--- Lời Tác Thật ---
---[]---
Đối với Nhiễm Nam và các trưởng lão mà nói thì khoảng cách một hai cây số còn chẳng có nghĩa lý gì nói chi hai bên đều đang ở trong làng Lưu Đày, cách nhau có bảy tám trăm mét. Tốc độ tấn công nhanh đến khủng bố. Nhiễm Nam có dẻo, có lanh lẹ cỡ nào cũng khó mà tránh thoát hết được.
Muốn bay lên trời chui vào Thời Không Giới đâu có dễ dàng. Không nhanh tay hơn thì chỉ có nằm mơ mà thôi.
Trưởng lão người báo hét chưa hết câu kêu gọi đồng bào tấn công Nhiễm Nam thì Nhiễm Nam đã ra tay trước. Từ Bao Tay Trữ Vật tung ra một quả bom mini hạch nhân, rời tay liền nổ.
Ầm…
Một tiếng nổ trầm trầm vang rền khắp đảo nhỏ này. Một mặt trời nhỏ xuất hiện, tỏa ánh sáng trắng lóa mắt.
“A” “A” “A” “A”
tiếng hét cùng lúc vang lên, trưởng lão cùng nhau ôm lấy đôi mắt của mình.
“Hừ, cản ta vào Thời Không Giới, không bị mù thì hãy tính tiếp nhé, bye bye” Nhiễm Nam quay lưng với nguồn sáng nên chẳng bị làm sao, nhanh chóng phóng thẳng vào Thời Không Giới, biến mất tăm hơi.
Vài giây sao quả bom cũng hết năng lượng, tắt ngúm. trưởng lão nghiến răng nghiến lợi cố rướn con mắt ra nhìn, tên nào tên nấy cảm tưởng như đôi mắt của mình đang ngập ngụa trong làn nước trắng đụt vậy, mờ mờ ảo ảo.
Lão Khỉ ở trên trời đang so kè với Hấp Huyết Bức, vừa nhác thấy Nhiễm Nam tung bom ra là liền biết thằng nhóc này lại chơi cái trò bẩn khi trước lão từng bị, mắt lão liền chuyển hướng không để cho ánh sáng làm lóa mắt mình.
“Mẹ, làm oai lắm sau giờ trốn vào đó rồi, thế thì ta cũng chịu thua à, một mình ta cũng không thể cân hết được Lão Chủ và trưởng lão đâu.”
Trong Thời Không Giới, Nhiễm Nam bay đến hành tinh ban đầu của nó, Ý Thể của cậu ta đang ngồi trong đình hóng mát được Nhiễm Nam túm cổ xách lên. Tinh thần có chút trầm ngâm.
“Hừm, tổng thì mình có phần trăm lượng mệnh lực để chiến đấu, nhưng Sinh Sinh Công Phòng Tốc Nhị Biến - Biến lại nhai mệnh lực như uống nước, một lần duy trì giây lại tiêu hao tới phần trăm mệnh lực, chẳng đủ để chiến đấu bao lâu cả. Hy vọng cái thuộc tính biến dị gần đây mình phát hiện ra sau khi tái tạo cơ thể từ trứng và tinh trùng có thể giúp được.
Mấy ngày qua Nhiễm Nam đánh nhau với Demon Monkey đã phát hiện ra một chuyện. Cơ thể mới của mình có một thuộc tính biến dị đặc biệt. Bên cạnh việc mệnh lực và cơ thể hòa nhập, tăng độ tương thích giúp cho việc chiến đấu cận thân bằng tay chân nâng cao sức mạnh lên gấp đôi thì cơ thể lúc này còn có khả năng hấp thụ động lực (lực đánh) hoặc năng lượng ngoại lai để chuyển hóa phần trăm thành mệnh lực bổ sung cho bản thân sử dụng.
Đồng nghĩa với việc, Nhiễm Nam càng ăn đòn thì hắn càng hồi phục lượng mệnh lực đã mất nhanh hơn. Càng đánh càng hăng.
“Với khả năng này, ta sẽ là tiểu cường vô địch, ha ha ha” Nhiễm Nam cười ha hả, kích hoạt Thời Không Giới Lệnh trở ra ngoài.
Địch đông và mạnh, sát thương bản thân gây ra lại có hạn, Nhiễm Nam không thể lựa chọn đánh từ xa bằng thần khí được. Nếu như vậy, chỉ còn hai bàn tay trắng, Nhiễm Nam sẽ khó lòng xoay chuyển thế cục nếu bị hội đồng cận thân. Tuy là sau khi tái tạo lại cơ thể, nhờ khả năng hòa hợp nói trên Nhiễm Nam có sức đấm tay còn mạnh hơn cả dùng thần khí để đánh nhưng một đôi quyền khó địch tứ phương, đôi tay cũng không thể biến hóa đa dạng như thần khí được.
