"Tôi đặt tên không được tốt lắm, có lẽ là quên đi. Nếu như ông có tên hay, không bằng ông tự mình tới đặt đi!" Lục Minh nhớ rõ chính mình trước kia nghiên cứu thuốc kích phát tiềm năng đặt tên là "Ba phút hạnh phúc", làm cho chúng nữ giễu cợt hồi lâu, nói tên kia liền giống như thuốc cảm mạo, sau lại nói không nên tùy tiện đặt tên.
Nhân viên công nghiệp quân sự kia xem ra đã sớm nghĩ được tên tốt rồi. Vừa thấy Lục Minh chế tạo quên mình, mà ngay cả tên cũng không có nghĩ đến, lại đem quyền đặt tên giao cho chính mình, trong lòng không khỏi hổ thẹn đứng lên.
Hắn nhìn, bỗng nhiên, "ba" một cái kính chào theo nghi thức quân đội.
Sau đó, hắn lại mang chút chờ mong nhìn, hỏi: "Ngài cảm thấy được tên Hy Vọng thế nào? Ngoại quốc có Khải Phu Lạp, Đặc ốc Luân, Tư Phái Khắc Đặc, chúng ta cũng có "Hy Vọng"! Ý tứ này, chính là dẫn hy vọng cho người dân Trung Hoa chúng ta, có ngài, có nó, binh lính Trung Hoa chúng ta còn có hy vọng!"
"Quá khen, ngài quá khen rồi!" Lục Minh là thích nghe người khác khen ngợi, đặc biệt lão công nghiệp quân sự này khen ngợi, lại làm cho hắn cười đến híp cả mắt.
Tên được toàn thể mọi người thông qua, cuối cùng xác định xuống dưới.
Trang phục tác chiến cá nhân mới nhất của quân đội, được kêu là "Hy Vọng".
Làm xong, về đến nhà. Cùng Niếp Thanh Lam, Cảnh Hàn cùng với Nhan Mộng Li nói tới chuvện này, vẫn phi thường tự hào.
Nhan Mộng Li rất có hứng thú tham gia thiết kế. Nàng có dụng ý là giúp sửa chữa. Để cho trang phục Hy Vọng này trở nên cũng có mỹ cảm! Niếp Thanh Lam cùng với Cảnh Hàn lại nghĩ thầm phải nhận được một bộ. Tam nữ nhất tề nhằm vào kiểu dáng thiết kế hơn nửa ngày. Cuối cùng chấp nhận một loại trang phục nữ càng thêm phức tạp càng đủ mỹ cảm. Sau khi Lục Minh nhìn xong. Thiếu chút nữa toát mồ hôi chết. Bởi vì hắn trước đó vốn không có nghĩ tới loại chuyện để cho con gái ra chiến trường này.
Hiện tại nghĩ lại. Cho dù nữ binh không ra chiến trường. Như vậy thiết kế ra đưa cho các mimi trong nhà. Bảo hộ an toàn cho bản thân các nàng. Cũng là chuyện tốt.
Đặc biệt là Niếp Thanh Lam. Mỗi lần làm đại án đều có thể sẽ có nguy hiểm tới tính mạng.
Nếu như nàng có một bộ giáp mặc ở trên người. Như vậy chính mình sẽ càng yên tâm hơn...... Hơn nữa, mình lúc trước vẫn nghĩ đến luyện chế cho nàng một đôi hổ chỉ xinh đẹp để làm vũ khí công kích. Nhưng là bởi vì vấn đề tài liệu, vẫn kéo dài xuống dưới. Hiện tại không phải vừa lúc sao?
Cảnh Hàn không nói lời nào. Nhưng là từ trong đôi mắt to kia của nàng. Lục Minh nhìn ra được nàng cũng muốn có một bộ
Lục Minh nghĩ thầm nữ phi tặc này thân nhẹ như yến, võ nghệ cao cường, nếu như nàng có một đôi giầy tốt đặc biệt thoải mái, như vậy khăng định sẽ là như cá gặp nước!
"Các em chậm rãi thiết kế, anh quvết định đi đập chứa nước Bạch Dũng nhìn xem." Lục Minh trong lòng hơi động, sau khi giải quvết chuyện của Lâm Vũ Hàm xong, mơ hồ có một loại cảm giác kỳ lạ, tựa hồ ám chỉ hai tháng trước kia, sinh ra sự thay đổi nào đó. Lâm Vũ Hàm nàng bị lừa, chuyện vốn phải hơn hai tháng nàng mới có thể giải quyết, nhưng mình liền giải quyết trong một ngày, nếu như đây không phải là trùng hợp, mà là địch nhân cố ý làm ra, như vậy bọn họ khẳng định còn có thể có thủ đoạn tiếp nữa, chỉ là địch nhân tại sao phải làm như vậy chứ?
Chẳng lẽ bên trong đập chứa nước Bạch Dũng, thật là có tên Tương đang ở bế quan sao?
Hắn bế quan cần hai tháng?
Nếu như là trùng hợp, như vậy cảm ứng tâm linh kỳ quái của chính mình, lại là chuyệngì xảy ra chứ?
Lục Minh để chứng thật dự đoán trước này, gọi điện thoại cho mọi người. Phương Phỉ Uyển không có vấn đề lớn, tập đoàn Thiên Kiều không có vấn đề, Phong Đan Bạch Lộ cũng không có vấn đề, trong tay Niếp Thanh Lam không có vụ án lớn. Cảnh Hàn cũng không có được cái tin tức gì, chuyện Ngu Thanh Y bị phong tỏa vẫn còn tiếp tục, Nhan Mộng Ly cùng với Giai Giai ra vào không có ai theo dõi hoặc là giám thị......
Cả một cái thành phố Lam Hải, hiện tại tựa hồ cũng quá yên lặng.
Nhưng càng như vậy, trong lòng Lục Minh lại càng có một loại cảm giác trước khi bão táp tiến đến, hắn khẳng định có có chút chuyện phát sinh, chỉ là chính mình không biết!
Hắn thậm chí gọi điện thoại tới cả Hồng Kông, đến hỏi Trương Vân đã lâu không có liên hệ, lại đánh điện cho phía mình ở Hồng Kông, cuối cùng còn đánh điện tới nguời quản lý thuốc của chính phủ Hông Kông, phát hiện bên phía Hông Kông kia, tựa hồ có chút vấn đề, mơ hồ có mùi vị âm mưu nào đó.
Tựa hồ có một tấm lưới giăng ra ở Hồng Kông...... Chẳng lẽ, có người nghĩ đến âm mưu tới mấy loại thuốc Đế Vương, Lãnh Cung, Thanh Quan cùng với Phi Tử kia?
Hay là cái khác?
Nếu như không phải bên đập chứa nước Bạch Dũng có loại đồ vật gì đó thu hút tâm thần của Lục Minh, như vậy hắn rất muốn đi qua phía bên kia nhìn xem, việc bán thuốc bên Hồng kông ra sao.
"Muốn em cùng anh đi một chuyến không" Niếp Thanh Lam bởi vì trước đó Cảnh Hàn đi trộm cổ mộ cùng với Lục Minh, mang về vô số bảo bối, trong lòng rất là hâm mộ.
"Anh đi trước dò đường, chờ khi thăm dò được chi tiết của bọn họ, chúng ta cùng đi sau đó là giết bọn hắn không còn mảnh giáp!" Lục Minh nghĩ thầm nơi đó hơn phân nửa là một động Dâm Oa( Nhật Bản dâm), mang Niếp Thanh Lam đi tới không thích hợp, có lẽ là quyết định tự mình đi tương đối tiện hơn. Niếp Thanh Lam luôn luôn khổ luyện Đại Tướng Quân Lệnh của Lục Minh, vốn nàng cho là mình là người mạnh nhất trong chúng nữ, trừ bỏ Anh ra, không nghĩ tới từ khi đi cổ mộ trở về, Cửu Âm Tuyệt Mạch của Cảnh Hàn nàng không chỉ có tốt hơn phân nửa, hơn nữa sức chiến đấu mỗi ngày đều ở không ngừng tăng lên, ngày hôm qua còn không địch lại chính mình, hôm nay mơ hồ có thể bất phân thắng bại, điều này làm cho nàng cảm giác mười phần nguy cơ.
Nàng chờ Lục Minh xuống lầu, chạy lại đây ôm phía sau lưng của hắn làm nũng nói:"Bại hoại, người ta cũng muốn tăng sức chiến đấu lên, như lãnh mỹ nhân, đó là bất công!"
Khuôn mặt nhỏ nhắn nghiêng nước nghiêng thành kia bày ra trạng thái hờn dỗi, thiếu chút nữa làm cho xương cốt của Lục Minh bị hòa tan rụng hết.
Nhất là khi thấv Lục Minh gật đầu, mặt nàng giãn ra thản nhiên cười, lại là tuyệt thế vô song.
Lục Minh cảm thấy được chính mình có thiên phú làm hôn quân, bởi vì chính mình đặc biệt hồ ly tinh mê hoặc chết người bồi cả tính mạng theo! Khó trách Trụ Vương anh minh thần võ, về sau lại biến thành hôn quân, ai chịu nổi hồ ly tinh chứ!
Trừ phi tâm địa là làm bằng sắt đá, hoặc là là một tên Đông Phương Bất Bại!
"Ba!" Niếp Thanh Lam phi nhanh hướng tới trên mặt của Lục Minh hôn nhẹ một cái, nụ hôn hời hợt ngọt ngào kia, làm cho Lục Minh đi ra một ngàn thước, vẫn cảm thấy được có chút mê man.
"Khi nào thì có thể đem tiểu hồ ly cùng với lãnh mỹ nhân đều ôm vào cùng nhau, làm băng hỏa nhị trọng thiên, vậy sẽ sướng chết a!" Lục Minh nổi lên tâm địa sói lang, thiếu chút nữa cong người, hướng lên trời trong không ánh trăng mà kêu ô một tiếng. Lục Minh đi ra khói nhà, sau khi vòng vo vài vòng, phát hiện không ai đi theo chính mình, sau đó đổi xe đi đến bến xe gần đập chứa nước Bạch Dũng, giả bộ thành du khách đến Lam Hải du ngoạn, đội kính râm, tìm một gian nhà nghỉ nhỏ ở lại
Loại nhà nghỉ nhỏ này, chỉ nhìn đầu lão nhân, căn bản không cần nhìn chứng minh thư.
Lục Minh móc ra nhoáng lên một cái, ông chủ kia cũng không nhìn, tiếp nhận tiền mặt trong tay hắn, thẳng dẫn hắn đi lên lầu.
Phòng không có thực sự tốt lắm. bất quá Lục Minh không cần, hắn lại không ngủ ở nơi này, chỉ là tìm chỗ có ban công chuồn ra đi thôi, ông chủ kia lộ ra vẻ mặt đáng khinh, ở trước khi Lục Minh đóng cửa, còn nói nhỏ:"Muốn tiểu thư hay không? Năm mươi đồng là có, bất quá cậu phải mang áo mưa, nếu không là trúng chiêu đừng trách ta. Muốn to một chút thì phải hơn một trăm đồng, khuôn mặt đẹp một chút, ít nhất hai trăm. Cón nếu cậu muốn sạch sẽ chút, hơn ba trăm! Còn có muội muội học sinh hay bằng cấp cao cũng có, bất quá ít nhất hơn ngàn, cái loại này không dễ dàng đi ra, nhưng cậu có thể yên tâm làm, không cần mang áo mưa. Cứ hướng vào mà làm là được, thế nào? Có hứng thú tìm người vui đùa một chút hay không?"
"Tôi mới vừa chơi đùa song phi, cơ hồ bị các nàng hút hết nước." Lục Minh thở dài nói:"Tôi chỉ nghĩ đến hảo hảo ngủ một giấc, ông chủ, cho ông hai trăm, đừng cho người làm phiền đến tôi!"
"h đệ, chú ý thân thể a, chơi thì chơi, có khi chơi được quá cũng không phải chuyện tốt!" Chủ nhà nghỉ thu tiền, nở nụ cười dâm đãng đi xuống lầu.
"......" Lục Minh nghe xong cười âm u, thuận tay đóng cửa, khóa thêm vài đạo xích, rút cả dây điện thoại ra.
Đổi qua trang phục đi đêm, lặng lẽ chuồn ra từ ban công.
Chuyển qua ngõ tắt nhỏ âm u, lẻn vào bóng tối trong núi, hướng đập chứa nước Bạch Dũng, một đường chạy gấp tới.
Ngẫu nhiên, thấy có ô tô ở bên trong đập chứa nước Bạch Dũng đi ra. Lục Minh dùng kính nhìn ban đêm vừa thấy, phát hiện người ngồi bên trong không giống như là du khách đi câu, lại cảm thấy nghi hoặc, muộn như vậy rồi, bên trong làm sao có nhiều người ngồi xe đi ra như vậy chứ? Hơn nữa những người này cũng kỳ quái, tuổi cũng không lớn, đều là nam tử tuổi trẻ...... Khách câu bình thường đều là lão nhân chiếm đa số, trong mấy chiếc xe kia, lại không có một lão nhân nào, cũng không có thấy cái đồ đi câu cùng với dụng cụ bắt cá gì. Vậy chứng minh những người này cũng không phải câu cá, phải là người từ khu khách quý bên trong đập chứa nước Bạch Dũng đi ra tới
Lục Minh cố ý đi dọc theo ven đường, đi thẳng một hồi.
