Edit: Yên
Chương Hỗn Thế Ma Vương giới giải trí ( )
Triệu Hành Quang tháo trang sức trở về liền thấy một màn này, gân xanh trên trán lập tức nhảy nhảy: "Lâm Thời Hằng!!"
Nhìn đi, bạn trai người ta tới rồi kìa.
Biểu tình trên mặt trợ lý càng thêm bi thảm, hắn vội vàng đi tới lôi kéo Lâm Thời Hằng rời đi: "Vân tỷ, cô đừng để ý, Triệu ca quá khát thôi, lát nữa tôi đưa một ly mới tới cho cô..."
Kết quả người được lôi kéo lại quay người lại, nhìn về phía khuôn mặt xanh mét của Triệu Hành Quang.
Nhưng Lâm Thời Hằng còn như là không thấy được vẻ mặt hắn vậy, thái độ vẫn cực kỳ tự nhiên, thậm chí còn cười khiêu khích về phía Triệu Hành Quang.
Mặc kệ hắn tính tình thế nào đi nữa, nhưng diện mạo gần như hoàn mỹ này thật sự là được trời ưu ái, cười như vậy, người bên cạnh chỉ cảm thấy giống như xung quanh đều sáng lên vài phần.
Sau đó, trong sắc mặt khó coi của Triệu Hành Quang, Lâm Thời Hằng thảnh thơi nói: "Trà sữa là anh mua?"
Không đợi người trước mặt trả lời, hắn cũng đã phối hợp với mình mà chậc một tiếng, cực kỳ gợi đòn nói: "Cũng không tệ lắm."
Triệu Hành Quang tức giận đến mức gân xanh nổi lên nhiều hơn trên trán: "Lâm Thời Hằng!!"
Trên mặt Lâm Thời Hằng bày ra vẻ không kiên nhẫn nhạt nhòa, vươn tay ngoáy tai: "Cần gì lớn tiếng như vậy làm gì? Ồn ào quá sẽ gây ảnh hưởng không tốt đến mọi người đấy."
"Anh có việc thì nói luôn đi, không có việc gì thì đừng chặn đường."
Quá không biết xấu hổ!
Cực kỳ không biết xấu hổ!
Ngực Triệu Hành Quang phập phồng trên dưới, nỗ lực bình ổn dục vọng muốn đánh người, cảnh cáo nói: "Sau này đừng để tôi thấy anh bắt nạt Hướng Y nữa, nếu không......"
"Nếu không?"
Biểu tình Lâm Thời Hằng vẫn gợi đòn như cũ: "Anh có thể làm gì tôi nào?"
Triệu Hành Quang: "......"
Hắn thật sự đúng là không thể làm gì Lâm Thời Hằng được, bệnh tình Vân Hướng Y nhìn thì đã ổn định nhưng thật ra mỗi tháng đều cần trả số tiền lớn cho bác sĩ tâm lý làm cô tiếp tục ổn định, dù hắn có tức giận như thế nào thì cũng tuyệt đối không thể làm ra chuyện trăm phần trăm sẽ bị bôi đen hình tượng là ra tay đánh người được.
Vì bệnh của em gái, vì kiếm tiền, Triệu Hành Quang yêu quý hình tượng của mình hơn bất kỳ ai.
Đạo diễn vừa hưng phấn cầm kịch bản sau khi cải biến đi vào trong phòng thảo luận cùng biên kịch, ở đây cũng không có tiền bối có thể mở miệng điều hòa, trường hợp trong khoảng thời gian ngắn rơi vào cục diện bế tắc.
Người đàn ông mặc long bào màu đen đột nhiên mở miệng cười nhạo một tiếng, lúc quần chúng vây xem cho rằng hắn lại muốn phát động trào phúng công kích thì lại nghe hắn cà lơ phất phơ hỏi: "Mà anh tránh ra đi được không?"
Được rồi, không trào phúng, đổi thành uy hiếp.
Bị nhiều đôi mắt nhìn như vậy, nếu Triệu Hành Quang không cho thì tuyệt đối là chịu Lâm Thời Hằng trả đũa, nhưng nếu hắn làm thì sẽ mất hết mặt mũi.
Ngẫm lại xem, người ta đã bắt nạt bạn gái anh trước mặt mọi người rồi mà anh ngay cả việc liên thanh mắng cũng không có, còn xám xịt nhường đường, đây không phải tương đương với ném mặt mũi xuống đất để người dẫm sao!
Có nghệ sĩ vây xem rất nhanh đã nghĩ thông suốt điểm lợi điểm hại trong đó, ánh mắt nhìn về phía Lâm Thời Hằng tức khắc càng thêm kính nhi viễn chi.
Trách không được người đại diện lại dặn bọn họ trốn xa một chút đừng trêu chọc hắn.
Người này cũng quá độc rồi.
Triệu Hành Quang cũng rất nhanh đã hiểu rõ dụng tâm hiểm ác của Lâm Thời Hằng, hắn cứng đờ thân mình, nhất thời không biết mình rốt cuộc nên tránh ra hay không.
"Được, anh không tránh thì thôi!"
Vào lúc hắn do dự, Lâm Thời Hằng cũng đã mở miệng trước, "Anh nghĩ anh không tránh là tôi liền không đi qua được sao!"
"Vậy tôi đi đường vòng là được rồi!"
Dứt lời, hắn quả thực vòng qua Triệu Hành Quang, nghênh ngang rời khỏi nơi này.
Triệu Hành Quang: "......"
Trợ lý: "......"
Đám người vây xem: "......"
Ai cũng không nghĩ tới, vốn cho rằng đại chiến chạm vào là nổ ngay, vậy mà tên ma đầu vô pháp vô thiên Lâm Thời Hằng này lại thu thương tắt hỏa trước.
Trợ lý phản ứng lại trước tiên, vội vàng xin lỗi Triệu Hành Quang: "Triệu ca, thật sự rất xin lỗi, Lâm ca cũng là do quá khát thôi, anh không cần để tâm trong lòng, tôi sẽ nhờ người đi mua trà sữa tới."
Nói xong, hắn nhanh như chớp chạy theo sau Lâm Thời Hằng.
Người xung quanh thấy không có náo nhiệt xem, sắc mặt Triệu Hành Quang lại quá khó coi, vội vàng lại đều coi như không có việc gì tản ra, làm ra một bộ chúng tôi không xem chuyện náo nhiệt của anh, vẫn luôn đều đang làm chuyện của mình.
Triệu Hành Quang cảm thấy may mắn vài giây, nỗ lực làm trên mặt mình lộ ra vẻ ôn hòa ai cũng quen thuộc mới đi đến dưới tàng cây.
Cô gái vẫn đang ngồi dưới tàng cây, một đôi mắt thanh triệt lẳng lặng nhìn về phía hắn, đưa trà sữa qua.
"Khát sao?"
Triệu Hành Quang ngồi ở bên cạnh em gái, nhìn cặp mắt thanh triệt của cô đầy một mảnh bình tĩnh liền biết chuyện vừa rồi cũng không để lại ấn tượng gì với Vân Hướng Y, cái này làm cho hắn thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Bởi vì lúc nhỏ Vân Hướng Y bị vứt bỏ vài lần làm thương tổn cho nên vẫn luôn đạm mạc nhìn mà không muốn tiếp xúc với thế giới bên ngoài, như lời đôi cha mẹ nuôi kia đã nói, người khác nói chuyện với cô, cô sẽ không để ý tới, bởi vì cô không chịu giao lưu cùng người khác.
Nói cách khác chính là cô không tiếp nhận được tình cảm con người, dù là người khác hay là chính bản thân cô.
Triệu Hành Quang dựa theo lời bác sĩ tâm lý đã căn dặn, dùng thời gian dài như vậy dần mềm hóa cô, nhưng vẫn không có một chút hiệu quả nào.
Cô đã không tin mọi người, dù cho là người anh ruột là hắn đi nữa.
Trong một đoạn thời gian rất dài, Vân Hướng Y đều như là một người máy, Triệu Hành Quang làm cái gì liền làm cái đó, tuy nói cô có bệnh nhưng cô lại phối hợp hơn so với bất kỳ người bệnh nào.
Nhưng đây cũng không phải một dấu hiệu tốt, dựa theo bác sĩ tâm lý trị liệu phỏng đoán thì hẳn là cô đã từng phản kháng khi gặp phải nguy hiểm, nhưng phản kháng sẽ chỉ làm cô đau đớn hơn so với trước đó mà thôi.
Cho nên cô trực tiếp từ bỏ phản kháng, trở thành một con "rối gỗ" nghe lời như vậy.
Nếu cha mẹ nuôi của Vân Hướng Y mà biết chuyện này chắc hẳn sẽ thấy rất vui vẻ, dù sao thì một đứa con nuôi mình nói gì đều sẽ làm theo sẽ tốt hơn rất nhiều so với đứa con nuôi đã từng "không hiểu chuyện" kia, nhưng Triệu Hành Quang nhìn em gái "ngoan ngoãn" như vậy lại chỉ thấy đau lòng.
Cô không cảm nhận được tình cảm, cũng từ chối để bản thân có tình cảm, đây không phải một loại tự bảo vệ mình hay sao?
Triệu Hành Quang dùng hết các loại biện pháp cũng chưa thể làm em gái mở rộng cõi lòng, mọi chuyện dần thay đổi nhờ một quyển kịch bản, ngay từ đầu hắn chỉ thuận miệng hỏi Vân Hướng Y có thể suy diễn một nhân vật bên trong rồi đối diễn cùng hắn không, đó cũng là lần đầu tiên kể từ khi được đón về Vân Hướng Y có phản ứng không phải do hạ mệnh lệnh rồi chấp hành theo.
Cũng là lần đầu tiên Triệu Hành Quang thấy cô cười, tuy chỉ là một nụ cười dựa theo giả thiết nhân vật trong kịch bản mà lộ ra.
Hắn mừng rỡ như điên, diễn xong phân đoạn này cùng em gái trước, sau đó liền nhanh chóng đi liên lạc bác sĩ tâm lý.
Bác sĩ kiến nghị để Vân Hướng Y tiếp xúc sự nghiệp mà cô yêu thích, nói trắng ra chính là theo ý cô.
Dù sao thì trước đây cô còn không yêu thích việc gì cả mà.
Tuy trong lòng có rất nhiều thấp thỏm, sợ hãi dọa đến em gái, nhưng cuối cùng Triệu Hành Quang vẫn gật đầu.
Vân Hướng Y giống như trời sinh là để làm nghề này vậy, dù nội tâm bình tĩnh như nước nhưng chỉ cần kịch bản yêu cầu thì cô có thể lập tức khóc, lập tức cười, kỹ thuật diễn xuất sắc rất nhanh làm cô có được một đám fans, hơn nữa có Triệu Hành Quang chăm sóc ở bên cạnh, hiện tại ở trong mắt người khác Vân Hướng Y thoạt nhìn chỉ là có chút không thích nói chuyện không thích cười thôi, Triệu Hành Quang cũng vẫn luôn tránh để cô đi tham gia các loại tiết mục cùng hoạt động, một người trừ diễn kịch ra thì cơ bản không xuất hiện ở trước mắt đại chúng, nghệ sĩ khác dù có tò mò cũng sẽ không quá để ý.
Nhưng tên nhóc Lâm Thời Hằng có hậu đài kia lại liên tiếp chạy tới bắt nạt cô.
Tưởng tượng đến những chuyện gây hấn mà Lâm Thời Hằng làm, Triệu Hành Quang hận đến nghiến răng nghiến lợi, sợ thanh âm vặn vẹo trên mặt dọa đến em gái, hắn kiệt lực bình ổn tức giận trên mặt mình, chậm rãi hỏi: "Hướng Y, em có bị Lâm Thời Hằng dọa sợ không?"
Vân Hướng Y lắc lắc đầu, cô đã tẩy trang, trên mặt vẫn trắng nõn, dưới ánh mặt trời thoạt nhìn thậm chí có chút trong suốt, khuôn mặt tinh xảo càng thêm có vẻ giống như tiên tử phiêu phiêu.
Triệu Hành Quang thấy cô lắc đầu, trong lòng thả lỏng không ít, nhận trà sữa rồi dặn dò: "Sau này thấy Lâm Thời Hằng thì có thể trốn liền trốn đi."
"Thật sự không được thì em nhanh gọi điện thoại cho anh là được."
"Vâng."
Vân Hướng Y đáp, một đôi mắt sáng hơn một chút so với người thường bình tĩnh đối diện với Triệu Hành Quang, giống như đang hỏi còn có chuyện gì.
Triệu Hành Quang bị em gái nhìn như vậy, mềm lòng thành một mảnh, "Không có việc gì, em tiếp tục xem kịch bản đi."
Lúc này Vân Hướng Y mới cúi đầu xem tiếp, chỉ là không nghiêm túc bằng vừa nãy, trong đầu nghĩ tới nụ cười tùy ý vừa rồi của Lâm Thời Hằng lúc lấy trà sữa của cô.
Hắn cười rất thật, là nụ cười chân thật nhất mà cô từng nhìn thấy cho tới nay.
"Đại gia! Tổ tông! Anh có thể đừng chỉ lo cười thôi được không!"
Trợ lý nhìn người đàn ông ngồi ở ghế trong phòng nghỉ cầm di động cười từ nãy đến giờ, bi thương trong lòng càng ngày càng dâng cao hơn trước, sao hắn lại dắt dắt nghệ sĩ như vậy chứ!
"Vừa nãy bắt nạt Vân Hướng Y, còn giằng co cùng Triệu Hành Quang, nhiều người nhìn như vậy, không quá một ngày, không! Nửa ngày! Chắc chắn có người tiết lộ cho truyền thông!"
"Hơn nữa cũng không biết vừa rồi có đang chụp ảnh ghi hình không nữa, nếu ghi hình truyền ra thì điểm đen này trên người của anh liền không tẩy nổi nữa đâu! Dù mặt xã giao chúng ta có lợi hại như thế nào thì việc anh quang minh chính đại tìm đường chết cũng không có biện pháp cứu đâu!"
Trợ lý nói dài dòng một đống như vậy, vừa ngẩng đầu liền thấy Lâm Thời Hằng còn đang ôm di động cười, biểu tình trên mặt lập tức trở nên suy sụp, hữu khí vô lực nói: "Anh có thể đừng cười nữa được không, lửa sém lông mày rồi đó!!"
Người đàn ông thảnh thơi dựa vào ghế cuối cùng cũng đóng di động lại, ngẩng đầu lên, "Cậu gấp cái gì, còn không phải chỉ là uống một ngụm trà sữa thôi sao?"
"Trọng điểm là!! Đó là trà sữa của người khác! Người khác!"
Nói xong thấy trên mặt Lâm Thời Hằng vẫn là biểu tình không thèm để ý, trợ lý lập tức khóc không ra nước mắt: "Anh giai à, lần này thật sự sẽ bị toàn bộ cư dân mạng bôi đen đó."
"Em dám đảm bảo, đoàn phim vừa đóng máy, anh ra cửa là có thể bị truyền thông vây kín, nói không chừng ngày mai là có thể lên hot search gì đó."
"Lên thì lên thôi."
Lâm Thời Hằng quen cửa quen nẻo click mở trò chơi, "Cũng không phải lần đầu tiên tôi lên hot search."
Trợ lý: "......!Là cái loại lên hot search do bị mắng ấy!"
"Hiện tại cũng không ít người mắng tôi, không phải cậu từng nói rồi sao? Người nổi tiếng nhiều thị phi, không ai mắng không ai bôi đen thì đều là tiểu trong suốt cả thôi."
"Nói không chừng tôi lên hot search còn có thể mang lưu lượng gì đó cho đoàn phim." Người đàn ông dựa nằm ở trên ghế quen thuộc dùng đầu ngón tay thon dài thao tác nhân vật trong trò chơi, một hơi làm cái tam sát, tùy tay ném điện thoại di động lên trên bàn trà, đứng lên duỗi người.
tam sát: tui nhớ không nhầm thì là skill tung ra chiêu liên tục gì đó...hiện chưa tìm được thuật ngữ chính xác, nên ai biết thì cmt nhắc tui nha
"Nếu thật sự lên hot search thì tôi sẽ tìm đạo diễn tâm sự, tôi giúp đoàn phim tuyên truyền, ông ta hẳn nên cảm ơn tôi mới đúng."
Lâm Thời Hằng nói xong liền thấy trợ lý vẫn là vẻ mặt "chúng ta sắp xong đời, trời sắp sập xuống rồi, ngày mai chắc cả tập thể phải đi xin cơm quá", hắn vươn tay ghét bỏ vỗ vỗ quần áo trên người.
"Cậu bày ra cái biểu cảm gì đấy? Dù tôi bị toàn bộ người địa cầu mắng thì phim nào tôi muốn quay thì vẫn sẽ quay được thôi."
Trợ lý: "Nhưng như vậy không tốt với thanh danh của anh..."