Đánh xa chiến cũng không phải là phong cách trước giờ của Nhiễm Nam. Hắn thích cận thân chiến đấu hơn nhiều, vừa nguy hiểm vừa kích thích, vô cùng phù hợp với mệnh tu, cái loại càng ăn đòn càng nhanh lên cấp.
Mà cũng phải nhằm vào mấy tên đánh xa để tiếp cận đánh cho đã tay thì mới là tốt nhất. Không nên để bản thân phải tứ bề thọ địch , bị ba bốn tên cận chiến vây quanh. Cái này thì phải nhờ tới thần khí hỗ trợ kìm chân bọn chúng rồi. Trong đầu Nhiễm Nam nhất tâm đa dụng, nhanh chóng diễn hóa tìm kiếm phương pháp chiến đấu khả thi nhất cho mình.
Nghĩ liền làm, vừa rời khỏi Thời Không Giới xuất hiện trở lại, mở miệng hét lớn một câu rồi xách thần khí lao thẳng xuống mặt đất tấn công vào tên đánh xa duy nhất mà cậu ta biết trong đám trưởng lão, đó là tên người cò.
“Lão Khỉ suy dinh dưỡng, ông và người của mình tới đi, ta đến rồi đây”
Cùng lúc, một Nhiễm Nam khác mặc áo thun, quần xà lỏn cũng từ Thời Không Giới rơi ra ngoài, rớt cấm đầu cái rầm xuống đất, nằm lăn lóc như chết rồi. Không gì khác hơn là Ý Thể của Nhiễm Nam.
Cũng cùng lúc, cánh tay Nhiễm Nam vung lên, một nùi bom hạch nhân mini bay ra ngoài, nổ ầm ầm ầm liên miên bất tận. Cả chục cái mặt trời nhỏ xuất hiện tỏa ánh sáng chói mắt như muốn làm mù lòa tất cả.
"Lại chơi trò này, thằng nhóc khốn nạn kia, một chiêu dùng hai lần, ngươi xem thường bọn ta đó hả? không có kết quả nữa đâu" trưởng lão người sói hét lên, trước ánh sáng trắng vô cùng mạnh trên bầu trời, lão và trưởng lão còn lại bỗng nhiên…
Cả người cặp kính râm đeo lên mắt nhanh như làm phép biến ra vậy. Nhờ có chúng, tất cả trưởng lão có thể nhìn thấy được lờ mờ tung tích của Nhiệm Nam. Ý định đánh lén của hắn thất bại từ vòng gửi xe.
Cả người nhìn Nhiễm Nam bằng ánh mắt hả hê, có mấy tên cũng để ý tới Ý Thể nhưng mà thấy nó nằm im bất động nên cũng không quan tâm lắm, chỉ để lại một phần chú ý cẩn thận đề phòng mà thôi.
"Céo đái giề thí?" Nhiễm Nam hú lên quái dị. Mẹ cái bọn dị nhân Bất Nhân Hình này. Lúc nào cũng thủ sẵn kính mát trong người à? Hay là tại sống ở biển đảo nên hay ra nằm phơi nắng, lúc nào cũng có kính đen để tránh lóa mắt bởi ánh mặt trời?
Càng khiến Nhiễm Nam tức học máu hơn đó là cái lão mà Nhiễm Nam vừa gọi tên đang đủng đỉnh từ trong một toilet hẻo lánh của làng Lưu Đày bước ra. Lão chính là lão khỉ già ốm đã xuất hiện nói chuyện với Niệm khi cô vừa vào làng không lâu.
Thật tế lão cũng chính là người đã đưa ánh mắt sát khí nhìn vào Nhiễm Nam khi trước lúc hắn vừa bước vào làng rồi bị ném trứng thối, cà chua các loại. Bởi vì lúc đó ông còn hiểu lầm, tin lời bịa đặt của tên Thủy Sĩ, tưởng cậu nhóc là tên biến thái muốn nhúng chàm tiểu thư, con của chủ nhân, Cố Lão Chủ.
Chuyện sau đó cũng rõ ràng, Nhiễm Nam có hồn lực nhạy cảm, ác ý nhằm vào cậu ta nên dĩ nhiên rất nhanh có thể xác định được nó đến từ đâu. Vì đáp ứng yêu cầu của Niệm cứu mọi người cũng như tìm thêm thuộc hạ có thực lực cho mình, Nhiễm Nam âm thầm truyền âm linh hồn trao đổi với lão khỉ già này. Hỏi thăm thực lực của lão. Biết được đa số các dị nhân bị lưu đày đã hồi phục khỏi phong bế dị năng từ lâu, có một nhóm đồng minh mạnh mẽ như vậy, tên nhóc này mới cả gan lôi kéo, thiết kế thế cục hiện tại.
