Khi bình minh lên, trong lúc mọi người còn chìm trong giấc ngủ. Jinwoo đã trở lại vùng biển hẻo lánh của Nhật Bản, nơi vẫn được coi là một khu vực cấm sau sự kiện “Cánh cổng người khổng lồ”.
Mục đích của anh ấy lần này không phải là để tăng cấp độ hoặc ngắm các ngôi sao.
‘Là vì những gì đã xảy ra đêm hôm trước?’
Khi Jinwoo nhìn lên bầu trời đêm, lập tức anh nhớ đến khuôn mặt của Cha Hae-in.
Sau khi Jinwoo trấn an gia đình, anh vội vã trở về khách san nơi cô ấy đang ở.
Cha Hae-in hiểu vì sao Jin-woo đột nhiên biến mất trước bữa ăn. Cô biết rõ chuyện gì sẽ xảy ra nếu Jinwoo không đến Seoul.
Lúc cô ấy cố gắng che giấu sự lo lắng, khuôn mặt của cô ấy thật đáng yêu.
“Bắt đầu thôi nào”
Jin-woo quét ánh mắt kiểm tra xung quanh.
Như mọi khi, anh ấy không cảm nhận được bất kỳ sinh vật nào, điều đó làm cho khu rừng này trở thành nơi hoàn hảo cho những gì anh ấy chuẩn bị làm.
Jin-woo tìm thấy vị trí thích hợp, sau đó anh bước về phía trước và triệu hồi lính bóng tối.
[Ra đây nào, bóng của ta]
Cái bóng của Jin-woo trải dài ra và những binh lính bóng tối của anh ấy trồi lên từ mặt đất.
Có một số binh lính mới được thêm vào. Nhìn chúng, cảm xúc của Jinwoo trở nên hỗn độn.
Jinwoo có một nguyên tắc, đó là không bao giờ biến những người vô tội thành chiến binh bóng tôi. Nhưng hôm qua, lần đầu tiên anh phá vỡ quy tắc của mình.
Một số người lính mới của anh ấy, vốn là những người bình thường.
Họ là nạn nhân của các vị Hoàng đế.
Hàng trăm lính mới đang đứng trước mặt Jin-woo, đến từ xác của các thường dân và các thợ săn làm nhiệm vụ cứu hộ.
Jin-woo muốn họ hợp tác với anh từ ngày hôm nay.
“Các ngươi sẽ cho ta mượn sức mạnh của các ngươi, cho đến khi kết thúc cuộc chiến này chứ?”
“Để bảo vệ gia đình, những người thân yêu và quê hương của các ngươi”
“Và khi chiến tranh kết thúc, ta sẽ đưa các ngươi trở về nơi yên nghỉ vĩnh hằng.”
Mặc dù họ đã buộc phải trung thành với Jinwoo thông qua kỹ năng của Hoàng đề Bóng tối, nhưng ý thức của họ vẫn còn.
Sự thù hận và cơn thịnh nộ đối với các vị Hoàng đế, vẫn còn in trong đôi mắt rực lửa của họ.
Họ nhận ra rằng họ đã có cơ hội để trả thù cho chính mình. Chính Hoàng đề Bóng tối đã cho họ cơ hội này.
“Chúng tôi sẽ sát cánh chiến đấu cùng với ngài!”
“Chúng tôi sẽ không để bọn chúng chiếm lấy quê hương và giết chết gia đình của chúng tôi!”
Quyết tâm của họ rất rõ ràng.
Hoàng đế Bóng tối càng trở nên mạnh mẽ, sức mạnh của lính bóng tối càng cao hơn. Điều này khác hẳn với quá khứ, khi Jin-woo mượn sức mạnh của Hoàng để Bóng tối thông qua Hệ thống.
Những người lính bóng tối được sinh ra từ khi Jin-woo thức tỉnh hoàn toàn, dù còn non trẻ nhưng rất mạnh và rất hữu dụng.
Jin-woo gầm lên.
“Hỡi các binh lính, hãy giúp ta”
Những người lính bóng tối ngay lập tức đáp ứng yêu cầu của chủ nhân của họ.
Tiếng thét phẫn nộ vang vọng từ những người lính bóng tối mới được triệu hồi, khi họ giơ cao tay lên bầu trời.
“Ahhhhhhhhhhhhhhhhhhhhh!!!”
Làn sóng âm thanh dần dần lan tỏa, và cuối cùng, tất cả những người lính bóng tối đã đồng thanh gầm lên dưới ánh bình minh.
Huwaaaaaaaaaaaaaaaahhhhh!!
Tiếng thét của họ làm rung chuyền trời đất.
Binh đoàn bóng tối đã chuẩn bị sẵng sàng.
Đôi mắt của Jin-woo phấn khởi khi nhìn bọn chúng, một quyết tâm tương tự cũng xuất hiện bên trong anh ây.
: Minh thề.
Mình đảm bảo rằng mấy tên Hoàng đế đó sẽ phải trả giá.”
Tiếng gào thét đầy thù hậ của những người lính vẫn kéo dài thêm một lúc lâu.
—-
Một ngày trước khi Hầm ngục trong cánh cổng ở Seul bùng nổ.
Jin-woo dần thích nghi với cuộc sống không có bất kỳ nhiệm vụ hàng ngày nào.
Hệ thống đã biến mất, những rào cản kìm hãm sức mạnh của Jin-woo cugx được gỡ bỏ...
Mặc dù Jinwoo nhận được rất nhiều lợi ích, nhưng cũng có một số thứ trở nên bất tiện hơn làm anh cảm thấy khó xử.
Một trong số đó là thuốc trị thương.
Jinwoo lấy ra một lọ thuốc trị thương mà anh ấy đã cất giữ trong kho, và nhìn vào nó.
Mọi thứ trong cửa hàng được tạo ra bởi sức mạnh của Hoàng đế Bóng tối.
Nó được tạo ra bằng phép thuật của Hoàng đế. Lẽ ra, anh ấy cũng có thể làm điều tương tự vì anh ấy đã được thừa hưởng toàn bộ sức mạnh của ông ấy.
Jin-woo nhắm mắt lại và tưởng tượng ra một lọ thuốc trị thương trong đầu.
Sau đó, anh cảm thấy năng lượng ma thuật của mình chuyến động.
“Tập trung... Tập trung...”
Nhưng anh ấy không thể hợp nhất năng lượng ma thuật nên tất cả tan biến trong không khí.
Anh ấy đã thất bại.
Jinwoo thở dài và mở mắt ra. Có vẻ như anh vẫn chưa thể tạo ra thứ gì đó bằng ma thuật.
“Mình cần phải luyện tập thêm”
Đột ngột, điện thoại trên bàn reo lên.
“Thợ săn Sung, tôi là Woo Jin-cheol đây”
Jin-woo ngồi trên giường và trả lời điện thoại.
“Vâng, tôi nghe đây, chủ tịch?”
Giọng nói của Woo Jin-cheol bị khàn do những sự cố đã xảy ra ở Seoul.
“Thợ săn Sung, nếu cậu không phiền, cậu có thể ghé qua hiệp hội không?”
Thời điểm ‘Hầm ngục bùng nổ’ đang đến gần. Từ quan điểm của hiệp hội, có lẽ họ muốn thống nhất với Jinwoo rằng, ai là lực lượng chính của cuộc đột kích này?
Jinwoo đồng ý, vì hôm nay anh ấy hoàn toàn rảnh rỗi.
“Được rồi, tôi sẽ gặp lại anh ở hiệp hội”
“Bíp”
Ngay sau khi cuộc gọi kết thúc, Ygritte đã lên tiếng nói chuyện với Jin-woo.
“Đức Vua”
“Hửm?”
Giọng nói nặng nề và đặc biệt nghiêm trang của Ygritte vẫn còn gây khó xử cho Jinwoo.
“Thần có chuyện muốn nói với ngài, thưa bệ hạ”
Ngày hôm sau, tất cả các đài truyền hình đã dừng phát sóng chương trình thường nhật và tập trung vào hình ảnh trực tiếp ở Seoul.
Một số đài truyền thông cho thấy hình ảnh sống động của khung cảnh dưới dạng tin tức, trong khi những đài truyền thông khác mời các chuyên gia về thảo luận vụ việc.
Trong số đó, Thợ săn Channel, một trong những công ty truyền thông hàng đầu ở Hoa Kỳ, đã mời được nhiều chuyên gia.
Buổi ghi hình bắt đầu.
Trong màn hình trực tiếp, các chuyên gia nhìn vào những người thợ săn lấp đầy trường quay và nói với giọng điệu hào hứng.
“Lâu lắm rồi thợ săn của các quốc gia mới tụ tập đông thế này.”
Người dẫn chương trình mỉm cười nói.
“Chà, mỗi quốc gia đều có bang hội, nên tôi đoán họ gặp nhau cũng thường xuyên.”
Chuyên gia lắc đầu.
“Không đâu. Lần gần đây nhất là tám năm trước. Thêm năm nay nữa là đã chín năm rồi”
8 năm!
Câu nói của ông khiến mọi người nhớ đến tên của con quái vật khủng khiếp, kẻ đã khiến nhân loại khiếp sợ vào khoảng thời gian đó.
Người dẫn chương trình cũng không ngoại lệ.
“Nếu là tám năm? Ý ngài, đây là lần đầu tiên kể từ sau sự kiện Karmish phải không?”
“Phải, chính xác là như vậy. Sau chừng ấy năm, đây là lần đầu tiên các quốc gia cùng nhau liên thủ. Kể từ sau sự kiện Karmish...”
Những thợ săn hàng đầu thế giới đã đến giúp đỡ Hoa Kỳ và đã bị giết gần hết, chỉ có năm người sống sót. Những thợ săn này, sau đó trở thành thợ săn cấp quốc gia.
Nhiều quốc gia đã thiệt hại nặng nề vì mất thợ săn.
Kể từ đó, hiếm có quốc gia nào sẵn sàng can thiệp vào sự cố của các quốc gia khác nữa.
Đó là chuyện đươg nhiên! Không ai muốn thợ săn của quôc gia mình mất mạng vì lợi ích của một quôc gia khác.
Mặc dù có nhiều thợ săn quốc tịch khác nhau, chung tay vì lợi ích chung của một bang hội, nhưng rất hiếm khi một số lượng lớn các thợ săn cùng liên thủ để giúp đỡ một nước khác.
“Ý ngài là, tình đoàn kết của các thợ săn đã bị rồng Karmish xé nát, đang được tái hợp bởi thợ săn Sung Jin-woo?”
“Chính xác là như vậy”
Đó là một câu chuyện dài...
Chuyên gia hít một hơi thật sâu và tiếp tục nói.
“Tất cả bắt đầu khi thợ săn Sung Jin-woo giải quyết “Hằm ngục vỡ ở Nhật Bản”
Trước đó, Nhật Bán đã đề nghị giúp đỡ Hàn Quốc xử lý vấn đề đáo Jeju, nhưng kết quả rất tồi tệ.
Nếu bi kịch kết thúc ở đó, chắc chắn các quốc gia sẽ có thêm lý do để từ chối can thiệp vào các vấn đề của quốc gia khác.
Tuy nhiên, mọi thứ quay ngoắt 180 độ sau khi thợ săn Sung Jin-woo tuyên bố sẽ giết Người khổng lồ ở Nhật Bản.
Bất chấp lịch sử mâu thuẫn giữa hai quốc gia và âm mưu gần đây của Nhật Bản.
Không phải thợ săn Sung Jinwoo là một hồi chuông cảnh tỉnh cho Nhật Bản và cả thế giới sao?
“Sự biết ơn và lòng kính trọng mà người dân Nhật Bản dành cho anh ây không thê diễn tả bằng lời nói.”
Nhật Bán đã thoát khỏi cuộc khủng hoảng với sự giúp đỡ của thợ săn Sung Jin-woo.
Có một quy tắc bất thành văn rằng không nên cử người can thiệp vào chuyện của quốc gia khác. Thế nhưng thợ săn Sung Jinwoo đã phá bỏ quy tắc đó.
“Thợ săn Sung Jin-woo đã cho các thợ săn có thêm tự tin để làm điều tương tự”.
Và rồi vài ngày trước.
“Tôi nghĩ tất cả mọi người đã nghe thấy thất bại của Thomas Andre”
“Ai có thể đánh bại một Thợ săn cấp quốc gia?”
Thợ săn Sung Jin-woo đã cho công chúng câu trả lời.
Nhưng câu hỏi tiếp theo còn khó trả lời hơn: “Ai có thể ngăn chặn thảm họa nếu thợ săn Sung Jin-woo ngã xuống?”
Người dẫn chương trình khẽ mỉm cười, không thể đưa ra câu trả lời và sau đó chuyên gia nói tiêp. “Không có ai. Không ai cả. Nếu thợ săn Sung Jin-woo ngã xuống, tất cả sẽ kết thúc.”
Nhiều quốc gia đã nhận ra rằng, cánh cổng cực lớn trên bầu trời Seoul không chỉ là vấn đề nan giải của riêng Hàn Quốc.
Nếu Hàn Quốc sụp đổ, cơn khủng hoảng sẽ lan đến Triều Tiên và tiếp theo là Trung Quốc hoặc Nga và sau đó là phần còn lại của thế giới.
Giờ đây, cánh cổng cực lớn đã trở thành một cuộc khủng hoảng toàn cầu.
Kỳ tích đó được gầy dựng nhờ công lao của Jinwoo.
Nhưng để thành tựu đó được đảm bảo, các chuyên gia nói rằng thảm họa phải bị xóa bỏ một cách triệt để mà không được để lại bất kỳ mầm móng nào.
“Ô, bây giờ...?!”
Người dẫn chương trình, người đang lắng nghe chuyên gia, nhảy dựng lên sau khi nhận được tín hiệu khẩn cấp của biên tập viên.
Các chuyên gia cũng quay sang màn hình. Trong màn hình, cánh cổng cực lớn đang mở ra.
“Ôi chúa ơi!”
Mọi người trong trường quay không nói nên lời trước cảnh tượng không thể tin nổi.
Bầu không khí run rẫy. Hàng chục ngàn thợ săn bên dưới cánh công nín thở khi họ chờ đợi “Hầm ngục bùng nổ”.
Khung cảnh mà vô số thợ săn đang chờ đợi chỉ trong một khoảnh khắc đã trở nên vô cùng ngoạn mục.
Các thợ săn chiến đấu cận chiến lặng lẽ chờ đợi phía trước, và các thợ săn tân công tâm xa đứng phía sau, đã chuân bị cho những cuộc tân công phủ đâu.
Những mũi tên ma thuật và các phép thuật tầm xa được nhăm lên bầu trời.
Một sự căng thăng nặng nề bao trùm lên bầu không khí. Và tất cả các thợ săn đều hướng ánh mắt về một nơi. Đó là bóng lưng của Jinwoo.
Đứng ở tiền tuyến, Jin-woo trừng mắt lên với vẻ nghiêm túc.
‘Nó sẽ mở bất cứ lúc nào’ – Anh ấy đã cảm thấy những luồng sóng ma thuật dao động dồn dập xung quanh cánh Cổng.
Thay cho trái tim con người, trái tim đen của anh ấy đập dồn dập hơn.
Tất nhiên, không chỉ riêng trái tim của anh ấy mà trái tim tất cả những người thợ săn ở đây đều đang đập mạnh như vậy. Đó là vì sự căng thăng đè nặng lên vai tât cả họ.
Tuy nhiên, cảm xúc của Jinwoo hoàn toàn khác biệt. Anh ấy đang đợi phút cuối cùng, cố gắng bình tĩnh nhất có thê.
Cha Hae-in, người đứng bên cạnh Jinwoo, dịu dàng nhìn anh và nói.
“Tôi chưa bao giờ thấy anh lo lắng đến thế này”
“Vậy sao?”
Cha Hae-in mỉm cười liếc nhìn Jin-woo, rồi đưa mắt sang cánh cống và cầm thanh kiếm của mình.
Cô ấy cũng cảm thấy rằng thời khắc của trận chiến đã đến.
‘Sớm thôi...”
Nhưng cô ấy đã sai. Jinwoo đặt tay lên ngực và nhẹ nhàng nhắm mắt lại cảm nhận nhịp tim của mình. Những âm thanh mà trái tim anh ấy tạo ra không phải vì anh ấy lo lắng hay sợ hãi.
Đó là sự phấn khích.
“Ooohh, chuẩn bị nào 500 anh em!”
“Cánh cổng đang mở kìa!”
Cuối cùng! Cánh cổng cũng bắt đầu mở. Bức màn đen chặn cánh cổng đang biến mât và thứ gì đó bên trong đã bị đẩy ra không ngừng.
Một đội quân đan kín bầu trời. Các thợ săn đã choáng váng bởi con số thực thể ma thuật dường như vượt trên 100.000.
“Làm sao có thể? Số lượng này...?”
“Thật điên rồ!”
Những tiếng thở dài và tiếng la hét tuyệt vọng vang lên từ khắp nơi.
Vô số thực thể ma thuật hạ cánh từ từ, như thể trọng lực là vô dụng đối với chúng.
“Tấn công! Tấn công!”
“Mọi người xung phong!”
“Hãy làm giảm số lượng của bọn chúng trước khi bọn chúng xuống mặt đất”
Những người thợ săn bắt đầu hành động ngay khi họ nhìn thấy một cơ hội.
Các phép thuật được tạo ra bởi các pháp sư đã sẵn sàng phóng ra từ đầu ngón tay của họ, và các mũi tên ma thuật nhắm vào bầu trời cũng sắp được bắn ra.
Các tanker cũng nâng khiên lên để chuẩn bị cho một cuộc chiến xáp lá cà.
Nhưng trước khi những người thợ săn bắt đầu cuộc tấn công của họ, Jin-woo đã hét lên.
“DỪNG LẠI!”
Không chỉ bằng lời nói, Jin-woo cũng đã truyền tải thông điệp thông qua ma thuật mạnh mẽ của mình đến các Thợ săn. Tất cả đều dừng lại ngay lập tức.
“Tại sao vậy?”
“Tại sao anh ấy bảo chúng ta dừng lại?”
Hàng ngàn thợ săn đã bối rỗi trước lời nói của Jin-woo, nhưng anh ấy đã nói tiếp.
“Mọi người, đừng di chuyển”
Đứng xem diễn biến từ xa, Chủ tịch Hiệp hội Woo Jin-cheol lau mồ hôi trên trán.
Nếu họ không tấn công ngay bây giờ, tất cả những thứ đó sẽ đến mặt đất ngay lập tức.
Nếu điều đó xảy ra, các Thợ săn ở tiền tuyến sẽ bị tấn công dồn dập.
Phải giảm số lượng kẻ thù. Họ cần phải tấn công ngay bây giờ.
Một trong những thuộc hạ của Woo Jin-cheol tiếp cận anh ấy với một ánh mắt lo lắng.
“Chủ tịch! Ngài cần phải đưa ra mệnh lệnh.”
Những người đứng sau Woo Jin-cheol cũng hét lên giục anh ấy đưa ra mệnh lệnh tấn công, nhưng anh ấy quyết định tin vào Jin-woo.
“Đừng tấn công!”
“Tất cả mọi người, dừng tấn công”
Khi Woo Jin-cheol ra lệnh, các thợ săn không có lựa chọn nào khác ngoài việc đứng yên và chờ đợi.
“Anh ta đang nghĩ cái quái gì vậy?”
“Anh ta định chiến đấu với lũ quái này cùng với những thợ săn tầm xa chắc? Anh ta có thấy số lượng của bọn chúng không?”
Sự hoang mang và sợ hãi lan tỏa khắp chiến trường.
Và sau đó! Tất cả các thực thể ma thuật đã hạ xuống mặt đất.
Những người thợ săn hoảng hồn bởi số lượng thực thể ma thuật đen kịt gần như chắn hết tầm nhìn của họ. Jin-woo đi về phía một thực thể cao lớn nhất.
“Chuyện gì xảy ra với anh ấy vậy?”
Các thợ săn thở hổn hển khi họ nhìn Jin-woo đi về phía thực thể ma thuật.
Khi Jin-woo dừng bước, thực thể đó cũng ngừng di chuyển.
Và sau đó...
Ngay khi ‘thứ đó’ đối mặt với Jin-woo, nó lập tức quỳ xuống và những binh lính còn lại ở phía sau ‘nó’ cũng nghiêm chỉnh làm theo.
“Thịch!”
Sau một hồi im lặng.
‘Thứ đó’ ngẩng đầu lên, nhìn Jin-woo và nói.
“Nguyên soái [Bellion] và các chiến binh bóng tối, xin được gia nhập Binh đoàn Bóng tối của ngài”
Trans: Moon nhóm Moonsnovel Edit: Linye nhóm Moonsnovel