Ahn Sahng-Min hoàn toàn không nói nên lời.
Một Cổng xếp hạng C, cùng lắm chỉ đem lại khoảng 200 triệu won.
Trả tới 250 triệu won, đây chắc chắn là một kẻ thừa tiền rỗi hơi.
“Sếp... Ban đầu, giá đấu thầu của Cổng này chỉ khoảng 70 triệu. Nhưng, khi tôi tăng giá thầu lên 100 triệu, mấy thằng điên này đã tăng giá thầu lên 250 triệu luôn.”
Mức giá tối đa mà Hội Bạch Hổ có thể chỉ cho một cổng hạng C là 100 triệu won.
Giờ thì quản lý Ahn đã hiểu lý do tại sao Hyun Ki-Cheol lại khổ sở như thế.
“Mấy thằng điên này là ai?”
Click
Click
Click
Tay Ahn Sahng-Min gõ gõ trên bàn phím khá nhanh. Và ngay sau đó, kết quả tìm kiếm đã lấp đầy màn hình máy tính.
Đúng như Hyun Ki-Cheol nói, một nhóm đột kích đã xí chỗ toàn bộ các cổng hạng C xuất hiện ở quận này với tốc độ điên rồ, bằng một số tiền cũng điên rồ không kém.
“Cái quái gì vậy, mấy thằng điên này là ai?”
Khu vực này là địa bàn của Bạch Hổ, thuộc thẩm quyền của họ.
Lúc đầu, Ahn Sahng-Min nghĩ có bang hội nào muốn chơi xỏ họ.
“Không... Điều đó không thể xảy ra, phải không?”
Chẳng bang hội nào lại ngu xuẩn đến mức chơi xỏ Bạch Hộ một cách công khai như thế này.
Dù là một trong năm Bang hội hàng đầu Hàn Quốc, cũng không dám chọc giận Bạch Hổ.
‘Nếu không phải là một Bang hội, thì..."
Trong trường hợp đó, kẻ quấy rối là ai? Và tại sao?
Ahn Sahng-Min nuốt nước bọt và truy cập thông tin về đội đột kích kỳ lạ này.
Tên lãnh đạo của nhóm rõ ràng là ‘Yu Jin-Ho".
“Lần đầu tiên mình nghe đến cái tên đó.”
Ahn Sahng-Min chịu trách nhiệm tìm kiếm tân binh cho Hội. Thế nên anh ta nhớ tên của tất cả những thợ săn tự do xuất chúng.
Tuy nhiên, cái tên này hoàn toàn xa lạ.
“Được rồi, mình sẽ quay lại với gã này sau” .
Sau đó, anh tiếp tục cuộn từ từ xuống danh sách các thành viên của nhóm, với hy vọng tìm thấy bất kỳ cái tên quen thuộc nào.
Và sau đó...
Anh đã thấy.
‘Sung Jin-Woo? Jin-Woo... Mình đã nghe cái tên này ở đâu nhỉ?"
Ahn Sahng-Min đã cố gắng lục lọi trí nhớ của mình, và cuối cùng anh nhớ lại sự cố hầm ngục kép từ hai tháng trước. Hội Bạch hổ đã đến ứng cứu và khá quan tâm đến chủ đề này.
Thật vậy, không ai khác - chính Hội Bạch Hổ đã đến hỗ trợ Hiệp hội trong sự kiện đó.
“Này Hey, Ki-Cheol-ah, cậu có nhớ sự cố ngục tối kép hai tháng trước không? Cái gã được chúng ta cứu ấy?”
“Có, thưa sếp. Tôi nhớ. Khi chúng tôi đến đó, chúng tôi không thể tìm thấy bất kỳ quái vật nào và chỉ có một người sống sót.”
“Tên của người sống sót đó là gì? Cậu nhớ không?”
Hyun Ki-Cheol sở hữu một bộ não phi thường.
Chưa đến mức để gọi là một thiên tài, nhưng với khả năng ghi nhớ mọi thứ, anh ta thực sự là một nhân vật đặc biệt.
Thậm chí Ahn không cần lục lọi hồ sơ. Bởi vì Hyun Ki-Cheol đã trả lời ngay lập tức.
“Là Sung Jin-Woo, một Thợ săn hạng E.”
“Mình biết mà!”
Ahn chắc chắn về điều đó, nhưng với câu nói này, phán đoán của anh ấy đã được chứng minh một lần nữa.
Với bản năng của nhà tuyển dụng, Ahn Sahng-Min nhận ra điều gì đó; Có một cái gì đó thú vị đang diễn ra ở đây.
Bản năng của anh ta chưa bao giờ làm anh ta thất vọng. Không bao giờ.
Ahn Sahng-Min hét lên ra lệnh cho những nhân viên còn lại trong Chi nhánh hai.
“Mọi người, hãy dừng tất cả công việc lại và lấy cho tôi mọi dữ liệu và thông tin về Thợ săn Yu Jin-Ho, xếp hạng D và Sung Jin-Woo, xếp hạng E!! Ngay bây giờ!”
Đối mặt với một tình huống khẩn cấp, Phản hồi từ những nhân viên xuất sắc này khiến người ta giật mình.
Họ được gọi là tinh hoa của tất cả các tinh hoa!
Báo cáo ào ạt chuyển đến chỗ Ahn. Lần lượt, nhanh chóng.
Xem xét kỹ, Yoo Jin-Ho không có điểm nào đặc biệt đáng chú ý. Dù anh ta là con trai thứ hai của ông chủ Tập đoàn xây dựng Yujin, anh ta không có gì đặc biệt.
Tuy nhiên, Sung Jin-Woo là một câu chuyện hoàn toàn khác.
Kể từ sự cố ngục tối kép đó, anh ấy đã gặp thêm hai sự cố nữa, và đều trở về an toàn.
Khi Ahn Sahng-Min nói với giọng nghi vấn, Hyun Ki-Cheol nhanh chóng tiếp lời.
“Không chỉ vậy, anh ấy còn là một thợ săn hạng E, thưa sếp”.
Lần đầu tiên Seong Jin-Woo và Yu Jin-Ho gặp nhau, cũng là một sự cố. Chỉ có hai người họ còn sống.
Và bây giờ, hai người này đã thành lập một đội đột kích và đang đi khắp nơi như một lũ điên, dọn sạch hai, ba ngục tối trong một ngày.
Chắc chắn có gì đó sai sai.
Chuyện gì đã xảy ra trong ngục tối?
“Tôi tự hỏi... Chờ đã. Tôi nhớ là, có tin đồn rằng các ông chủ doanh nghiệp lớn đang săn lùng những Thợ săn hạng S về làm việc cho mình, có phải không?”
“Vâng, đúng là có một tin đồn như thế”.
Yoo Jin-Ho là con trai của một ông chủ lớn.
Và Yoo Myung-Hwan, cha của Yoo Jin-Ho, từng tiết lộ rằng ông ta muốn thành lập một Bang hội của riêng mình.
Đó là một trong những bí mật được bảo vệ chặt chẽ nhất. Chỉ có vài người trong thế giới Thợ săn biết chuyện này.
Nếu thế, thì những gì Yu Jin-Ho đang làm bây giờ chắc chắn có liên quan đến điều đó.
“... Lẽ nào?!”
Một mảnh ghép hoàn hảo rơi xuống bức tranh trong đầu Ahn Sahng-Min.
Nếu suy đoán của anh ta là đúng, thì điều này hoàn toàn hợp lý.
Thấy sếp mình phấn khích, Hyun Ki-Cheol lo lắng nuốt nước bọt.
Ahn Sahng-Min nói với giọng tự tin.
“Anh chàng này... Anh ấy chắc chắn là một thợ săn tái thức tỉnh!!”
“Huh? Sếp nói gì???”
Đôi mắt của Hyun Ki-Cheol trợn tròn giống như đôi mắt thỏ.
Nhưng, Ahn Sahng-Min chắc chắn về điều đó.
“Đúng rồi.”
Một Thợ săn hạng E không khác gì một người bình thường. Nếu gặp sự cố, thì những Thợ săn như vậy chắc chắn sẽ gặp nguy.
Tuy nhiên, anh chàng Sung Jin-Woo này vẫn sống sót, hoàn toàn không thương tích, sau nhiều sự cố quy mô lớn đã giết chết hầu hết các Thợ săn.
“Tất nhiên, có thể anh ta đã gặp may. Nhưng mà...”
Tuy nhiên, sự cố thứ ba và cuối cùng.
Sự cố đặc biệt này do một thành viên của Cục giám sát, Kahng Tae-Sik gây ra. Và nó hoàn toàn khác biệt so với phần còn lại.
Hồ sơ nói rằng một Pháp sư hạng C hợp sức với một Healer hạng B để đánh bại Kahng Tae-Sik.
“Nhảm nhí. Các thợ săn trong Cục giám sát đều chuyên về chiến đấu.”
Kahng Tae-Sik không phải là một kẻ ngốc. Chắc chắn hắn sẽ cố gắng loại bỏ Hunter cao cấp nhất với tiềm năng chiến đấu thấp. Chính là Healer hạng B kia.
Một Thợ săn Pháp sư hạng C có thể ngăn được anh ta sao?
Thật hài hước.
Trừ khi Kahng Tae-Sik bị điên và quên mất sự hiện diện của Trị liệu sư hạng B.
Thợ săn lớp Pháp sư rất yếu đuối khi phải đối đầu với những Thợ săn loại chiến đấu gần, đặc biệt là lớp Sát thủ.
"Một Thợ săn với ba năm kinh nghiệm trong Cục Giám sát sẽ không phạm lỗi sơ đẳng như vậy" - Sahng-Min nghĩ.
Người đã ngăn Kahng Tae-Sik không phải là Pháp sư hạng C này, mà là một người khác đi cùng họ.
Không có bằng chứng rõ ràng, nhưng anh ta tin rằng mình đã đoán đúng.
"Sung Jin-Woo chắc chắn là một Thợ săn cấp cao, sau tái thức tỉnh.
Yoo Jin-Ho tình cờ tham gia cuộc đột kích và thấy được khả năng của Sung Jin-Woo. Và bây giờ, Yu Jin-Ho đang kiểm tra năng lực của Sung Jin-Woo trước khi giới thiệu cho cha của mình".
Mọi thứ nghe có vẻ hợp lý.
“Đây sẽ là một phát hiện lớn”.
Nếu Sung Jin-Woo thực sự là một Thợ săn được tái thức tỉnh, thì chỉ có một vài ngườibiết giá trị thực sự của anh ta.
Yoo Myung-Hwan là ai? Đó là một con cáo già trong lĩnh vực kinh doanh, và chắc chắn ông ta sẽ không lơi là khi chọn người làm chủ Hội.
Đây có thể là một cơ hội tuyệt vời để chiêu mộ Sung Jinwoo trước khi Yoo Myung-Hwan đưa ra quyết định cuối cùng.
“Nếu cậu ta chiến đấu và đánh bại Thợ săn hạng B Kahng Tae-Sik, chắc chắn khả năng của cậu ta phải là hạng B trở lên”.
Ưu tiên bây giờ là giành lấy tài năng này trước các Bang hội khác, và trước cả Yu Myung-Hwan.
Bên cạnh đó - kể cả khi Sung Jin-Woo không mạnh như dự đoán, điều đó cũng không thực sự quan trọng.
Trên toàn thế giới chỉ có một vài Thợ săn được đánh thức lại, do đó, sự chú ý của giới truyền thông sẽ đổ dồn về anh chàng này. Ngay cả bản quyền phỏng vấn cũng có giá trị.
Dù thế nào đi chăng nữa, Ahn Sahng-Min không thể đủ khả năng để anh chàng này lướt qua ngón tay mình.
“Nhưng mà, mình sẽ không thể làm bất cứ điều gì, nếu anh ấy đã ký hợp đồng với Yu Myung-Hwan”
Tuy nhiên, chuyện đó khó có thể xảy ra.
Bằng chứng là họ đã càn quét nhiều hầm ngục hạng C.
“Chắc chắn anh chàng đó đủ sức mạnh... Và mình không nên lãng phí thời gian ở đây.”
Ahn Sahng-Min nhặt chiếc áo khoác treo trên lưng ghế và nhanh chóng mặc nó vào.
“Đi nào Ki-Cheol”.
Dĩ nhiên, anh ta không quên gọi trợ lý của mình.
Ahn Sahng-Min luôn nghiêm khắc với Hyun Ki-Cheol vì anh tin rằng đây sẽ là người kế nhiệm mình.
Trong khi đó, đôi mắt của Hyun Ki-Cheol mở to hơn.
“Tôi á, đi đâu vậy sếp?”
“Cậu nghĩ tôi sẽ làm gì? Tất nhiên là đi tìm kiếm một tài năng mới”.
“Thứ tài năng gì mà sếp phải đích thân đi trinh sát vậy?”
"Tại sao không? Ai cấm à?
Ahn Sahng-Min vặn lại và vội vã rời văn phòng, khiến Hyun Ki-Cheol nghiêng đầu ngạc nhiên. Thế nhưng, anh vẫn đuổi theo sếp mình.
“Thật kỳ lạ.”
Anh ta đã làm việc ở đây hai năm, nhưng đây là lần đầu tiên anh thấy Ahn Sahng-Min đích thân đi trinh sát.
- ---
Yoo Jin-Ho đã thầu hai hầm ngục. Và khoảng cách giữa hai Cách cổng khá xa.
Để xác nhận sự nghi ngờ của mình, Ahn Sahng-Min và Hyun Ki-Cheol đã tách ra và đến từng Cổng khác nhau. Họ liên tục liên lạc cho nhau và chờ đợi đội Yu Jin-Ho, xuất hiện.
“Khá lạnh nhỉ”.
Ahn Sahng-Min đã mua một tách cà phê hòa tan từ một máy bán hàng tự động gần cánh Cổng.
Anh đã chờ ở đây một giờ. Tuy nhiên, vì một số lý do, anh cảm thấy kỳ vọng nhiều hơn là buồn chán.
Đã một thời gian dài, nhưng trái tim anh vẫn đập rộn ràng.
“Nếu mình đoán đúng, thì người đàn ông đó sẽ là một tin sốt dẻo. Không chỉ vậy, một tin sốt dẻo rất đặc biệt nữa!”
Ahn Sahng-Min trở thành Trưởng phòng khi còn rất trẻ. Tất cả là nhờ vào bản năng của anh ấy. Bản năng của anh đóng một vai trò quan trọng để giúp Bạch Hổ lớn mạnh như ngày nay.
Và bản năng đó đang thúc giục anh.
Rằng nếu chiêu mộ được thợ săn Jinwoo đó, Hội Bạch Hổ sẽ vươn tới đỉnh cao hơn bao giờ hết.
“Người khác sẽ nói rằng mình đã mất trí.”
Chà, sau tất cả thì Sung Jin-Woo vẫn là một gã hạng E.
Tuy nhiên, có những thứ mà người thường không hiểu nổi. Và anh là một người khác thường.
Và thế là, khi anh ta nhìn chằm chằm vào Cánh cổng với đôi mắt giống chim ưng từ xa.
Reng reng...
Hyun Ki-Cheol đã gọi cho anh ấy.
“Ki-Cheol đó à. Có tin gì không?”
“Sếp, Yu Jin-Ho và nhóm của anh ta đã xuất hiện.”
“Tốt. Đừng quá phấn khích và để mắt đến họ. Và báo cáo lại cho tôi từng điều nhỏ nhặt xảy ra ở đó.”
“Vâng. Ớ, sếp ơi!!”.
Giọng nói phát ra từ điện thoại nghe có vẻ khá kỳ lạ.
“Tên ngốc này có bị phát hiện không?”
Giọng Ahn Sahng-Min cũng trở nên khẩn cấp và vội vàng gọi to.
“Chuyện gì đã xảy ra? Nói mau”.
“Sếp, anh đã đúng!!”
“Gì?”
Trái tim Ahn Sahng-Min Vang bắt đầu đập ngày càng nhanh hơn.
“Chỉ có Yoo Jin-Ho và Seong Jin-Woo đang bước vào Cổng. Không có ai khác.”
“Tất nhiên. Yoo Jinho đang kiểm tra năng lực của Jinwoo!”
“Mình đã đoán đúng”
Trực giác của anh, một lần nữa đã đoán chính xác.
‘Tốt!"
Ahn Sahng-Min siết nắm tay thật chặt.
Trong khi mọi người vẫn hoài nghi, chúng ta sẽ ra tay. Bạch Hổ sẽ cướp Sung Jin-Woo từ tay gia tộc Yoo.
"Tại sao? Bởi vì Bạch Hổ có Ahn Sahng-Min, Trưởng chi nhánh hai, hahahaha"
Khi Ahn Sahng-Min chìmtrong cơn cực lạc của chiến thắng, giọng nói của Hyun Ki-Cheol, tiếp tục truyền qua sóng và một lần nữa phát ra từ điện thoại.
“Tôi nên làm gì bây giờ? Tôi có nên đi qua chỗ anh không, sếp?”
“Không. Cứ ở đó và quan sát một lúc lâu hơn.”
“Để làm gì? Sếp đoán đúng rồi mà?”
“Tôi cần biết họ họ sẽ mất bao lâu để dọn sạch hầm ngục. Này, Thợ săn cao cấp cần bao nhiêu giờ để xử lý một hầm ngục hạng C?”
“Thợ săn hạng A sẽ cần ít nhất hai giờ để solo một hầm ngục hạng C”.
“Hmmm. Cậu chờ được không?”
“Nhưng mà... Sếp sẽ ngồi đó cô đơn lắm!”
Thật là một sự quan tâm thái quá. Nhưng mà, Ahn Sahng-Min không thể ghét Hyun Ki-Cheol.
“Đừng lo cho tôi. Hãy mở to mắt để xem khi nào họ ra ngoài, được chứ?”