Sở Tâm Lam mỗi ngày đều cực kì bận rộn cho nên tối đến thường ngủ ngay khi lên giường, dạo gần đây hầu như Tống Hiểu Thần rất ít ra ngoài vào ban đêm nữa nên việc chia đôi chiếc giường với Tống Hiểu Thần cũng trở thành một thói quen của cô. Hôm nào anh đi công tác thật sự cô thấy có chút trống trải, mối quan hệ của hai người cũng dần tốt lên ngoài những lời nói bàn công việc thì cũng đã bắt đầu nói chuyện phiếm vài câu. Không còn cảm giác phòng ngự trước kia.
Ngày cửa hàng thời trang của Sở Tâm Lam khai trương nhận được rất nhiều sự chú ý thứ nhất do Triệu tiểu thư sở hữu ngoài hậu thuẫn Triệu gia còn có hậu thuẫn vững chắc Tống gia cho nên thu hút không ít người có địa vị xã hội đến. Lúc đứng phát biểu khai trương cũng như cắt băng khánh thành đều có Tống Hiểu Thần đứng cạnh bên, cô cũng nhắc đến sự giúp đỡ rất nhiều từ anh khiến báo chí suýt xoa về sự thuận tình của đôi vợ chồng trai tài gái sắc này.
"Chúc mừng cô! Tôi không nghĩ cô có tài lẻ này mà một người chơi với nhau gần năm như tôi lại không biết đó!" – Cố Minh Ngạn đến mang một lẵng hoa to đùng nói. Sở Tâm Lam có chút bất ngờ khi thấy sự xuất hiện của Cố Minh Ngạn, Tống Hiểu Thần vừa rời đi thì cô ta đến ngay thật sự khiến người ta không khỏi suy nghĩ.
"Tôi còn nhiều thứ mà cô không biết lắm!" – Nhận lẵng hoa Sở Tâm Lam vui vẻ cười, cô cũng muốn nhìn xem người con gái trước mặt muốn giở trò gì, chẳng phải Tống Hiểu Thần đã nói hai người bọn họ đã chấm dứt rồi hay sao.
"Đúng vậy! Nhưng chuyện cô mất trí nhớ lại vô tình làm một người đau khổ đến sống không nổi cô có biết không?" – Cố Minh Ngạn làm ra vẻ thần bí nói, gương mặt tỏ ý khó xử đầy đau buồn. Ánh mắt ý cười hiện lên vô cùng rõ ràng nhìn Sở Tâm Lam.
"Ý cô là sao tôi không hiểu!" – Sở Tâm Lam nhíu mày, linh cảm trong lòng có chuyện không tốt sắp diễn ra.
"Tôi có món quà này tặng cho cô nhân ngày khai trương! Chúc cô sống hạnh phúc mọi chuyện thuận lợi nhé. Tôi có việc phải đi trước hôm khác sẽ ghé đến ủng hộ!" – Cố Minh Ngạn đưa một chiếc họp nhỏ nhỏ cho Sở Tâm lam, cười cười gian trá nói rồi nhanh chóng rời đi. Cầm món quà trên tay trong lòng Sở Tâm Lam vô cùng nghi hoặc.
....
Sở Tâm Lam ngồi trước màn hình vi tính, một đoạn video được mở lên, trước mặt cô là hình ảnh Triệu Khả Như mà cô chưa từng biết, một Triệu Khả Như trầm ổn có chút hống hách trong ánh mắt nhưng nếu quan sát có thể nhận thấy sự cô đơn trong mắt cô ta. Cô ấy ngồi đó chăm chú đọc sách rồi bỗng ánh mắt trở nên ấm áp khi người nào đó xuất hiện, cô vui vẻ nắm tay anh ta, dành cho người đó một nụ cười khả ái nhất.
Chuyển sang một clip khác Triệu Khá Như vừa cười vừa la hét chạy trên tuyết, rồi cô đến nắm tay người đang quay clip níu kéo, có lời nói từ chối nhưng cuối cùng anh cũng chịu thua để máy quay lại mình cũng cùng cô chơi ném tuyết. Sở Tâm Lam như chết trân khi nhìn thấy gương mặt người đàn ông đó Tống Hiểu Thiên. Những clip sau cứ dần dần được mở lên là những clip vui vẻ của hai người họ được ghi lại trong thời gian cả hai du học tại Mỹ. Sở Tâm Lam rối bời suy nghĩ tại sao Triệu Khả Như là người yêu của Tống Hiểu Thiên xong lại thành vợ của Tống Hiểu Thần.
Sở Tâm Lam bây giờ đã hiểu vì sao Tống Hiểu Thần lại tức giận khi thấy cô thân thiết với Tống Hiểu Thiên, nhưng trong mối quan hệ tay ba này tại sao lại rối ren đến như vậy! Mãi mê suy nghĩ Tống Hiểu Thần bước vào lúc nào cô cũng không hay, anh quan sát thấy Sở Tâm Lam đang bất động thanh sắc trước clip đang dừng lại là nụ cười vui vẻ của Tống Hiểu Thiên khi được Triệu Khả Như đặt nụ hôn lên mặt khiến trái tim Tống Hiểu Thần như trùng xuống.
Nghe tiếng động Sở Tâm Lam ngước lên nhìn Tống Hiểu Thần, anh nhận ra vẻ hoang mang của cô trong ánh mắt.
"Cố Minh Ngạn đưa tôi usb này, tôi không biết chuyện này là như thế nào anh có thể nói cho tôi hiểu được hay không?" – Sở Tâm Lam không để Tống Hiểu Thần lên tiếng, cô đã nhanh chóng lên tiếng trước. Gương mặt không còn nụ cười vui vẻ thường ngày nữa, mà thay vào đó là sự lo lắng, ánh mắt vô cùng hoang mang bất định như đứa trẻ bị lạc mất cha mẹ của mình.
"Cố Minh Ngạn! Cô ta xem lời cảnh báo của tôi như trò đùa hay sao!" – Tống Hiểu Thần tức giận nghiến răng ken két, rồi nhìn thấy nhưng biểu hiện trên gương mặt Sở Tâm Lam khiến lòng Tống Hiểu Thần thắt lại – "Em... Có ấn tượng gì không?" – Tống Hiểu Thần đợi chờ lo lắng câu trả lời của Sở Tâm Lam. Cô không trả lời nhanh chóng lắc đầu, cô chỉ không hiểu bản chất của mối tình tay ba này là như thế nào vì hiện cô đang bị ép uổng trở thành nữ chính bất đắc dĩ.