,
Ngày tháng năm
Về vấn đề nuôi trai bao! Rất nghiêm trọng!!!!
Trên đường Tiểu Lại và Mộc Mộc tan làm đi về nhà, Mộc Mộc muốn mua một chai nước suối.
Mộc Mộc: Tiểu Lại, em còn tiền lẻ không? Anh chỉ có tiền chẵn thôi, cho anh vài tờ tiền lẻ đi.
Tiểu Lại: Tiền lẻ hả? Trong bóp em chỉ còn tờ tệ thôi. (~k)
Mộc Mộc: Cái gì? Chẳng phải mấy ngày trước em còn tờ tệ sao? (~triệu k)
Tiểu Lại: Đúng là em có nhưng mà em đã tiêu hết rồi.
Mộc Mộc: Sao có thể như vậy được? Mới có mấy ngày thôi mà? Em đã làm gì?
Tiểu Lại: Mua đồ ăn cũng cần phải dùng tiền mà? Em cũng cần tiền để ngồi xe mỗi ngày nữa chứ? Em còn phải mua một can dầu, ăn trái cây cũng phải cần tiền nữa…..
Mộc Mộc: Đây là bao nhiêu tiền chứ? Nhiều lắm cũng chỉ hết tệ thôi, hơn nữa, em tiêu tệ còn lại vào những gì hả? Có phải em nuôi trai bao không hả?”
Tiểu Lại: Anh bớt đi, bây giờ tệ cũng có thể nuôi trai bao hả? Anh xem trai bao người ta chỉ ăn mà không làm hả? Ồ, đúng rồi, lần trước chẳng phải anh đến Thiên Tân dẫn bố em đi dạo phố sao? Lần đó em trả tiền…..Thế mà anh lại vu khống em, anh đi chết đi, (dùng sức vùng tay ra) ngày nào em cũng đi làm vất vả, buổi tối về phải nấu cơm, còn phải dành thời gian để đi dạo phố mua quần áo nữa……Không phải, ý em là anh đúng là không có lương tâm, còn dám nói em như vậy nữa, lương tâm của anh bị chó ăn rồi hả? Anh nói xem (ngón tay véo mạnh vào bắp tay của Mộc Mộc, dùng sức xoay độ) em bảo anh nói……
Mộc Mộc: A……Tiểu Lại, đau quá! Đừng véo……A……
Tiểu Lại: Còn nói em nuôi trai bao không?
Mộc Mộc: Anh không dám, vợ à, em nghe nhầm rồi, ý anh là tiền của vợ đều dùng để nuôi tên mặt đen anh rồi……(Mộc Mộc là người Hải Nam chính cống nên da rất đen, cho dù có bị ném sang Châu Phi thì cũng tưởng anh thật sự là người Châu Phi)
Tiểu Lại: Cũng gần như thế. Được rồi, ồn ào em mệt chết đi được, lòng tự trọng của em cũng chịu tổn thương rất lớn, vì vậy, cả tuần này đều do anh nấu cơm.
Mộc Mộc: anh mãi mãi mãi mãi đều không nói em nuôi trai bao nữa……..Em có thể nấu cơm được không?
Tiểu Lại: Miễn bàn.
Mộc Mộc: Orz…….