Jin-Woo trợn tròn mắt vì đau đớn.
HỰ
Long đế dùng bàn tay đầy móng vuốt đâm mạnh vào sườn Jin-Woo và cười chế giễu:
[Ngu xuẩn. Ngươi không biết rằng việc duy trì một cơ thể to lớn sẽ tiêu tốn một lượng mân khổng lồ sao?]
Jinwoo khuỵu xuống. Một vòng năng lượng khủng khiếp khác bắt đầu tập hợp lại và cuộn tròn như một cơn bão trong miệng Long đế. Hắn định dùng Hơi thở hủy diệt đang được chuẩn bị để chấm dứt trận chiến này.
[Đòn kết liễu nhé...!]
Long đế cười đắc thắng. Hắn tin rằng mình sẽ giành thắng lợi.
Tuy nhiên...
Ngay trước khi Long đế kịp phóng Hơi thở Hủy diệt, một cánh tay mới đột nhiên mọc ra từ phần vai của Jin-Woo.
[Huh? Hắn ta vẫn còn năng lượng sao?]
Long đế choáng váng, nhưng hắn tin rằng Jinwoo không thể thay đổi tình huống hiện tại.
Chẳng mấy chốc, một ánh sáng chói lòa hình thành bên trong hàm Long đế. Ngay lúc đó, Jin-Woo đẩy cánh tay mới mọc ra vào hàm của hắn.
[Uwaaaaah-!!]
Và sau đó, anh tập trung toàn bộ năng lượng vào tay mình, và phóng tất cả vào miệng Long đế.
BÙM!!
Cùng với tiếng nổ dữ dội, luồng ánh sáng chói lòa mạnh mẽ bao phủ xung quanh.
Cuối cùng, ánh sáng nhòa đi và sự im lặng bao phủ chiến trường.
*
Cái bóng khổng lồ tan biến. Jin-Woo trở lại hình dạng con người của mình, nằm dài trên mặt đất và thở hổn hển.
Hộc, hộc!!
Toàn bộ cơ thể anh đang bốc cháy, như thể ngọn lửa đã thiêu rụi anh. Toàn thân Jinwoo phủ đầy vết thương. Trông anh lúc này không khác gì một cái bao tải rách.
Jinwoo cố gắng kiểm soát hơi thở nặng nề của mình và thở dốc. Một lát sau, anh gốc gượng sức để nâng cơ thể mệt mỏi của mình từ từ đứng dậy.
Ngay bên ngoài bức màn sương mù dày đặc tỏa ra từ vụ nổ, ai đó đang tiến về phía anh. Jin-Woo rùng mình ngạc nhiên khi thấy Long đế xuất hiện ở dạng người.
‘Đúng là đồ quái vật...’
Con rồng chết tiệt đó cũng không ổn, nhưng trông hắn vẫn khá hơn Jinwoo.
[Ngươi đúng là một tên dai như đỉa...?]
‘Quá khen rồi, haha’ .
Jinwoo định đáp lại như vậy, nhưng anh muốn tiết kiệm năng lượng cần thiết để thực hiện đòn tấn công cuối cùng, vì vậy anh đã ngậm chặt miệng. Thay vào đó, Jinwoo lặng lẽ triệu tập cặp ‘Cơn cuồng nộ của Karmish’ và giữ chặt chúng.
Long đế cũng tuốt vỏ kiếm của mình.
XOẸT
Mặc dù hắn không còn đủ sức mạnh để duy trì Cơ thể Tâm linh của mình, Long đế vẫn muốn thu thập chút năng lượng còn sót lại để giết chết con người trước mặt.
Jin-Woo cũng vậy, anh nín thở và nghiến răng.
Long đế tiến đến trước mặt anh chỉ sau một bước và vung thanh trường kiếm về phía anh ta. Cặp dao găm và thanh trường kiếm va chạm vào chau, kêu vang trong không khí.
Mỗi lần hai thanh kiếm chạm nhau, những tia lửa bay tứ tung trong không khí, trong khi mồ hôi và máu của cả hai tuôn như mưa rơi xuống xung quanh.
Chính lúc đó.
CRACK
Một con dao găm của Jinwoo vỡ vụn. Trước đó, nó đã bị hư hại nặng nề khi tấn công lớp vẩy thép của Long đế.
‘...’
Jinwoo cố gắng nghiêng người để né cú chém của Long đế, nhưng điều đó khiến anh mất thăng bằng trong một khoảnh khắc ngắn.
Hoàng đế rồng đã không bỏ lỡ cơ hội đó. Hắn chúi người về phía trước, đâm thanh trường kiếm xuyên qua ngực Jinwoo.
PHẬP!!
Dù bị cơn đau khủng khiếp hành hạ, Jinwoo vẫn nghiến răng và vung con dao găm còn lại về phía cổ của Long đế.
Thế nhưng...
Ngay trước khi lưỡi daocủa anh ta có thể chạm tới cổ kẻ thù, hắn đã đỡ lấy con dao vũ khí bằng tay không. Hào quang màu đen dao động xung quanh lưỡi dao nhanh chóng bị chặn bởi luồng khí đen đỏ của Long đế.
Một nụ cười nhạo báng hiện lên trên khuôn mặt của Long đế.
[Ngươi nghĩ con dao găm được làm từ răng của một con Rồng, có thể làm tổn thương cơ thể ta, Hoàng đế của loài Rồng ư??]
Vừa cười ngạo nghễ, hắn vừa đẩy chuôi kiếm đâm mạnh hơn nữa. Thanh trường kiếm đâm sâu hơn vào cơ thể Jin-Woo, và anh nôn ra một ngụm máu.
KHỤ
Hoàng đế rồng đạp Jinwoo ra và rút thanh kiếm trở lại.
Jin-Woo lăn lộn vài vòng trên mặt đất. Ngay trước khi anh cố gượng đứng dậy, Long đế đã đến và chĩa mũi kiếm vào cổ họng anh ta.
‘...’
Nhìn thấy lưỡi kiếm trước mặt, Jinwoo khựng lại. Hoàng đế rồng cười khúc khích và hỏi.
[Ngươi có thấy buồn cười không?]
Với niềm tin tưởng tuyệt đối vào chiến thắng của bản thân, Long đế – trong hình dạng con người nhìn xuống khuôn mặt của kẻ thù bị dồn vào chân tường.
[Một trận chiến giữa ngọn lửa sinh ra từ bóng tối và bóng tối sinh ra từ ánh sáng. Tuy nhiên, trận chiến này cuối cùng cũng đến hồi kết thúc.]
Jin-Woo gật đầu, đồng ý với kết luận của Long đế.
“Ngươi nói đúng. Mọi thứ đã kết thúc”.
[Ồ-hoh.]
Long đế tỏ ra vừa bối rối, vừa hài lòng. Hắn nhìn lại cơ thể tả tơi của Jinwoo, trước khi hỏi anh ta một câu.
[Ngươi quyết định từ bỏ những hành vi phản kháng vô nghĩa của mình rồi hả?]
Chính lúc đó.
Dù đang quỵ xuống và thất thế, nhưng ánh sáng lấp lánh trong đôi mắt Jin-Woo bất chợt lóe lên.
[Huh?!!]
Long đế giật mình, vội đẩy lưỡi kiếm về phía trước. Tuy nhiên, trước sự ngạc nhiên của hắn, Jinwoo không hề lùi lại để tránh né. Thay vào đó, anh lao về phía trước.
Thanh trường kiếm lướt qua động mạch của anh ta. Da trên cổ Jinwoo bị cắt ra và máu phụt ra như vòi phun nước, nhưng đó không phải là vết thương chí mạng.
‘Mình có thể chịu được.’
Trả giá bằng một vết thương khủng khiếp, Jin-Woo đã áp sát được cơ thể của Long đế. Anh triệu tập con dao găm của cha, vốn được lưu trữ trong không gian của hòm đồ.
Đôi mắt Long đế mở to.
Trước khi hắn kịp nhận ra chuyện gì vừa xảy ra, dao găm của Jin-Woo đã đâm sâu vào ngực kẻ thù.
PHẬP
Lưỡi dao xuyên qua áo giáp tả tơi và đâm vào tim Long đế.
[Kuwaaaaaah –!!!]
Chưa.
Chưa kết thúc!
Jin-Woo biết rất rõ rằng một đòn tấn công đơn lẻ không đủ để kết liễu một Hoàng đế. Ngay cả bản thân anh cũng đang chiến đấu, dù những vết thương trên người Jinwoo đủ khiến người bình thường mất mạng từ lậu.
Jin-Woo kéo mạnh thanh kiếm ra và kích hoạt kỹ năng ‘Đâm liên hoàn’.
PHẬP
PHẬP
PHẬP
PHẬP
PHẬP
Vô số đòn tấn công đâm sâu vào cơ thể Long đế.
Một lần nữa!!
PHẬP
PHẬP
PHẬP
PHẬP
PHẬP
[Thằng khốn này!!]
Thật đáng kinh ngạc! Mặc dù phải chịu vô số đòn tấn công, Long đế vẫn đủ sức giơ thanh kiếm lên.
Jin-Woo bị sốc khi thấy điều đó.
Long đế bị thương nặng ở ngực, với vô số vết thương, bắt đầu vung kiếm làm chệch hướng những cú đâm của Jinwoo. Kỹ năng của anh càng lúc càng chậm lại, tốc độ của Long đế thì mỗi lúc một nhanh hơn.
Đây là sức mạnh của kẻ mạnh nhất được sinh ra từ bóng tối với mục đích duy nhất là hủy diệt. Những giọt mồ hôi lạnh hình thành trên trán Jin-Woo. Anh dần dần bị kẻ thù chiếm thế thượng phong trong lĩnh vực mà anh cảm thấy tự tin nhất – tốc độ.
[Khayahk!!]
Hoàng đế rồng phun ra một tiếng hú ma quái và đẩy Jin-Woo đi. Lực mạnh đến nỗi anh nghĩ cổ tay mình vừa mới gãy.
KHỤ!
Khi Jin-Woo lấy lại thăng bằng, Long đế đã ở ngay trước mắt anh. Tuy nhiên, khác với lần trước, hắn không lặp lại sai lầm tương tự. Trên tay hắn là thanh trường kiếm, và...
PHẬP
Vũ khí của hắn đã đâm xuyên qua Hắc tâm.
“...”
Jin-Woo cảm thấy cơn đau rát bùng lên từ ngực anh. Hơi thở anh thắt lại đến mức anh không thể kêu đau được nữa.
Đôi chân anh trở nên vô lực và, Jinwoo khuỵu đất.
“...”
Như thể cơn giận vẫn chưa được hạ nhiệt, Long đế hung dữ gầm lên trời.
Kuwaaaaaaaahhh –!!!
Nó biến thành hình dạng giống như Long nhân, với thân hình nửa người nửa rồng. Long đế mở rộng móng vuốt ra để tấn công lần cuối.
Một giọng nói giống như gầm gừ thoát ra từ miệng hắn.
[Tên khốn. Ta sẽ xé xác ngươi ra làm mồi cho lũ Phi Long!]
Ban nãy, Long đế đã cố gắng thể hiện phép lịch sự và định trao cho Jinwoo một cái chết toàn thây, phù hợp với một vị Hoàng đế. Nhưng hắn đã phạm sai lầm. Lần này, Long đế quyết định sẽ ban cho kẻ thù một cái chết tàn khốc và đau khổ.
[Ta sẽ cho ngươi thấy những gì xảy ra với kẻ dám cản đường ta, Vua của loài Rồng!]
Long đế gào thét trong cơn thịnh nộ. Hắn nhe nanh dài ra và tiếp tục gầm lên. Nhưng sau đó...
UỲNH
Một chuỗi tiếng nổ rền vang xuất hiện từ trên bầu trời.
“...-!!”
Long đế ngạc nhiên ngẩng đầu lên. Trước mắt hắn là một cảnh tượng không thể tin được ngay sau đó.
Quân đội của những người cai trị, những người lính của thiên đàng đã không ngừng tuôn ra từ một cánh cổng khổng lồ chưa từng có trước đây. Đôi cánh màu trắng bạc của họ bắt đầu lấp đầy bầu trời u ám.
‘Không thể nào...!!’
Long đế run rẩy và hoảng sợ.
Không còn nghi ngờ gì nữa, trước đó ở đây không có cánh cổng nào. Vậy, cánh cổng đó đến từ đâu, và làm thế nào những kẻ thống trị có thể xé rách bức tường không gian để tiến vào thế giới này nhanh như vậy?
Thông thường, sẽ cần một lượng năng lượng khủng bố để mở ra một cổng kết nối thế giới này với phía bên kia.
Nhớ lại mọi thứ, Long đế giật mình và đưa đôi mắt run rẩy nhìn Jin-Woo, kẻ đang quỳ gối thở dốc trên mặt đất.
[Tên khốn này... Lý do ngươi dốc sức tấn công ta từ đầu đến giờ là để...?!]
‘Đó không phải là sự khác biệt về kinh nghiệm, mà đó là một phần trong kế hoạch của hắn ta? Hắn đã lên kế hoạch để mở cánh cổng cho các đồng minh từ phía bên kia, bằng lợi dụng những vụ nổ ma lực từ trận chiến này?’
Từ nãy đến giờ, Long đế tưởng rằng hắn đã đoán được kế hoạch của Jin-Woo. Lý do anh thu hút sự chú ý của quân đội đến từ Thế giới hỗn mang, lý do anh đưa hắn đến địa điểm hoang vắng này
Long đế tưởng rằng anh không muốn trận chiến của họ bị gián đoạn bởi các yếu tố bên ngoài.
Nhưng đến tận bây giờ, hắn mới hiểu ra rằng Hoàng đế Bóng tối đã chuẩn bị cho một mục tiêu khác.
Thậm chí...
[Ngay cả khi ngươi không có cách nào để liên lạc với những người cai trị.?]
Hoàng đế rồng không thể kết thúc câu nói của mình.
Có một cách – bình chứa của những người cai trị.
Vẫn còn một bình chứa, kết nối với những người cai trị thông qua việc cho mượn sức mạnh của họ, còn lại trên hành tinh này?
NHờ đó, những kẻ thống trị có thể chuẩn bị một Cánh cổng ở vị trí này.
[..]
Hoàng đế rồng trừng mắt nhìn Jin-Woo.
Cơ hội chỉ có một phần mười ngàn... Thế nhưng anh ta đã chọn phương pháp mà ngay cả khi anh ta thua trận, anh ta vẫn chiến thắng trong toàn bộ cuộc chiến.
Đó là một thất bại hoàn toàn của Long đế, người chỉ tập trung vào cuộc chiến trước mắt và không có tính toán được toàn cục.
Jin-Woo, hầu như không thể kiềm chế cơn đau chóng mặt từ tất cả các vết thương của mình, nhưng anh vẫn nở một nụ cười tràn đầy sức sống.
“Chính là ngươi, phải không?”
[..?]
“Chính ngươi yêu cầu Baran và Con sói đó phục kích Hoàng đế Bóng tối từ phía sau.”
[... Tên Baran đó đã bép xép sao??]
Thay vì trả lời ngay lập tức, Jin-Woo nhìn lên bầu trời đầy vô số binh lính có cánh. Anh ta nhìn xuống Hoàng đế rồng một lát và cười toe toét.
“Hoàng đế Bóng tối đời trước nhờ ta chuyển thông điệp này cho ngươi.”
Jin-Woo từ từ giơ ngón tay giữa ra. Long đế phát cuồng trong cơn thịnh nộ và gào lên.
[Tên khốn!!]
Những móng vuốt sắc nhọn của hắn lao thẳng về phía Jin-Woo. Thế nhưng...
Quá tệ, những móng vuốt đó không thể chạm tới anh ta, thay vào đó bị chặn lại bởi sáu đôi cánh xinh đẹp nhẹ nhàng ôm lấy anh ta.
Long đế dừng lại và rút móng vuốt ra. Nó nhìn vào những kẻ đã chặn cuộc tấn công lại và phun ra một gầm gừ đau đớn.
[Các ngươi...]
Long đế ngẩng đầu lên.
Từ trên cao, sáu thiên thần, mỗi thiên thần có ba đôi cánh, từ từ hạ xuống xung quanh hắn.
Thật vậy, trận chiến này đã ngã ngũ. Long đế nhớ lại cuộc trò chuyện ngắn ngủi với Jin-Woo lũ nãy, và bật cười tự chế giễu chính mình.
[... Kết thúc rồi.]
Chẳng mấy chốc, những cây thương của các Kẻ thống trị đã xuyên qua cơ thể Long đế từ mọi hướng. Trans: Trà Nguyễn nhóm Moonsnovel Edit: Linye nhóm Moonsnovel