Nếu không có trợ giúp từ các dị nhân lưu đày, chỉ có mỗi lão đười ươi to con kia thì có cho vàng Nhiễm Nam cũng chả dám lớn gan như vậy, sợ là đã ôm theo Niệm bỏ chạy mất dép từ lâu rồi.
Nghĩ lại thì bọn người bị lưu đày này cũng có tính nhẫn nại thật, chịu nhịn được tên Chuột Tử hai mang đó, không ra tay để lộ việc họ đã thoát khỏi phong bế từ lâu. Chờ đợi thời cơ, lúc này chắc họ nghĩ vừa đúng dịp nên mới sẵn sàng trợ giúp Nhiễm Nam cũng là giúp chính họ vậy.
“Lão khỉ ốm nhách khốn kiếp. Ông nói có hàng chục người thực lực mạnh mẽ giúp đỡ mà, bọn họ đâu? Tại sao có mình ông đi ra thôi hả?” Tức quá khiến Nhiễm Nam ngừng ngay cuộc tấn công của mình lại, lỡ một nhịp, xém chút nữa bị trưởng lão Cò đá một phát từ xa trúng vào người. Tia sáng trắng lướt ngang vị trí cũ của Nhiễm Nam bay thẳng vào rừng, chặt ngang hông hàng loạt cây trong đó làm chúng ngã xuống ào ào.
Lão khỉ ốm yếu nhưng nhìn làn da màu đồng và lớp lông mịn dài của lão, người khác chỉ cảm thấy lão khó nhai khó nuốt vô cùng mà thôi. Uy áp nhè nhẹ tỏa ra thậm chí còn mạnh hơn các trưởng lão trước mặt.
Gỡ mắt kính râm xuống, lão khỉ nhe hàm răng trắng tinh ra nói.
“Ha ha, Nhiễm Nam, cậu thật là oai phong nha, cậu không nhắc nhở trước chắc ta cũng bị mấy quả bom sáng của cậu làm cho mù mắt rồi. Thực ra thì vẫn có nhiều người, nhưng mà họ bận canh phòng vòng ngoài đảo phòng khi lực lượng phòng vệ từ các đảo khác tấn công tới rồi, chỉ còn mình ta là còn rảnh đến đây giúp cậu thôi. Yên tâm đi, chúng ta chia đôi”
“Aaaa lũ khỉ bọn ông chả có tên nào làm việc ra hồn cả” Nhiễm Nam nghiến răng, dùng tốc độ chạy dưới đất khủng bố của mình né thêm mấy chiêu của Cò. Lúc này lại có thêm hai trưởng lão chuyên tấn công từ xa khác tham gia vây giết Nhiễm Nam.
Đó là trưởng lão người vẹt có thể tạo ra đao gió và trưởng lão người chim cánh cụt, dị năng khá dị hợm là đánh ra những bãi nhờn trơn trượt khắp nơi trên mặt đất. Mấy bãi nhờn này giống như nước đóng băng vậy nhưng chúng có thể di chuyển theo sự điều khiển của lão, chỉ cần tiếp cận được Nhiễm Nam là sẽ phóng ra gai nhọn cực kỳ lợi hại, tốc độ cũng cực kỳ nhanh. Là thứ gây rối làm Nhiễm Nam thấy khó chịu nhất hiện tại.
Nhiễm Nam chạy đông chạy tây dẫn dụ để kẻ địch thể hiện năng lực. Tác dụng duy nhất còn giá trị hiện giờ của đôi chân chạy này chỉ có thể là như vậy mà thôi. Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng. Ít ra Nhiễm Nam cũng muốn biết sơ sơ năng lực của tên mà mình phải đối phó. tên còn lại giao cho lão khỉ ốm lo liệu là được.
“Cậu lo tên đầu rắn, đầu báo, đầu sói, đầu cóc, đầu cò, đầu nhím đi. Còn lại để ta” lão khỉ ốm da nâu môi trầm lên tiếng phân chia.
Toàn bộ kẻ địch thiên về cận chiến điều giao hết cho Nhiễm Nam. Trong đó có hai kẻ mà lão sợ nhất là trưởng lão người rắn và người cóc.
Một tên có thể đưa người khác vào ảo mộng, chết luôn trong đó. Một tên lại có khả năng phong bế dị năng của kẻ khác. Cũng chính trưởng lão Cóc là kẻ đã phong bế năng lực của những người lưu đày mấy chục năm nay.
Năng lực của lão có thể dễ dàng đối phó với mấy trưởng lão còn lại thiên về đánh xa nên là lão chia phần khó xơi hơn cho cậu nhóc. Lão cũng là loại đánh từ xa nhưng lại có thêm khả năng khác khiến bản thân lão có nhiều ưu thế.
“....” Nhiễm Nam nghiến răng trừng mắt liếc nhìn lão. Cả hai vừa trao đổi qua linh hồn truyền âm, chủ yếu là Nhiễm Nam truyền âm còn lão khỉ thì nghĩ trong đầu rồi Nhiễm Nam đọc suy nghĩ mà thôi. Lão thông báo sơ bộ các năng lực của địch cho Nhiễm Nam biết.
Không biết thì thôi, biết rồi càng khiến cậu chàng tức ói máu. Mẹ nó chứ, mình bỏ sức bỏ máu ra giúp bọn họ, thế mà phần khó nhai điều để mình gánh hết.
Nhiễm Nam là muốn solo, càng ít bị hội đồng càng tốt nhưng lão khỉ ốm chết tiệt lại chia cho hắn toàn là cận chiến. Không muốn bị hội đồng cũng không được a.
“Hề hề, cậu là chồng tương lai của tiểu thư thì thể hiện bản lĩnh xứng tầm đi chứ? Ta thấy cậu rất mạnh về phòng ngự da thịt nên mới phân như vậy đó nha. Người nào có nghề của người đó. Cậu đánh với mấy tên hung tợn đó là đúng nghề rồi còn gì”
“Đúng cái đầu ông” Nhiễm Nam truyền âm hét lên trong đầu lão khiến lão choáng váng mém trúng chiêu của trưởng lão Vẹt.
Cậu bắt đầu di chuyển về hướng khác dụ cho người sói, người báo, người nhím, người chim ưng. Bốn tên đã từng truy đuổi Nhiễm Nam, cũng là bốn tên có tốc độ chạy nhanh nhất trong trưởng lão đuổi theo, những người khác không nhanh bằng nên đành bỏ qua cậu ta, bị lão khỉ chặn đường.
Không công nhận cũng không được, lão khỉ ốm nói là nói đúng. Nên Nhiễm Nam đành nghe theo. Chứ nếu để lão đánh trái nghề rồi thua trước thì sau đó cũng tới luợt mình bị tên hội đồng tới chết thôi.
Trưởng lão Cóc và Rắn thấy thế định quay sang hội đồng lão khỉ nhưng mà lão ta rất ranh mãnh, năng lực của lão cũng là tấn công từ xa nhưng lão lại có thêm tốc độ di chuyển cực nhanh nữa. Người Cóc và người Rắn không cách nào tiếp cận lão được.
“Ê ê, Nhiễm Nam, còn con rắn với con cóc nè, kéo chúng đi đi chứ” lão khỉ ốm hiện đông hiện tây trong rừng nhỏ, tránh né toàn bộ các đòn tấn công từ xa của trưởng lão mèo, chim cánh cụt, vẹt, cò.
Dị năng của mấy tên này cực kỳ nhanh chóng tàn phá tan tành thiên nhiên trên đảo. Lão khỉ cũng chuyển đi hướng khác dụ họ rời xa hướng Nhiễm Nam.
“Cóc, Rắn, bốn tên kia không chịu nổi tên nhóc mập đó đâu, Phó Lão Chủ còn không đánh chết được nó là biết nó xảo trá và trâu bò thế nào rồi. Hai người không qua giúp chúng thì không ổn đâu đó” lão Khỉ ốm vừa chạy vừa mở miệng đuổi hai tên cóc và rắn đi.
Hai tên nghe vậy cũng đắn đo lắm, cuối cùng cũng chạy đuổi theo hướng Nhiễm Nam làm lão khỉ ốm thở phào một hơi.
Trưởng lão Mèo bay lên cao, ánh mắt híp lại, móng vuốt lòi ra, cô là trưởng lão nữ duy nhất trong người, cũng là tình nhân xưa của lão khỉ ốm này nên ra tay có phần chậm chạp. Móng vuốt cô rời khỏi tay chân bay loạn xạ đâm về phía lão Khỉ ốm nhưng cái nào cũng hụt lất khiến trưởng lão còn lại khịt mũi khinh bỉ không thôi. Đúng là gian phu dâm phụ, đánh cho có lệ.
Trưởng lão Vẹt cưỡi một cơn gió giúp gia tăng tốc độ, giúp lão né được mấy đòn hiểm từ xa của lão khỉ ốm, còn thi thoảng lợi dụng gió mạnh và đao gió đánh ra chiêu hàng loạt phá hủy chỗ nấp, chặn đường chạy của con khỉ ốm. Tiếc là lão khỉ không chỉ di chuyển nhanh mà cơ thể cũng rất linh hoạt, đa phần điều né được hết. Mà có bị trúng chiêu thì cũng không làm sao cả. Thực lực của lão mạnh hơn, trầy chút da, mất chút thịt cũng không chết được.
Trưởng lão chim cánh cụt là phế nhất đám. Hắn có thể gây khó khăn cho Nhiễm Nam khi cậu ta chưa quen cách đánh, nhưng mà lão khỉ ốm trước đây cũng là đồng đội của trưởng lão, năng lực của nhau đều có hiểu biết không ít. Tất cả các đám chất nhờn do lão chim cánh cụt thải ra điều bị lão khỉ phóng từng sợi lông ra phá hủy hết.
Lông lão khỉ từng chùm bị lão bứt ra, thổi chúng thành những cây kim mỏng nhưng sát thương không hề yếu. Khi đã cấm vào mục tiêu nó sẽ hóa lớn rồi nổ ra, phá hủy da thịt địch nhân. Sát thương của lão cao tới Tinh điểm nên mấy trưởng lão khác điều phải dè chừng.
Hai phe cách nhau gần cây số, bắn năng lực qua lại như mưa. Lão khỉ thì rụng lông, rách da, máu chảy te tua. Sáu trưởng lão cũng không khá hơn. Họ phải dùng ba bốn chiêu để đổi lấy một chiêu. Bản thân ăn một đòn là muốn ná thở mà lão khỉ phải trúng ít nhất ba chiêu của họ thì mới khiến lão bị chút thương tích.
Trưởng lão Cò là kẻ khiến lão khỉ ốm chật vật nhất bởi tốc độ đòn tấn công tiếp cận nhanh như thuấn di, vết thương trên người lão khỉ ốm thì có hết là do mình lão cò gây ra rồi.
Tên sâu lông là tên lười nhất. Lão ta chỉ chạy tới chạy lui cho vui mà chả giúp ích được gì. Từ cơ thể lão nhẹ nhàng xì ra làn khói xanh mỏng mờ gần như khó phát hiện được. Chúng nặng hơn không khí nên tích tụ dưới đất, âm thầm lan sang phía lão khỉ ốm.
Trưởng lão cá sấu đảm nhiệm vai trò hỗ trợ phòng ngự cho năm người còn lại. Thấy người nào né không được là lớp da dày của lão tách ra, bay đến đỡ đòn thay cho người đó. Bản thân lão có hai lớp da. Là kẻ có sát thương yếu nhất nhưng phòng ngự kinh nhất trong đám. Lão khỉ ốm cay tên này lắm vì những đòn mắt thấy có thể đánh trọng thương kẻ bị lão nhắm tới thì lại bị con cá sấu này phá hỏng.
Bảy người như chơi bắn súng game Hỏa Chiền, đứng từ xa bắn qua bắn lại, nhảy tới nhảy lui, núp, ló. Dùng đủ mọi cách để bắn hạ đối phương giành top về mình.
---[]---
Nhiễm Nam thì không có được nhàn hạ như lão khỉ. Cậu ta đang trở thành một cái bao cát đúng nghĩa đen.
Nhiễm Nam vốn định nhầm vào mấy gã trùm đầu xa chiến để đánh cận chiến thì mình sẽ có ưu thế, ai ngờ lão khỉ chọc cho một vố nên bây giờ khá là bị động. Toàn bộ kẻ địch phải đối mặt điều thiên về cận chiến khiến Nhiễm Nam bó tay bó chân hết sức, bực bội khó chịu.
tên trưởng lão người báo, người sói, người chim ưng và người nhím chiếm vị trí ở bốn phía của Nhiễm Nam, điên cuồng cào cấu, cắn chém liên tục với tốc độ và tần suất vô cùng nhanh.
Với ánh mắt người thường, bốn kẻ này giống như không có tay và chân vậy bởi tay chân chúng đang chuyển động quá nhanh để tấn công Nhiễm Nam.
Nhiễm Nam trơ trơ đứng giữa bốn tên, chịu đấm ăn xôi mà chẳng làm được gì khác.
“Thật đáng sợ” Một tên trưởng lão nói.
“Nó còn là người không? Chúng ta giống như là lấy xà beng nạy núi vậy, đánh như vậy mà nó chỉ trơ trơ ra đó, chẳng bị làm sao” một trưởng lão khác nói.
Lúc này đã là lần thứ hai Nhiễm Nam sử dụng Sinh Sinh Công Phòng Tốc Nhị Biến - Biến kết hợp với Ngoại Xác Pháp - Biến tạo ra một lớp phòng thủ tường đồng vách sắt. Mặc cho bốn tên trưởng lão ra sức tấn công mà không chút sứt mẻ. phần trăm mệnh lực đã được cậu sử dụng.
