Trước nói tới buổi sáng.
Đường Thi ra khỏi văn phòng Lộ Nam, chẳng bao lâu sau, Lâm Ngữ Ninh gõ cửa tiến vào: "Giám đốc Lộ, tôi đã sửa lại bản kế hoạch chi tiết, gửi vào mail của cô."
Lộ Nam đang đưa bản kế hoạch lên hệ thống - Trần Kiêu cho cô quyền quyết định cao, hôm qua cơ bản thuyết phục được Vạn tổng, mặc dù những phân đoạn khác không cần phải theo quy trình, nhưng sửa chữa bản kế hoạch vẫn phải báo cáo lên: "Cô ngồi một lát, đợi tôi vài phút." Hệ thống công ty nghe nói là mời đội ngũ chuyên môn nghiên cứu phát triển, nhưng cả nước có nhiều chi nhánh, có khi sẽ bị lag, đơ. Lộ Nam bây giờ rất hoài niệm hệ thống ERP nổi tiếng về sau.
Lâm Ngữ Ninh mặc dù không nhìn thấy màn hình máy tính, nhưng có thể nghe thấy tiếng "tích" tải lên bản kế hoạch, cô ấy vô cùng hâm mộ.
p sau, Lộ Nam mở mail, mở bản kế hoạch.
Lâm Ngữ Ninh hơi bồn chồn: "Giám đốc Lộ, cô thấy tôi sửa đổi ổn không?"
"Cơ bản đều ổn. Chỉ có chỗ này... Những vật tư phụ trong buổi salon phẩm rượu nhỏ, ngoại trừ phí đồ ăn và rượu đánh giá, phải làm thêm đơn xin vật liệu khuyến mại, chủ yếu lấy dụng cụ trà như đồ tử sa, không cần đồ thủy tinh; hoặc chén gốm sứ cũng được..." Mấy loại quà tặng này tương đối cao cấp, xứng hơn với hoạt động khúc thủy lưu thương phong nhã, cũng bền hơn mấy thứ kiểu như văn phòng phẩm, Lộ Nam nói: "Mẫu đơn hỏi Tề Tĩnh, lúc xin phải suy xét tới dự phòng đồ dễ vỡ, nhớ xác nhận một chút trong kho dự trữ có đầy đủ vật tư không, lúc ra kho phải kiểm tra có sứt sẹo gì không - lưu trình lấy vật liệu đã có sẵn, quản lý Lâm chắc cũng biết, cho nên coi như tôi phí công nhắc lại lần nữa. Sửa chữa xong phương án giao lại cho tôi vào buổi trưa, tôi thẩm tra lại lần nữa, xác nhận ổn thỏa, cô và Vạn tổng lại hẹn bàn bạc, tranh thủ trong hôm nay xác định sơ bộ hoạt động này."
Thực ra nếu Lộ Nam không nhắc nhở, Lâm Ngữ Ninh quả thật sẽ không chú ý tới sự khác nhau giữa đồ thủy tinh và đồ tử sa. Đối với những chuyện cần chú ý khác, cô ta rút kinh nghiệm, lần này nhanh chóng ghi lại, không kịp viết cả câu thì viết mấy chữ mấu chốt.
Lâm Ngữ Ninh không sợ một mình gặp Vạn tổng, dù sao hôm qua Lộ Nam đã thuyết phục chị ta gần được rồi, cô chỉ lo lắng bản sửa đổi liệu có thể thuận lợi thông qua hay không: "Hay là chúng ta đợi Đại khu và ban Nhãn hiệu xét duyệt xong đã?"
Lộ Nam nhìn cô ta: "Trần tổng và Hàn đại khu để tôi thuyết phục."
Lâm Ngữ Ninh lập tức im miệng, gật đầu nói: "Vâng, tôi lập tức hoàn thiện bản kế hoạch."
Đợi cô ta ra khỏi văn phòng đóng cửa lại, Lộ Nam mới cầm lấy di động trên bàn làm việc, mở tin nhắn chưa đọc.
Cô xem tên người gửi tới, trong lòng nghĩ tới cuộc điện thoại mà Chương Lễ gọi tới lúc về nhà tối qua.
Chương Lễ đầu kia điện thoại tỏ ra hết sức bát quái, nói Lộ Nam mới lên taxi, đã có một tên nhãi tới dò hỏi anh ta: "Giám đốc Lộ, không ngờ cô còn được tên nhãi ranh thích nha."
Khi đó Lộ Nam nghe mà không hiểu gì.
May mà Chương Lễ luôn nóng vội, kể ngay: "Cậu ta hỏi thăm địa điểm làm việc của cô hiện tại."
"Ừm? Sau đó thì sao?"
"Sau đó, tôi đương nhiên hỏi cậu ta có ý gì, thông tin của con gái có thể tùy tiện nói cho người khác giới chắc? Lỡ như là người xấu thì sao?" Chương Lễ bất giác không biết mình đang xum xoe với Lộ Nam: "Nhưng cậu ta nói cậu ta là đàn em cùng trường của cô, còn cho tôi xem ảnh chụp chung của hai người. Tôi bèn từ bi tiết lộ một chút, chỉ một chút thôi đấy."