"Cần cái thứ thanh danh này làm gì." Lâm Thời Hằng ngáp một cái, "Thanh danh hiện tại của tôi tốt chắc? Vẫn có một đống người thích tôi."
"Lại không phải là nhân dân tệ, còn có thể người gặp người thích chắc."
Trợ lý không lời gì để nói.
Hắn cảm thấy mình không nên so sánh nghệ sĩ bình thường với Lâm Thời Hằng, bởi vì đối lập với những nghệ sĩ hắn từng dẫn dắt trước kia, vị này hiển nhiên chỉ là tới chơi cho vui thôi.
Cẩn thận ngẫm lại cũng đúng, dù thật sự bị mắng đến không làm gì trong giới giải trí nổi nữa thì người ta trở về nhà vẫn là tiểu thiếu gia tập đoàn Dư Quang.
Tuy vị trước mắt này không học vấn không nghề nghiệp, hành sự kiêu ngạo, cà lơ phất phơ thấy thế nào cũng không giống như có thể kế thừa tập đoàn Dư Quang nhưng ai bảo chủ tịch Dư Quang chỉ có mình hắn là đứa con trai duy nhất chứ!
Có chỗ dựa lớn như vậy thì không sợ hãi cũng bình thường.
Tuy nghĩ như vậy nhưng trợ lý vẫn nôn nóng cả một đêm, thế cho nên buổi sáng mang theo hai quầng thâm mắt quả nhiên chờ được tới lúc nhìn thấy hot search "Lâm Thời Hằng trở mặt với Triệu Hành Quang trước mặt mọi người" xuất hiện, trong lòng hắn vậy mà đột nhiên thở dài nhẹ nhõm một hơi, có loại cảm giác thả lỏng vì cuối cùng nó cũng tới rồi.
Hot search Lâm Thời Hằng bá đạo bắt nạt đoàn phim người khác chậm chạp chưa rơi top, trên mạng là một mảnh mắng chiến.
Tin tức này rất nhanh đã truyền khắp toàn bộ đoàn phim.
Nhưng mọi người lại rất khó đi dùng ánh mắt đồng tình nhìn hắn, bởi vì có không ít người mắng Lâm Thời Hằng, nhưng càng nhiều vẫn là nhóm fans khổng lồ của hắn nhào lên chửi.
Không thể không nói, dạng minh tinh thế nào thì sẽ có dạng fans thế nấy, fans Lâm Thời Hằng bá đạo không nói lý trước sau như một, bình thường không ai trêu chọc thì năm tháng tĩnh hảo, chờ đã khi có người đến gây chuyện lập tức hóa thành bá vương long, biến đổi phương pháp mắng đến tận khi đối phương nhận thua, thường thường còn muốn chạy tới quất xác.
Tình huống hiện tại hoàn toàn khác suy nghĩ về tiết mục "Lâm Thời Hằng biến thành tiểu đáng thương" của mọi người, hoàn toàn là một bộ Lâm ma đầu dẫn dắt một đám fans treo đối phương lên đánh.
Không thể không nói, trận mắng chiến này fans Lâm Thời Hằng sở dĩ có thể đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi, nguyên nhân quan trọng nhất chính là tin tức này cũng không phải do tin tức ngôi sao phía chính phủ phát ra, mà là do một vài account marketing lan truyền.
Không có cách nào, phía chính phủ có tập đoàn Dư Quang bày mưu đặt kế, ai nguyện ý đắc tội với thái tử gia bên đó chứ.
Cũng chỉ có account marketing cái gì cũng dám bạo vì lưu lượng mà thôi.
Bởi vì lúc này không có bên truyền thông chính phủ xác nhận tin nóng nên một đám fans liền giống như nhận được thánh chỉ mà bùm bùm xông lên thành một đoàn tàu mắng chửi người report.
Chỉ cần là account marketing share tin tức này thì đều sẽ bị mắng chửi kịch liệt, đóng tin nhắn cũng vô dụng, fans sẽ cách không tag.
Fans nháo thành như vậy, bình thường đều là idol giải quyết hậu quả.
Dựa theo lẽ thường mà nói, Lâm Thời Hằng lúc này hẳn là đứng ra kêu gọi mọi người không cần bạo lực internet, phải yêu quý hoà bình.
Hắn thực sự đứng ra.
Chỉ là phương thức đứng ra không đúng lắm.
Cũng không phát văn bản ngôn luận thật dài thật dài, cũng không đăng hình ảnh cho mọi người xem, mà là chính thức livestream một cái video.
Chuyện này đang ở nơi đầu sóng ngọn gió, video vừa ra, dù là người chỉ qua đường ăn dưa hay là anti-fan đều click mở xem trước.
Trong video, Lâm Thời Hằng mặc một bộ long bào màu đen, ngồi trên băng ghế nhỏ nhìn màn ảnh, "Về một số chuyện trên mạng gần đây, tôi cảm thấy tôi cần đưa ra một vài lời giải thích."
"Đầu tiên, đối với chuyện có lời đồn tôi không ưa Triệu Hành Quang trên mạng, tôi sẽ chính thức đáp lại vấn đề này."
Tới rồi.
Người nhìn đến chỗ này thuần thục ha hả cười, quả nhiên, bắt đầu tẩy trắng phủ nhận.
Triệu Hành Quang giờ phút này cũng chú ý tới video này, hắn ngồi ở phòng nghỉ, đúng lúc nghe được những lời này của Lâm Thời Hằng.
.
Truyện Đô Thị
Hắn cũng coi như đã dốc sức làm không ít thời gian ở giới giải trí rồi, cho nên không nghi ngờ đã biết được Lâm Thời Hằng muốn nói cái gì.
Giới giải trí không phải đều là như thế này sao?
Dù sau lưng hận không thể khiến đối phương đi tìm chết thì mặt ngoài cũng vẫn phải cười ha hả đối xử tốt với tất cả mọi người.
Hơn nữa hôm nay Lâm Thời Hằng phủ nhận quan hệ bất hòa giữa bọn họ thì dù Triệu Hành Quang có khó chịu như thế nào thì lúc truyền thông hỏi tới cũng phải cười nói một câu:
"Đúng vậy, không sai, chúng tôi không có quan hệ bất hòa, ha ha ha những lời trên mạng đó đều là lời đồn......"
Nếu hắn dám nói một câu bọn họ thật sự có quan hệ không tốt thì nước miếng trên mạng hoàn toàn có thể phun chết hắn.
Mọi người đều nói quan hệ tốt, anh lại nói bất hòa, anh đang rảnh nên tìm thêm việc làm đấy à!
Hừ! Rác rưởi!
Nghĩ đến đây, Triệu Hành Quang lại nghiến răng nghiến lợi.
Sao da mặt Lâm Thời Hằng lại dày như thế chứ.
Nhưng dù vậy thì hắn còn cần phải dựa theo cái bậc thang này mà đi xuống.
Lúc trong lòng hắn đang căm hận thì người đàn ông đang livestream trên màn hình cực kỳ đúng lý hợp tình nói: "Là tôi đơn phương không thích Triệu Hành Quang."
"Thái độ của anh ta với tôi vẫn khá tốt."
Triệu Hành Quang: "......???"
Fans, người qua đường, anti-fan đang phát các loại làn đạn: 【???? 】
Làn đạn dấu chấm hỏi hoàn toàn lấp đầy màn hình, Lâm Thời Hằng như không thấy được mà tiếp tục nói: "Về chuyện này, tôi cũng sẽ làm sáng tỏ, hy vọng các fans của tôi không hành động theo cảm tình, không cần đi tới tài khoản của người không liên quan trên mạng xã hội dẫn phát mắng chiến......"
Fans cũng không rảnh lo chấn kinh, thấy idol cho ra chỉ thị liền vội vàng phát làn đạn: 【 Được ô ô ô, chúng em nghe Thời Hằng!! 】
【 Thời ca anh vẫn luôn thiện lương như vậy!! 】
【 Chúng em không đi! Chúng em nghe anh!! 】
Vào lúc quần chúng vây xem cho rằng lại sắp biến thành hình thức như vẫn thường lên tiếng thì người đàn ông tướng mạo hoàn mỹ trong màn ảnh chuyển lời, "Muốn mắng cũng phải mắng đầu sỏ gây tội!"
"Nhưng mà chúng ta không thể vô tổ chức vô kỷ luật đi mắng, hoàn toàn có thể tìm xem bên trong tài khoản của bọn họ có tin tức không thật hay không, chứng thực từng cái rồi hãy mắng, nếu cứ như một tổ ong trực tiếp đi lên mắng như vậy thì người không biết còn tưởng rằng chúng ta kiêu ngạo ương ngạnh đấy."
"Triệu Hành Quang cũng đừng mắng, tuy tôi chướng mắt anh ta nhưng anh ta cũng coi như là một fans boy không tồi, toàn đoàn phim đều biết anh ta là fans của tôi, chứng cứ?"
Lâm Thời Hằng trong màn ảnh thong thả ung dung đứng lên khỏi băng ghế nhỏ.
Triệu Hành Quang đang xem livestream thấy hắn đứng lên, đột nhiên cảm giác có chút không ổn.
Bối cảnh phía sau cái băng ghế nhỏ này sao trông quen thế nhỉ.
Giây tiếp theo, cửa phòng nghỉ riêng của hắn bị đẩy ra.
Triệu Hành Quang ngẩng đầu, đối diện với Lâm Thời Hằng cầm di động đang nhìn mình.
Triệu Hành Quang: "......"
Hắn cứng đờ cúi đầu, thấy được thân ảnh của mình trong màn hình.
Lâm Thời Hằng giấu sau màn ảnh, lộ ra một nụ cười đắc ý về phía hắn.
Tiếp theo, hắn đi lên trước, cực kỳ không khách khí buông tay về phía Triệu Hành Quang: "Tôi mượn di động anh một chút."
Triệu Hành Quang nhìn Lâm Thời Hằng đang dùng ngữ khí bình thường nói chuyện với mình, nhưng lại giấu ở sau màn ảnh khuôn mặt đầy khoe khoang, chỉ thiếu viết ra ở trên mặt dòng chữ "có bản lĩnh thì anh trở mặt với tôi trước mặt nhiều người như vậy đi xem nào", nhịn xuống xúc động muốn cắn răng, hắn móc di động đưa cho hắn ta.
Lâm Thời Hằng nhận di động, tìm Weibo, nhấp vào, sau khi xác nhận là đại hào liền lạch cạch gõ ra một hàng chữ.
"Anh làm cái gì đấy..."
Triệu Hành Quang cảm thấy không ổn, tiến lên muốn ngăn cản, kết quả giây tiếp theo thành công có thanh âm nhắc nhở của Weibo vang lên.
Giây tiếp theo, giao diện đổi mới.
Triệu Hành Quang V: Tôi là fans boy của Thời Hằng đại đại, hận không thể ôm đùi anh ấy hằng ngày ~
Thậm chí! Còn thêm phía sau! Cái! Gợn! Sóng!
đại khái tui nghĩ "gợn sóng" ở đây là cái dấu "~" này (?)==
Trước mắt Triệu Hành Quang dần biến thành màu đen, gần như đã tưởng tượng được bình luận phía dưới đều là cái quỷ gì rồi.
Lâm Thời Hằng người này biết rõ hắn không thể OOC mới cố ý livestream buộc hắn lấy di động ra!
Để cho người hộc máu chính là nhân thiết của hắn không cho phép hắn hiện tại trở mặt cùng Lâm Thời Hằng, còn chỉ có thể nhịn xuống.
Tưởng tượng đến sau này lúc người khác nói về mình sẽ từ Triệu Hành Quang cũng nhìn không thuận mắt Lâm Thời Hằng biến thành hắn là fans của Lâm Thời Hằng, Triệu Hành Quang liền cảm thấy nhật nguyệt vô quang.
Đây là âm mưu!
Đây tuyệt đối là âm mưu!
Lâm Thời Hằng điều chỉnh màn ảnh đến trên mặt mình, lộ ra một nụ cười tùy ý.
"Mọi người thấy rồi đó, đây là chứng cứ."
"Bằng chứng như núi, sau này mọi người có thể thân thiết gọi Triệu Hành Quang là...."
"Fans boy của Lâm Thời Hằng."
Dứt lời, hắn nghiêng đầu nhìn thoáng qua Triệu Hành Quang ngoài màn hình vừa bị mình mạnh mẽ bỏ thêm cái nhân thiết【 fans boy của Lâm Thời Hằng 】 đang tức đến sắc mặt trắng bệch nói không ra lời một cái.
Bổ sung một câu.
"Anh ta sẽ thấy rất vui đấy."
Góc lảm nhảm~
Có một vài chỗ dấu tui sẽ chú thích nghĩa sau nhé:) ai ui lười tra nghĩa quá=^=
Chương này đã giảm từ k từ xuống k từ:)).