Song Giới Mậu Dịch Nam Thần

chương 159: chú ba

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Hạ Lợi Chính kỳ thật không thoải mái lắm, nguyên do sau khi bị Lê Chanh một cước gạt ngã, gã sẽ không sẵn lòng tới gần nhà họ Lê lắm. Cao thủ đều là cố kỵ thể diện, ở trước mặt người ta đều té dập mặt rồi, gặp lại tự nhiên xấu hổ, cho nên lần này Hạ Lợi Chính nhận được nhiệm vụ thật không muốn chút nào.

Ý tưởng của gã là, sớm làm xong sớm đi, gặp được người nhà họ Lê, nhất là thằng nhóc Lê Chanh đó, có thể tránh liền tránh. Đỡ phải chính mình lại mất mặt.

Hạ Lợi Chính ý tưởng rất tốt, cũng rất thực tế, đội ngũ dẫn tới từ trong ngành đều là đồng chí thân kinh bách chiến, giết động vật biến dị cấp hai không hề chùn tay nhưng mà khi bọn họ một đội ngũ vọt vào trong đàn thú, lại bất ngờ nhìn thấy mấy đội ngũ quần áo thống nhất đang nhàn hạ tản ra chung quanh biệt thự nhà họ Lê, tuy rằng thực lực của những người này so ra kém đám người Hạ Lợi Chính, nhưng bàn về thủ đoạn săn giết động vật, lại một chút cũng không lề mề so với bọn gã.

Rất nhiều người thậm chí mím môi, trực tiếp một kích ắt chết, khiến cho đám người Hạ Lợi Chính liên tục ghé mắt.

“Ô, đậu má, đội trưởng, bên kia tới một đám người tranh cướp đầu người kìa!”. Một thanh niên gầy còm mới vừa dùng đao dài chém chết một con động vật tương tự con báo, quay đầu lại liếc mắt nhìn một cái, nhất thời kinh ngạc, sợ hãi kêu một tiếng hướng Đan Văn.

Cách nói đầu người của nơi này tương tự trong game online, trong game online có thể dùng đầu người bị giết đổi lấy phần thưởng, võ quán Trầm thị tự nhiên cũng là dùng xác chết của động vật biến dị đổi lấy dược hoàn, hai loại không có gì khác nhau.

Nếu tới đều là người của võ quán Trầm thị, mọi người cắm đầu săn giết động vật, ai cũng không ngáng đường ai liền thôi, một đống người ngoài này là cái tình huống gì?

Bọn họ săn giết động vật có thể tính tại trong thu hoạch của người một nhà không?

Rõ ràng không có khả năng a!

Bọn họ có thể dùng xác chết động vật biến dị đổi lấy dược hoàn sao?

Nếu không phải thành viên võ quán Trầm thị, như vậy cũng không khả năng.

Vậy bọn họ tới tranh cướp cái gì!!

Có bệnh à!!

“Mợ nó, người một nhà cũng liền thôi đi, sao lại còn có xen vào việc của người khác……..”. Lúc này liền ngay cả Đan Văn nhịn không được chửi thề, dù sao người ta là tới hỗ trợ, cũng không có thể đuổi người đi, chính là nhiều ra một bộ phận thế lực bên ngoài tới phân chia động vật biến dị, nghĩ như thế nào đều trong lòng khó chịu.

Người của tiểu đội khác sắc mặt cũng rất khó coi, động tác của trong tay cũng càng phát ra nhanh hơn, mỗi người đều nghĩ thầm: “Hiện tại phúc lợi ngưng khí hoàn trong mỗi tiểu đội còn chưa đủ chia đều, hôm nay trận thú triều này của trận động vật biến dị chính là chuyên môn tới tặng phúc lợi”.

thú triều: quần thể động vật lớn, tập trung thành quy mô, tạo thành con sóng động vật lớn.

Lúc này Đan Văn thấy đám người Hạ Lợi Chính thế tới rào rạt, hai ba cái liền quây nhốt một bộ phận động vật biến dị, lập tức bắt đầu sốt ruột rồi, phân công nói: “Đều cẩn thận chút, giết nhiều được nhiều, có năng lực theo tôi đi săn giết động vật biến dị cấp ba, thực lực yếu một chút ở tại chỗ này săn giết động vật biến dị cấp hai”.

“Ngao ngao ngao!”. Đội viên giơ tay phấn chấn hô ứng, có một số người gần đây thực lực có tăng trưởng đi theo Đan Văn di chuyển tới bên động vật biến dị cấp ba, biểu cảm hưng phấn trên mặt cơ hồ phải tràn ra tới.

Thuộc hạ của bên Hạ Lợi Chính đều có chút trợn mắt há hốc mồm.

“Những người này điên rồi hả?”.

“Có cái gì mà hưng phấn chứ…….Giết động vật biến dị vừa dơ lại mệt, còn có thể cười tới như vậy, tất cả đều là kẻ ngốc à?”.

Tuy rằng Hạ Lợi Chính cũng cảm thấy như vậy, nhưng vẫn là thản nhiên nói: “……Các cậu rảnh như vậy? Để ý người ta làm gì? Nhanh chóng làm xong nhiệm vụ rút quân!”.

Một nhà già trẻ nhà họ Lê dựa cửa sổ nhìn ra bên ngoài, Trầm Du dựa tại vách tường, thần sắc hơi có mấy phần lạnh nhạt, nhìn xác chết của mỗi một con động vật máu tươi giàn giụa trong mắt không có một tia dao động, y sớm liền là người nhìn quen sống chết rồi, đừng nói là động vật, cho dù bên dưới đổi thành người, y cũng không có cảm giác gì.

Ngược lại mẹ Lê có hơi chấn kinh, bộ dáng nắm di động sắc mặt tái nhợt khiến Lê An Thúy cực kỳ lo lắng, nhưng mà mẹ già sau khi quan sát mười phút, nhẹ nhàng thở phào một hơi, kích động mở di động soạn chữ, di động run run gõ sai mấy chữ, nghiêm túc chỉnh sửa một chút mới đăng lên mạng.

Lê An Thúy lén nhìn một cái, nhất thời có chút câm nín, thần kinh mẹ già vẫn là khá lớn, lúc này cũng không quên ở đăng bài trong Tieba của Lê Chanh.

Lạ nói fan trung thành của Chanh tử, mẹ già tự nhiên được coi là một fan, từ lúc học được lên mạng rồi, mẹ già lăn lộn trong Tieba của Lê Chanh tới xuôi chèo mát mái, dẫn dắt một lớp bà mẹ có tình yêu dành cho con cái, trở thành lực lượng trung kiên trong nhóm fan của Lê Chanh.

Topic của mẹ Lê rất nhanh được đăng lên, đại thể chính là nói bản thân nhìn một trận người thú đại chiên còn rung động hơn so vớ D,D gì đó, thậm chí chiến đấu đang ở giữa giằng co, còn chưa có kết thúc. Nhưng mà bởi vì không có hình kèm theo, mọi người chỉ cho rằng topic của mẹ Lê chính là thổi phồng mà thôi.

“Lâu chủ nói tui biết là chuyện gì vậy, chính là một khu nhà của ngoại ô thủ đô, hiện tại tui đang ở trong nhà lầu đối diện căn biệt thự đó, tận mắt thấy rất nhiều động vật biến dị hình thể khổng lồ vòng qua bảo vệ cổng chui xuống trèo lên, công kích hướng căn biệt thự đó, nhưng mà cũng không biết bên trong là người nào sống nha, xuất hiện rất nhiều người mặc đồ vận động màu đen hộ giá hộ tống nó, hiện tại động vật biến dị đều bị chặn ở ngoài cửa”. Mấy phút sau một người tên là [tiểu Lục phi thường] của Ba Hữu, đột nhiên xuất hiện một đoạn văn tự viết như vậy đăng lên, lập tức kèm hình ảnh, có thể là bởi vì không dám tới gần quá, cho nên hình chụp khá mơ hồ, nhưng trạng huống cụ thể vẫn là có thể thấy rõ.

Ba Hữu: trang con của tieba, là cái forum của một nhóm có cùng sở thích ấy

“Vãi hàng, cái loại quần áo này……. Đó là người của võ quán Trầm thị mà”.

“Võ quán Trầm thị khuynh sào xuất động (tất cả người võ quán đều huy động tới nhà Lê Chanh), biệt thự này có phải là của quán chủ bọn họ hay không?”.

“……. Không phải có người nói, quán chủ võ quán Trầm thị chính là Chanh tử sao?”.

“Ha ha ha lầu trên, loại tin tức này rõ ràng là tin tức giả bạn cũng tin? Cho dù Chanh tử thân thủ không tồi, này cũng không khả năng chính là quán chủ võ quán Trầm thị, bằng không võ quán Trầm thị đổi thành võ quán Lê thị!”.

Lại qua mấy phút sau, [tiểu Lục phi thường] lại đăng một cái icon khiếp sợ: “Động vật biến dị còn chưa có xong, đám người của võ quán Trầm thị, cùng một đám người nghành an toàn tới hỗ trợ đánh nhau rồi……”.

“A, không đúng, giống như có ba nhóm người, một nhóm là người của võ quán Trầm thị trợn mắt nhìn, một nhóm là một phần ngành an toàn nhìn qua cái gì cũng không biết bảo trì trung lập, nhòm thứ ba đồng dạng là ngươi của nghành an toàn, nhưng mà có chút ý vị giương cung bạt kiếm”.

Lúc này bên ngoài biệt thự của nhà họ Lê, Hạ Lợi Chính nghi ngờ nhìn Triệu Khoan, người này chủ động đề xuất đisân sau nhà họ Lê phòng thủ, làm sao liền bị đội ngũ võ giả (những người biết võ, tập võ) mặc đồ vận động màu đen trước mắt tóm ra?

“Bọn họ cùng một nhóm với các người?”. Một tiểu đội trưởng của võ quán Trầm thị kéo cổ áo của Triệu Khoan đẩy hướng bên Hạ Lợi Chính một chút, “Vữa nãy người này dẫn một đám người lén mở cổng sau, định thả động vật biến dị vào trong sân nhà họ Lê, các người rốt cuộc là tới hỗ trợ, hay là tới hại người? Là địch hay bạn có thể cho một lời chuẩn được không?”.

“Còn nói cái gì! Rõ ràng chính là tới hại người! Mau đuổi bọn họ đi!”. Đám người của võ quán Trầm thị hăm hở, chú em hay lắm, rốt cục có lý do đuổi đám cướp đầu người đi rồi.

“Không cần các người giúp thêm phiền, chúng ta không sợ kẻ thù cường đại, chỉ sợ đồng đội phản bội, ngộ nhỡ lúc chúng ta đang giết động vật biến dị bị các người ở phía sau đâm mọt dao, thật sự là chết đều không nhắm mắt rồi!”.

Hạ Lợi Chính bị nhóm người kêu la tới sắc mặt tức giận đỏ lên, nhưng mà gã cũng mơ hồ phát giác cái gì đó, ban đầu thủ trưởng liền vẫn nhớ thương sản nghiệp của nhà họ Lê, muốn giết chết người của nhà họ Lê sung công Cống dược phường, sau đó chính mình làm hỏng nhiệm vụ, cho nên thủ trưởng liền không tin tưởng chính mình lắm. Vì thế lúc này chắc là cử Triệu Khoan tới hoàn thành.

Hạ Lợi Chính cảm thấy chính mình là bị tai bay vạ gió bị Triệu Khhan liên lụy, nhưng mà dù sao gã cũng là cùng Triệu Khoan cùng nhau tới, lần này thật giống như là bùn vàng dính đũng quần rồi, cơ bản không phải phân cũng là phân thôi.

“Thủ trưởng các người làm sao còn chưa hết hy vọng muốn mưu cướp sản nghiệp của nhà họ Lê chúng tôi sao? Lần trước là Cống dược phường, lần này trực tiếp tới trong nhà của chúng tôi?”. Lúc này một âm thanh bình tĩnh truyền tới, mang theo ý vị trong trẻo độc hữu của thiếu niên, Hạ Lợi Chính nghe tới âm thanh này cũng đột nhiên ngẩn ra, nhớ tới lần trước không hề hình tượng té ngã một cái, hận không thể lập tức biến mất ở bên trong đám người.

[tiểu lục phi thường] kích động đăng một đoạn video lên đợi tới lúc Lê Chanh xuất hiện ở trong tầm mắt, người của Tieaba Chanh (page của Chanh tử trên Tieba) đều sợ ngây người, thì ra nơi sự cố đột phát thật là nhà của Lê Chanh.

“Lần trước là anh, lần này là anh ta?”. Lê Chanh lướt mắt qua Hạ Lợi Chính, ánh mắt nhìn về phía Triệu Khoan thất hồn lạc phách.

“Tôi không biết việc này”. Hạ Lợi Chính ở trong lòng thở dài, mợ nó đây đều là chuyện gì.

Theo xuất hiện của Lê Chanh, cổng lớn của nhà họ Lê cũng bị người mở ra từ bên trong, người đàn ông vóc dáng cao lớn trên tay tóm một người thanh niên bộ dạng bình thường đi ra, tiện tay ném tới dưới chân Lê Chanh, “Còn có một người”.

Trên tầng hai của căn nhà đối diện biệt thự, một thiếu niên diện mạo khôi ngô cầm máy quay phim quay hình ảnh ngoài cổng của nhà họ Lê, lúc Trầm Du xuất hiện, thiếu niên này bỗng nhiên mở to hai mắt, ánh mắt từ đầu đến chân nhìn kỹ người đàn ông thân cao tỉ lệ chuẩn thậm chí ngũ quan hình dáng khuôn mặt đều hoàn mỹ không khuyết điểm……

Có chút nhìn quen mắt nha.

[tiểu lục phi thường] lại một lần nữa đăng lên một đoạn video, khi Lê Chanh và Trầm Du đều xuất hiện ở trước màn hình, có người rốt cục nhận ra thân phận của Trầm Du: “Đó không phải……..Đó không phải chú Ba sao?”.

Trí nhớ dần dần tua lại.

Giới giải trí luôn nhanh quên.

Thường thường một ngôi sao thời gian dài không xuất hiện liền sẽ bị quàn chúng quên mất, càng hơn nữa không phải ngôi sao, chỉ xuất hiện ở trong một tập phim truyền hình ngay cả một vai phụ còn chưa được tính.

Nhưng mà có lẽ là người này bị Trầm Du khắc họa rất đặc sắc, phàm là người xem qua [Ảnh Sát], đối y đều khá có ấn tượng, hơi nhắc tới liền lập tức nhớ tới.

“Chú Ba của [Ảnh Sát] mới xuất hiện liền nổi ấy!”.

“Chú Ba người từng bị Chanh tử ôm trong lòng, thâm tình nhìn Chanh tử, cơ hồ muốn hôn nhau sao? Chú ba người [Cháu chờ chú đi xem một chút, nhất định phải an toàn dẫn cháu đi ra ngoài] lại chính mình một mình vĩnh viễn nhắm lại hai mắt sao? Chú Ba người nhan trị (giá trị sắc đẹp) nổ bảng chỉ xuất hiện một lần lại làm cho vô số cô gái rơi nước mắt sao?”.

Trong nhà Chanh tử xuất hiện chú Ba là ý gì?

Chú Ba và Chanh tử đây là rốt cục cùng một chỗ……Sao?

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio