Soán Đường

quyển 8 chương 99: lý mật tấn công hổ lao quan

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Đồng thời Lý Mật cũng nhanh chóng chiếm Nguyên Võ huyện dùng Nguyên Võ huyện làm trọng địa hậu quân, mệnh cho Vương Bá Đương và Vương Đương Nhân hai huynh đệ trấn thủ, sau đó tự mình hắn dẫn mười hai vạn đại quân cùng chúng tướng tấn công Hổ Lao quan trong đó có cả tả võ hầu đại tướng quân Đan Hùng Tín, hữu võ hầu đại tướng quân Vương Đức Nhân, cùng lý Công Dật, Trương Công Cẩn, nguyên một loạt đại tướng Ngõa Cương từ từ tiến tới trước cửa thành Hổ Lao quan.

Lý Mật ở phế tích Kim Đê quan thiết lập trung quân soái tướng điều khiển chiến sự.

Vốn tưởng rằng Từ Thế Tích đi rồi, Lý Ngôn Khánh không ở đây Hổ Lao quan theo lý dễ dàng phá được.

Nào ngờ Tân Văn Lễ sống chết không chịu xuất kích, cho dù tấn công mạnh thế nào thì Hổ Lao quan trải qua tu sửa mùa thu năm ngoái đã cao hơn so với trước kia, bên trong có hai doanh binh mã, Tân Sĩ Kiệt cùng với Thôi Vạn Lý hai người liên thủ tọa trấn.

Đến giữa trưa ngày hôm sau La Sĩ Tín lại suất bộ tới Hổ Lao quan.

Tân Văn Lễ vô cùng vui mừng tự mình suất lĩnh Tân Sĩ Kiệt và Thôi Vạn Lý tiến ra nghênh đón.

- La tướng quân, sao tướng quân lại tới đây?

- Đêm qua Lý lang quân lo lắng có dị trạng cho nên sai mạt tướng suất lĩnh quân tới đây trợ giúp tướng quân.

- Lý lang quân hiện tại có ở đây không?

- Lý lang quân.... không tới.

Tân Văn Lễ là nhân vật thế nào cho dù chưa thành tinh nhưng nhìn mặt nói chuyện cũng biết, La Sĩ Tín tựa hồ nói một đằng nghĩ một nẻo, cho nên sau khi hàn huyên với La Sĩ Tín một lát, hắn lập tức mệnh cho viện quân hạ trại tại chỗ rồi đem La Sĩ Tín dẫn vào trong một tòa trướng.

- La tướng quân, có phải có chuyện bất ngờ không?

La Sĩ Tín nhìn Tân Sĩ Kiệt và Thôi Vạn Lý hai bên, Tân Văn Lễ liền khoát tay, hai người lập tức đi ra khỏi trướng, thủ vệ ở cửa ra vào.

La Sĩ Tín lấy từ trong người ra một phong thư đưa cho Tân Văn Lễ.

- Lý lang quân nói tướng quân xem xong phong thư này chớ luận quyết định thế nào thì lang quân cũng không có ý kiến.

- Tuy nhiên Lý lang quân mong tướng quân tin tưởng lang quana tuyệt đối không có ý tranh đoạt, chỉ vì bảo vệ dân chúng Huỳnh Dương mà làm vậy.

Tân Văn Lễ trong lòng liền kinh hãi, sau khi tiếp nhận phong thư một lúc liền đem hủy đi.

Lý Ngôn Khánh xem ra muốn xử trí quy mộ.

Hành động lần này có lẽ nguy hại tiền đồ của hắn, nhưng hắn vẫn vẫn đồng ý nghe theo.

Đối với Lý Ngôn Khánh, Tân Văn Lễ sâu trong lòng vẫn có một cảm phục, nếu như Huỳnh Dương không có Lý Ngôn Khánh chèo chống thì hiện tại đã là một chốn hoan tàn.

Huỳnh Dương hiện tại mọi người vẫn yên ổn kinh thương và canh tác, nguyên nhân là tại sao?

Cũng bởi vì Lý Ngôn Khánh khổ sở chèo chống.

Tân Văn Lễ tài năng quân sự có lẽ không bằng Từ Thế Tích nhưng suy nghĩ chính trị và ánh mắt thì vô cùng chính xác.

Hiện tại thế cục hiện tại sẽ biến thành thế nào, hắn không biết rõ, nhưng hắn nhìn ra được Lý Uyên sau khi khởi binh tiến vào Quan Trung thì Tùy thất đã không còn hi vọng gì, Lý Ngôn Khánh khổ sở chèo chống thì được cái gì đây?

Tân Văn Lễ loáng thoáng có thể thấy được sau lưng của Lý Ngôn Khánh còn có một lực lượng rất lớn.

Hắn từ sau khi nổi danh bởi Vịnh Ngỗng thể đã tiến vào Phích Lịch đường, tiếp tục chiến đấu ở Cao Ly, chống lại Dương Huyền Cảm, hiện tại là tam phẩm Hà Nam Thảo Bộ Đại Sứ, ở sau lưng Lý Ngôn Khánh xem ra có một người thần bí mới khiến cho Lý Ngôn Khánh vẫn thủ vững ở Huỳnh Dương.

Mặc kệ hắn rốt cuộc là vì sao nhưng ít nhất hắn ở Huỳnh Dương vẫn đảm bảo cho chúng dân yên ổn sinh hoạt.

Những năm gần đây Lý Ngôn Khánh cứu vô số mạng sống.

Ở Huỳnh Dương quận lưu dân đâu chỉ vạn người.

Lý Ngôn Khánh dùng muôn vàn kế yên ổn bọn họ chỉ dựa vào điều này đã khiến cho Tân Văn Lễ chịu phục, nhân khẩu tăng nhưng đất đai không tăng, liền xuất hiện nghề nghiệp kiệu phu, Ngôn Khánh vì dân chúng Huỳnh Dương cống hiến rất nhiều cho nên mặc kệ hắn xuất phát từ mục đích gì thì mảnh đất này sẽ càng trở nên phồn hoa thịnh vượng.

Có đôi khi, Tân Văn Lễ suy nghĩ nếu như Lý Ngôn Khánh tọa trấn một phương Huỳnh Dương sẽ trở thành thế nào?

Nhưng dù thế nào cũng không xấu hơn so với hiện tại.

Tân Văn Lễ rút thư ra, đọc nhanh như gió.

- La tướng quân sự tình trên thư đúng chứ?

- Mạt tướng không biết trên thư nói gì nhưng Lý lang quân ở trên đường đã dẫn đầu người rời đi trên đường.

Tân Văn Lễ đột nhiên nở ra nụ cười.

- Được rồi, chúng ta vào trong thành rồi nói sau.

Tuyết ngừng rơi, mặt trời dần ló dạng.

Khí trời ôn hòa lạnh lẽo.

Tân Văn Lễ vô ý thức khoác áo da sói lên trên người đưa mắt nhìn về phía xa xa.

Tuy nhiên suy nghĩ của hắn không tự chủ được mà bay về phía Huỳnh Dương huyện.

- Chu Thần... ta quyết định dâng ra Huỳnh Dương.

Ăn cơm trưa xong Dương Khánh để Liễu Chu Thần lưu lại ở trong phòng, lú ăn cơm hắn giống như lơ đãng cất tiếng nói.

- Sao?

Tuy Liễu Chu Thần sớm có chuẩn bị biết rõ Dương Khánh sẽ thương nghị với mình.

Nhưng mà khi nghe Dương Khánh nói hắn vẫn nhịn không được lộ ra vẻ kinh ngạc.

- Dâng Huỳnh Dương ra?

- Chu Thần, ngươi cho rằng hiện nay Tùy Thất có thể chống đỡ được sao?

Liễu Chu Thần chưa trả lời thì Dương Khánh đã tự mình đưa ra đáp án:

- Hiện nay hoàng thượng tới Giang Đô nhoáng cái đã hơn một năm ta vốn cho rằng hoàng huynh chỉ đi giải sầu một thoáng, nào biết hắn không quay trở lại, đem giang sơn vứt qua một bên, ta chưa từng đi Giang Đô chẳng biết nơi đó gì tốt nhưng ta biết Quan Trung mới là căn bản, Trung Nguyên là mạch máu, nay hai nơi này đại loạn vậy mà hoàng huynh vẫn không quay lại chú ý.

Bây giờ làm gì thì cũng đã muộn.

Liễu Chu Thần ngẩng đầu hỏi:

- Vương thượng tai sao đột nhiên muốn hàng?

Đang êm đang đẹp tại sao ngươi lại muốn hàng, phải biết rằng hôm qua vào lúc này Dương Khánh vẫn hào khí bừng bừng đàm luận thời cuộc trải qua một đêm lại thay đổi quyết định.

Liễu Chu Thần rất ngạc nhiên, tên Trịnh Hiếu Thanh kia rốt cuộc nói chuyện gì mà khiến cho Dương Khánh thay đổi chủ ý.

Dương Khánh do dự một lát rồi thấp giọng nói:

- Lương quân.. hàng rồi.

- Sao?

Tin tức này khiến cho Liễu Chu Thần giật mình.

Dương Khánh ngẩng đầu cười khổ mà nói:

- Dương Vượng đã quy hàng Lý nghịch... Lý Mật, chỉ là hiện tại vẫn giữ kín không nói ra.

Dương Vượng mang tới cho ta một phong thư, khích lệ ta đầu hàng, Lý Mật là thiên mệnh lúc này thế cục đã không thể vãn hồi, mất đi Lương quận Lý Mật khống chế hơn phân nửa Sơn Đông, đem chúng ta ngăn cách với Giang Hoài, Đông Đô hiện tại cũng không vững chắc, Vương điệt còn nhỏ tuổi khó có thể trấn trụ cục diện, ta càng nghĩ thấy chẳng bằng hàng Lý Mật. Lý Mật sớm muộn gì cũng công phá Huỳnh Dương , tuy nói Lý Ngôn Khánh có thể chống đỡ nhưng hắn có thể gánh vác được thiên mệnh gánh vác được đại thế sao?

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio