"A? Giám đốc Lộ cô nói xem, "salon đánh giá văn hóa rượu trắng" này cụ thể là thế nào." Vạn tổng khơi dậy hứng thú.
Người, đặc biệt là thương nhân, đều sĩ diện.
Vạn tổng bán hàng dựa vào các mối quan hệ, càng chú trọng điểm này. Chị ta biết, mặc dù rất nhiều người nhìn vào thể diện chồng mình mới mua rượu từ mình, nhưng chị ta cũng hi vọng sự nghiệp của mình có tính độc lập nhất định, chẳng hạn như, bạn bè xung quanh hễ nhắc tới, cũng có thể khen giá cả chỗ chị ta có ưu thế, đề cử chuyên nghiệp...
Lộ Nam nói về loại hình hoạt động salon này hiếm thấy trong nước, chỉ có một vài nhãn hiệu rượu vang và rượu Tây sử dụng, trong số các công ty rượu trắng thì chưa từng có tiền lệ này.
Đây chính là sự chuyên nghiệp và không giống người thường mà chị ta muốn.
Vạn tổng hài lòng gật đầu: nghe có vẻ không tệ.
Lộ Nam cười nói: "Buổi phẩm rượu nhỏ là hoạt động mà mỗi thị trường, mỗi chủng loại, mỗi tháng đều sẽ có, quả thật không đủ mới mẻ."
Lời này nói trúng lòng dạ chị ta.
Nói thật, trước kia Nguyên Xuyên đưa kinh phí bổ rượu cho các buổi Phẩm rượu gần như tháng nào chị ta cũng không dùng hết - dùng không hết thì sao? Không báo cáo không nhận nữa là không thể.
Bởi vì Nguyên Xuyên báo chi phí bằng phiếu thu, nên Vạn tổng phải tìm những nhà hàng có quan hệ tốt để viết phiếu thu khống.
Tại đây còn tồn tại một vấn đề khác: nhân viên Đoàn mua phía Nguyên Xuyên kết nối với Bác Duyệt Tửu Nghiệp về lý luận phải tham dự từng buổi Phẩm rượu nhỏ của Nhà tiêu thụ, mỗi tháng cầm giấy tờ hạch toán xét duyệt đồng thời còn phải điều tra kinh phí sử dụng thực.
May mà, những công việc này trước giờ do Đường Thi phụ trách, cô bé này làm việc qua loa. Vạn tổng dẫn cô ta tham dự mấy buổi Phẩm rượu nhỏ, thuận tiện coi cô ta như giám đốc Khách hàng lớn, dần dà, Đường Thi có khi cũng sẽ làm nũng với chị ta rằng "tới tháng" nên không thoải mái hoặc bị dị ứng gì đó..., không tham dự một vài buổi Phẩm rượu nhỏ.
Sau này hai người họ coi như ngầm ăn ý, một tháng báo nợ - lần, thực tế chỉ làm - lần mà thôi.
Đây chính là nguyên do dù Vạn tổng không tín nhiệm những cô gái làm Đoàn mua của Nguyên Xuyên, nhưng lại rất nhiệt tình với Đường Thi.
Dễ sai bảo, dễ lừa gạt, nhiều một chuyện không bằng thiếu một chuyện.
Vạn tổng và Đường Thi có trò mèo này, Lộ Nam lúc mới tới BK, lật xem tư liệu mấy năm trước đã phát hiện ra, chỉ có điều có những việc không cần thiết truy cứu, tóm lại tình huống của Vạn tổng khác với chuyện năm đó của Lưu Dương và giám đốc Lưu.
Bây giờ Lộ Nam đưa ra phương án này, chủ yếu là để nghiệp vụ Đoàn mua rượu Hài Hòa ở BK có thể triển khai theo trình tự, thuận tiện khiến kinh phí mà ban Nhãn hiệu rượu Hài Hòa và Đại khu Hoa Bắc phê duyệt sử dụng đúng chỗ.
Trước kia những buổi Phẩm rượu nhỏ của Bác Duyệt Tửu Nghiệp thường tháng có - buổi, mỗi buổi kinh phí hỗ trợ nghìn tệ.
Như vậy bây giờ có thể đổi thành mỗi tháng buổi hoạt động salon, tương ứng, mỗi lần kinh phí hỗ trợ có thể lên tới -. tệ.
Nếu mỗi tháng tổ chức hoạt động một lần thì càng tốt, kinh phí đầy đủ, cấp bậc hoạt động cũng đề cao.
Trong đó không tính rượu đánh giá không in nhãn - đó là kinh phí hỗ trợ kiểu khác của buổi Phẩm rượu nhỏ, mỗi buổi từ - bình, cộng lại một tháng tối thiểu - bình, số lượng có thừa.
Một buổi hoạt động chừng - tiếng, về cơ bản đều chọn vào buổi chiều, số người tham dự khống chế tầm người, tốt nhất là người trở xuống, ít nhưng tinh.
Như vậy, số tiền này đủ để tổ chức một buổi salon chất lượng.
Lộ Nam đã nghiên cứu trước, cô liệt kê một số địa điểm thích hợp tổ chức salon, ngoại trừ những sảnh tiệc khách sạn nhỏ, thì có thể lựa chọn những sơn trang nghỉ dưỡng, sơn trang suối nước nóng, sân golf, trường đua ngựa, nhà ăn tư nhân, quán trà, lâm viên, khu nhà cổ ở ngoại ô, thậm chí là bãi cỏ ngoài trời, thời tiết bất đồng đi kèm chủ đề bất đồng. Còn có thể nhắm vào nhóm người bất đồng mà lựa chọn địa điểm, nếu chủ đề là "nữ thần" thì có thể chọn lựa địa điểm ở những nơi như hội sở dưỡng sinh cũng rất tuyệt.
Lộ Nam suy đoán, Vạn tổng phỏng chừng có nhiều "ngoại giao phu nhân", nhất định không thiếu tới những nơi như vậy.
Nghe tới đây, Vạn tổng bỗng chất vấn: "Nhưng những chỗ này, tất cả đều thích hợp tổ chức salon rượu trắng ư? Liệu có không phù hợp?"
[Đương nhiên là không, loại hình salon này kỳ thực cũng không mấy ai tới phẩm rượu, thực chất vẫn là một buổi xã giao mà thôi. Chỉ cần hoàn cảnh tốt, bầu không khí đủ nhã nhặn, tổ chức ở đâu mà chả được.]
"Đương nhiên." Lộ Nam tỏ ra tự tin: "Đã là salon đánh giá văn hóa rượu trắng, trọng điểm ở chữ "phẩm", lựa chọn những nơi bất đồng này, khi phẩm rượu Hài Hòa, đồng thời cảm nhận nghệ thuật văn hóa va chạm, cũng là một loại hài hòa kiểu khác, không phải tương ứng với cái tên rượu Hài Hòa năm sao?" Đó là, Thiên nhân hợp nhất.
Tài ăn nói của Lộ Nam luôn tuyệt vời, cô giải đáp nghi hoặc cho Vạn tổng, mở tablet, để chị ta nhìn xem bản phương án mới làm gấp: "Tôi tìm hiểu qua về những nơi gần BK có thể tổ chức salon kiểu này, thí dụ như bây giờ là tháng , là lúc tổ chức hoạt động này tốt nhất ở sơn trang suối nước nóng."
Cô click mấy tấm ảnh phong cảnh thực, chỉ vào mấy chỗ trong đó: "Mùa xuân tháng, gió mát hây hây, lưu thương khúc thủy, sướng tự u tình. Đây là hình ảnh mà "Lan đình tập tự" miêu tả, nếu có thể mời tới hội viên hiệp hội Thư pháp hoặc hiệp hội nhạc cụ dân tộc tới cùng phẩm rượu, bất luận từ phong cách và ý cảnh, đều phù hợp thêm một bậc."
Lộ Nam tinh tế quan sát sắc mặt Vạn tổng, thấy chị ta có vẻ tâm động.
"Chẳng hạn như vào tháng , xuân về đại địa, oanh phi cỏ trường, chính là lúc đạp thanh tốt nhất. Chỉ tiếc tôi không mấy hiểu biết khí hậu BK, sắp xếp thời gian cụ thể tương ứng với thời tiết, e rằng vẫn phải để Vạn tổng góp ý." Lộ Nam cố ý để lại khoảng trống cho Vạn tổng phát huy.
Quả nhiên, Vạn tổng cười nói: "Thế ư? Tôi nhớ giám đốc Lộ là người phương Nam, khó trách không biết, mùa xuân BK chúng tôi, ít nước mưa, lại còn rét lạnh, nếu là đạp thanh, nhất định phải xem trước dự báo thời tiết..." Bão cát thì thôi không nhắc tới, người BK cũng có sĩ diện mà.
Lâm Ngữ Ninh luôn dự thính không lên tiếng bất giác liếc nhìn Lộ Nam, cô ta nghe hiểu: Vạn tổng nói như vậy, chứng tỏ chị ta đã bắt đầu tính toán tính khả thi của hoạt động salon này.
"Đương nhiên, những nội dung trên chỉ là kiến nghị chưa thành thục của tôi." Lộ Nam cụp mắt cười, khiêm tốn nói: "Tôi trước kia chưa từng sống ở phía Bắc. Xem ra lúc làm bản phương án salon, còn phải suy xét tới khí hậu và phong tục."
Vạn tổng hài lòng nói: "Giám đốc Lộ suy nghĩ chu toàn mọi phương diện, quả không hổ là nhân tài mà Trần tổng và Hàn đại khu đều khen ngợi."
"Vạn tổng đừng khen tôi như thế." Lộ Nam ra vẻ ngại ngùng cười, hết sức tự nhiên để Vạn tổng cũng tham gia thảo luận, sau đó nói tiếp: "Như vậy lấy hiệp hội Thư pháp làm ví dụ đi."
Sơn trang suối nước nóng điểm sáng là lưu thương khúc thủy, là một trong những hoạt động mà văn nhân nhã sĩ cổ đại yêu thích nhất, cũng là cao trào của cả buổi salon.
Nhưng những phân đoạn trước cao trào cũng rất quan trọng.
[Không thể để khách mới tới đã xuống nước luôn chứ, - tiếng thì ngâm mềm cả người ra mất.]
Lộ Nam nhấn mạnh, mở màn nhất định phải nhã nhặn, có thể phẩm rượu bình chữ, kết hợp với những yếu tố dân tộc... để làm nền và tô đậm bầu không khí, để người tham dự dần chìm đắm trong không khí. Bao gồm phần cuối hoạt động, tặng quà như thế nào (là vật liệu rượu Hài Hòa) cũng phải có chú ý, tặng quà không cần quá quý trọng, nhưng nhất định phải là thứ thường dùng hoặc thường thấy trong cuộc sống thường nhật, để họ hễ nhìn đồ, lại nhớ tới buổi salon rượu Hài Hòa tổ chức trong tháng đó.
Nói là phương án, nhưng kỳ thực Lộ Nam đã làm rất chi tiết, ý chính đều có, thậm chí chỉ cần hoàn thiện danh sách khách khứa và chi tiết buổi salon, là có thể dùng bản phương án này luôn.
Không những Vạn tổng nghe hào hứng, ngay cả Lâm Ngữ Ninh cũng bởi vì không muốn bỏ sót chữ nào, mà lặng lẽ mở di động ra ghi âm.
Lộ Nam liếc cô ta một cái, không nói gì.
Ra khỏi Bác Duyệt Tửu Nghiệp đã gần h chiều, Vạn tổng hết sức thành tâm muốn giữ Lộ Nam và Lâm Ngữ Ninh lại ăn cơm.
Lộ Nam từ chối khéo: "Chúng tôi về tu sửa chi tiết, có thể mau chóng làm ra phương án chi tiết, sáng mai tôi bảo quản lý Lâm mang tới cho ngài xem nhé?"
Trần Kiêu cho cô quyền tự chủ cực lớn, lợi ích đầu tiên thể hiện ở chỗ này, những kinh phí thông thường sử dụng trong buổi Phẩm rượu nhỏ không cần trình xin tầng tầng lớp lớp, có thể đẩy nhanh hiệu suất làm việc.
Vạn tổng không ngờ Lộ Nam làm việc mau lẹ như thế, đây cũng là chuyện tốt với chị ta, bèn thản nhiên đồng ý: "Vậy vất vả giám đốc Lộ, vất vả Tiểu Lâm."
Lâm Ngữ Ninh trong lòng cảm khái muôn vàn, cô ta kết nối với Bác Duyệt Tửu Nghiệp gần năm, Vạn tổng trước giờ chưa từng nói vậy với mình.
Taxi tới, Lâm Ngữ Ninh biết điều mở ghế sau cho Lộ Nam.
Lên xe, cô ta vội vã muốn hỏi mấy vấn đề không hiểu rõ trong buổi thảo luận hôm nay.
Lộ Nam nói: "Không vội, về văn phòng rồi nói. Có chuyện tôi phải nhắc nhở cô, lần sau đi với tôi tới chỗ Nhà tiêu thụ bàn chuyện, không được lặp lại hành vi hôm nay."
Lâm Ngữ Ninh trắng mặt: "Xin lỗi, giám đốc Lộ, lần sau tôi sẽ rút kinh nghiệm."
...
Văn phòng, hành chính Tề Tĩnh thấy giám đốc Lộ và Lâm Ngữ Ninh trở về, vội vàng thông báo: "Vừa rồi Đường Thi đã gửi giấy nghỉ phép cho tôi."
"Cô ấy ổn không?" Lộ Nam quan tâm một câu.
Tề Tĩnh nói: "Là dị ứng, hình như cứ vào quý xuân thu cô ta lại bị."
"Ừm, được, cô tick vào chấm công đi."
Lâm Ngữ Ninh còn muốn nói xấu Đường Thi, nhưng nghĩ tới vẻ mặt nghiêm túc ban nãy của giám đốc Lộ, bèn nuốt lại, cười hỏi Lộ Nam: "Giám đốc Lộ, tôi có thể làm phương án chi tiết trong văn phòng cô không? Như vậy có gì không hiểu có thể hỏi bất cứ lúc nào."
Lộ Nam gật đầu: "Vào đi. Muốn uống gì cứ tới tủ lạnh lấy."
Chạng vạng h, di động của Lộ Nam vang lên: "Ăn cơm? Tối nay?" Mặc dù buổi tối cô rảnh, nhưng hẹn giờ này hơi gấp nhỉ.
Lâm Ngữ Ninh tinh ý nói: "Giám đốc Lộ, cô cứ đi đi. Tối nay tôi sẽ làm xong bản phương án chi tiết buổi salon tháng rồi gửi cho cô."
Lộ Nam cân nhắc một chút, đồng ý: "Tốt, vậy buổi tối cô tăng ca nhé, vất vả chút."