Phòng ngự cơ bản , Sinh Sinh Công Phòng Tốc Nhị Biến - Biến tăng gấp thuộc tính được lựa chọn giúp phòng thủ lên tới điểm. Ngoại Xác Pháp Biến dựa trên điểm đó, tạo ra bộ giáp xác bao bọc thêm bên ngoài mạnh gấp lần, Tinh điểm giống như một tảng đá đối với mấy cú tấn công của các trưởng lão. Bọn họ giống như đem vũ khí cao su đập lên đất đá vậy.
Keng…
Móng vuốt của trưởng lão Sói cong vẹo kỳ cục, lão hú lên đầy phẫn nộ, tung một cú đá cực mạnh, , Tinh điểm đập cho Nhiễm Nam cày ra một rãnh đất dài và sâu, trượt lùi ra sau.
“Mẹ nó chứ, thằng nhóc này còn có thể trụ được đến bao giờ?”
Nhiễm Nam cười lạnh trả lời “tới khi các ngươi kiệt sức thì thôi”.
Cậu ta đang đợi, sẵn sàng hy sinh lượng mệnh lực cực lớn để chờ đợi thời cơ. Đối đầu với số đông mà tên nào cũng có chiến lực trung bình tầm điểm, Nhiễm Nam tự biết dù cho bản thân có phòng ngự mạnh đến đâu đi nữa nhưng sát thương không đủ thì cậu sẽ thua chắc. Một khi mệnh lực cạn kiệt, muốn chạy cũng khó.
Vì vậy sau khi được lão khỉ mô tả sơ bộ khả năng của kẻ địch. Nhiễm Nam liền lập ra một kế hoạch đầy mạo hiểm. Đối với cậu ta thì, bốn trưởng lão sói, báo, nhím, chim ưng không đáng bận tâm, cậu ta có cách để thắng bọn họ dễ dàng bằng cách liều mạng lấy thương thế đổi thương thế. Nhưng hai tên người rắn và người cóc thì khác.
Hai kẻ này vừa có sức mạnh cận chiến mà vừa có năng lực khó lường, một tên có thể phong bế năng lực người khác, một tên lại đưa địch nhân vào ảo mộng, giết người trong mơ.
Với trưởng lão Cóc, khả năng phong bế năng lực của lão không có tác dụng với Nhiễm Nam, nói đúng hơn là không có tác dụng với những người tu luyện năng lượng như linh tu, mệnh tu, thể tu.
Sở dĩ lão có thể phong bế dị năng của các Bất Nhân Hình khác là vì năng lực của lão có thể làm tổn thương tế bào kẻ khác, để lại một trường lực phá hỏng việc tụ tập năng lượng nên khiến cho các Bất Nhân Hình không vận sức lên được nữa.
Nhưng người tu luyện như Nhiễm Nam là một câu chuyện khác, dù cho tế bào có bị lão ta phong bế thì nguồn gốc sức mạnh của Nhiễm Nam lại đến từ Mệnh Châu trong không gian Mệnh Tâm ở ngực. Có bị phong bế đi nữa thì cũng có thể điều động năng lượng từ đó ra khắp cơ thể, tiêu diệt trường năng lượng của lão Cóc, đoạt lại sức mạnh.
“Tên Cóc này, nên nhẹ tay giữ mạng lão lại” Nhiễm Nam gật gù. Năng lực người này rất thích hợp giúp hắn đối phó với Đông Nam Hội và Impossible Club, nên tận dụng. Hơn nữa ông ta cũng không phải hoàn toàn đối nghịch với người làng Lưu Đày. Nếu không phải ông ta âm thầm giải trừ phong ấn, sức mạnh của lão khỉ ốm và những người khác còn lâu mới trở lại được như bây giờ.
Lão Cóc biết sớm muộn Lão Chủ cũng sẽ nhổ cỏ làng Lưu Đày, ông không nỡ nhìn thảm cảnh đó nên đã nhiều lần âm thầm đến làng, thuyết phục mọi người trốn đi, còn giải trừ phong bế cho một số người với hy vọng họ giúp những người khác bỏ trốn.
Tiếc là lão khỉ ốm và mọi người không chịu rời đi. Bọn họ đi rồi thì có thể chạy được bao xa chứ? Thà rằng im lặng đợi thời cơ bởi họ biết ngoài kia Niệm vẫn còn sống, có một ngày cô sẽ trở về, và nếu thuyết phục được lão Demon Monkey. Bọn họ có thể lần nữa ngóc đầu trở lại.
Trưởng lão Rắn mới là người mà Nhiễm Nam e dè nhất, kẻ duy nhất có thể nhanh chóng giết chết cậu ta. Kế hoạch mà Nhiễm Nam lập ra chính là nhắm vào lão mà hình thành.
Bước : tỏ ra trâu bò quá đáng khiến kẻ địch cảm thấy không mạo hiểm không được. Từ đó bọn chúng sẽ để cho lão rắn ra tay thi triển ảo mộng.
Bước : thoát khỏi ảo mộng, trọng thương lão rắn, nhanh chóng hạ gục bọn còn lại.
Để thi triển ảo mộng, trưởng lão rắn sẽ phải chấp nhận mạo hiểm tính mạng mình mới có thể dùng được vì vậy nếu không ép bọn chúng đến cùng đường, xác suất cả lão trưởng lão này sẽ chọn giải pháp đánh hội đồng bằng tay chân cho đến khi chiến thắng là rất cao. Mà như vậy thì Nhiễm Nam chỉ có thể dây dưa đến hết mệnh lực rồi ngủm cù đèo.
Hoặc nếu mạo hiểm hạ gục bốn gã sói, báo, chim ưng, cóc và nhím thì khả năng Nhiễm Nam sau đó bị gã rắn giết càng cao hơn nữa so với kế hoạch mạo hiểm đã đề ra. Do đó, mục tiêu ưu tiên là phải hạ tên người rắn này trước.
Là bởi vì Nhiễm Nam muốn thắng bọn chúng thì phải chuyển Sinh Sinh Công Phòng Tốc Nhị Biến - Biến từ phòng ngự sang tấn công để gia tăng sát thương. Hạ được tên này thì cũng sẽ bị tên khác đánh thủng cơ thể do phòng ngự giảm sút. Chưa kể lúc đó phòng thủ giảm mà nếu còn gặp phải ảo mộng thì càng khó phòng hơn, tinh thần lâm vào mộng, cơ thể ở ngoài ai bảo vệ cho đây?
Thế nên kế hoạch của Nhiễm Nam ngay từ đầu đó là xa xỉ tiêu hao mệnh lực để sử dụng Sinh Sinh Công Phòng Tốc Nhị Biến - Biến dạng phòng ngự, trở thành bao cát khiến các trưởng lão đánh cả ngàn chiêu mà không xi nhê gì hắn. Đợi đến khi lão rắn sử dụng ảo mộng thì cơ thể vẫn còn thời gian tồn tại của giáp xác và Sinh Sinh Công Phòng Tốc Nhị Biến. Cũng trụ được nếu kẻ địch có nhân cơ hội cậu ta chìm vào mộng mà ra tay đánh lén cơ thể.
Mệnh lực cạn thì hấp thu Ý Thể, cùng với khả năng chuyển hóa sát thương nhận phải thành mệnh lực, Nhiễm Nam hào phóng dùng liền một lúc bốn lần Biến , giây vô địch khiến bốn gã trưởng lão đánh mỏi tay vẫn chưa thấy có hy vọng gì hạ được Nhiễm Nam cả.
Tên nhóc giống như con hổ mang cái mai rùa quây trong vòng vây của con mãnh long. Nhìn thì thấy con rồng đang đánh con hổ như con hỏng đẻ nhưng chỉ cần chúng có chút lơ là sẽ bị con hổ táp lại thấy máu ngay.
Người sói tám cái móng vuốt, thân nhảy lên cao, tốc độ lướt cực nhanh, trái phải trên dưới trước sau, từ bốn phương tám hướng nhầm vào đầu, mắt, yết hầu, giữa háng, đùi, mông mà cào. Cả không khí dường như cũng bị móng vuốt của lão cắt đứt.
Keng. Keng. Keng. Keng.
Két. Két. Két. Két
Từng tia lửa bắn ra, móng vuốt lão lệch đi mà vẫn chỉ làm cho Nhiễm Nam bay đông bay tây do lực tác động mà thôi.
“Ha ha ha, đã ngứa quá sói, đến đây, chỗ này nè, chỗ này đang ngứa lắm nè” Nhiễm Nam cười lên thật đáng ghét, ngón tay chỉ vào khe mông mình trêu ngươi trưởng lão người sói.
Bốp..
Đang cười hớn hở, cái mỏ hắn bị người chim ưng từ trời cao phóng xuống, cái mỏ của lão đâm vào gò má Nhiễm Nam khiến hắn sặc nước bọt chính mình, thân thể bị đánh bay ngang cách mặt đất một mét, Tinh điểm sát lực chỉ khiến lớp giáp xác để lại một vết trầy mờ mịt không nhìn rõ được.
Binh...
Người báo hai cái đùi thô to, cái cẳng chân gân guốc. Tốc độ phóng nhanh như tốc độ người yêu cũ trở mặt xuất hiện chặn đầu. Một cước trời giáng tung ra sút Nhiễm Nam bay thẳng lên trời cao.
Tiếng cười chói tai của thằng nhóc từ trên vọng dài xuống dưới chui vào lỗ tai của bốn vị trưởng lão và hai tên người rắn, người cóc mới từ xa chạy đến.
“Ăn cơm chưa thế? Chưa thì đi ăn đi, tay chân run rẩy thế thì đánh được ai hả người báo”
“Thằng nhóc này” lão người báo nghiến răng muốn bể nướu. Tên này bị Nhiễm Nam chọc giận, nhẫn nại bị bào mòn. Mục đích của cậu ta thế là dần đạt được.
Lúc này đã là giây thứ sử dụng Sinh Sinh Công Phòng Tốc Nhị Biến - Biến rồi. Trưởng lão người rắn và người cóc cũng đã tham gia tấn công. Nhiễm Nam như trái bóng bàn, vừa cười chọc giận bọn họ vừa bị đánh bay đi bay lại như trái bóng chạm vào cạnh bàn rồi dội đi các hướng vậy.
“Không thể như vậy hoài được, bên phía kia rất có thể sẽ thua lão khỉ Demon Troller đó, chúng ta còn phải đi giúp Lão Chủ đối phó Phó Lão Chủ nữa, dây dưa với thằng nhóc này thì tới bao giờ?” Lão người Nhím xù lông lên như quả cầu gai, phẫn nộ nói.
“Đúng vậy, cái lão khỉ ốm đó không thể xem thường được, nếu bên kia mà bại thì không hay lắm đâu” Người chim ưng quát quát lên đồng ý.
Cả bọn năm tên đưa mắt nhìn về phía lão rắn. Chờ đợi lão cho ý kiến.
“Nhìn ta làm gì?”
“Tình thế này, muốn giải quyết tên nhóc này sớm, chỉ có thể nhờ vào ông thôi, ông Mộng Xà à” trưởng lão người cóc lên tiếng.
“Đúng đó, ông đưa nó vào mộng đi, giết nó trong đó luôn”
“Nhưng mà ta sẽ bị hao tổn nguyên khí, kiệt sức cả tuần đó, kẻ nào bảo vệ ta trước đám con cháu đang chực chờ giành chức tộc lão của ta hả?” Lão rắn giãy nãy. Tộc rắn của lão là cái bộ tộc mà việc làm phản giành chức tộc trưởng xảy ra như cơm bữa. Nếu lão mà suy yếu thì cầm chắc cái chết, không chết cũng bị lũ con cháu nó phế cho.
“Ông yên tâm, bọn tôi bảo vệ ông” người báo và người chim ưng lên tiếng, hai người là thuộc hai tộc có uy tín giữ lời nhất, lời nói có thể tin tưởng được. Nếu mà lời này do lão sói và lão cóc nói, cho vàng trưởng lão rắn cũng chả dám tin.
Cả người vừa đánh bida vừa bàn bạc rôm rả. Nhiễm Nam nghe hiểu, vui mừng trong lòng nở rộ. Cuối cùng thì lời tụng kinh cầu xin thần phật của thằng nhóc cũng được đoái hoài, cậu chàng sợ nhất là tên này thấy đánh mình không ăn thua thì sẽ bỏ đi, chạy qua bên phía kia hấp diêm tập thể lão khỉ ốm đó thì hỏng hết. Còn may là kẻ này còn biết liêm sỉ, cũng sợ mất mặt khi không thể hạ được một thằng nhóc chỉ biết chịu đòn nên vẫn ở lại tìm cách hạ cho bằng được.
Đến rồi, lão rắn, ngươi ra tay đi. Đánh thêm một hồi nữa ta cũng không chịu nổi mất. Nhiễm Nam mở to mắt ra, nhìn thẳng vào lão người đầu có đặt điểm rắn, mũi chỉ có hai cái lỗ trên mặt mà không có sóng mũi, đôi mắt nham hiểm, có hai cái lỗ tai giống với cái mang của rắn hổ. Lão đang đi đến trước mặt Nhiễm Nam. Lúc này cậu lại bị năm tên còn lại vây vào giữa.
Kế hoạch nhắm vào lão rắn có hai bước, cốt lõi để Nhiễm Nam sống sót qua màn đánh trùm này lại không đến từ năng lực của bản thân hắn mà đến từ một thứ khác. Để hiểu rõ hơn, thời gian phải tua ngược về ngày hôm trước.
--- Lời Tác Giả ---
Chương sau: Đại Kết Cục "Nise" (phần ) (++).
Hehehe, cuối cùng thì chương Đại Kết Cục mà ta ấp ủ ý tưởng và nhá hàng từ mấy chương x đã tới rồi. Mời các đh xoay vòng vòng nhé… Cẩn thận tẩu hỏa nhập ma, cần có đạo tâm kiên định nhé…
Quyển : Khởi Đầu.
Quyển : Quách Gia, Biển Lớn.
Quyển : Trái Đất Tân Kỳ.