ Tịch phong ấn —— dịch não của Hứa Kỳ Tịch.
"Khổ cực các người." Hứa Kỳ Tịch vỗ vỗ kiếm lớn của mình.
Xưa có huyết tế bảo kiếm. . . Ngày hôm nay hắn muốn thử khả năng dùng dịch não luyện kiếm.