Phía sau lại có mấy chiếc ô tô nhỏ tiến vào, Lục Minh ẩn núp ở ven đường phát hiện, người đi vào rất kỳ quái, đều là nữ hài tử tuổi trẻ, trừ bỏ lái xe ngoài ra, cơ hồ không có nam tử.
Tại sao đi ra ngoài chính là nam tử, vào lại là nữ hài tử?
Chẳng lẽ khu khách quý bên trong đập chứa nước Bạch Dũng kia thật đúng là một cái động dâm oa? Đám con gái kia là kỹ nữ người ta đùa bỡn ?
Từ xa xa theo sát ô tô, đợi cho tới đập chứa nước Bạch Dũng. Lục Minh phát hiện ở trên đập chứa nước, có một chiếc du thuvền nhỏ có ngọn đèn sáng trung. Xem ra ông chủ phía sau màn của đập chứa nước Bạch Dũng này thật đúng là đủ trâu bò, chiếc du thuvền tuy rằng không lớn, nhưng đem được vào đây, khẳng định cũng tốn không ít công phu đi? Lục Minh thấy, đám nữ hài tử đó xì xèo thì thầm, lên du thuyền một lượt, hưng phấn mà cười nói, hoặc là ăn cái gì đó, một đám các nàng ăn mặc, trang điểm xinh đẹp, một bộ dáng tham gia yến hội.
Du thuyền chuyển động, chậm rãi hướng bên trong chạy tới.
Một cái bóng đen bơi ở trong nước, vòng vo vài vòng, rồi lén vào sâu trong nước.
Này, đúng là ngày đó đại mãng ngày đó các nàng Giang Tiểu Lệ trong lúc vô ý phát hiện ra, Lục Minh nhìn thấy thế càng khẳng định...... Đại mãng này quả nhiên là có tác dụng đặc biệt! Nếu có người nghĩ đến vụng trộm lên thuyền, tóm lấy dây thuvền, hoặc là tránh ở chỗ nào đáy thuyền, nghĩ đến ẩn vào trong đám khách quý trên thuyền chỉ sợ cũng sẽ bị đại mãng này phát hiện đi?
Trong nước không đi được, như vậy trên bờ thì sao?
Lục Minh vừa định lén lên núi, chợt nghe thấy tiếng chó sủa.
Phòng thủ thật nghiêm mật, trong núi có chó tuần tra, trong nước lại thả đại mãng, đập chứa nước Bạch Dũng này, xem ra thật đúng là không đơn giản!
Lục Minh trong lòng bỗng nhiên hiện lên tình hình đêm cùng Cảnh Hàn dò xét nhà của Bá Đức Tra lễ Sĩ, cũng là như vậy. Bất quá, nhà của Bá Đức Tra Lễ Sĩ, chỉ dùng mấy con chó săn, nhưng là nơi này, trên mặt đất dùng chó, trong nước dùng rắn, chẳng lẽ nơi này đáng giá để canh phòng nghiêm ngặt hơn cả nhà Bá Đức Tra Lễ Sĩ sao?
Tương lén đến Trung Hoa kia, chẳng lẽ thật sự trốn ở trong chỗ này sao?
Lục Minh mỉm cười, hắn tin tưởng lần này đây, lại sẽ là một cuộc hành trình mạo hiểm kích thích có nhiều thu hoạch......
Mình ở trong nhà Bá Đức Tra Lễ Sĩ, sau khi xử lý đối phương, chiếm được vô số bảo vật, không biết sau khi xử lý việc ở trong này, sẽ nhận được cái gì đây chứ?
Chó săn cùng bảo vệ tuần tra ở trên bờ đã đến trước, Lục Minh vô thanh vô tức lặn vào trong nước.
Người khác có lẽ sẽ sợ đại mãng xà, bất quá chính mình làm sao phải sợ chứ? ở trong cổ mộ, quái mãng sừng dài to lớn tới mấy chục mét nhìn thấy mình, đều sợ tới mức vội vàng chạy trốn, con rắn ở đập chứa nước Bạch Dũng này, cùng quái mãng mà so sánh, nhiều lắm chỉ tính là một con giun mà thôi!
Tương, quái vật chín đầu trong truyền thuyết, thực lực của tên kia thật sự có khủng bố như vậy sao?
Hắn thật sự ẩn nấp ở đập chứa nước Bạch Dũng này mà bế quan luyện công?