Solo LeveLing - Thăng cấp một mình

chương 211-2: sức mạnh mới (phần 2)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Tuy nhiên Jin Woo có thể hiểu tại sao Ber trở nên phấn khích như vậy. Ngay cả bản thân Jin Woo cũng đang run rấy với sức mạnh ngoài sức tưởng tượng này.

Anh cúi xuống nhìn cây [Cơn cuồng nộ của Karmish]. Uy lực của con dao găm này có lẽ đủ sức nghiêng trời lật đất.

Thế rồi, Jin Woo tặc lưỡi khi nhìn thấy thân thể của con quái vật cây bị xé làm trăm mảnh, lẫn lộn giữa bức tường vỡ nát và những hố sâu trên sàn nhà.

“Mình nên gọi con dao găm này là Long Trảo, chứ không phải là [Cơn cuồng nộ của Karmish]”.

Bởi giờ đây nó đang phục vụ cho anh, chứ không còn liên quan đến Karmish nữa.

Ngay lúc đó!

Ting~!

Một thông báo xuất hiện cùng âm thanh quen thuộc của hệ thống.

[Bạn có muốn đổi tên [Vật phẩm: Cơn cuồng nộ của Karmish]. Thành [Vật phẩm: Long Trảo? ]

Jin Woo bị sốc bởi phản ứng bất ngờ từ hệ thống.

“Mình có thể đối tên nó sao?”

Jin Woo vội vàng lựa chọn, và sau khi tin nhắn biến mất, anh lập tức xác nhận tên con dao găm của mình.

Thấy tên món đồ đã được thay đổi, anh thở phào nhẹ nhõm.

“Phewwww”

Đúng là một ngày mệt mỏi.

Nếu người thợ rèn tạo ra [Cơn cuồng nộ của Karmish]. Biết rằng kiệt tác của ông ta đã bị đổi tên, chắc ông ta sẽ rất tức giận.

Nhưng mà, thật ngạc nhiên khi lần này hệ thống lại ngoan ngoãn hỗ trợ anh. Jin Woo bật cười, trong khi hệ thống vẫn im lặng.

Rốt cuộc thì, sức mạnh của vũ khí mới làm anh ấy cực kỳ thỏa mãn.

Độ sắc bén và sức mạnh hủy diệt của con dao găm này vượt xa những vũ khí trước đây của Jin Woo. Jin Woo nhìn con dao găm trong tay với nụ cười hài lòng, sau đó đưa nó trở lại kho vật phẩm.

‘Cuộc thử nghiệm kết thúc...’

Và mình phải dọn dẹp phần còn lại.

Sau khi say sưa với sức mạnh của món vũ khí mới, Jin Woo quay lại nhìn đống hổ lốn trước mặt. Anh cảm thấy đau đầu khi nhận ra thực tế phũ phàng của phòng tập hiện tại.

“... Mình đã làm cái gì thế này???”

Jin Woo suy nghĩ một lúc rồi gọi Chủ tịch Woo Jin-cheol.

“Chủ tịch, xin đừng tức giận và bình tĩnh nghe tôi nói. Tôi vừa cho 500 anh em kiến luyện tập chăm chỉ và...”

—-

Ba ngày sau khi các cánh cổng biến mất.

Jin Woo, người luôn dành hầu hết thời gian ở hầm ngục, đang trở nên rảnh rỗi quá mức.

Anh nằm ườn trên giường và chơi trò tung hứng với cây [Long Trảo].

Jin Woo sử dụng [Sức mạnh của lẻ thống trị] để chơi đùa với món vũ khí khủng khiếp, và làm mấy trò ngớ ngẩn.

Khổ nỗi, anh chẳng biết làm gì khác để giết thời gian.

Nhưng mà, ở đời luôn có những tình huống bất ngờ.

Em gái của anh, Jin-Ah, đang trên đường đi vào phòng tắm, đột nhiên đổi hướng và mở cửa vào phòng của Jin Woo. Anh giật mình, lập tức gửi lại con dao găm vào kho vật phẩm.

“Oppa, anh lại nghịch dao à?”

Thực ra thì nó di chuyển vì [Sức mạnh của kẻ thống trị].

Nhưng trong mắt cô em gái đang lo lắng, những gì anh đang làm là một trò đùa rất nguy hiểm.

“Không, làm gì có”

Jin Woo đã loại bỏ hoàn toàn bằng chứng xấu xa vào trong kho đồ. Anh cười toe và giờ hai bàn tay lên.

Đôi mắt của Jin-Ah nheo lại như một sợi chỉ.

Vì chỉ thấy mơ hỗ nên cô không thể nói bất cứ điều gì.

Tất nhiên, một người bình thường làm sao có thể bóc mẽ những chiêu trò của một thợ săn hạng-S?

Jin-Ah nhìn Jin Woo bằng ánh mắt nghỉ ngờ, rồi thở dài. “Oppa”

“Huh?”

“Nếu anh buồn chán, thì hãy ra ngoài giải khuây đi. Anh đã không thư giãn trong một thời gian dài rồi”.

Em gái và mẹ của Jin Woo đã nhiều lần đưa ra lời khuyên như vậy. Jin Woo cười rồi nhắm mắt lại như thể anh vẫn ổn. Rồi anh hỏi.

“Ở đâu?”

“Anh không có ai sao? Bạn bè hoặc... Bạn gái chẳng hạn.”

Bạn gái. Một từ khiến Jin Woo suy ngẫm.

Sau đó nhiều khuôn mặt xuất hiện trong đầu Jin Woo và anh nhớ rất rõ khuôn mặt của một người. Bây giờ tất cả các Thợ săn đang trong kỳ nghỉ. Mà dù họ muốn làm việc cũng không được – các cánh cổng đều đã biến mất.

Rồi Jinwoo nhớ tới một người.

Khi anh chia sẻ tầm nhìn với người lính bóng tối, anh đã vô tình nhìn thấy cơ thể khỏa thân của cô ấy. Lúc đó, Jin Woo đã hứa sẽ đưa cô ấy đi ăn một bữa để tạ lỗi.

Nhưng Jin Woo luôn bận rộn với những cuộc đột kích và không có thời gian rảnh rỗi.

Tuy nhiên, hôm nay thì khác.

Anh đang ngán ngẩm vì quá rảnh rỗi. Mà biết đâu, cô ấy cũng đang nằm chơi đùa với thanh kiếm của mình giống như Jin Woo?

Đây là một cơ hội tuyệt vời để thực hiện lời hứa.

“Tuyệt lắm Jin-Ah, đó là một ý tưởng tuyệt vời”

Thấy Jin Woo đứng dậy và đi ra cửa, Jin-Ah ngạc nhiên.

“Chuyện gì vậy?”

Jin Woo chỉ lẳng lặng đi qua em gái và bước vào phòng tắm.

Jin-Ah có trực giác rằng anh trai mình sẽ làm gì đó, nên cô bé túm Jinwoo lại và hỏi.

“Này này. Anh định đi đâu?”

Jin Woo quay lại, mim cười và trả lời ngắn gọn

“Đi hẹn hò”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio