Solo LeveLing - Thăng cấp một mình

phần 1

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Trước đó, Hệ thống từng nhắc nhở Jinwoo về chức danh của Ber.

Chỉ có thể có một nguyên soái duy nhất trong quân đoàn bóng tối.

Vì vậy, những chiến binh có cùng cấp bậc phải chiến đấu với nhau để phân định xem ai là chỉ huy của ai.

Hơn nữa, Ber là một con kiến nên việc phân rõ cấp bậc là một điều rất quan trọng.

Ber từng là nguyên soái, là tổng chỉ huy binh đoàn bóng tối của Jinwoo nên nó được quyền thách đấu với Bellion.

‘Tổng chỉ huy đội quân bóng tối, huh...’

Jin-woo chuyển ánh mắt đến Ygritte, một vị tướng khác của binh đoàn bóng tối nhưng Ygritte đã lắc đầu từ chối.

Dường như Ygritte không quan tâm đến danh vọng hay địa vị.

Khi Ygritte lặng lẽ lùi lại, Bellion chậm rãi bước lên.

Hiện tại, Bellion là tổng chỉ huy của 130.000 chiến binh bóng tối, chỉ sau Jinwoo.

Dưới một người, trên vạn người.

Khi ánh mắt của Bellion bắt gặp ánh mắt của Jinwoo, ông ta lịch sự cúi đầu.

Dù sở hữu vóc dáng cao lớn hơn cả Thomas Andrew, song Bellion đang cố gắng hạ thấp tư thế của mình hết mức có thể.

“Xin tuân theo mệnh lệnh của Đức Vua”.

Jin-woo phá lên cười trước câu trả lời của Bellion.

Dù đang nói với giọng điệu phục tùng và lễ phép, song Bellion vẫn tỏ rõ khí phách của mình. Vị chỉ huy lâu năm của binh đoàn bóng tối không ngại thử thách.

Khi Jin-woo nhìn lại, anh thấy Ber đã dương móng vuốt của mình lên và tỏa ra chiến ý mạnh mẽ.

Trong khi Bellion cố gắng che giấu năng lượng ma thuật của mình càng nhiều càng tốt, Ber hân hoan giải phóng toàn bộ sức mạnh của mình.

‘Hừm...’

Jin-woo đã suy nghĩ một lúc, cuối cùng cũng quyết định.

“Được rồi”

‘Mình biết rất nhiều về Ber, nhưng Bellion thì không. Đây có thể là một cơ hội tốt để tìm hiểu về khả năng của Bellion. Thực ra thì, mình thực sự muốn thấy họ chiến đấu với nhau’ .

“Ta sẽ ra hiệu lệnh và quyết định kết quả của trận chiến”

Đôi mắt của Ber tràn đầy hứng khởi khi được Jin-woo chấp thuận.

Với sự phấn khích tột độ, Ber đưa mắt nhìn Jin-woo và nói.

“Ân đức của Hoàng thượng bao la như trời biển”

“Dừng lại ngay” – Jinwoo vội ngắt lời trước khi con Ber kịp cao hứng.

Trong khi Ber không thể kiềm sự phấn khích, Bellion bình tĩnh cúi đầu.

“Cảm ơn Đức Vua!”

Họ giống như một đương kim vô địch cùng với một người thách thức đang chờ đợi vị trọng tài sắp xếp trận đấu trước khi tiếng chuông bắt đầu vang lên.

Jin-woo rút [Cơn cuồng nộ của Karmish] và tập trung năng lượng ma thuật vào nó.

Rồi anh vung nhẹ con dao về phía khu rừng.

UỲNH!

UỲNH!

UỲNH!

Một làn sóng ma thuật đen quét qua khu rừng, làm nhiều cây cối gãy đổ. Nhưng thiệt hại của cú đánh cũng không lớn lắm.

Jin-woo hài lòng và cất con dao vào kho vật phẩm.

“Thế này là đủ rồi”

Năng lượng ma thuật được hội tụ trong thời gian qua làm cho vùng đất này trở nên thích hợp hơn cho trận chiến. Nhờ thế, vùng đất này có thể làm sàn đấu cho hai vị tướng mà không bị sụp đổ.

Jinwoo đưa mắt nhìn cả hai. Khuôn mặt của hai vị tướng cho thấy họ đã sẵn sàng.

“Nào...”

“Xin Đức Vua hãy ra lệnh” Jinwoo mỉm cười và nói.

“Vào vị trí đi”

—–

Hiệp hội thợ săn Hàn Quốc.

Phòng họp khẩn cấp đang trở nên bận rộn hơn, dù cuộc khủng hoảng đã kết thúc.

“Các phóng viên nước ngoài đang làm loạn. Họ yêu cầu chúng ta đưa ra tuyên bố về vấn đề này.”

“FBH đang hỏi vị trí của thợ săn Sung Jin-woo”

“Cục đối phó Thảm họa của Tòa thị chính hỏi rằng các công dân đã được trở về nhà chưa?”

“Có người mời thợ săn Sung Jin-woo tham gia một cuộc phỏng vấn trong chương trình Jimmy Show trên kênh Thợ săn Channel...”

“Jimmy cái cục sh+t... Giỏi thì đi mà nói câu đó với ngài Jinwoo”

Rất may, các cuộc gọi dồn dập không làm tê liệt hệ thống mạng.

Woo Jin-cheol thở dài khi nhìn thấy các tài liệu chất đống trên bàn, thành một tòa tháp lớn. Anh đang phải điều phối công việc, nhưng vẫn phải dành thời gian để xử lý núi giấy tờ kia.

“Không, tình hình này vẫn còn tốt chán...”

Mớ giấy tờ kia dù nhiều đến mấy, vẫn không phải là một chuyện tồi tệ.

Đột nhiên! Trong khi Woo Jin-cheol đang lắc đầu để xua đuổi cơn buồn ngủ, một nhân viên tiến lại gần anh ấy và thì thầm điều gì đó vào tai Woo Jin-cheol.

“Nếu chúng là quái vật triệu hồi của thợ săn Sung Jin-woo, anh ta nên...” Người nhân viên nói với một giọng điệu như đang phàn nàn.

Woo Jin-cheol, người trừng mắt hỏi cấp dưới của mình. “Cậu Won, lẽ nào cậu thích một lũ ma thú bước ra khỏi cánh cổng ngày hôm qua?”

“Vâng? Ô không phải thế, ý tôi là...”

Trong lúc người nhân viên bối rối, Woo Jin-cheol nghiêm giọng và nói tiếp.

“Trong trường hợp đó, thứ chúng ta nhận được không phải là những cuộc gọi đến để mời phỏng vấn đâu. Mà báo chí và người thân của các Thợ săn sẽ gọi cho chúng ta để hỏi xem một thợ săn nào đó đã chết hay chưa? Có thể cậu sẽ phải làm việc nhiều hơn bây giờ đấy.”

Người nhân viên đỏ bừng mặt và cố né tránh ánh mắt giận dữ của Woo Jin-cheol.

Chưa có nhân viên nào trong Hiệp hội thợ săn từng trải nghiệm qua loại tình huống này.

Các thợ săn sẽ ra sao, nếu một cuộc chiến xảy ra?

Nếu Hầm ngục đó chứa đầy quái vật, tình hình sẽ bi đát đến mức nào?

Những gì đã xảy ra ngày hôm qua là một kỳ tích

Hơn 100.000 con quái vật xuất hiện nhưng không người nào bị thương. Và không có thêm bất kỳ thiệt hại nào khác.

Ngoài ra, đội quân ma thú khủng khiếp đó cũng đã được thợ săn Sung Jin-woo thu phục.

Ai mà tưởng tượng được kết quả như vậy? Đó là một kỳ tích không thể tin được.

Đó là lý đo tại sao Woo Jin-cheol vẫn vui vẻ xử lý công việc, du anh đang mất ngủ và mệt mỏi

Vậy mà một nhân viên của Hiệp hội thợ săn lại phàn nàn rằng anh ta cảm thấy hơi mệt.

“Không phải là rất vô lý sao?”

Nếu thợ săn Sung Jin-woo ở quanh đây, có lẽ Woo Jin-cheol đã bước tới và ngay lập tức tát vào mặt cấp dưới của mình.

Thà như thế còn hơn là chọc giận thợ săn Jin-woo.

Vì Woo Jin-cheol hiểu rằng, nếu Jin-woo tức giận thì tình hình sẽ vô cùng nguy hiểm.

Sau khi ra lệnh cho tất cả nhân viên tạm dừng công việc, anh ây nhìn họ và cố găng nói lớn.

“Tôi biết cảm giác của mọi người khi thợ săn Sung Jin-woo đột nhiên biến mất.”

“Nhưng anh ấy chắc chắn có lý do của riêng mình.”

“Nhưng tôi nghĩ, người đang bối rối nhất lúc này chính là thợ săn Sung.”

Người ta nói rằng “Quyền lực càng cao, trách nhiệm càng nặng”

Woo Jin-cheol nhớ lại câu thoại mà anh từng thấy trong một bộ phim Mỹ. Hình như là phim về một tay siêu nhân nào đó.

“Tôi quen biết thợ săn Sung từ lâu, nhưng đây là lần đầu tiên tôi thấy anh ấy lo lắng như vậy. Có lẽ anh ấy không biết chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo.

Nếu là bạn, bạn sẽ làm gì khi 100.000 con quái vật bất ngờ đi ra và thể nguyện trung thành với mình? Nếu là tôi, tôi sẽ cố gắng rời đi ngay lập tức.

Thế nên, nếu chúng ta oán giận thợ săn Sung thì thật ích kỷ.

Giờ đây, công việc của Hiệp hội thợ săn là khắc phục sự nhầm lẫn và trấn an công chúng, cho đến khi anh ấy quay lại và giải thích tình hình.

Hiệp hội phải là hậu phương, là điểm tựa cho thợ săn Sung Jin-woo.

Nếu Hiệp hội thợ săn của chúng ta không thấu hiểu và đồng cảm với thợ săn Sung, thì ai có thể?”

Bài phát biểu đầy nhiệt huyết của chủ tịch đã khiến các nhân viên được truyền cảm hứng và phấn khởi hơn.

Nhân viên vừa bị mắng lủi thủi đến gần, cầu xin sự tha thứ và liên tục cúi đầu trước mặt của Woo Jin-cheol. “Tôi xin lỗi ngài chủ tịch, tôi thật không biết suy nghĩ, tôi thành thật xin lỗi”

Woo Jin-cheol vỗ vai nhân viên để cổ vũ anh ta và trở về chỗ ngồi của mình.

“Haizz”

Vẫn còn một đống tài liệu trên bàn của anh ấy và dường như nó đã tăng lên gấp đôi so với trước

Woo Jin-cheol quaylại đóng giấy tờ. Bây giờ anh chỉ nghĩ về Jin-woo.

“Giờ anh đang nơi đâu? Giờ anh đang ra sao?”

—-

Hào hứng với những gì sắp xảy ra, Jin-woo lùi ra xa khỏi hai vị tướng.

Ygritte lặng lẽ đứng bên cạnh anh ấy.

Các lính bóng tối khác cũng giữ khoảng cách và tạo thành một vòng tròn lớn để hai vị tướng có thể di chuyển tự do.

Ở giữa vòng tròn.

Ber giương móng vuốt của mình và gầm lên.

Kieeheeeeeeh

Bellion cũng rút thanh kiếm ra khỏi thắt lưng.

Vụt

Trước đó, Jin-woo nghĩ Bellion là một kiếm sĩ như Ygritte. Nhưng...

“Huh”

Đôi mắt của Jïn-woo dán chặt vào thanh kiếm của Bellion. Một thanh kiếm rất lạ và độc đáo.

“Có nên gọi nó là một thanh kiếm không?”

Thanh kiếm này có rất nhiều khớp nối, như một sợi xích sắc bén.

Cá hai nhìn Jin-woo như thể muốn nói với anh ấy rằng họ đã sẵn sàng.

“Bắt đầu!”

Trans: Moon nhóm Moonsnovel Edit: Linye nhóm Moonsnovel

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio