"Tôi đã thanh toán, tôi còn có việc, đi trước." Lộ Nam gật đầu với Lưu Dương, cầm di động và ba lô rời khỏi cửa hàng đồ ngọt.
Cô chỉ cho Lưu Dương con đường này, chưa chắc sẽ dễ dàng, nhưng đại khái có thể kiếm tiền.
Lợi và hại cô đều đã phân tích, rốt cuộc có tới Singapore hay không, là chuyện của chị ta.
Mạnh mẽ ấn đầu trâu bắt uống nước là chuyện không cần thiết.
Lên xe, Lộ Nam gọi điện thoại cho Chương Kỳ: "Chương tổng, phía Lưu Dương tôi đã tận lực khuyên bảo, nếu chị ta thay đổi ý định tới Singapore, nhất định sẽ dỗ dành tiểu Chương tổng trong tối nay."
"Làm phiền giám đốc Lộ rồi. Tôi biết Chương Lễ, thằng nhãi lỗ tai mềm này, hôm qua bị từ chối một lần, hôm nay người khác dỗ dành một chút lại tốt. Đã là yêu cầu của tôi, như vậy tôi nhất định sẽ diễn tròn vai, khi nó một lần nữa yêu cầu làm visa cho Lưu Dương trách cứ nó vài câu." Chương Kỳ cũng nắm rất chặt tính nết em trai mình.
Lộ Nam không tiếp chủ đề này, chỉ cười nhẹ: "Singapore là quốc gia có tiềm năng rất lớn, hi vọng tiểu Chương tổng có thể đứng vững gót chân, khai phá thị trường."
"Cảm ơn cô. Kỳ thực kiếm nhiều hay ít tôi không quan tâm, tôi chỉ mong nó ra ngoài xông xáo có thể thật sự biến thành người có trách nhiệm. Sau này về mặt xứng hàng xuất hàng, còn cần giám đốc Lộ chỉ giáo cho nó, dù sao cô từng có kinh nghiệm giao hàng cho Nhà tiêu thụ hải ngoại." Chương Kỳ thờ phụng người chuyên nghiệp làm việc chuyên nghiệp, bây giờ Lộ Nam trong mắt anh ta vô cùng chuyên nghiệp, còn anh ta, quả nhiên giống Lưu Dương đã nói, ngay cả rượu Hài Hòa có loại mấy năm cũng không biết.
Yêu cầu hợp lý của khách hàng đương nhiên phải đáp ứng.
Tắt máy, Lộ Nam ngồi trong xe, cười lắc đầu: Chương Lễ áng chừng đang có phúc mà không tự biết, bây giờ anh ta căn bản không biết người nhà vì anh ta làm gì. Hi vọng anh ta tới Singapore có thể cảm nhận được lập nghiệp khó khăn, tập trung kiếm tiền - dù sao anh ta cũng là một phần thành tích của ta ở Hoa An.
...
tuần sau, công ty thương mại mà Chương Lễ mới thành lập ký hợp đồng tiêu thụ mọi kênh phân phối rượu Hài Hòa ở Singapore với Nguyên Xuyên, giá trị hợp đồng triệu.
Bởi vậy có thể thấy được, Chương Lễ nửa năm này, không phải không có chút tiến bộ nào. Ít nhất anh hiểu Nhà tiêu thụ cỡ nhỏ và cỡ vừa khác biệt rất lớn về mặt kinh phí hỗ trợ và phản lợi, triệu anh trai cho mượn, anh ta dám "đánh cuộc" một hơi.
Đây cũng là chuyện tốt với Lộ Nam, cô đương nhiên không từ chối.
Đại khái vì rượu Hài Hòa tiêu thụ trong nước quá thê lương, Tổng giám đốc cấp tỉnh Ngô Xuyên nghe nói tin tức này, liền cố ý gọi cho Lộ Nam hỏi han.
Về hợp đồng tiêu thụ đã ký, Chương Kỳ nói mặc kệ, chính là hoàn toàn không nhúng tay chút nào.
Chương Lễ còn rất đắc ý, chắc là cảm thấy bản thân có quyền quyết định độc lập rồi, vì thế anh ta thậm chí không tìm luật sư mà Tứ Phương Kiến Trúc quen dùng, tiêu tiền mời một vị luật sư khác thẩm tra hợp đồng cho mình, hành vi này cũng khá là khí phách phóng khoáng. Hợp đồng tiêu thụ hải ngoại còn đơn giản hơn so với hợp đồng trong nước, rất nhiều kinh phí hỗ trợ căn bản không thể xác định chắc chắn, đều đổi thành rượu thành phẩm, kỳ thực không cần giao cho luật sư thẩm tra lại.
Đối với hành vi vung tay quá trán của Chương Lễ, Lộ Nam thầm lắc đầu: còn phải nếm mùi đau khổ.
Nhưng vậy thì đã sao? Ngươi ta có cha mẹ anh trai, ngã đau tới đâu đều có người đỡ.
Chương Lễ nở mày nở mặt mang theo người và tiền lao tới Singapore, trước khi đi còn bảo Lộ Nam: "Giám đốc Lộ, chuyện đặt hàng, làm phiền cô để tâm đấy."
Dù rõ ràng nói năng không khác gì anh trai anh ta, nhưng nghe đặc biệt muốn đánh.
Lộ Nam nhếch miệng, niệm tình tiền hàng lô đầu tiên đã vào tài khoản công ty, lộ ra nụ cười mỉm tuyệt đối tiêu chuẩn: "Tiểu Chương tổng cứ yên tâm, tôi nhất định sắp xếp thỏa đáng."
...
Nhóm người Chương Lễ đi rồi, cả Tứ Phương Kiến Trúc dường như yên tĩnh hẳn đi.
Sau đó Chủ Nhật nọ, Chương Kỳ hẹn gặp Lộ Nam ở phòng trà Đạo Nhất, không có việc gì khác, chỉ đơn thuần uống trà, tán gẫu mà thôi.
Lộ Nam phỏng đoán anh ta tương đối hài lòng với lần làm việc này của mình, biểu đạt lòng biết ơn.
[Nhưng ngồi không thật sự rất nhàm chán, thực ra vị Chương tổng này không cần làm thế, nửa cuối năm hồi khoản nhiều là ta đã cảm ơn anh ta rồi!]
Hơn nửa tiếng sau, Chương Kỳ nói còn có việc, trước khi đi, Chương Kỳ lấy ra một tấm thẻ, đưa cho Lộ Nam: "Tôi biết giám đốc Lộ thích Phổ Nhĩ chín, tôi bảo người giữ lại mấy bánh trà cho cô, sau này muốn uống trà, cứ tới đây."
Lộ Nam cười bảo: "Vô công bất thụ lộc, Chương tổng khách khí quá."
"Giám đốc Lộ không nhận mới là khách sáo với tôi." Chương Kỳ đặt thẻ lên bàn, đẩy về phía Lộ Nam, động tác nhẹ nhàng nhưng rất kiên trì.
Nhìn anh ta âm thầm lộ ra vẻ mặt "cô không nhận là không niệm thể diện của tôi", Lộ Nam suy nghĩ, nói: "Như vậy sau này tôi dặn quản lý Lâm, lúc tiến hành xã giao giữ gìn tình cảm với khách hàng của Tứ Phương Kiến Trúc, mang họ tới phòng trà Đạo Nhất phẩm trà ngon mà Chương tổng cất chứa ở đây."
Chương Kỳ tùy ý: "Đã đưa cho giám đốc Lộ, cô cứ việc dùng."
Sau đó, Lộ Nam quả nhiên nói với Lâm Yến chuyện này.
Từ sau khi kết thúc hội nghị nửa năm ngày trước, Lâm Yến làm báo cáo tổng kết tài trợ thi đấu golf ở Hoa An nghiễm nhiên biến thành người nhất mực trung thành với Lộ Nam, giám đốc Lộ nói gì, cô ta nghe nấy. Giữa tháng quả nhiên mời hai nhóm khách hàng bất đồng tới phòng trà Đạo Nhất.
Hai lần này, thư ký Phạm - nên gọi là giám đốc Phạm, cô ấy cũng có mặt, nhìn Lâm Yến dùng tấm thẻ này tính tiền còn hơi ngạc nhiên.
Giám đốc Phạm tranh thủ nhắc lại cho Chương tổng, Chương Kỳ cười nói: "Đã đưa cho giám đốc Lộ, cô ấy muốn dùng thế nào tùy cô ấy."
...
tháng, tháng, văn phòng Hoa An đâu vào đấy triển khai công việc, mặc dù trong lúc này hồi khoản không mãnh liệt như nửa đầu năm, nhưng mọi người đều biết từ tháng trở đi mới là lúc thấy sự thật!
Cuối tháng , Lộ Nam hẹn gặp Chương Kỳ một lần, chủ yếu thăm dò anh ta có muốn tổ chức buổi Phẩm rượu cỡ lớn không.
Chương Kỳ vui đùa: "Giám đốc Lộ hình như chỉ có lúc cần công ty tôi bỏ tiền hoạt động mới tới thăm hỏi."
"Chương tổng nói gì vậy, hoạt động cỡ này không phải Nhà tiêu thụ nào cũng có thể xin đâu." Lộ Nam kêu oan.
Trải qua - tháng, Chương Kỳ cũng có chút hiểu biết về ngành rượu, anh ta có hứng thú với buổi Phẩm rượu cỡ lớn, thảo luận một buổi sáng với Lộ Nam, xác định sơ qua kinh phí và thời gian.
"Tôi làm bản kế hoạch trước đã, tổng công ty phê duyệt, quản lý Lâm sẽ liên lạc với giám đốc Phạm."
"Được, cảm ơn giám đốc Lộ."
Việc làm bản kế hoạch buổi Phẩm rượu lớn, Lộ Nam quen thuộc, cô chỉ đạo Lâm Yến làm bản kế hoạch, lưu bản nháp, nói với Lâm Yến: "Đợi lát nữa tôi gửi cho cô e-mail, là quy trình hoạt động chi tiết buổi Phẩm rượu cỡ lớn của Phi Tường năm ngoái, cô nhìn kỹ xem, hai ngày này cô làm bản kế hoạch chi tiết về Tứ Phương Kiến Trúc cho tôi xem."
Bởi vì biết ban Nhãn hiệu rượu Kinh Điển tổng công ty sẽ phê duyệt buổi Phẩm rượu cỡ lớn, Lộ Nam giao luôn bài tập cho thuộc hạ.
Lâm Yến háo hức: "Giám đốc Lộ yên tâm, tối nay tôi sẽ làm ngay."
"Ừm. Sau này cô liên lạc quy trình hoạt động với giám đốc Phạm, cần chú ý tới mấy điểm này..."
Lộ Nam vừa nói, Lâm Yến vừa tốc ký.
Tổng công ty hôm sau quả nhiên gửi phản hồi, bởi vì mức hợp đồng của Tứ Phương Kiến Trúc lớn, cho nên phê duyệt kinh phí hỗ trợ cũng lớn - xét thấy giá cả Hoa An không bằng Hải Lâm, buổi Phẩm rượu cỡ lớn này sẽ có hiệu quả không tầm thường.
Lâm Yến nhận được phản hồi xác định với Tứ Phương Kiến Trúc thời gian tổ chức buổi Phẩm rượu lớn - /, trước Trung thu hai hôm.
Xác định xong thời gian và khách sạn, còn có rất nhiều rất nhiều chuyện bận rộn, Lâm Yến ngày ngày chân không chạm đất, có thể nói là người bận nhất văn phòng thành phố.
Trong lúc này, ban Nhãn hiệu rượu Kinh Điển quả nhiên gửi thông báo hoạt động: vì để Nhà tiêu thụ và khách hàng càng hiểu biết hơn về văn hóa rượu Nguyên Xuyên, công ty từ / tới / chia làm giai đoạn triển khai hoạt động "lữ hành tìm hương kinh điển", mời các vị giám đốc thành phố căn cứ vào file đính kèm rình báo theo tiêu chuẩn, ban Nhãn hiệu sẽ phản hồi trong vòng tuần.
Đây chính là hoạt động mà cuối tháng , Trần Kiêu nói với Lộ Nam.
Lộ Nam download file đính kèm, nhìn rồi xác định, Nhà tiêu thụ Hoa An phù hợp tiêu chuẩn chỉ có Tứ Phương Kiến Trúc.
"Lâm Yến, cô nhìn tiêu chuẩn này xem, nói với thư ký Phạm một câu, bên họ tổng cộng có chỗ, thời gian thì... cũng phải mau chóng xác nhận, tôi phỏng chừng không ít người đều chọn tuần lễ hoàng kim /. Nếu Tứ Phương Kiến Trúc cũng muốn tham dự, báo lên muộn sẽ hết chỗ."
Lâm Yến gật đầu.
"Nói với giám đốc Phạm là, hoạt động lữ hành này vừa vặn sau buổi Phẩm rượu cỡ lớn, có cần định sẵn phần thưởng cho khách tham dự rút thăm trúng thưởng là cái này không, sẽ tạo hiệu quả tốt... Đương nhiên, đây chỉ là đề nghị, cụ thể phải xem ý tứ bên họ." Lộ Nam bổ sung: "Đến lúc đó cô dẫn đoàn, được không?"
Lâm Yến giật mình: "Giám đốc Lộ, cô không tham dự à?"