Sói Con Ngoan Ngoãn Mở Chân Ra

chương 12

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Học sinh Kiếm Các một lòng một dạ muốn tỏ tình, giờ phút này đang áp tai lên cửa phòng y tế, giống như con thỏ dỏng tai lên nghe lén.

Bên trong phòng y tế.

Lão sư toán học vừa nhận chức Từ Tư Hiên không hề cố kỵ ngồi ở trên đùi Cát Tường, hai tay vây quanh cổ Cát Tường.

Nếu Kiếm Các ở bên trong, nhất định cảm thấy trường hợp này thập phần quỷ dị.

Cho dù Cát Tường hiện tại đã khôi phục thân phận nam tử, nhưng lấy cơ thể hắn như thế, lại dáng người mảnh khảnh, chịu sức nặng của một người đàn ông cường tráng cao cm, thoạt nhìn vẫn là thực khủng bố, hơn nữa người diện mạo thân thể thập phần cường tráng này hiện tại đang dùng thanh âm làm nũng cùng Cát Tường nói chuyện, càng quỷ dị.

“Ngươi này không có lương tâm, nếu người ta không chạy đến trường học của ngươi, ngươi là không tính cùng người ta liên lạc nha??” Một bên dùng ngữ khí thầm oán nói chuyện, một bên dùng ngón tay thô to quấn quanh cà vạt Cát Tường, ở bên lỗ tai hắn thổi khí.

“Ha ha, Hiên Hiên bảo bối, thì ra ta không ở bên cạnh ngươi ngươi là buồn chán như thế, vậy để cho ta tới trấn an thân thể không yên của ngươi đi.” Cát Tường vươn đầu lưỡi, linh hoạt chạy ở trên cổ Từ Tư Hiên, nhấm nháp da thịt hắn.

Từ Tư Hiên tựa như điện giật, nhanh chóng nhảy khỏi người Cát Tường, ngữ khí vừa mới làm nũng kia cũng không thấy, thô bạo rống giận:“Cát Tường khốn kiếp, ta cũng không cho phép ngươi làm như thế!!”

“Ha ha, mau đến đây, ngươi không phải là hy vọng ta và ngươi lên giường sao?”

“Ta muốn đúng là như thế, nhưng đó là ta ở mặt trên!! Hay nói giỡn, thân thể đàn ông cường tráng như ta lại nằm dưới ngươi, sao mà được??”

Ngón tay thon dài trắng nõn của Cát Tường vuốt ve cổ của Từ Tư Hiên vì tức giận mà đỏ lên, cảm giác lạnh lẽo làm cho Từ Tư Hiên tựa như điện giật, tiếng rên rỉ thốt ra, Cát Tường một bên thuần thục vuốt ve cần cổ đỏ bừng, một bên ở bên tai Từ Tư Hiên thấpgiọng:“Nơi này, nơi này, còn có nơi này, đều là mẫn cảm như thế, ngươi mẫn cảm như thế, còn có thể áp đảo đàn ông sao?”

Từ Tư Hiên xấu hổ vẻ mặt đỏ bừng, dùng sức đẩy Cát Tường ra,“Đùa cái gì chứ, ngươi rõ ràng biết ông đây là , sau đó, bị ngươi mảnh khảnh như thế đặt ở dưới thân, ông đây sẽ bãi bỏ tự tôn luôn sao??”

Cát Tường sửa sang lại áo một chút, thuận tay vuốt ve phần eo rắn chắc của Từ Tư Hiên, vô cùng thân thiết nói:“Tiểu Hiên Hiên, ngươi sao khách khí như thế? Ngươi quên chúng ta ba năm trước đây cũng đã…..”

Dùng sức gạt ra bàn tay Cát Tường đang khiêu khích, Từ Tư Hiên phẫn nộ nói:“Không cần nói lại cho ta chuyện ba năm trước, đó là ta nhất thời suy nghĩ không kỹ, mới, mới………” Nói đến một nửa, có lẽ là ý thức được cái gì, Từ Tư Hiên một mực đem lời sắp nói ra nuốt trở về trong bụng, tiếp theo, toàn bộ mặt liền đỏ bừng lên.

Qua một lúc lâu, khi đã bớt đi cảm giác xấu hổ Từ Tư Hiên cố gắng hít một mồm to không khí, nhìn đôi mắt xinh đẹp trên khuôn mặt tú lệ làm tim hắn đập nhanh nói:“Ít nói nhảm! Ông đây lần này trở về, vì báo thù chuyện năm trước! Ta nhất định sẽ làm ngươi bại trận dưới kỹ xảo của ta!!”

Cát Tường mỉm cười, hôn môi lên ngón tay thô ráp kia,“ Ta đây sẽ chờ công chúa đại nhân ngươi đãi ta kỹ xảo đáng yêu nga.”

Giờ phút này tiếng chuông vang lên, giảm bớt không khí ái muội bên trong, Từ Tư Hiên phục hồi tinh thần lại mở miệng,“Ông đây còn có giờ, ngươi cứ chờ đó.” Tiếp theo, hắn không bình thường chạy ra khỏi phòng y tế, thậm chí không chú ý tới Kiếm Các đang ở cửa nghe lén.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio