Sổ Điểm Danh Vạn Giới

chương 88: 996 phúc báo chưởng!

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Sau khi bị đánh một trận chết khiếp, lại ném ra con bài chưa lật nói không chừng có thể bị đánh thêm một trận.

Hơn nữa con bài chưa lật thứ này thường thường cũng đại biểu cho một loại uy hiếp.

Nhưng ngọc phù《 Thiên Thủ Đại Phật Chưởng 》Hứa Kỳ Tịch mua từ Diệu ca. . . Có thể sử dụng hai phát!

Gặp mặt dùng một phát trước, không có bệnh gì.

Bắt đầu ra bài!

Ngay khi phân thân Hứa Kỳ Tịch tung ra con bài chưa lật trước tiên, Tinh Tinh Vương đối diện đồng thời cũng là hai mắt sáng lên. Nó bị Lôi Xiêm La của Diệt Phượng đánh vào mặt, cũng không thèm để ý.

Bị chút tổn thương không tính nhẹ, nhưng không bị thương đến chết.

Thân hình của nó nhảy lên cao hai trăm mét. . . Trong nháy mắt liền vọt đến trước mặt của phân thân Hứa Kỳ Tịch. Sau đó, nó sử dụng năng lực cường hóa.

Ầm ~ Tinh Tinh Vương trên không trung, trong nháy mắt hóa thành một con quái vật khổng lồ hơn bốn mươi mét!

Cái này hầu như là độ cao của mười bốn tầng lầu!

Chỉ là đè xuống, là có thể ép nát Hứa Kỳ Tịch!

Đây là hình thái lớn nhất của Tinh Tinh Vương dưới ràng buộc của Thế Giới Sương Mù, có thể biến hoá ra. . . Nhưng đủ rồi! Thân thể lớn như thế chỉ cần đè trúng, là có thể đem tất cả phía dưới đè thành con khô.

Đầu óc của con khô có khả năng không thể ăn, nhưng nó không quan tâm. Đẹp xấu cũng không qua trọng, quan trọng là ... Dinh dưỡng vẫn còn là được.

Đối mặt với con quái vật lớn hơn bốn mươi mét từ trên độ cao hai trăm mét đè xuống, bác sĩ Diệt Hoàng mặt mũi trắng bệch.

Càng đáng sợ hơn chính là, con quái vật lớn này còn có khí độc quấn quanh. . . Cứ như bôi phân lên toàn thân, có cảm giác không thể nào ra tay.

Nhưng Tinh Tinh Vương trên không trung, còn không đắc ý được một giây. . .

Một bàn tay khổng lồ không gì sánh được, chợt hiện ra, bóp lấy cổ của nó, đem nó treo trên không trung, khiến nó không cách nào đè xuống!

Tinh Tinh Vương: "? ? ?"

"Thiên Thủ Đại Phật Chưởng!" Phía dưới, truyền đến tiếng vang của phân thân Hứa Kỳ Tịch nhỏ bé, bình thản vô cùng.

Hàng Diệu ca bán, quả nhiên đều là tinh phẩm.

Ngọc phù có uy lực chém giết tất cả tinh thú của cảnh thứ ba giới, lực phá hoại đủ để thay đổi địa hình, đây là lực phá hoại của cảnh giới thứ tư.

Lúc này, ở phía sau của Hứa Kỳ Tịch, có hình bóng của một pho tượng chân chính đỉnh thiên lập địa hiện lên, so với Tinh Tinh Vương còn muốn to hơn gấp hai có thừa.

Phía sau hình bóng ấy, có khoảng một ngàn cái bóng của bàn tay.

Đột nhiên bóp cổ Tinh Tinh Vương, chỉ là một trong một ngàn bàn tay này mà thôi.

Tinh Tinh Vương: "? ? ?"

Đây là cái năng lực gì, phạm quy rồi, thế giới này tồn tại đẳng cấp như thế từ lúc nào?

Hơn nữa, Thế Giới Sương Mù này vì sao có thể chịu đựng được kỹ năng mạnh mẽ như thế?

Rõ ràng ngay cả nó hiện nay phát huy ra chiến lực của cảnh thứ ba giới đỉnh phong, đều bị Thế Giới Sương Mù ràng buộc, hành động khó khăn. Nhưng uy năng của đối phương, hoàn toàn không nhìn hạn chế của Thế Giới Sương Mù.

"Kết thúc." Âm thanh của phân thân Hứa Kỳ Tịch lần thứ hai vang lên.

Sau một giây, hình bóng khổng lồ, lại duỗi ra một tay. Một tay hướng về phía trên nắm hai tay Tinh Tinh Vương, một tay xuống phía dưới nắm lấy hai chân, còn có một tay nắm phần đuôi.

bàn tay còn lại thì đánh về hướng Tinh Tinh Vương.

"Không ~~" Tinh Tinh Vương phát ra tiếng rên tuyệt vọng, âm thanh vang vọng toàn bộ Thế Giới Sương Mù.

Cái này quá tàn nhẫn.

Nó tựa như một đứa nhỏ vô lực, bị người lớn nắm, giãy dụa nhưng không cách nào giãy ra được bàn tay khổng lồ. Cuối cùng, nó chỉ có thể mở mắt trừng trừng nhìn phúc báo chưởng vô tình đánh về hướng nó.

Nội tâm nó hoàn toàn kháng cự chưởng, thậm chí không cần chưởng, nó cảm giác bản thân mình căn bản không chịu được chưởng số lẻ.

Nhưng kỹ năng đều đã ra, nào có đạo lý thu hồi?

Phân thân Hứa Kỳ Tịch không có khả năng lãng phí một ngàn chưởng này. . . Cho dù là cuối cùng đánh không khí, cũng muốn đem hiệu quả của một ngàn chưởng phát huy toàn bộ.

Rầm rầm rầm rầm ~

Tiếng đánh như sấm sét bạo vang trong Thế Giới Sương Mù.

Tất cả mọi người ngẩng đầu, nhìn bầu trời.

Nhìn con Tinh Tinh Vương bất lực, đáng thương, bị treo lên đánh chân chính.

Một chưởng xuống phía dưới, vảy giáp xác vốn được Tinh Tinh Vương lấy làm kiêu ngạo vỡ nát. . .

Hai chưởng xuống, vảy của Tinh Tinh Vương tróc ra toàn bộ, da tróc thịt bong. . . Đặc biệt vị trí đầu của nó, bộ lông nứt ra, lộ ra da thịt —— đây là đặc hiệu ẩn dấu của phúc báo chưởng.

Phía sau đã không còn, chưởng sau đó hầu như là tàn ảnh, căn bản không phân ra được là chưởng thứ mấy, dù sao thì chỉ thấy rằng đang không ngừng tung chưởng vào không gian của Tinh Tinh Vương.

Mỗi một chưởng đều đánh nát không khí, phát ra tiếng sấm bạo vang.

Nhân vật bi kịch của buổi tối ngày hôm nay—— không khí, nó thừa nhận thương tổn mà nó không nên nhận, chưởng, phần lớn đều là nó chịu.

Hơn nữa, nó là vô tội. (o′? ェ? `o)

Sau khi đã hoàn thành tất cả. . .

Chưởng lớn không ngừng vung lên trên không trungg mới dừng lại.

Hình bóng khổng lồ đáng sợ không gì sánh được, chậm rãi thu hồi tay. Một ngàn bàn tay cùng nhau vỗ, tản ra khí tức từ bi, như là vì siêu độ kẻ địch.

Thí chủ, phải có yêu.

Cái gì? Các người không muốn tương thân tương ái?

Nhìn một ngàn bàn tay của tôi, lập lại lần nữa?

Hình bóng khổng lồ toả ra khí tức từ bi, phát ra ánh sáng vàng xán lạn, cuối cùng hóa thành bụi, tan biến.

Còn con Tinh Tinh Vương khiến tiểu đội chinh phạt đau đầu, đã bị đánh thành bột phấn.

"Đáng tiếc. . . Vốn đang nghĩ đến, có thể đem các loại tuyến độc của nó lưu lại hay không." Diệt Phượng nhỏ giọng nói.

Bất quá, khi hình bóng một ngàn tay hiện ra rõ ràng, nàng ấy biết, tuyến độc không có khả năng để lại.

"Tuyến độc có thể không lưu được, nhưng gai độc còn có một cái. . . Diệt Hoàng cứu tôi." Tại cách đó không xa, truyền đến âm thanh suy yếu của đội trưởng Phúc Hắc.

Đội trưởng Phúc Hắc lúc này, đang bị tinh thú chất lỏng bao phủ. Cũng may hắn không phải cô gái xinh đẹp, bằng không cái hình ảnh này, chính là một nội dung cần phải che.

Phía dưới, phân thân Hứa Kỳ Tịch làm dáng vẻ cao nhân, thu hồi ngọc phù《 Thiên Thủ Đại Phật Chưởng 》trân quý.

Còn có thể dùng một lần!

Con bài chưa lật này, siêu cường.

Quan trọng hơn là, chiêu này siêu ngầu!

Cũng không biết có thể dùng nó lắp vào trên kiếm lớn, biến thành kỹ năng chủ động của mình hay không?

Đến lúc đó thử xem, nếu như có thể khiến nó và kiếm lớn dung hợp, liền phát tài.

Vừa nghĩ, hắn lại vươn tay ra.

Một lát sau, một quả 'Phù văn chúc phúc' từ trên không rơi xuống, rơi chính xác vào trong bàn tay của phân thân Hứa Kỳ Tịch.

Chính là thú phù do Tinh Tinh Vương rơi ra.

【 Chúc bạn co được dãn được, có thể lớn có thể nhỏ, co duỗi như thường. 】

Phân thân Hứa Kỳ Tịch: ". . ."

Hắn đột nhiên có chút không muốn mảnh phù văn chúc phúc, có chút xấu hổ.

Bất quá, mảnh phù văn này, thật sự vô cùng thích hợp 'Kiếm lớn' của hắn.

Nếu như kiếm lớn được trang bị mảnh phù văn này, vậy thật sự là có thể lớn có thể nhỏ, biến ảo tùy tâm.

Hơn nữa theo tính chất của kiếm lớn, dù cho đem nó biến thành hình thái của Trảm Hạm Đao, dài hơn một trăm mét, Hứa Kỳ Tịch cầm trong tay, cũng dường như trang giấy.

Trảm Hạm Đao một trăm mét, có thể chém ra tốc độ của kiếm mảnh, thậm chí có thể sử dụng một ít kiếm thuật linh hoạt, vậy quả thật tàn nhẫn.

"Một năng lực rất đúng lúc. . . Cô giáo Tô hẳn là sẽ rất hài lòng." Phân thân Hứa Kỳ Tịch vui vẻ nói.

Khi có năng lực này, sau này đục lổ, có thể làm cho kiếm biến lớn, thuận tiện cô giáo Tô đục lổ.

Hơn nữa, kiếm sau khi biến lớn, nói không chừng có thể đục được nhiều lổ hơn?

Dù cho sau ngàn lổ, lắp vào càng nhiều phù văn cũng không cách nào nâng cao cảnh giới. . . Nhưng mình cam tâm tình nguyện. Có thể trang bị phù văn càng nhiều, phương thức chiến đấu của mình lại càng quỷ dị.

Một ngàn mảnh phù văn chính là một ngàn loại năng lực.

Vạn mảnh phù văn chính là vạn pháp!

Một kiếm có thể phá vạn pháp, nhưng lượng biến sẽ khiến cho biến chất, vạn pháp cũng có thể đè chết một thời đại!

Phân thân Hứa Kỳ Tịch đem phù văn thu hồi.

Sau đó, hắn lại duỗi tay chụp một cái trên không.

Đó là một loại đồ vật dạng 'Chất lỏng', vốn ở trên người Tinh Tinh Vương, nhưng vẫn tồn tại sau phúc báo chưởng.

Cũng không phải 'Chất lỏng' này có bao nhiêu mạnh mẽ, có thể chống chịu được phúc báo chưởng.

Đơn thuần chỉ là bởi vì trên thứ đồ chơi này có khí tức của Hứa Kỳ Tịch.

"Mình có một dự cảm không tốt." Phân thân Hứa Kỳ Tịch nhìn chất lỏng này.

Thứ này, không phải là não bộ của mình chứ?

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio