Bữa tối, khi Ôn Hinh phu nhân cho hắn một miếng thịt bò, bỗng nhiên mỉm cười hỏi : "Con có rất nhiều chuyện muốn hỏi cô phải không?"
Lục Minh đầu tiên là gật đầu, sau đó lại lắc đầu.
Nếu như trước kia đã có nhận thức nàng, mà lại quên nàng mất tiêu, để cho nàng biết được, chắc chắn là xấu hổ đến mức đầu đập tự sát.
Ôn Hinh phu nhân cười, cúi đầu tao nhã dùng cơm, nàng ăn xong rồi, văn chờ Lục Minh đến khi hắn ăn no, mới lấy khăn tay nhẹ nhàng lau thức ăn trên khóe miệng hắn, giống như đang chăm sóc cho một đứa bé, cuối cùng nhẹ giọng nói : "Bây giờ còn sớm, một ngày nào đó, cô sẽ nói cho con biết, chờ con trưởng thành một chút thôi!"
Trong lòng Lục Minh ấm áp, muốn nói cái gì đó nhưng không nói nên lời, chỉ ngơ ngác nhìn mặt nàng.
Bây giờ hắn phát hiện, Ôn Hinh phu nhân, Trầm Khinh Vũ, trên người của hai người bọn họ, đều có một loại khí chất thần bí, mắt thường không thể nhìn thấy được.
"Nhìn người ta như vậy là không có lễ phép, nào có ai nhìn thẳng mặt người khác như vậy bao giờ"Ôn Hinh phu nhân nhẹ nhàng vỗ đầu của Lục Minh, không giận mà ngược lại còn cười nói : "Tiểu hầu tử trong lòng luôn tràn đầy tò mò, được rồi, nhìn đủ rồi, về phòng nghỉ ngơi đi! Đúng rồi, cái này cho con, con xem có dùng được không?"
Bàn tay thon thả của nàng nhẹ nhàng cởi chuỗi châu liên trên cổ xuống, đưa cho Lục Minh.
Châu liên vẫn mang nhiệt độ cơ thể nàng, Lục Minh cầm lấy cảm thấy ấm áp vô cùng, hương thơm vô hình như thấm vào ruột gan, thiếu chứt nữa là không còn chổ hít thở, vì để che dấu sự thất thố, Lục Minh nhanh chóng nhắm mắt lại, tiếp xúc với năng lượng của chuỗi hạt liên này... trong đầu, lập tức hiện ra một loại năng lượng xa lạ, cùng với tên của nó, đây là Nam Hải minh châu, không phải là ngọc châu bình thường, mà là dạ minh châu. Năng lượng cất dấu bên trong nó có thể giúp cho phụ nữ kết âm dưỡng nhan, có thể hóa giải năng lượng khô nóng. Ví dụ như một người bị trúng độc cương cường, có thể dùng loại năng lượng này để hóa giải, triệu tiệt đi thương tổn của cương cường. Nếu dùng để chế thuốc, có thể thêm vào một số chất xúc tác, rót thêm cửu chuyển dưỡng nhan dịch hoặc là lục thần hoàn đồng, có thể làm tăng thêm dược vật bên trong, thậm chí có thể trực tiếp vận khởi thân thể khô khan của phụ nữ, khôi phục lại các chức năng sinh lý bình thường ...
Chẳng qua, đối với tục mệnh, hay là cái loại dược vật dương tính đều không có bất kỳ tác dụng nào.
Đối với thân thể của đàn ông con trai, cũng không có bất kỳ tác dụng gì, tác dụng của nó chỉ dành cho phụ nữ hoặc sinh mệnh âm nhu.
"Đây là Nam hải minh châu, tác dụng kết âm dưỡng nhan, cô đeo nó, đối với thân thể của cô mới có lợi!"Lục Minh nhanh chóng đem sợi châu liên này trả lại cho Ôn Hinh phu nhân.
"Đứa nhỏ ngốc, cô đương nhiên biết nó là Nam hải minh chau, cũng biết nó có thể kết âm dương nhanh, nhưng cô không cần nó nữa. Cô cảm thấy nó có điểm hữu dụng với con, cho nên tặng nó cho con. Thứ này cho con sẽ trở nên hữu dụng hơn, bạn của cô còn có một sợi, cô có thể nói nàng ta tặng cho con, chẳng qua, con phải tặng lại cho nàng ta mấy bình Cửu chuyển dưỡng nhan dịch và Lực thần hoàn đồng hoàn, cio như là trao đổi" Ôn Hinh phu nhân mỉm cười, cũng không nhận lại.
"Đổi, đương nhiên là đổi!" Lục Minh nhảy dựng lên nói : "Thứ này đối với con rất hữu dụng, có nó, con có thể chế ra nhiều phương thuốc tốt!"
"Hữu dũng là được, phần lớn trâu bảo của thế gian, bởi vì không được người thưởng thức, mà trở nên long đong" Ôn Hinh phu nhân khẽ vuốt đầu của Lục Minh, mang chút tự hào mỉm cười : "Hoàn hảo, còn có đứa nhỏ này có thể dùng chúng nó, đây quả thật là một chuyện tốt"
"Cô có mệt hay không? Bận rộn cả ngày rồi, hay là con mát xa cho cô một chút?"
Trong lòng Lục Minh, kỳ thật muốn đem năng lượng của Nam hải minh châu này truyền cho Ôn Hinh phu nhân, làm cho nàng càng thêm trẻ, càng thêm xinh đẹp, chứ không phải là lợi dụng mát xa để chiếm tiện nghi của nàng. Trong lòng hắn biết Ôn Hinh phu nhân không biết võ công, dung nhan sớm muộn cũng sẽ già đi, cho nên muốn tận lực giúp cho nàng bảo trì thanh xuân, làm cho nàng vĩnh viễn xinh đẹp giống như hiện tại.
Tay hắn vừa cầm lấy ngón tay của Ôn Hinh phu nhân, liền có xúc cảm khác thường.
Tựa hồ như có một loại cộng minh thần bí, từ lúc hai tay chạm nhau sinh ra.
Trong nháy mắt, hắn cảm thấy được trong cơ thể của Ôn Hinh phu nhân có cất giữ chân khí nhu hòa phong phú, phẳng lặng như mặt hồ, nhưng khi tay của hắn chạm vào, tiên thiên chân khí đã phá vỡ sự yên lặng trên mặt hồ, nhanh chóng khuếch tán, cuối cùng, không ngừng truyền vào trong cơ thể của Lục Minh, làm cho hắn cảm thấy từng đợt mát dịu, tựa hồ như đang giữa trưa hè mà cầm một chai trà xanh độ mát lạnh uống vào, sung sướng như thần tiên... thân thể Ôn Hinh phu nhân hơi hơi chấn động, nhẹ nhàng rút tay về, gấp giọng nói : "Con không thể chạm vào cô, hiểu không? Khi con vận khởi chân khí, tuyệt đối không thể đụng vào cô, nếu không, sẽ có chuyện không tốt phát sinh, cô mệt rồi, con về phòng đi!"
"Dạ" Lục Minh không nghĩ qua, trong cơ thể của Ôn Hinh phu nhân lại có tu vi thâm hậu như vậy, chân khí phong phó vô cùng, không thể đo lường.
Mà, ngoài mặt, nhìn thì không thể thấy được, nàng chỉ giống như một người bình thường.
Cũng khó trách, trên người nàng có khí chất không giống người thường, có sự phát sáng thần bí kia... thì ra nàng là một người tu luyện chân khí nội gia, nhưng tại sao mình không nhìn ra? Lão già Trang Thần tuy che dấu cực tốt, lão yêu quái cũng thuộc loại sâu không lường được, hoàn toàn không thể dùng mắt thường mà phán đoán, nhưng mình vẫn có thể cảm thấy, chân khí của Ôn Hinh phu nhân nhiều như vậy, tại sao mình lại không có một chút cảm ứng gì hết?
Ôn Hinh phu nhân bỗng nhiên nhẹ giọng nói : "Chuyện tay của con hấp thụ nguyên khí của cô, tuyệt đối không nói với bất kỳ người nào, ngay cả Trầm nha đầu kia cũng không được, rõ chưa?
Lục Minh ngạc nhiên, Trầm Khinh Vũ cũng không được nói?
Thần bí quá vậy?
Chân khí trong cơ thể nàng tại sao lại dễ dàng chạy vào trong cơ thể của mình như vậy??? Kỳ quái!
Lục Minh cảm thấy lẫn lộn, nhưng lại thấy có lỗi, bởi vì chân khí do Ôn Hinh phu nhân cực khổ tu luyện ra, lại bị mình hấp thu một phần, nếu như mình không nắm lấy tay nàng, sẽ không sẽ ra chuyện này ... không đúng, bình thường ôm tiểu đậu đậu, mình cũng thường xuyên đụng vào tay nàng, nhưng có hấp với thụ cái quái gì đâu? Chẳng lẽ trên tay nhất định phải tràn ngập chân khí mới có thể hấp thụ được?
Trong lòng hắn còn rất nhiều nghi vấn, nhưng không thể giải đáp được, Ôn Hinh phu nhân cũng không nói nhiều, chỉ kêu Lục Minh quay về nghỉ ngơi, vẻ mặt không chút tức giận, thậm chí còn lộ ra vẻ không nề hà vì gặp phải một đứa nhỏ bướng bỉnh luôn gây sự, làm cho Lục Minh nhìn thấy trong lòng run lên, thiếu chút nữa đã nói với nàng là làm sau không dám nữa.
Trước khi ra cửa, nàng lại nhẹ nhàng gọi Lục Minh lại.
"Con chờ một chút, có một người tên là Chiết dực thiên sứ, mấy ngày nữa sẽ đến HongKong, hắn và Hình Thiên Phong được xưng là tam đại đầu cường giả, là hậu nhân đời thứ năm của người sáng lập tổ chức đánh thuê quỷ long, thực lực còn có thể vượt trên hình thiên phong, hơn nữa lại gian xảo vô cùng, là đối thủ chủ yếu của cô trên thương trường, con cần phải cẩn thận đề phòng người này" Ôn Hinh phu nhân ngừng lại một lát ồi nói : "Hắn là ông chủ của Hắc Ám điện, tên người Pháp Duy Ai Lộ và Tang Li đều là sát thủ của Hắc Ám điện, nhưng bọn hắn không thuộc về Ngũ đại kỵ sĩ, cũng không thuộc về Mười ba kỵ sĩ bàn tròn, chỉ là một vài tiểu nhân vật thấp kém thôi ... Tên Chiết dực thiên sứ này là một địch nhân khó đối phó luôn luôn tìm cách hãm hại cô, nếu con có cơ hội, nhất định phải hoàn toàn đánh ngã hắn, tốt nhất làm cho hắn không thể sống được".
"Biết rồi" Lục Minh vừa nghe có người còn trâu hơn hình thiên phong, chiến ý trong lòng đột nhiên dấy lên.
Nếu giết chết Hình Thiên Phong, thì vẫn còn chút áy náy với ông nội, nhưng nếu giết tên Chiết dực thiên sứ này, một chút gánh nặng trong lòng Lục Minh cũng không có, chỉ có sát khí vô hạn.
Dám có chủ ý với Ôn Hinh phu nhân, mặc kệ là ai, đều phải chết!
Ôn Hinh phu nhân mỉm cười vời Lục Minh: "Không sao đâu, cô chỉ nhắc nhở con thôi, người này không dễ dàng gì đối phó, hơn nữa vô cùng gian xảo. Con dùng sức mạnh không đủ, phải dùng đế đầu óc, mới có thể hoàn toàn đánh bại hắn. Nếu hắn xuất hiện trước mặt cô, chú ý đừng cho hắn hay bất kỳ người bên cạnh hắn đến gần cô, ngay cả nữ cũng không được"
Lục Minh gật đầu, nắm chặt nắm tay cam đoan : "Yên tâm, có con ở đây, không ai có thể đụng vào một sợi tóc của cô"
"A, lời này cô sẽ nhớ trong lòng" Ôn Hinh phu nhân nghe xong cười rộ lên, chân thành bước về phòng, nhìn dáng vẻ tao nhã của nàng, Lục Minh không khỏi ngây người, nàng thật sự rất thần bí.... Một người như nàng, sao mình có thể quên? Quả thật rất kỳ quái!
Trở về phòng, Lục Minh cẩn thận kiểm tra chân khí của Ôn Hinh phu nhân truyền vào trong cơ thể!
Chân khí của nàng đối với cơ thể của mình, có một cái tác dụng gì đó khó nói nên lời, giống như là tiềm lực trong cơ thể được khai phát vậy, nhưng muốn chạm vào nó thì không thể chạm được, nên cuối cùng không biết là cái gì.
Bởi vì cường địch sắp đến, Lục Minh phải chăm chỉ luyện tập tâm pháp của đồng tử công tầng mười một.
Trong cảnh giới bán huyền diệu kia, giữa không trung, ngay cả giấc ngủ mà Lục Minh cũng không muốn lãng phí, ngồi xếp bằng không nhúc nhích, để cho tiên thiên chân khí vận hành vô hạn tuần hoàn trong cơ thể mình. Bởi vì mục chi hiên, hình thiên phong, chiết dực thiên sức đều là những cường địch đang chờ đón, là một mục tiêu lớn trong lòng Lục Minh, nên hắn càng luyện công chăm chỉ hơn.
Phải gia tăng luyện công, nhanh chóng đề cao thực lực của mình, đánh bại cường địch, bảo vệ những người phụ nữ của mình ...
Sáng ngày hôm sau, Lục Minh sau khi tỉnh lại trong trạng thái bán huyền diệu, cầm lấy điện thoại, trong đó có ba cuộc gọi nhỡ nửa đêm của một số lạ.
Gọi ngược trở lại, mười giây sau, đã nghe được một âm thanh chấn động: "Là Lục Minh? Tôi đang tìm cậu, bởi vì Hắc Báo bị người ta đâm lén. Buổi tối hôm trước, bị đám cẩu quỷ nhẫn theo dõi, ba đánh một, tay phải của hắn bị gãy, vết thương tuy rằng không nguy hiểm, nhưng cầm ít nhất hai ba tháng để hồi phục. Uy cẩu, bổng tử, còn có đám người tây Âu muốn nhân cơ hội này gây khó dễ, ngày hôm qua cậu ra tay cứu người, bọn chúng lấy cớ này để khiêu chiến công phu Trung Quốc, khiêu chiến với Kungfu Panda, mà lại âm thầm hạ độc thủ với người của chúng ta. Ông già của tôi hạ lệnh chết, nói tôi không được ra khỏi cửa, bởi vì ông ta đang hợp tác quan trọng với Âu Mĩ, nếu tôi ra tay, thì sẽ phá hư chuyện của ông ta, ông ta còn nói sẽ tống tôi vào tù. Đã nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên ông ta cảnh cáo tôi.... Lục Minh, tôi chỉ có thể gọi điện thoại cho cậu"
"Hắc Báo bị người ta đâm lén? Xem ra đối thủ cũng không kém, khiêu chiến thế nào? Lục Minh suy nghĩ. Thân thủ của Hắc Báo, mình đương nhiên biết, người này tuy rằng đã biến thành một đại thúc ba mươi tuổi, nhưng tuyệt đối vẫn có thể xem là cao thủ thế hệ trẻ của lam hải, vân kiếm phi so với hắn, còn kém cả một con đường dài.
"Bọn họ đưa ra mười người, tùy chúng ta bao nhiêu người. Vài võ quán bị bọn họ đập, bây giờ đã có rất nhiều con rùa đen rồi, Lục Minh, nếu cậu chịu ra tay, Thanh Long tôi nhất định sẽ trả cậu phần nhân tình này!"Lão đại Thanh Long vừa nói xong, Lục Minh liền tiếp lời : "Việc nhỏ, đánh nhau là tôi thích nhất, anh gọi điện cho tôi là được rồi. Anh hẹn với bọn họ một cái thời gian đi, lần này tôi sẽ đập cho bọn họ rụng rời tay chân luôn. Đúng rồi, thuận tiện nói cho bọn họ biết, Kungfu Panda hoan nghênh sự khiêu chiến của họ, một mình đấu toàn bộ bọn họ!"
"Được, không nói nữa, phần nhân tình này Thanh Long sẽ nhớ kỹ"Thanh Long kích động, rồi nói cho Lục Minh biết một tuần sau sẽ lên lôi đài quyết đấu, vui vẻ cúp máy. Trước đó, Lục Minh vừa kịp nghe thấy được một giọng nói ầm ầm, đó chính là Hắc Báo, một người không biết sợ chết, đang ở bên cạnh Thanh Long.
Đi ra ngoài, Ôn Hinh phu nhân đã ngồi đợi hắn trên bàn ăn.
Lục Minh trong lòng vừa động, ngồi xuống hỏi : "Nếu con lên lôi đài luận võ với người khác, cô có đến cổ vũ cho con không?"