Sốc! Sao Bảo Là Show Tài Năng Cơ Mà

chương 69: quyền chỉ huy

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit by tytydauphu on wattpad

—— Hermes là vị thần đầu tiên dạy giáo dân dùng lửa đốt tế phẩm hiến tế thần linh.

Dưới mái vòm Gothic, lửa nóng hừng hực thiêu đốt.

Bóng lửa bập bùng, mấy cụm lửa bỗng dưng xuất hiện, bay bồng bềnh bên ngọn lửa, cuối cùng hợp nhất với nó.

Lửa hiến tế càng lúc càng mạnh vì hấp thụ cụm lửa mới.

Vu Cẩn cúi đầu.

Con số phía bên phải đồng thay đổi.

Còn 61 người.

Cậu nhìn chằm chằm đồng hồ một lúc lâu, rốt cuộc cũng xác nhận suy đoán của mình, thở phào một hơi.

Nhiệt độ liên tục tăng khiến đội Bạch Nguyệt Quang không dùng thời gian dài để chuẩn bị chiến đấu nữa, nhanh chóng chia làm 2 nhóm. Trước khi đi, Tá Y tránh Caesar và Văn Lân, nói nhỏ gì đó với Vu Cẩn.

Vu Cẩn sửng sốt, sau đó nhanh chóng gật đầu gật đầu.

Trước phó bản số 6.

Vu Cẩn và Caesar tìm được 2 lối vào, báo cáo qua kênh liên lạc xong thì đưa tay đẩy cửa.

Nhịp tim của Vu Cẩn nhanh hơn một chút, cậu đã rời khỏi phó bản số 6 ở 1 hiệp lúc trước, nhìn lão đại đổi bài trên đài cao, nếu lão đại vẫn còn ở trong phó bản thì sẽ phải đối đầu với nhau…… Nhưng đây là lối thoát duy nhất cho Bạch Nguyệt Quang.

Trong kênh liên lạc.

Tá Y đang thấp giọng chỉ huy: “Tôi và Văn Lân vừa trở lại số 3, tiếp theo sẽ tới số 6, không cần lo lắng. Có nguy hiểm thì để Caesar đỡ, còn nữa, trói Caesar chặt vào ——”

Vu Cẩn âm thầm gật đầu, đang định mở cửa đi vào thì nghe thấy tiếng quát của Caesar: “A, thằng cháu!”

Cùng với tiếng quát của Caesar, súng Shotgun vang lên không hề báo trước, “Đoàng” một tiếng như sấm đánh xuống đất bằng, sau đó là tiếng bước chân ầm ầm ầm, chắc chắn đang chạy rất vui vẻ.

Tá Y: “…… Không trói được thì đuổi theo vậy.”

Cửa vào trước mặt Vu Cẩn mở ra —— ánh lửa chói mắt đang đốt cháy bụi gai, hàng trăm giá treo cổ hình chữ thập thòng xuống dưới, giữa biển lửa trông cực kỳ khủng bố, giống như treo ngược linh hồn chết chóc.

Lá Ẩn chính thứ 12, tượng trưng cho hy sinh, đau khổ, “The Hanged Man”.

Chỉ có 1 con đường hẹp giữa bụi gai, Caesar đang chơi đuổi bắt với một người ở giữa bản đồ, trong phó bản còn có hai gã thực tập sinh bị lửa rừng bén vào không lo xong.

Vu Cẩn liếc mắt một cái đã nhận ra đối thủ của Caesar.

Caesar mừng rỡ: “Thằng cháu, ăn một súng của ông này!!”

Bạc Truyền Hỏa giận dữ: “Thằng con ngu kia, mày chết với bố!!”

Caesar: “Mở to mắt nhìn cho kỹ đứa nào chết!”

Bạc Truyền Hỏa híp mắt thành hồ ly, dứt khoát cắm gậy selfie ra sau lưng, rút súng như nước chảy mây trôi —— nhìn đã biết được giáo viên tạo hình sửa giúp.

Hắn vẫn tự vỗ ngực mình giỏi ngắm bắn, đột kích ngoài 100m, Caesar xách dép cũng không đuổi kịp, đáng tiếc vòng loại thứ 3 lại đấu cận chiến. Kết quả giao đấu 2 tuần trước vẫn còn rõ ràng trước mắt, Bạc Truyện Hỏa đành tạm lánh đi, sau khi trốn vào boongke lập tức bấm máy dự ngắm ——

Đạn lạc từ góc độ không ngờ đột nhiên bay đến!

Bạc Truyện Hỏa giật mình, suýt nữa toát mồ hôi lạnh, đường đạn của Caesar bị boongke chặn, người vừa bắn chắc chắn đã đoán ra hướng di chuyển của hắn, thậm chí có khả năng là đồng đội của Caesar.

Hắn nhanh chóng xoay người, đối mặt với kính bảo hộ phản chiếu ánh lửa của Vu Cẩn.

Bạc Truyện Hỏa: “!!!”

Vu Cẩn còn chưa bị loại sao? Thành tích 7 điểm mục tiêu động, tiểu đội tách lẻ khi bắt đầu, đụng phải bất kỳ thực tập sinh cấp A nào cũng giống như cho không điểm ——

Vu Cẩn mím môi làm tăng khí chất lạnh lùng, nhìn thấy Bạc Truyện Hỏa thì vui vẻ, vẫn nhớ giao tình cho súng ở vòng loại đầu tiên: “Bạc tiền bối!”

Bạc Truyền Hỏa theo bản năng gật đầu: “A, chào Tiểu Vu, ăn gì chưa.”

Vu Cẩn lắc lắc đầu: “Chưa! Tiền bối, tôi muốn nổ súng.”

Giây tiếp theo, thân hình Bạc Truyền Hỏa chấn động.

Súng tự động và súng tiểu liên đồng thời tấn công hắn. Có Vu Cẩn yểm trợ, Caesar phá tan phòng tuyến của Bạc Truyện Hỏa sau 2 lần tấn công, không nể nang gì hết. Cách đó hơn 60m, Vu Cẩn lúc ẩn lúc hiện trên đường mòn giữa bụi gai, không thể đoán trước.

Bạc Truyền Hỏa nhìn Vu Cẩn không thể tin nổi.

Đây tuyệt đối không phải là tiêu chuẩn 7 điểm mục tiêu động, chắc chắn đã che giấu trước khi thi đấu!

Bạc Truyện Hỏa hét lên giận dữ: “Đậu má Bạch Nguyệt Quang ——”

Mồm mép Caesar cũng không thua kém: “Ông đây nhai cả đám Ngân Ti Quyển!”

Trong kênh liên lạc, Tá Y đang nhanh chóng chỉ huy Vu Cẩn: “Phối hợp Caesar đánh tầm xa không khó, nhớ kỹ, đường đạn không phải dùng để bắn người, mà dùng để khống chế hướng di chuyển.”

Vu Cẩn ngước mắt lên một chút, nhanh chóng tính toán phương hướng thay đổi boongke, trước khi Bạc Truyền Hỏa thò đầu ra lại bắn thêm 1 phát.

Tá Y: “Cậu cách mục tiêu 60m trong bán kính hình quạt, Caesar cách 30m, cậu ta linh hoạt hơn. Tiểu Vu giữ phong độ, tìm có hội lúc cận chiến.”

Vu Cẩn âm thầm gật đầu, dịch chuyển cẩn thận theo 3 góc chết, liên tục quan sát “Cơ hội” ở chỗ Caesar—— đột nhiên Caesar lao lên phía trước!

Tá Y: “Ngay khi cậu ta xông lên, Tiểu Vu phải bắn ngay!”

Vu Cẩn kéo cò súng không chút do dự, máu trong người Bạc Truyền Hỏa đông cứng, dùng động tác giả đánh lừa điểm ngắm bắn của Vu Cẩn, nhanh chóng lăn về phía sau ——

Họng súng của Caesar răng rắc đặt trên đầu hắn.

Bạc Truyền Hỏa: “……”

Hiện tại Caesar vô cùng đắc ý, dường như cảm thấy súng tiểu liên không đủ mạnh nên đổi sang súng phun lửa. Vu Cẩn tròn mắt đứng một bên như chờ đồ tể xẻ thịt, thế giới trước mắt Bạc Truyền Hỏa trở nên u ám.

Mẹ nó chưa nói tới tạo CP, tôi bị làm thịt ngay trước mặt mà mắt cậu còn chẳng thèm chớp lấy một cái!

Thấy Caesar chuẩn bị nổ súng, Bạc Truyền Hỏa nhanh chóng quyết định, làm một động tác mà ai cũng không ngờ tới —— hắn móc ra một cuộn da muốn ném vào bụi gai đang cháy.

Đồng tử của Vu Cẩn co lại: “Khoan đã!”

Bạc Truyệng Hỏa thở phào một hơi.

Cũng may cộng sự của Caesar là Vu Cẩn thông minh…… Nghĩ lại thì, nếu không có Vu Cẩn thì Caesar sao có thể ép mình vào tình thế này!

Bạc Truyền Hỏa không nhiều lời, cầm xấp giấy da kia và đưa ra điều kiện trao đổi: “Một tay bản đồ, một tay thả người.”

Vu Cẩn khôn khéo hơn hắn tưởng: “Duyệt trước đã.”

Bạc Truyền Hỏa suýt nữa sặc nước bọt, đây đâu phải tiểu thuyết Tấn Giang《 Crowson mê tình: 499 thực tập sinh thổ lộ sau khi biết tôi là nữ giả nam 》mà muốn duyệt trước! Nhưng mạng đang nằm trong tay người ta, hắn vẫn miễn cưỡng cho Vu Cẩn nhìn một góc.

