Bà ngoại và Lộ Dương được Hoàng nữ sĩ đón tới Hải Lâm từ hôm trước, buổi tối người còn ra ngoài ăn, Hoàng nữ sĩ nghĩ tới răng và dạ dày của bà ngoại, ăn món Quảng nhẹ nhàng - cửa hàng này vốn do con gái dắt bà ấy tới.
Bà hết sức yêu thích há cảo tôm vỏ trong suốt, còn muốn nghiên cứu làm món này thế nào, ngoài miệng không quên nói: "Nam Nam nhất định thích ăn cái này."
"Ai da, nó bây giờ tự mình kiếm ra tiền, nhất định sẽ tự mua mà ăn, mẹ đừng để lại cho nó, món này gói lại để tới ngày mai không ăn được." Hoàng nữ sĩ ngăn cản bà.
Bà tốt tính cười cười.
Lộ Dương giả ý vươn tay lấy đồ uống ở xa, chặn ngang Hoàng nữ sĩ cằn nhằn.
Sáng hôm sau, Lộ Nam lái xe tới Hải Lâm, bọn họ gặp nhau rồi lên máy bay tới đảo Khánh từ đó.
Lộ Nam vừa nhìn thấy bà liền tiến lên ôm chặt, trên người bà vẫn có mùi khiến cô yên tâm như vậy.
Hoàng nữ sĩ ghen tị nói: "Nóng thế này mà không ngại à, còn ôm tới ôm lui."
Còn chưa dứt lời, Lộ Nam cũng ôm bà ấy một cái, thân thiết dán mặt lên.
"Ma pháp" khiến mẹ ruột đứng yên vài giây, Lộ Nam đi tới khoác tay bà.
Có thể thấy, dù trước đó bà nói không muốn đi chơi, nhưng kỳ thực không phải lời thật tình - quần áo và giày dép đều mới tinh, hiển nhiên chuẩn bị cho lần du lịch này.
Lộ Dương nói với bà chị: "Bà mấy hôm trước còn tới quán tóc nhuộm tóc đấy."
Nhuộm đen óng ả, thật là một cụ già đáng yêu.
Lấy ra một chiếc máy cơ từ ba lô, Lộ Nam nói với em trai: "Lần này em là nhiếp ảnh gia, nếu làm chị hài lòng, chiếc máy này cho em đấy."
Lộ Dương quả nhiên vô cùng vui sướng, vừa cầm vào tay đã nghiên cứu xem nên dùng thế nào.
Hoàng nữ sĩ bây giờ không phải hoàn toàn không hiểu tí gì về giá cả đồ điện tử, biết chiếc máy này có lẽ không rẻ: "Đưa nó làm gì, trong nhà còn máy ảnh nhỏ mà, mẹ mang theo đây này. Con ấy à, nhận được tiền thưởng thì tiêu vừa thôi, biết không?"
Điểm này, bà ngoại cũng tán đồng, nhưng bà bênh vực người mình, nói: "Nam Nam của chúng ta từ nhỏ đã biết tiêu tiền đúng chỗ, sẽ không tiêu hoang."
Lộ Dương và Lộ Nam liếc nhau, cậu bé lặng lẽ chắp tay thi lễ: cảm ơn bà chị!
Lộ Nam đặt vé máy bay vào buổi chiều, bà không phải lần đầu tiên ngồi máy bay, trước kia bà còn từng tới thủ đô, trước khi cất cánh, bà cụ còn quan tâm cháu ngoại: "Nam Nam, cháu có say máy bay không thế?"
Lộ Nam:...Bà, cái này cháu không say, lúc cất cánh hạ cánh nhai kẹo cao su là được.
Xuống máy bay đã chập tối, nhóm họ cảm thấy bên này còn mát mẻ hơn Hải Lâm nhiều.
Lộ Nam dẫn họ gọi xe tới homestay đã thuê từ trước, rất gần biển, phòng sảnh, có chỗ nấu cơm.
Mặc dù bà từng ngồi máy bay, nhưng chưa từng nhìn thấy biển, vẻ mặt mới lạ nhìn sóng biển vuốt lên bờ cát, cùng đi tìm vỏ sò và san hô với Lộ Dương... hết sức vui vẻ.
Lộ Nam thuê xe, mỗi ngày mang mọi người di chuyển khắp nơi, không vội vã tới điểm tham quan nổi tiếng, ngay cả Hoàng nữ sĩ hay bắt bẻ cũng phải khen ngợi: "Sắp xếp thế này rất tốt."
Gia đình đời người du lịch rất vui vẻ, lữ trình ngày nhanh chóng kết thúc, xuống máy bay, Lộ Nam ở lại Hải Lâm thêm một ngày, vì sáng mai văn phòng tỉnh mở họp tháng.
Hôm sau, Lộ Nam cố ý tới văn phòng tỉnh sớm, mang theo hai túi đồ ăn vặt đặc sắc của đảo Khánh, một túi cho mấy cô gái trong văn phòng tỉnh, để họ chia nhau; một túi thì cho hành chính văn phòng thành phố, cũng chính là Giang Hiểu Vân, em gái tỉnh Dự Nam vào làm gần thời gian với cô: "Cho cô và Phỉ Phỉ, Hồng Đan Ni đấy."
Giang Hiểu Vân trước đây ít tiếp xúc với Lộ Nam, không ngờ mình còn có phần, hơi e dè nói: "Cảm ơn giám đốc Lộ."
Họp tháng không có gì đáng nói, Ngô Xuyên theo thường lệ nhấn mạnh năm nay chỉ còn tháng, các giám đốc thành phố có thể bắt đầu đặt trọng tâm vào hồi khoản rồi.
...
Lộ Nam tổng cộng rời khỏi ngày, thoạt đầu, nhân viên trong văn phòng thành phố còn thấy rất vui.
Trong núi không có hổ.
Qua vài ngày, mọi người bỗng cảm thấy khó chịu khắp người, cứ cảm giác làm việc không có người tâm phúc.
Đến khi tham gia họp sáng, Lộ Nam chỉ ra những vấn đề nhỏ trong báo cáo công việc hàng ngày của mọi người, các nhân viên trong văn phòng Hoa An mới thở phào nhẹ nhõm: thế này mới đúng.
Tháng tháng , văn phòng Hoa An hết thảy như thường, chỉ có hai việc lớn.
Một là, rượu định chế đã trưng bày xong trong các chi nhánh và khách sạn lớn Ôn Tuy; Tứ Phương Kiến Trúc lấy đi phần lớn lượng hàng để tiêu thụ, bởi vì không cần quan tâm tới bán tháo hàng, Chương Kỳ gợi ý giám đốc Phạm trừ tặng rượu cho khách hàng trong thành phố, còn có thể đưa hộp quà cho nhà cung ứng trên cả nước, đương nhiên mượn cớ trung thu tới gần, mở rộng tầm ảnh hưởng của rượu định chế, thậm chí còn cường thế gửi một lô sang Singapore, không miễn phí, anh em ruột cũng phải trả tiền, thu phí như thường lệ, khiến Chương Lễ tức tối dậm chân. Nhưng cũng kỳ quái, rượu định chế bao bì dung hợp các triều đại của khu phim trường và cả khoản rượu định chế in hình bộ phim "Chu kim sơn" lại bán rất chạy ở Singapore - vì vậy, Chương Lễ quyết định tạm thời tha thứ cho anh trai như Chu Bái Bì của mình.
Hai là, Hồng tổng của Danh Tửu Thế Gia muốn làm buổi Phẩm rượu cỡ lớn.
Chuyện thứ nhất, Lộ Nam nhiều nhất là cung cấp ít quà khuyến mãi đi kèm, để nhân viên bán hàng của Tứ Phương Kiến Trúc, khách sạn lớn Ôn Tuy đi bày bán sản phẩm là được; Chuyện thứ hai, Lộ Nam hỏi Hoàng Đạt Phương bảng thống kê tình hình xuất hàng và hồi khoản trong quý đầu của Danh Tửu Thế Gia, xét duyệt một lần, gật đầu: "Có thể làm. Quản lý Hoàng anh làm bản kế hoạch cho tôi đi, bao gồm dự toán và lưu trình sơ bộ, phê duyệt xong lại làm kế hoạch chi tiết."
Hoàng Đạt Phương tỏ ra khiếp sợ: tôi làm?
"Năm ngoái buổi Phẩm rượu lớn của công ty rượu Tứ Phương Kiến Trúc cũng do Lâm Yến tự mình làm bản kế hoạch." Lộ Nam ngước mắt lên: "Danh Tửu Thế Gia là Nhà tiêu thụ do anh phụ trách, ngày thường phục vụ, nên bây giờ bản kế hoạch do anh làm, có vấn đề gì? Quản lý Hoàng, năng lực làm việc của anh rất xuất sắc ở mọi mặt, ngoại trừ việc làm bảng biểu, còn phải tăng cường."
Hoàng Đạt Phương nghẹn họng, dự định ra ngoài tìm Lâm Yến xin giúp đỡ, hi vọng cô ấy niệm tình ông anh đáng thương này trước giờ luôn đối xử tử tế mà vươn tay trợ giúp, cứu vớt (sắp) trọc đầu.
Lộ Nam biết Hoàng Đạt Phương không thể một mình làm xong bản kế hoạch như thế này, nhưng không sao, anh ta có thể tìm được ai hỗ trợ là bản lĩnh của anh ta.
Hai hôm sau, Hoàng Đạt Phương giao bản kế hoạch buổi Phẩm rượu lớn của Danh Tửu Thế Gia, Lộ Nam thẩm tra một lần, về cơ bản ổn thỏa, bèn trình lên hệ thống công ty.
Buổi Phẩm rượu cỡ lớn tương đối thường thấy này sẽ không bị bác bỏ, đặc biệt Hoa An đang có thế, Danh Tửu Thế Gia cũng phối hợp cao độ.
Quả nhiên hôm sau, tổng công ty thông qua bản kế hoạch, nhưng Danh Tửu Thế Gia chủ yếu bán Đặc Khúc, cho nên chi phí hỗ trợ tới từ ban Nhãn hiệu rượu Đặc Khúc.
Suy xét tới hai Nhà tiêu thụ bất đồng lượng hợp đồng và hai ban Nhãn hiệu bất đồng về sức mạnh, buổi Phẩm rượu cỡ lớn của Danh Tửu Thế Gia này từ chỉnh thể quy mô và cấp bậc, đương nhiên phải "mộc mạc" hơn chút so với Tứ Phương Kiến Trúc năm ngoái.
Hoàng Đạt Phương thả lỏng một hơi: quy mô nhỏ mới tốt, quy mô quá lớn, quá nhiều chuyện, anh ta thật sự sẽ trọc đầu.
Buổi Phẩm rượu tổ chức vào giữa tháng , văn phòng Hoa An trước lạ sau quen, Hoàng Đạt Phương nhân duyên tốt, không ít người sẵn sàng tới giúp một tay, buổi hoạt động này coi như kết thúc hoàn hảo.
Xét thấy rượu Đặc Khúc không có giám đốc Đoàn mua, Tổng giám đốc cấp tỉnh Ngô Xuyên tới tham gia buổi Phẩm rượu lớn này, mang theo Lý Lị và Trần Lộ tới.
Lộ Nam nhìn trạng thái làm việc của Trần Lộ hiện tại không khác gì so với Chu Điềm trước khi từ chức, đại khái hiểu ra chị ta đã quyết định.
Nhưng lần này chị ta không chủ động tâm sự, Lộ Nam cũng không hỏi, chỉ thấy hơi tiếc nuối mà thôi.
Từ tháng , toàn bộ công ty TNHH tiêu thụ rượu Nguyên Xuyên, lãnh đạo cao tầng bắt đầu gây áp lực xuống phía dưới, tới cấp bậc giám đốc thành phố, có những văn phòng vì việc xuất hàng, hồi khoản mà phát điên.
Nhưng văn phòng Hoa An còn coi như tốt, thời gian ký kết hợp đồng Nhà tiêu thụ ở đây phần lớn vào nửa đầu năm, Tứ Phương Kiến Trúc có mức hợp đồng lớn nhất cũng gia hạn vào tháng , cho nên trước tháng có thể thu hồi rất nhiều khoản tiền hàng.
Hơn nữa Lộ Nam không phải kiểu giám đốc thành phố tới quý mới lâm trận mài gươm, từ khi nhậm chức ở Hoa An, cô đã yêu cầu mỗi nghiệp vụ viên cứ nửa tháng một lần phải thống kê lượng tiêu thụ bên phía Nhà tiêu thụ, theo dõi sát sao, kịp thời điều chỉnh chính sách tiêu thụ và hoạt động khuyến mại. Đến năm nay, các thuộc hạ đã nuôi dưỡng thói quen tốt đẹp là thống kê bảng biểu.
Dù sao người sáng mắt đều thấy, văn phòng Hoa An năm nay vẫn kiếm tiền vững chắc.
Nếu năm ngoái Lộ Nam bận rộn vất vả, như vậy năm nay cô cuối cùng cũng tới thời khắc hưởng thụ thu hoạch thắng lợi, trái cây ở đây không chỉ là mức hồi khoản cao, còn bao gồm kế hoạch đã lâu của cô - Ô thành.
Đầu tháng , trung tâm thương mại Ô thành đã xây xong đợt đầu, nghe nói đang gióng trống khua chiêng chiêu thương.
Đây là trung tâm thương mại hiện đại hóa hạng nhất tầm cỡ quốc tế mà tập đoàn thương mại Ô thành đứng ra xây dựng, chỉ cần là doanh nhân ở Ô thành, không ai lại không muốn tiến vào nơi này.
Hoàng nữ sĩ thường tới Ô thành, tất nhiên cũng nghe những ông chủ, bà chủ phố chuyên doanh nhắc tới việc này, bà ấy còn cố ý tìm báo kinh doanh bản địa đọc xem, vừa thấy điều kiện, liền thở dài: thời gian mở cửa hàng vừa khéo, đã vượt qua năm, nhưng rất nhiều điều kiện khác đều không phù hợp, thật đáng tiếc.
Lộ Nam tìm lúc Hoàng nữ sĩ cũng tới Ô thành, lấy ra giấy chứng nhận và sổ tiết kiệm mà không biết giữ từ lúc nào: "Mẹ, chúng ta đi đăng ký thôi."
Hai túi giấy kraft đựng tài liệu, bên trong có tờ giấy chứng nhận đăng ký kinh doanh, một tờ ghi tên Hoàng Lệ, một tờ ghi tên Lộ Nam; tương ứng đi kèm card visit, giao dịch ngân hàng, sổ sách nộp thuế, giấy chứng minh nộp bảo hiểm cho nhân viên..., rõ ràng không khác gì so với tài liệu yêu cầu trên báo.
Lời tác giả:
Tình tiết này đã che giấu rất lâu.
Chương , nữ ngỗng nghĩ, một thành phố thần kỳ.
Chương , nữ ngỗng giật mình vì Hoàng nữ sĩ chủ động nhắc tới mở cửa hàng ở Ô thành, vốn dĩ cô cũng định làm thế.
Chương , hai mặt tiền, lúc làm giấy chứng nhận, chẳng hạn như biển số nhà -, trên giấy đăng ký sẽ có hai địa chỉ. Hoàng nữ sĩ khi đó chỉ nhìn một tờ giấy đăng ký, kỳ thực trên đó chỉ có số nhà, một tờ khác Lộ Nam giấu đi, Hoàng nữ sĩ giữ giấy tờ hơi cẩu thả, căn bản không phát hiện.
Chương , Chương Kỳ tham dự vào công trình trung tâm thương mại kỳ đầu, tháng bắt đầu nghiệm thu.
Chương , hai sổ tiết kiệm mà nữ ngỗng theo thường lệ gửi tiền vào.