Chương Lễ nói tới đàn em, Lộ Nam liền nghĩ tới một người, nhưng - ảnh chụp chung? Cô cau mày: "Ảnh chụp trong buồng chụp ảnh à?" Là tấm ảnh năm đó mọi người chụp chung lúc Giáng sinh.
"Đúng vậy, vừa thấy liền biết là cắt từ ảnh chụp chung. Tôi thông minh không, cái này chỉ chứng tỏ cậu ta biết cô, cũng không chứng tỏ rất thân quen phải không? Dù sao tôi không tiết lộ, chỉ nói tên công ty cô mà thôi." Chương Lễ ha ha: "Cậu ta còn hỏi tôi có quan hệ gì với cô, tôi nói tôi là khách hàng của cô."
Lộ Nam gật đầu: "Cảm ơn tiểu Chương tổng nhắc nhở, tôi đại khái biết là ai rồi."
Trì Yến.
Cho nên tối qua cô cảm thấy có người đang nhìn mình, không phải ảo giác.
Lộ Nam đương nhiên không phán đoán sai.
Bây giờ, chẳng phải Trì Yến gửi tin nhắn tới sao?
Mở ra nhìn, là hẹn tối nay ăn cơm.
Trì Yến đại để là sợ Lộ Nam sẽ từ chối, cố ý nói rất có hứng thú với thị trường rượu trắng, muốn trò chuyện với đàn chị.
"Hừ..." Đàn em giao tình hời hợt mà thôi, mấy năm không liên lạc rồi, cậu ta nói vậy, Lộ Nam không hề tin tưởng.
Lộ Nam không định đi, cho nên tùy tiện tìm cớ, trả lời rằng xin lỗi, tối nay phải tăng ca.
Cậu ta hiển nhiên không dễ dàng từ bỏ ý định, lập tức hẹn tối mai.
Không đợi Lộ Nam sáng tác ra một lý do nghe không có lệ, tin nhắn thứ ba gửi tới: "Đàn chị, em quả thật muốn tư vấn về rượu trắng, nếu chị cảm thấy làm vậy chiếm thời gian nghỉ, em có thể tới công ty gặp mặt, thảo luận."
Nếu Lộ Nam da mặt mỏng, đại khái sẽ thỏa hiệp.
"Đương nhiên hoan nghênh." Lộ Nam gửi địa chỉ văn phòng BK và thời gian làm việc cho cậu ta: "Chiều nay và sáng mai tôi rảnh, nếu đàn em muốn tới, vậy hẹn trước đi."
Trì Yến nói, hẹn gặp buổi chiều.
...
Buổi chiều, văn phòng BK.
Trì Yến tới sớm, lúc này Lâm Ngữ Ninh còn chưa ra ngoài gặp Vạn tổng, cô ta đang tán dóc với Tề Tĩnh ở văn phòng.
Biết có người tới tìm Lộ Nam, Tề Tĩnh và Lâm Ngữ Ninh liếc nhau, đè lại tò mò, Lâm Ngữ Ninh nhiệt tình nói: "Để tôi dẫn anh tới."
"Đa tạ."
Lâm Ngữ Ninh đưa người tới văn phòng Lộ Nam rồi ra ngoài.
Trì Yến đánh giá Lộ Nam một hồi: " năm không thấy, phong thái của đàn chị vẫn giống như trước."
Lộ Nam nở nụ cười khách sáo: "Đàn em thay đổi rất nhiều." Ngoại hình, cách ăn mặc, khí chất đều trái ngược hoàn toàn.
"Hôm qua nhìn thấy đàn chị, em còn tưởng nhìn nhầm, may mà vị Chương tiên sinh đó tin lời em, nói công việc và chức vụ hiện tại của đàn chị. Em mới dám xác nhận đàn chị thật sự tới BK." Cậu ta là người BK, năm ngoái kết thúc thực tập ở Hải Lâm, lấy bằng tốt nghiệp rồi trở về.
Tán gẫu vài câu, Lộ Nam hỏi thẳng: "Đàn em thật sự hứng thú với ngành rượu trắng?"
Trì Yến gật đầu: "Trước kia hiểu biết một chút qua bạn bè, bây giờ đang phân vân muốn kinh doanh nhỏ gì đó, trùng hợp thấy đàn chị có vẻ làm được hô mưa gọi gió, cho nên có mấy vấn đề muốn thỉnh giáo."
"Thỉnh giáo thì hơi quá, đàn em cứ hỏi."
Có thể thấy, Trì Yến có chút hiểu biết về rượu trắng, thuộc như lòng bàn tay mấy loại mùi hương, thậm chí biết sơ qua về mô hình Nhà tiêu thụ, cậu ta hỏi Lộ Nam cảm thấy Nguyên Xuyên có ưu thế gì.
Buổi nói chuyện này bắt đầu từ kỳ quái tới kết thúc bằng quái lạ.
Trì Yến trước khi đi còn nói: "Những gì đàn chị nói hôm nay, em đại khái hiểu rồi. Để em về suy nghĩ thêm, chúng ta duy trì liên lạc nhé."
"Được, đàn em đi thong thả."
[Cậu ta thật sự hứng thú, hay là... có tiền không biết tiêu vào đâu?]
Lộ Nam không cho rằng cậu ta có "dư tình" gì đó - thôi đi, đây là đời sống hiện thực, lại không phải phim thần tượng. Mặc kệ cậu ta muốn gì, Lộ Nam lấy bất biến ứng vạn biến.
...
Chập tối cùng ngày, Đường Thi nằm trên giường bực dọc, Lâm Ngữ Ninh về muộn hơn nhỏ giọng hỏi Tề Tĩnh đang nấu cơm: "Cô ta làm sao?"
Tề Tĩnh đáp lại ánh mắt biết rồi còn hỏi: "Diễn kịch quá đà chứ sao."
Hỏi như thể buổi sáng cô ta không nhìn thấy Đường Thi đỏ mắt ra khỏi văn phòng giám đốc Lộ ấy.
Lâm Ngữ Ninh nhịn cười: "Giám đốc Lộ nhắm vào sự việc không nhắm vào người. Tôi còn tưởng Đường Thi đã bình thường lại, ai biết cô ta nóng tính thế."
Tề Tĩnh cũng thường hay nhẫn nại Đường Thi, mỗi lần nộp bảng biểu báo cáo, cô ta luôn là người nộp chậm nhất, sai nhiều nhất, khiến Tề Tĩnh làm hành chính thêm vào bao nhiêu việc.
Hai người họ đều chướng mắt Đường Thi, Tề Tĩnh mời Lâm Ngữ Ninh: "Tôi làm nhiều chút, cô ăn không?"
"Ăn chứ." Lâm Ngữ Ninh đồng ý: "Trong tủ lạnh tôi còn có hộp vải, mang ra làm tráng miệng nhé."
Thừa dịp ăn cơm, hai cô gái bắt đầu bát quái.
"Hôm nay tới tìm giám đốc Lộ là đàn em của cô ấy đấy." Lâm Ngữ Ninh dẫn đường cho cậu ta xong rồi tới Bác Duyệt Tửu Nghiệp, không biết chuyện kế tiếp.
Tề Tĩnh lại loáng thoáng nghe thấy vài tiếng lúc giám đốc Lộ mở cửa tiễn chàng trai trẻ tuổi kia, cô ấy nói: "Hình như là vậy, nhưng bọn họ luôn nói chuyện công việc. Cô xem, giám đốc Lộ liệu có phải sắp ký Nhà tiêu thụ mới không?"
"Ai biết được? Hi vọng là vậy." Lâm Ngữ Ninh nhún vai.
Đường Thi mơ hồ nghe thấy tiếng nói chuyện ngoài cửa, tức giận xoay người.
Họp sáng hôm sau, Lâm Ngữ Ninh được Lộ Nam ra hiệu, báo cáo xong công việc hôm qua, những người còn lại mới biết buổi Phẩm rượu nhỏ của Đoàn mua sẽ có cách tân, nhóm Hà Đào liền nhìn sang sắc mặt Đường Thi; Nghiêm Quan Thành nhạy bén hơn, nghĩ tới hôm nay Lộ Nam tới gặp Mạc tổng.
Lộ Nam nhìn mọi người liếc ngang liếc dọc, mở miệng nói: "Chuyện này giao cho quản lý Lâm toàn quyền phụ trách."
"Giám đốc Lộ..." Đường Thi lí nhí.
"Nói."
"Tôi muốn hỏi, tôi có thể giúp gì không?" Đường Thi ngập ngừng: "Dù sao tôi cũng là nhân viên Đoàn mua rượu Hài Hòa..."
[Biết giả ngu, không quá bận tâm tới mất mặt hay không, coi như là điểm đáng khen.]
Lộ Nam nhìn cô ta: "Cô hỗ trợ quản lý Lâm, học hỏi cho tử tế. Lần này buổi Phẩm rượu cách tân thành hoạt động salon, phải làm được thật sự phẩm rượu, từ uống nhiều biến thành uống tao nhã, hiểu không?"
Đường Thi gật đầu.
Trên thực tế suy cho cùng cô ta có hiểu những gì Lộ Nam nói không? Có trời mới biết.
Sắp xếp xong công việc của Đoàn mua, Lộ Nam nói với Nghiêm Quan Thành: "Mạc tổng nói hôm nay h chiều rảnh phải không?"
Nghiêm Quan Thành gật đầu.
"Tốt, h anh chờ tôi dưới cửa văn phòng." Lộ Nam nhanh chóng sắp xếp hành trình: "Tới lúc đó chúng ta cùng gọi xe tới."