Edit: Min Heun
Beta: LinhLan
"Lá gan của em cũng thật lớn, còn dám xuất hiện ở chỗ này."
Cằm mạnh mẽ bị nhéo lên làm Mộng Nhã chỉ có thể ngẩng cao đầu, giống như con thiên nga phải nghển cao cổ.
Mộng Nhã run rẩy mở to mắt, lông mi dài nhấp nháy tựa như cánh bướm. Người đàn ông trước mặt cô, vẻ mặt không chút biểu cảm giữ chặt lấy cô. Một đôi mày kiếm nhíu lại thật chặt, ánh sáng trong mắt chứa đầy lạnh lẽo, mũi cao thẳng, môi mím chặt, khiến cho Mộng Nhã cảm nhận được cảm giác vô cùng áp bách.
Đây là cái tình huống gì, cô chẳng qua vừa mới đáp ứng một hệ thống sẽ trợ giúp nó đi công lược các nam nhân lãnh khốc vô tình, phúc hắc vô cực hạn...
Cho nên, hiện tại đã bắt đầu rồi sao?
Thật là kích thích.
Nhìn vẻ khó hiểu của cô, tròng mắt người đàn ông càng trở nên lạnh lẽo, ngay sau đó cô bị hắn hung hăng ném xuống giường.
May mắn dưới thân là giường đệm, đệm chăn mềm mại chịu được lực đạo lớn, nên không có làm Mộng Nhã bị thương.
Hệ thống chạy nhanh tới báo cáo: "Ký chủ, tư liệu của thế giới này đã được download, có thể tiến hành đọc."
Nhưng người này này hoàn toàn không cho Mộng Nhã có thời gian chuẩn bị, tay hắn giống như kìm sắt nắm chặt lấy tay mảnh khảnh của cô, dùng sức một chút liền đem cô kéo xuống giường.
"Đau, em đau --"
Mộng Nhã nói xong cặp mắt hoa đào của cô đã đong đầy nước mắt, có thể thấy được là cô đang rất đau. Trong giọng nói cũng mang theo run rẩy cùng hỗn loạn.
Nam nhân nghe được giọng nói run rẩy của cô liền dừng bước chân lại hỏi: "Đường Mộng Nhã, trò này em dùng đủ chưa?"
Mộng Nhã khó hiểu.
Hắn hít sâu một hơi, hiển nhiên là bị tức giận không nhẹ.
"Mỗi lần gặp chuyện, em liền giả bộ đáng thương, giả bộ đủ rồi sao? Hả?"
Âm cuối bị kéo cao lên, tất nhiên là đã tức giận đến cực độ.
Mộng Nhã cũng nhanh chóng xem tư liệu của thế giới này, vội vàng nói: "Những chuyện đó không phải em làm! Anh không tin em sao?"
Người đàn ông nheo mắt lại, tức giận cười trả lời: "Lúc nào em cũng lấy những lời này tới trả lời qua loa lấy lệ với tôi, phải không?"
Mộng Nhã thở dài nhẹ nhõm một hơi, xem ra người này hiện tại vẫn còn có một chút tin tưởng cô, nếu không dựa vào tính tình của hắn cũng sẽ không cùng cô ở chỗ này nói chuyện.
"Mộng Kỳ là chị của em! Em sẽ như thế hại chị ta sao? Huống hồ, những tên côn đồ đó không phải do em gọi tới, em căn bản là không có quen biết với bọn họ!"
Mộng Nhã cuồng loạn kêu, hoàn toàn là thái độ bị oan uổng.
"Các người vì cái gì đều tin tưởng chị ta, chị ta nói cái gì các người liền tin? Cha mẹ em cũng như thế, ngay cả anh cũng đều tin chị ta. Anh rõ ràng là vị hôn phu của em, vì cái gì anh cũng hướng về chị ta!"
Nam nhân nhìn nước mắt của cô hiển nhiên đã có chút đau lòng, ngữ khí cũng không còn quả quyết như vừa nãy.
"Đường Mộng Nhã, chuyện này không phải là lần đầu tiên xảy ra, một lần hai lần em đều có thể la lối khóc lóc lừa gạt cho qua, nhưng lần này lại liên quan đến mạng người rồi! Huống hồ hiện tại tất cả chứng cứ đều hướng về em." Ngay sau đó hắn thở dài một hơi, "Còn có, chúng ta đã giải trừ hôn ước, tôi đã không còn là vị hôn phu của em."
Mộng Nhã hiển nhiên bị câu "chúng ta đã giải trừ hôn ước" kia sợ tới mức không nhẹ.
Cô sợ tới lui một bước về sau, chân cẳng mềm nhũn, thiếu chút nữa ngã ngồi trên mặt đất.
"Anh... Nói cái gì?"
"Chú dì vừa mới tới nhà của tôi, đã cùng tôi nói chuyện qua, hôn ước đã bị hủy bỏ."
Những lời này không thể nghi ngờ chính là một quả bom làm tâm của Đường Mộng Nhã vỡ nát.
Cô nhẹ giọng lẩm bẩm: "Không có khả năng, không có khả năng!"
Hắn nhìn dáng vẻ này của cô, bỗng nhiên lại vô cùng may mắn vì mình đã giải trừ hôn ước, hắn không nghĩ sẽ phải ở cùng nữ nhân này cả đời? Huống chi là cậu chủ của Tiết gia?
"Cho nên sau này Tiết gia là nơi em không thể bước vào, nếu để tôi phát hiện có người cho em đặt chân vào thì em cùng với người kia đều sẽ không có kết cục tốt!"
Môi mỏng lạnh như băng phun ra lời nói vô tình nhất.
//
----------------
Heun: Lại hố mới nhưng khác nhau là Vân edit truyện này. Mới tập tành làm edit bữa nay thôi. Mất tiếng đồng hồ mới xong chương này . Vân hiểu sao thì Vân edit như dậy nên không được chuyên nghiệp như mấy editor khác đâu