Trong bản đồ chỉ có 1 phó bản với ngọn lửa đang cháy hừng hực.

Bạch Nguyệt Quang không có bản đồ này.

Cả đội Bạch Nguyệt Quang nhỏ giọng bàn bạc qua lênh liên lạc, Tá Y gật đầu đồng ý: “Nghe Tiểu Vu.”

Cuối cùng Bạc Truyền Hỏa cũng được thả lỏng: “Nói trước, không được loại tôi, không được đe dọa tôi, phải bảo đảm an toàn cho con tin, không được bắt con tin tẩy trang……”

Caesar duỗi tay quẹt một cái: “Ồ, toàn là phấn……”

Bạc Truyền Hỏa tức giận: “Thằng con biến thái! Dám động tay động chân!”

10 phút sau, Bạc Truyền Hỏa chủ động đề nghị giải quyết 2 thực tập sinh đơn lẻ, nhưng lại bị Caesar lấy hết súng, trơ mắt nhìn đối thủ một mất một còn ăn hết điểm.

Lửa lớn thiêu rụi đường mòn, 3 người phải leo lên giá treo cổ để tránh lửa.

Cho đến khi người cuối cùng bị loại, đạt điều kiện qua cửa, Vu Cẩn vươn tay ra trước mặt Bạc Truyền Hỏa.

Bạc Truyền Hỏa giao bản đồ ra, đột nhiên bị Caesar đá một cái.

Bạc Truyện Hỏa kích động: “Bố giết mày ——”

Lửa đốt bụi gai phụt tắt, cửa ra phó bản ầm ầm mở ra, Bạc Truyền Hỏa chuyển giận thành vui, quần áo xộc xệch đầu tóc bù xù, lê gót giày bị sức nóng làm cho bốc khói trắng, nhặt lên 2 cành gai, đeo thứ duy nhất không bị cướp là cây gậy selfie, mặt mày xám xịt bước ra ngoài.

Caesar chế giễu: “Ông đây ghét nhất là bội ước! Này…… Cậu nghĩ hắn lấy dây mây bị cháy làm gì?”

Vu Cẩn nghĩ một lát: “Chắc là Bạc tiền bối không có vũ khí nên dùng tạm!”

Ngoài cửa, Bạc Truyện Hỏa tìm một góc, cẩn thận vuốt lại đầu tóc, dùng dây mây còn nóng làm máy uốn tóc để tạo kiểu, sau đó mới cầm làm roi.

Chuẩn bị xong đâu đấy, hắn rút gậy selfie ra, trộm cái camera, mặt vô cùng tự đắc: “Các bảo bối không cần lo lắng. Trác Mã, Tỉnh Nghi, R Code và Giải trí quốc dân đều đang đánh nhau trong số 7~10, tôi không chơi với bọn họ……”

Edit by tytydauphu on wattpad

Trong phó bản.

Bản đồ thứ 3 cuối cùng cũng lộ diện.

Trên tấm da bị xém một góc vẽ phó bản đang bốc cháy. Ngọn lửa di chuyển từ trên xuống dưới, mọi thứ trong phó bản quay cuồng hỗn loạn, giống như địa ngục Tu la.

Có một hàng chữ nhỏ.

“Dùng sự hy sinh anh dũng, giữ lấy vận mệnh vì thế cục —— cuối cùng mặt lá bài sẽ được tiết lộ.”

Caesar: “Cái khỉ gì đây?”

Vu Cẩn cuộn tấm da lại, ánh mắt linh động như có ánh lửa: “Caesar ca, chúng ta ra ngoài trước đi.”

Caesar gật đầu, hai người tiến vào hành lang, tìm lối vào số 7, 8, 9, 10. 4 người của Bạch Nguyệt Quang loanh quanh phó bản số 6 khá lâu nhưng không gặp Bạc Truyền Hỏa —— chắc hẳn đối phương đến đây từ “Phía bên kia”.

Đúng như phán đoán của Vu Cẩn, phó bản số 6 “Tương lai” liên kết 2 đầu bản đồ.

Ngọn lửa trên hành lang nóng rực, đầu kia của kênh liên lạc, Tá Y và Văn Lân cũng ra khỏi phó bản số 3, đang chờ phó bản số 6 mở ra lần nữa.

Vu Cẩn dừng bước, ngửa đầu nhìn tượng thần Hermes lơ lửng giữa không trung.

Nhọn lửa trước mặt tượng thần càng lúc càng lớn.

Lửa cháy trong phó bản “The Hanged Man” khiến cho cảm giác với nhiệt độ của hai người Vu Cẩn trở nên chậm chạp hơn, nhưng Tá Y vừa bước vào hành lang đã thốt lên: “Nóng hơn trước.”

Lửa hiến tế ngay trên đỉnh đầu, nhiệt độ tăng lên vì lửa. Dưới mái vòm Gothic dường như truyền đến tiếng nhạc, nghe kỹ lại thấy không chân thực.

Đây không phải giáo đường, mà là tế đàn Hermes.

Vu Cẩn nhìn đồng hồ lần nữa, mọi thứ cuối cùng cũng vạch ra rõ ràng trong tâm trí.

Tế đàn thuộc về Hermes, tuyển thủ bị đưa vào tế đàn qua các lối vào, chạy trốn và tranh đấu, giống như là vì…… lấy lòng thần linh.

Qua đầu cuối trên cổ tay phải, 61 người sống sót tiến vào phó bản lúc trước chỉ còn 40 người.

Tá Y nói: “Dùng sự hy sinh anh dũng…… thế nào là hy sinh anh dũng?”

Vu Cẩn không nói gì, cho đến khi con số trên đồng hồ nhảy từ 40 xuống 39.

“Ngẩng đầu.” Cậu bỗng nhiên lên tiếng.

Dưới chân tượng thần tượng, phía trên lò lửa, một cụm lửa bốc lên rồi nhập vào ngọn lửa đang cháy hừng hực, sức lửa lại tăng vọt. Như thể chỉ cần cắn nuốt thêm vài lần là có thể đốt cháy toàn bộ lò lửa.

Văn Lân là người đầu tiên phản ứng lại, nói: “Là tuyển thủ! Cụm lửa bốc lên là tuyển thủ. Mỗi một thực tập sinh bị loại, trên đỉnh sẽ xuất hiện 1 cụm lửa. Tuyển thủ bị loại đến số lượng nhất định, lò lửa sẽ cháy, cũng chính là lúc bắt đầu hiến tế ——”

Vu Cẩn gật đầu: “Đúng vậy, tuyển thủ bị loại sẽ biến thành lửa hiến tế. Khi hiến tế bắt đầu, người chưa bị loại được thần linh coi là ‘anh dũng’. Dùng sự hy sinh anh dũng, nói cách khác ——”

“Tuyển thủ sống sót cuối cùng chính là tế phẩm dâng lên Hermes.”

Giọng thiếu niên trong trẻo quyết đoán, kênh liên lạc lại đột nhiên im lặng.

Dù biết đây chỉ là một cuộc thi, nhưng quy tắc của Crowson vẫn khiến người chơi phải cạn lời. Trước khi đào thải là nhiên liệu, sau khi đào thải biến thành tế phẩm, ngay giây phút tuyển thủ tiến vào tế đàn, cánh cửa khép lại, tất cả đã được sắp đặt sẵn vào vòng quay vận mệnh.

So với 2 vòng loại trước, vòng này mới thực sự mang ý nghĩa “Đại mạo hiểm” của tôn giáo nguyên thủy.

Tá Y chửi trong kênh —— Crowson Show muốn lấy lòng người xem mà đầu tư càng ngày càng nhiều, nhưng lại không đoái hoài tới thực phẩm, chỗ ở, phí bản quyền của tuyển thủ.

Văn Lân hỏi: “Tiểu Vu, hiến tế cuối cùng sẽ như thế nào?”

Vu Cẩn nhìn vào bản vẽ của Bạc Truyền Hỏa, sắp xếp lại tất cả các suy đoán rải rác lúc trước, cậu hơi nhắm mắt để suy nghĩ xoay chuyển trong đầu: “Dùng sự hy sinh anh dũng, giữ lại vận mệnh vì thế cục, cuối cùng mặt lá bài sẽ được tiết lộ.”

“Giữ lại vận mệnh vì thế cục. Nhìn vào bài trận, chỉ có lá bài cuối cùng liên quan tới manh mối ——‘10 là vận mệnh bị vạch trần’, nói cách khác, trận chiến hy sinh sẽ diễn ra trong phó bản số 10.”

“Cuối cùng mặt lá bài sẽ được tiết lộ. Mặt lá bài là mặt bài của toàn bộ bài trận, nếu tôi đoán không nhầm, nội dung phó bản số 10 không cố định, có thể thay đổi được, một khi các lá bài ở phó bản từ 1~9 biến động, cảnh tượng trong phó bản số 10 cũng sẽ thay đổi theo. Cuộc chiến cuối cùng không phải 1 lá bài, mà là 10 lá kết hợp.”

Tá Y ngây người: “10 lá bài…… Độ khó sẽ rất cao.”

Vu Cẩn: “Độ khó cao, tốc độ trận chiến cũng sẽ nhanh hơn. Trận chiến cuối cùng không phải để định ra người thắng, mà là hiến dâng ‘vận mệnh được tiên đoán’ của các tuyển thủ lên thần linh. Vận mệnh được quyết định từ quá khứ, bước ngoặt, tương lai và trái tim, nhà giam, sự sợ hãi, tương ứng với toàn bộ bài trận ——”

Vu Cẩn từ từ mở mắt: “Toàn bộ bài trận chữ thập, tiên tri chính là trận chiến cuối cùng, vận mệnh của tuyển thủ là hy sinh.”

