--- Lời Tác Thật ---
Hiện tại mình chỉ đăng truyện ở ba trang web: thienvadia, truyenyy và mangatool. Các bác gặp ở đâu khác thì là copy hết nhá. Thanks
Cảm thấy giang hồ nói chuyện ta ngươi cứ thế nào ấy, nên mạn phép viết mày tao nhé.
Nhân vật để nghĩ ra hơi mệt nên tác thích tận dụng tới cùng một nhân vật nên các đh đôi khi cảm thấy một nhân vật phụ nhưng lại hơi nhây, mãi ko chịu chết là vì vậy nhé. Nghĩ ra nhân vật mới mệt óc lắm ;>
------
Mục thứ ba, cuối cùng ghi rõ: “Đội còn lại theo đuôi bọn buôn lậu. Chặn đường bọn chúng, bắt lấy tên John nếu hắn trà trộn trong đó.
Cứ như vậy, cho dù tên John có cáo già như thế nào cũng vô pháp bình yên mà rời đi. Ha ha ha…
Ký tên: Tứ Thiên Vương.”
….
Két. Két…
Tại một đoạn đường nhựa không quá lớn, lại vắng vẻ không nhà, không người chạy qua, chỉ có đồng ruộng mênh mông. Chiếc xe chở John bất ngờ hãm phanh, lết dài trên đường. Xung quanh bốn phương tám hướng xuất hiện từng bóng người chặn đường. Mấy chiếc xe khác trong đoàn xe chở John cũng ngừng lại vì bị chặn đường.
Tứ Thiên Vương bước xuống chiếc xe mô tô của mình, gỡ nón bảo hiểm ra, khuôn mặt đáng ghét của hắn ẩn hiện bên dưới mũ trùm đầu của áo gió hắn đang mặc và ánh đèn xe của John.
John nhìn thấy mình bị Invisible Club chặn đường liền nở nụ cười gằn bước xuống xe.
Tứ Thiên Vương nhìn kẻ thù của mình trước mặt, cũng nở nụ cười đắc thắng.
“John” Tứ Thiên Vương, bước lên trước, cười lạnh nói “Đã lâu không gặp, nhà mày có thấy nhớ tao không, còn tao, đến ngủ cũng mơ thấy bản mặt mày”
“Ra là Tứ Thiên Vương, ha ha ha, món quà tao để lại khi đó mày thấy có thích không, chẹp, lúc chuẩn bị nó, tao thấy sướng lắm, sướng run người, ấm áp mà bót lắm” John bước xuống xe, trào phúng kẻ thù.
Hai tên kẻ thù bất cộng đái thiên nhìn nhau tóe lửa.
Tứ Thiên Vương nếu đã từng bước phân tích, hướng dẫn Interpol truy theo John thì hắn làm sao không có kế hoạch B phòng khi Thomas thất bại được chứ. Interpol mặc dù mất dấu John nhưng Tứ Thiên Vương từ lâu đã đi trước, chặn một con đường khác của John.
Nhiễm Nam từ trên trời cao xa xa nhìn thẳng xuống bên dưới, ánh mắt trầm ngâm, xem ra mọi chuyện thú vị rồi đây. Ánh trăng chiếu sáng sau tấm lưng thớt của cậu mập làm nổi bật hắn giữa bầu trời lộng gió.
Khoảng cách có hơn mét nhưng Nhiễm Nam vốn được Sổ Ước cường hóa nhiều lần, toàn thân trên dưới điều được mệnh lực cải tạo từng ngày từng ngày, hồn lực cũng không yếu khiến cho cậu béo dù là đêm tối nhưng vẫn có thể thấy rõ mặt mũi John ở tít bên dưới.
Dùng nhìn trộm xuyên không gian lên đường chủ Đinh Tông, Nhiễm Nam dễ dàng quan sát được cuộc gặp mặt của hai đối kẻ thù không đội trời chung bên dưới, cả âm thanh hai cũng có thể nghe rõ mồn một.
“Khả năng nhìn trộm xuyên không này có thể nâng cấp lên được không nhỉ? Ví dụ như có thể tác động lên đối tượng quanh đó chẳng hạn, hí hí hí” Nhiễm Nam đểu cáng cười, vuốt cầm nghiền ngẫm, đầu óc lại tưởng tượng đến Huỳnh Ni. Ha ha ha. Tên mập cười khoái trá khi nghĩ bậy nghĩ bạ.
….
“Cái bọn dị cảnh lúc nào cũng lề mề ngu dốt, không ngờ lại bị các ngươi cắt đuôi” Tứ Thiên Vương giống như bạn thân của John, thảnh thơi nói “Có phải mày rất ngạc nhiên khi thấy tao có thể biết mày đi đường nào mà chặn lại không, ha hả...”
“Hừ, bọn Cục Phòng Vệ đó thì muôn đời không khá được, một quả bom sương mù đặc chế là tránh thoát ngay, chiêu này của bọn buôn lậu quả thật xài rất tốt, lần sau nên học hỏi, còn mày, tao không ngạc nhiên lắm, nếu mày muốn trả thù mà cả việc tao đi đường nào cũng không biết thì tao sẽ thất vọng lắm” John nhìn mình và bọn buôn lậu bị nhóm người của Tứ Thiên Vương bao vây mà vẫn bình chân như vại nói.
Đúng vậy, John lần này để thoát đi chính là sử dụng vài tên đàn em lái xe theo đường chính dẫn dụ Cục Phòng Vệ chặn đường, bản thân mình liền dùng khuyến mãi phần trăm để đàm phán nhận lấy sự giúp đỡ của đám buôn lậu, quá giang xe của bọn chúng để thoát đi. Dĩ nhiên, giảm tới phần trăm tiền hàng không phải chỉ để đổi một lần thoát thân mà đường chủ Đinh Tông, John, còn có thâm ý khác.
Phe buôn lậu nội tạng có khoảng người, thêm vào phe John thì số lượng hiện tại cũng còn ít người hơn số lượng phe Tứ Thiên Vương mang đến chặn đầu.
Một đám hơn tên ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, chờ đợi mệnh lệnh từ cấp trên cao nhất có mặt tại hiện trường của mình. Mr Fake ra hiệu cho tên đàn em yếu nhất trong đám lấy máy quay kỹ thuật số ra bắt đầu quay lại mọi chuyện. Nếu lần này thuận lợi diệt John, hắn sẽ dùng đoạn phim này để chứng tỏ khả năng bày binh bố trận của mình với người trong Invisible Club, nhằm chứng minh mình đủ sức gánh vác chức vị Phó chủ của Club đang được bỏ trống, từ đó tham gia làm ứng cử viên bầu cử do ông trùm tổ chức.
“Xin chào người anh em, nếu là ân oán cá nhân của hai người, vậy chúng tôi xin phép nhường lại sân bãi này cho hai bên” Tên trùm buôn lậu bặm trợn, xuống xe nói.
Hắn cũng nhìn ra đối phương đến không phải ý tốt, từ quần áo cũng có thể nhìn ra không phải người của chính phủ. Tên này liền muốn tách ra tránh liên lụy vào trong chuyện của hai người. Nghĩ tới thứ đang giấu trong thùng xe tải phía sau mà liếc mắt nhìn John. Không hổ là đường chủ của Đông Nam Hội, suy tính thật kỹ càng.
“Ha ha ha, các người có thể cút sang một bên xem kịch, đừng dính vào chuyện này” Mr Fake nói tiếng việt với đám buôn lậu.
“John, mày có thể nào ngờ được ngày hôm nay sẽ bị tao chặn lại ở đây, bị bao vây, bại bởi tay tao chứ? Mày có thể thử cầu xin tha mạng biết đâu tao lại từ bi” Tứ Thiên Vương cười vui vẻ nói lớn “Em yêu, ngày hôm nay anh lấy đầu kẻ thù để cúng viếng cho em”.
John vẫn bình tỉnh nhìn Tứ Thiên Vương trước mặt nói “Fake, mày vẫn ngây thơ như vậy”
Đúng vậy, Tứ Thiên Vương của Invisible Club chính là Mr Fake, là kẻ mấy lần đánh lén Nhiễm Nam.
John, đường chủ Đinh Tông của Đông Nam Hội, chính là kẻ thù hắn căm hận nhất, kẻ đã hãm hiếp và giết chết bạn gái hắn, quay phim quá trình đó để lại như cười nhạo hắn.
“Ngây thơ? Mày là tên khốn kiếp, chỉ vì vài lời chế nhạo của tao mà mày lại làm ra chuyện độc ác như vậy? Giờ bị tao bao vây trả thù, mày nói xem ai mới là kẻ ngây thơ? Vì vài câu nói rước lấy kẻ thù mạnh mẽ, ngây thơ chính là mày” Mr Fake giật cái nón trùm đầu của áo gió lộ ra cái đầu trọc, khuôn mặt dữ tợn, kích động của mình.
“Ha ha ha, tao phải công nhận bạn gái mày đẹp như thiên thần vậy, chơi sướng gì đâu, nhất là cái lỗ của nó, vừa nhỏ vừa ôm thật chặt, sướng tê ‘kiu’ tao luôn đấy” John bật cười ha hả, chọc giận Fake.
“Mày nghĩ chỉ vì vài lời trào phúng của mày khi đấu giá thắng cái hợp đồng lần đó mà tao nổi điên lên làm vậy sao? Sai rồi, vì mày mà tao mất biết bao nhiêu cuộc làm ăn, mất tín nhiệm của phó hội chủ, bị mọi người dần dần xa lánh. Ha ha ha, giết bạn gái mày chỉ là bước đầu của tao mà thôi, rất nhanh mày sẽ hối hận vì hôm nay đến đây bao vây tao” John dữ tợn nói.
“Mày nói gì? Tao làm mày bị mọi người ghẻ lạnh, mất cơ hội làm ăn?” Mr Fake không vội ra tay, muốn nghe rõ tại sao tên đầu đinh trước mặt lại đối phó với mình.
“Xem ra mày rất chắc việc ăn được tao lần này nên không vội động thủ nhỉ?” John nhìn nhìn đám đàn em đông đảo của Fake bao vây xung quanh, trào phúng nói.
….
Loạt xoạt…
Bịch. Bịch. Bịch.
Một loạt tiếng đáp đất vang lên. John nổi gân xanh nhìn mấy tên vừa từ trên trời đáp xuống, Interpol, Thomas, kẻ truy đuổi mình gắt gao nhất trong một năm nay, chuyện làm ăn gì của mình cũng có bóng dáng của hắn phá đám.
“Thomas” John gằn giọng.
“Ha ha ha” Mr Fake thấy Interpol đến, cười đắc ý.
“Tứ Thiên Vương” Thomas và đội viên điều tra vừa đáp xuống, thả tên dẫn đường của Invisible Club xuống đất, quan sát thấy Mr Fake liền ngạc nhiên. Tên này không chỉ cung cấp thông tin cho mình, gửi fax gợi ý kế hoạch cho nhóm của anh ta mà còn đích thân tham gia vào nữa sao?
“Đối tượng lần này của anh là John, không phải cũng muốn bắt tôi luôn chứ hả? Người của anh có vẻ không đủ để làm vậy đâu, anh chỉ cần phối hợp với tôi hạ bọn John là đủ” Mr Fake hất cằm ra vẻ nói.
Nhân số tập trung ở đây vì đội Interpol xuất hiện mà trực tiếp tăng lên hơn người.
John nhìn nhìn lực lượng hai phe ước lượng một chút, khuôn mặt có chút bực bội, tự ước định trong lòng, thầm nghĩ “Mặc dù nhân số bên địch khá nhiều nhưng không khiến mình lo lắng, đáng lo là thực lực của tên Thomas này, nghe nói hắn đã lên cấp dị nhân rồi...”
“Sao hả đường chủ Đinh Tông, ha ha ha, vốn đuổi theo mày không phải là Cục Phòng Vệ mà là ngài Thomas và các đội viên Interpol đây, mày cảm thấy chiêu này của tao thế nào?” Mr Fake xòe tay ra như giới thiệu về hướng Thomas, vui vẻ nhìn John nói to “mặc dù mấy anh đối tác đây dùng bom sương mù tránh được truy tung của Thomas nhưng đàn em tao đã chuẩn bị sẵn, rất dễ dàng dẫn bọn họ đến đây, nói dài dòng với mày lúc trước chỉ là kéo thời gian thôi”
Mr Fake chìa điện thoại của hắn ra, bên trên màn hình là giao diện phần mềm Zelo, đang chia sẻ vị trí của mình với đàn em, người dẫn đường Thomas đến.
“Hay, giỏi, không thể ngờ mày còn lôi cả Interpol vào cuộc làm tao còn tưởng Cục Phòng Vệ tham lam muốn vừa bắt tao vừa bắt bên buôn lậu nên chia binh hai đường vừa đuổi theo đàn em của tao hướng bên kia vừa đuổi theo phía bên này luôn chứ, tốt lắm” John căm tức nói một tràng tiếng anh. Thật ra mọi người ở đây điều dùng tiếng anh để nói với nhau là chính.
“Hiện tại chỉ có mày và bốn tên Shit , Shit , Shit , Shit cùng ba bốn tên cắc ké khác, cho là gom cả bọn buôn lậu về phe của mày thì mày nhắm có thể thoát nổi không? Khôn hồn thì bó tay chịu trói đi” Mr Fake chỉ chỉ mấy người bên John, chiêu hàng.
“Hừ” John hừ lạnh, chưa biết ai thua ai thắng đâu. Hai tay hắn vỗ vào nhau bôm bốp ra hiệu. Chiếc xe tải của đám buôn lậu đậu đằng sau cả đám người bất ngờ mở tung cửa thùng xe. Một đôi chân từ bên trên nhảy xuống, thu hút ánh mắt của mọi người nhìn lại. Tên trùm buôn lậu quả thật muốn đi ngay khỏi chốn này, khổ nổi phải đợi mấy thứ trên xe tải đi xuống thì bọn chúng mới lên đường được.
“Mang hắn ra đây” John ra lệnh về phía sau lưng.
Một tên dị nhân bị đánh bầm dập, sưng mũi sưng má bị một tên dị nhân khác nắm cổ áo kéo đi ra đằng trước, đứng trước đèn xe tải, bên cạnh John, vứt tên bị đánh bầm dập xuống đất nói “Đường chủ, hắn đây”
“Shit ?” Mr Fake ngạc nhiên thốt. Tại sao tên này lại ở đây? Không phải lần này John chỉ mang theo bốn tên huynh đệ trong lục đệ của hắn sao?
John có người huynh đệ cắt máu ăn thề được biệt danh từ Shit đến Shit o. Sở dị có biệt danh như vậy là do bàn tay bọn chúng nhóm đầy chuyện đê tiện, được giang hồ xưng hô như vậy. Cả tên này khá là nổi tiếng trong giới dị nhân tội phạm Châu Á
“Ha ha ha” John bất ngờ cười, nói “Ngạc nhiên sao? Nhìn mặt tên đang nằm dưới đất mày còn ngạc nhiên hơn nữa”.
“Thiên Vương, xin lỗi...” Tên bị đánh bầm dập nằm dưới đất thều thào nói.
“Mày…?” Mr Fake lần nữa ngạc nhiên nói, mặt hắn nhanh chóng đen lại. Kẻ này chính là tay trong mình cài vào đội ngũ của John mà? Bây giờ như vầy là sao? Mình bị phản bội, tình báo là giả?
“Mày tưởng là tao bị mày bố trí sao? Sự thật là mọi chuyện mày làm tao điều nắm rõ trong lòng bàn tay. Mặc dù tên gián điệp này không biết cụ thể kế hoạch của mày nhưng tao đoán mày chắc chắn sẽ lợi dụng lần này tao đi xa khỏi phân đường, đến giao dịch với đối tác, lực lượng bên cạnh mỏng đi sẽ đích thân đến trả mối thù giết bạn gái” John bắt đầu kể kế hoạch của hắn ra. Thực tế ngoại trừ suy đoán ra thì bên người Tứ Thiên Vương, Mr Fake cũng có người của hắn cài vào nên việc tên này lần này rời ổ đến trả thù mình, John đã biết ngay từ đầu.
“Trước khi động thủ mày có muốn tao kể mày nghe tất cả tiền căn hậu quả không?” John hỏi.
Thomas và đội viên vẫn chưa vội ra tay, tốt nhất là hai bên đánh nhau, bên mình chỉ đợi dẫn người đi là được.
“Mày nói” Mr Fake nghiến răng kèn kẹt, hắn cũng muốn biết tại sao tên khốn này lại giết bạn gái mình để kết thù, tổ chức hai bên là cùng một liên minh với nhau, gây thù lẫn nhau thật không sáng suốt.
Invisible Club của Mr Fake và Đông Nam Hội của John vốn là thuộc chung một liên minh, liên minh Atula của tứ hoàng tội phạm Châu Á thành lập. Cộng đồng chống lại Interpol và các thế lực khác.
Thế lực ba bên nhìn nhau chầm chầm, gió thổi vi vu êm đường trước cơn bão nổi. Đại chiến chỉ đợi John tâm sự mỏng xong là nổ ra. Đêm, thời khắc của thế giới ngầm hoạt náo nhất, tại đây sắp diễn ra cuộc chiến thanh trừng lẫn nhau.
….
Gió lạnh thổi tay áo Nhiễm Nam bay phấp phới trên trời cao. Cậu chàng đang mê say xem phim từ xa, đầu óc đang choáng váng. Không thể ngờ hôm nay ra ngoài mình lại học hỏi được thủ đoạn của đám dị nhân tội phạm thế giới ngầm. Bài học hôm nay khá quan trọng, giúp cho tên béo hơn một năm sau tìm được linh cảm vạch ra kế hoạch trả thù điên cuồng của chính mình.
--- Lời Tác Giả ---
Chương nào tình tiết nhiều là y như rằng chữ nghĩa bay đâu mất, viết dài không nổi. Ngắt ở đây. Mời các đh đón xem chương sau vậy.
Các Chương Sau: Cáo Già Chính Thức. Hỗn Chiến.
----