Tá Y nhanh chóng hiểu ra.

Hắn thương lượng với Văn Lân một lát: “Chúng ta đến phó bản số 10 đi, còn bao nhiêu người sống sót?”

Caesar nhanh chóng giơ tay: “38, 38 người!”

Tá Y: “Tôi và Văn Lân chuẩn bị đi đây, Tiểu Vu, các cậu đi tìm số 10 trước. Số người tiến vào phó bản có hạn, nhất định phải cướp được suất cuối cùng trước khi hiến tế bắt đầu.”

Vu Cẩn gật đầu.

Hai người lập tức thăm dò lối thông với cửa ra phó bản số 6. Ngoại trừ đường quay ngược lại, số 6 dẫn tới 7, 8, 9, nhưng không thể tìm thấy số 10 đại diện cho vận mệnh cuối cùng.

Khả năng cao nhất là —— phó bản số 6 thông với 7, 8, 9, phải xuyên qua một trong số đó mới có thể tới 10.

“3 chọn 1.” Vu Cẩn tổng kết.

Phía xa trong hành lang truyền đến tiếng súng, nhưng lại giống như cách một cánh cửa gỗ nặng nề.

Caesar đột nhiên nói: “Này, chúng ta chưa gặp Ngụy Diễn lần nào, cả đám lão Tần của Trác Mã nữa, có thể nào bọn họ đang ở trong 7, 8, 9 không?”

Vu Cẩn, Tá Y, Văn Lân: “……”

So với hiến tế hão huyền, những người có thực lực ngang ngửa Bạch Nguyệt Quang mới khó giải quyết nhất.

Vu Cẩn suy nghĩ một lát: “Hẳn là đang ở bên trong. 38 người, hiện tại thực tập sinh đơn lẻ không nhiều lắm, còn lại cơ bản đều có công ty, các lá Wands nên có cũng gom đủ, Ẩn chính để hỗ trợ cũng vậy. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, tất cả đều đã chuẩn bị xông vào phó bản số 10.”

Caesar lập tức phản bác: “Không phải tên dở hơi kia chạy hướng ngược lại sao?”

Tá Y lạnh nhạt: “…… Người ta chơi với cậu 2 tuần, càng ngày càng ngốc, cậu nói xem vì sao?”

Văn Lân cười: “Đừng lo lắng. Bọn tôi cách đó không xa có thể chi viện bất cứ lúc nào, không giảm quân số là được. Bọn tôi chuẩn bị tiến vào phó bản số 6, Tiểu Vu, các cậu cũng chọn 1 cái đi.”

Vu Cẩn gật đầu: “3 cái hẳn là đều khó ——”

Tá Y quyết định dứt khoát: “Tiểu Vu đừng chạm vào, để Caesar chọn.”

“……” Vu Cẩn phồng má, đầy mặt không cam lòng.

Tá Y an ủi: “Caesar chỉ có chút tác dụng này thôi. À, thời điểm hiến tế cũng có thể dùng tiếp, dù sao cũng phải hy sinh mà, chúng ta hiến cho Thần thần tế phẩm tới 300 cân(~136kg) thế này, Hermes vừa thấy cũng phải phán: Duyệt! Có khi hài lòng đến mức thả luôn 3 chúng ta ra ngoài……”

Caesar bật mode phản bác, nhưng bị Tá Y tắt loa: “Câm miệng, rớt từ A xuống B, cậu không làm thì ai làm.”

Trên hành lang, Caesar hùng hổ chọn phó bản số 7: “Tiểu Vu, đi. Dù Ngụy Diễn ở bên trong anh em ta cũng không phải sợ! Rắn lên xem thằng nào chết!”

Vu Cẩn gật đầu, ôm súng thật chắc, hai người cùng tìm cửa đồng thời tiến vào.

Edit by tytydauphu on wattpad

Đền thần nguy nga được ánh sáng thần thánh bao phủ, hình ảnh 3D Giáo Hoàng cầm quyền trượng ngồi ở đầu khác của phó bản. Lá Ẩn chính thứ 5, The Hierophant.

* Lá The Hierophant:

Vu Cẩn bỗng trợn tròn mắt. Trừ cậu và Caesar thì chỉ có 3 thực tập sinh đơn lẻ ở trong phó bản, cấp cao nhất chỉ là B——

Caesar cười khoái trá.

Vu Cẩn cảm thấy, phó bản nên chuẩn bị luôn một ngai vàng dán tên “Vua Châu Âu” cho Caesar là vừa.

Nhưng chẳng mấy chốc hai người đều phải ngẩng đầu nhìn lên trên. Không chỉ hành lang, bên trong phó bản cũng nóng như dung nham. Hiến tế sắp bắt đầu.

Vu Cẩn lập tức nói: “Caesar ca, chúng ta nhanh ra tay.”

Nhưng tìn huống bất ngờ khiến hai người lo lắng đã xảy ra —— thực tập sinh đơn lẻ sống sót đến lúc này cũng không phải quả hồng mềm, Tá Y và Văn Lân đã nhanh chóng ra khỏi phó bản số 6 trước khi “The Hierophant” được giải quyết.

“Không còn thời gian nữa.” Giọng Tá Y trầm trọng: “Phó bản số 6 bị đốt cháy. Hành lang cũng thế.”

Vu Cẩn khựng lại: “Tá Y ca, lò lửa cháy rồi sao? Hiến tế…… Hiến tế bắt đầu rồi sao?”

Tá Y đáp: “Đúng vậy, chắc hẳn đã đủ số người bị loại. Sau khi lò lửa được thắp lên, lửa hiến tế được đốt từ bài trận chữ thập, đường trở lại đã bị cắt đứt, các cậu ở trong số 7, tôi và Văn Lân chỉ có thể đến số 8 hoặc 9.”

Caesar chọn phó bản vua Châu Âu, còn lại số 8, 9 không phải độ khó về sử thi —— mà là địa ngục.

Tim Vu Cẩn đập bình bịch: “Cẩn thận!”

Tá Y gật đầu, không nói gì thêm nữa, chọn phó bản số 9: “Nhìn tốc độ và hình dáng ngọn lửa có vẻ sẽ tiếp tục lan tràn, cuối cùng chỉ còn phó bản số 10 mới là vùng an toàn. Sau khi ra khỏi phó bản thấy —— mẹ nó!”

Kênh liên lạc bỗng nhiên im lặng, một lúc lâu sau Tá Y lên tiếng: “Là Ngụy Diễn.”

Trường quay Crowson Show, không khí được hâm nóng lại lần nữa.

Ứng Tương Tương nhanh chóng hỏi: “Phó bản Death này —— Ngụy Diễn ở canh trong đó bao lâu rồi?”

Huyết Cáp cảm khái: “4 hiệp.”

Ứng Tương Tương gật đầu: “4 hiệp, 30 tuyển thủ đi vào, không một ai còn sống ra ngoài.” Cô dừng lại một lát: “Vũ khí hình người chân chính. Cố vấn Huyết Cáp, anh có nghĩ Bạch Nguyệt Quang sẽ giết ngược lại trên sân khách được không?”

Huyết Cáp lắc đầu: “Nếu Ngụy Diễn ra mắt luôn, đánh Star League cũng không vấn đề. Không chỉ chênh lệch thực lực, át chủ bài này còn là sân nhà của Ngụy Diễn, cũng là lá bài định mệnh của cậu ấy —— Tử Thần mặc áo giáp cưỡi trên lưng ngựa, có người ngã xuống, có người tiếp tục phản kháng, nhưng phản kháng cũng vô ích.”

“Tôi nghĩ mọi người đều biết chênh lệch giữa cấp A và cấp S. Hơn nữa Ngụy Diễn còn là tuyển thủ cấp S xuất sắc nhất.”

Ứng Tương Tương thở dài: “Đạo diễn, phiền ông cấp 1 ống kính cho Bạch Nguyệt Quang.”

Ở giữa màn hình, lưỡi hái Tử Thần cắt qua bầu trời đêm, Tá Y chật vật tránh né, giây tiếp theo lại bị Ngụy Diễn bắn trúng.

Tay bắn tỉa của Bạch Nguyệt Quang hút một ngụm khí lạnh, mày nhíu chặt, cánh tay phải rõ ràng bị thương không nhẹ. Ngụy Diễn chớp thời cơ quá chuẩn, khiến Văn Lân nổ súng muộn mất 1 giây.

Phản công gần như vô ích.

Vị trí của Ngụy Diễn quá tốt. Tử Thần cưỡi trên ngựa trắng, giống như lá “The Chariot” mà Tá Y từng đụng độ, nhưng chủ chiến xa chỉ ngồi xem sư tử vờn, Ngụy Diễn trên lưng ngựa lại muốn coi đây là mồ chôn, loại tất cả tuyển thủ tiến vào.

Bao gồm cả Tá Y và Văn Lân.

Trong bóng tối, Văn Lân ném băng vải cho Tá Y, tay bắn tỉa của Bạch Nguyệt Quang dựa vào động tác băng bó bỗng nhiên nghiêng người, hung hắn bắn tới Ngụy Diễn trên lưng ngựa ——

Trong trường quay đầy tiếng hô kinh ngạc.

“Bắn không cần ngắm!”, “Đây là thực tập sinh sao?, “Bắn trúng không?! Đậu má muốn trở mình ngay mép vực sao?”

Huyết Cáp cầm lấy mic: “Một xạ thủ đáng kính nể. Vết thương trên tay phải không ảnh hưởng được lên cậu ấy, dù phóng to có thể nhìn thấy tay đang run. Đường đạn không có vấn đề, Ngụy Diễn bị trúng chân trái. Nhưng mà —— sau khi quét sạch trang bị 4 hiệp, Ngụy Diễn có tới 6 chiếc áo chống đạn.”

Trên lưng ngựa, thực tập sinh của giải trí R Code vẫn mang gương mặt không biểu cảm, hỏa lực lại càng hung tàn hơn.

Ở phía sau boongke, Tá Y cắn răng cấp tốc băng bó, Văn Lân ngừng bắn nhìn về phía Ngụy Diễn.

Văn Lân quyết định dứt khoát: “Anh tìm cửa ra.” Sau đó nhanh chóng dỡ đạn dược, một khẩu súng phun lửa đưa cho Tá Y: “Sau khi bọn Tiểu Vu qua cửa, bên ngoài chính là phó bản số 10, cửa sẽ khóa. Vừa rồi Tiểu Vu đã hỏi 2 lần, anh mở mạch bảo bọn họ 3 phút sau tiếp ứng cho anh.”

Tá Y sửng sốt: “Cậu muốn yểm trợ cho tôi rút lui?”

Văn Lân gật đầu.

Nhưng mà giây tiếp theo, trang bị đưa cho Tá Y lại bị nhét trở lại, đồng tử màu xanh lam của tay bắn tỉa ánh lên trong bóng tối, sắc mặt cũng không tốt: “Không được. Vòng loại trước cũng vậy, Crowson Show mùa trước cũng như thế, không được.”

Văn Lân trấn an: “Tôi là phụ trợ ——”

Tá Y ngắt lời, nói bằng âm lượng mà camera không thu được: “Con mẹ nó phụ trợ, trước khi cậu vào Bạch Nguyệt Quang, nguyện vọng đầu tiên đã điền trọng trang(1).”

(1) trọng trang: bản gốc là 重装位. Cầu cao nhân dịch nghĩa hay hơn

Trước khi Văn Lân phản ứng lại, Tá Y ôm tay phải đột nhiên đứng lên, từ trên cao nhìn xuống, phun ra từ kẽ răng một chữ: “Đi.” Tay trái thuần thục cầm súng phun lửa, súng ngắm lần đầu tiên bị giắt ra sau lưng, xoay người không chút do dự lao tới hướng Ngụy Diễn.

Trường quay Crowson Show.

Người xem không nghe được cuộc đối thoại của hai người, nhưng có thể nhìn ra cảm xúc của Tá Y rất rõ ràng. Khoảnh khắc tay bắn tỉa đứng dậy, làn đạn cùng ồ lên.

Huyết Cáp nhăn tít lông mày: “Tá Y không nên xông ra yểm trợ.”

Ứng Tương Tương nhìn ông một cái, chậm rãi nói: “Có phải vừa rồi cũng không nên là Tả Bạc Đường của Tỉnh Nghi bị loại không?”

Huyết Cáp sửng sốt.

Ứng Tương Tương: “Tá Y, Văn Lân đều là thực tập sinh mùa trước của Crowson Show, năm trước Tá Y chỉ cách vị trí ra mắt 2 bậc, Văn Lân 60 bậc. Năm nay, sau vòng loại trước —— Văn Lân cách 59 bậc, xếp cấp B-. 8 vòng loại đã tiến hành được gần một nửa, nếu tuyển thủ muốn được ra mắt, ít nhất phải 1 lần chạm cấp A ở mấy vòng đầu.”

“Anh hiểu chưa? Tá Y là một đội trưởng tốt, cậu ấy muốn Văn Lân cùng thăng cấp.”

Một lúc sau, Huyết Cáp mới đáp: “Phải.”

Ứng Tương Tương nhún vai: “Nhưng, ai mà không muốn thắng?”

Giữa màn hình, biểu cảm của Ngụy Diễn càng thêm cứng nhắc, môi lại căng chặt hơn vừa rồi, đó như thể là phương thức biểu đạt cảm xúc duy nhất của hắn. Tá Y cách hắn chưa tới 20m, một khẩu súng phun lửa mang theo tâm huyết, toàn thân có 3 chỗ bị thương, mà chân trái của Ngụy Diễn rốt cuộc cũng rỉ máu.

Ngụy Diễn nhìn thẳng tắp vào hắn, rốt cuộc thay súng săn 2 nòng trên lưng chưa động tới bao giờ. Trịnh trọng nạp đạn trong 3 giây.

“Cậu ấy đang thể biện sự tôn trọng đối với đối thủ.” Huyết Cáp chậm rãi nói.

Trong trường đấu, không khí trong đội Bạch Nguyệt Quang ngưng trọng, cửa vào số 9 bị khóa bởi vì phó bản đang diễn ra, Caesar phẫn nộ gào thét ở bên ngoài.

Tiếng Văn Lân rất nhỏ, gằn từng chữ một.

Vu Cẩn thở dồn dập: “Tình huống không tốt sao?”

Văn Lân đáp lại.

Vu Cẩn gật đầu: “Đừng vội. Cửa ra ở hướng phó bản số 10, chúng ta ở đây đại khái có thể hình dung được, ngay khi cửa xuất hiện, chúng ta sẽ tập hợp ở hành lang, tiến thẳng vào phó bản số 10 ——”

Caesar trầm giọng ngắt lời: “Không vào giết Ngụy Diễn sao?”

Vu Cẩn gánh áp lực tỏa ra từ Caesar, nói: “Lửa hiến tế đang lan ra, hành lang sắp bị đốt cháy, chỉ có số 10 là vùng an toàn —— phải đến số 10.”

Trong kênh bỗng nhiên có tiếng gầm, sau đó là tiếng súng máy của Văn Lân ——

Ngụy Diễn nạp đạn xong.

Tá Y phun ra một ngụm nước bọt dính máu, ở 1 giây cuối cùng mở kênh liên lạc, gọi một tiếng: “Tiểu Vu!”

Vu Cẩn giật mình, tay cầm súng nhanh chóng siết chặt.

Tá Y: “Nhớ lời tôi nói ——”

Ngụy Diễn kéo cò súng.

Súng săn 2 nòng vang rung trời, khoang cứu nạn bắn ra, tỷ lệ loại của phó bản đã đủ, cửa ra được mở.

Vu Cẩn cấp tốc liếc nhìn Caesar, nhưng vị đột kích này đang nóng nảy không để ý.

Mục tiêu tiếp theo của Ngụy Diễn là Văn Lân.

Văn Lân cắn răng, ngay khi cửa mở ra nhanh chóng lùi lại, động tác không chút thừa thãi, thậm chí liên tục nổ súng phản kích. Hành lang bên ngoài bị lửa hiến tế thiêu cháy một nửa, khoảnh khắc hắn bay người ra, Caesar và Vu Cẩn canh ngoài cửa nghe thấy tiếng súng, lập tức tiếp ứng, mang theo Văn Lân rút vào boongke.

Vu Cẩn nói ngay: “Lùi lại, đến phó bản số 10 quyết chiến.”

Caesar lại không nhượng bộ, thậm chí còn mang lửa giận, trong trí nhớ, đây là lần đầu tiên hắn nổi nóng với Vu Cẩn: “Tiểu Vu, Tá Y ca bình thường đối xử với cậu thế nào, bây giờ Ngụy Diễn đang ở ngay trong đó ——”

Vu Cẩn quay phắt đầu lại.

Thiếu niên nheo mắt, trong mắt là ánh sáng lạnh lẽo, cậu thấp hơn Caesar một chút, khi ngẩng đầu lên lại không chút rụt rè, thậm chí có cảm giác công kích cường đại.

“Quyền chỉ huy nằm trong tay tôi.” Vu Cẩn ra hiệu cho Caesar xem thông tin trên thiết bị liên lạc, cậu mím môi, nói không nhanh, mang cảm giác áp bách giống Tá Y.

Chỉ huy thứ nhất của Bạch Nguyệt Quang là Tá Y, chỉ huy thứ 2 là Vu Cẩn, Tá Y đã điền đơn nộp lên trước khi thi đấu 2 tuần, hiện tại Tá Y đã bị loại, quyền đã được gắn ở dưới tên tuyển thủ số 300012 Vu Cẩn.

Caesar vẫn không phục: “Còn 25 người sống sót, cậu muốn giữ cấp A thì giữ, tưởng sống đến cuối cùng thì sống, tôi chỉ muốn báo thù cho Tá Y, mẹ nó ——”

Vu Cẩn lạnh lùng nhìn về phía Văn Lân.

Văn Lân nói không chút do dự: “Đi cùng Tiểu Vu.”

Caesar tức đến bật cười: “Các cậu đi đi, tôi đi một mình.”

Vu Cẩn nhìn hắn 2 giây, rũ mi để chặn ánh sáng lạnh lẽo trong con ngươi, duỗi tay cuốn tay áo lên, dỡ 2 khẩu súng trên lưng xuống, sống lưng thẳng tắp như lưỡi lê sắc bén, cứng rắn trấn áp mọi nghi ngờ của Caesar.

“Tá Y ca bị loại ở số 27, muốn giữ cấp cho anh ấy chỉ có 1 cách, giành hạng nhất đoàn đội. Nghe hiểu không?”

----

Đậu: cuối cùng cũng thấy điểm cuối. 5700 từ QT

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio