Trương Phi gặp báo ứng sớm hơn mấy tháng so với đời trước.
Một mặt vì đời trước căn bản không có chuyện Trần Kiêu đảm nhiệm Tổng giám đốc ban Nhãn hiệu rượu Hài Hòa và đi thị sát thị trường, tự nhiên cũng không xuất hiện vở kịch "khâm sai xử án" như vậy.
Mặt khác là do Lộ Nam thúc đẩy.
Không sai, chính xác thì, trước sau hai đời, Trương Phi "xuống ngựa" đều có công lao của Lộ Nam - hắn ta cũng thật vinh hạnh.
Đời trước, Lộ Nam tốn năm, cố gắng phục vụ tốt Nhà tiêu thụ, mỗi tháng tổ chức trên dưới buổi Phẩm rượu nhỏ, khi văn phòng và phía Nhà tiêu thụ không đủ người, còn chủ động quét phố quét lầu, chào mời khách hàng mới, khai quật khách hàng tiềm năng, khai thác Nhà tiêu thụ trung gian và Nhà tiêu thụ hai đợt, trợ giúp họ xuất hàng, tiến tới đạt được tín nhiệm từ chỗ Nhà tiêu thụ.
Sau đó thuyết phục một Nhà tiêu thụ đứng ra cáo trạng Trương Phi với văn phòng tỉnh, rằng hắn ta vay tiền Nhà tiêu thụ không trả, mượn rượu không trả, giá trị hơn trăm nghìn tệ.
Cuối cùng, Nguyên Xuyên báo lên tổng công ty, vừa vặn lúc đó có một nhóm giám đốc thành phố nhảy việc sang công ty đối thủ, Nguyên Xuyên lòng người hoảng sợ, cho nên Trương Phi bị giết gà dọa khỉ, nghiêm trị tới cùng.
Lộ Nam dựa vào năng lực cá nhân và Nhà tiêu thụ đề cử, thay thế hắn ta trở thành giám đốc thành phố Cự Giang.
Mà lần này, cô chỉ giữ vai trò thúc đẩy gián tiếp.
Đầu tiên, với tính cách của hắn, đời trước làm ra chuyện ăn cây táo rào cây sung, lấy của công làm của riêng, đời này đương nhiên sẽ lặp lại.
Kế tiếp, mặc dù Lộ Nam lần này không ở Cự Giang nữa, nhưng còn có (về lý thuyết là không quen biết) người quen ở đó: Điền Dương, là sinh viên nhậm chức Nguyên Xuyên cùng năm với Lộ Nam, đồng thời cũng là bạn ĐH kiêm bạn trai của Hạng Phỉ Phỉ.
Mùa đông năm trước, cô nghe nói Hạng Phỉ Phỉ và Điền Dương yêu nhau, tạm không bàn mối tình này thế nào, phản ứng đầu tiên của cô là Điền Dương khá tốt, có thể kết giao. Lộ Nam nghĩ như vậy, tự nhiên bởi đời trước, Điền Dương và cô đều là thuộc hạ dưới trướng Trương Phi.
Cho tới bây giờ, Lộ Nam vẫn rất cảm kích mỗi khi bị Trương Phi trêu cợt, gây khó dễ, Điền Dương luôn đứng ra giảng hòa giúp cô - cho dù cậu ta chỉ cứng nhắc lái chủ đề sang chuyện khác trên bàn rượu, nhưng có thể xen ngang tiết tấu chuốc rượu của Trương Phi, giúp Lộ Nam có cơ hội thở dốc, Lộ Nam cũng đã cảm nhớ ân tình này rồi.
Thoạt đầu Điền Dương vươn tay trợ giúp cô, bây giờ Lộ Nam cũng muốn giúp anh ta thăng tiến.
Vả lại, hạ gục Trương Phi, cũng là một chuyện tốt với Điền Dương. Dù sao kiểu lãnh đạo tham hoa háo sắc, tham món lợi nhỏ như hắn ta còn buồn nôn hơn con sên.
Bận tâm bản thân không ở Cự Giang, vốn không quen biết Điền Dương, Lộ Nam cũng phải tốn ít thời gian trải chăn.
Lúc ở Hoa An, thỉnh thoảng cô sẽ nói với Lâm Yến về chức vụ giám đốc thành phố này nên làm những gì và kiên quyết không thể phạm sai gì.
Cô làm thế vừa để chỉ dạy Lâm Yến, cũng là vì đánh giá Lâm Yến sẽ chia sẻ lại cho Hạng Phỉ Phỉ nghe; kể cả Lâm Yến xuất phát từ tư tâm, không nói quá nhiều với Hạng Phỉ Phỉ, thì tình cảm giữa cô và Hạng Phỉ Phỉ vẫn còn, đăng MXH cũng có thể nói vu vơ một câu là có thể nương đề tài mà tám nhảm, vả lại, thỉnh thoảng gọi điện thoại buôn với nhau cũng là bình thường. Với bản lĩnh của Lộ Nam, thong thả tiết lộ vài "bí mật" cho Hạng Phỉ Phỉ không phải việc khó.
Dù sao cả văn phòng tỉnh đều biết cô và Trương Phi bất hòa.
Hơn nữa, giữa người yêu chia sẻ chuyện công việc, oán giận lãnh đạo cũng là bình thường.
Lộ Nam từng nghĩ, Điền Dương bị chèn ép tàn nhẫn sẽ làm thế nào? Làm theo cô đời trước sáng tạo thành tích để Nhà tiêu thụ ra mặt? Hay là thu thập bằng chứng cáo trạng với Ngô Xuyên?
Nghe Trần Kiêu nói, thì Điền Dương lựa chọn vế sau.
Cô hỏi: "Vậy văn phòng tỉnh phái ai tới Cự Giang thu thập hỗn loạn?"
"Em không nghĩ Điền Dương thuận thế thượng vị sao?" Trần Kiêu biết rõ còn hỏi.
Lộ Nam "ờ" một tiếng: "Ngô tổng nhất định cảm thấy Điền Dương còn kém chút."
Sớm không nói muộn không nói, lại tìm lúc Trần Kiêu xuống địa phương nói, chẳng phải vì lo lắng Ngô Xuyên sẽ che chở Trương Phi, cho nên làm plan B sao?
Tính toán của Điền Dương, Lộ Nam và Trần Kiêu đều nhận ra, Ngô Xuyên đương nhiên cũng thế.
Cô thầm nhủ: đáng tiếc, Điền Dương trong tương lai gần nhất định vô duyên với chức vụ giám đốc thành phố này.
Trần Kiêu cười nhẹ, thông minh quá.
"Giám đốc thành phố Cự Giang mới nhậm chức là Nghiêm Khải, Từ Văn Đào đề cử." Trần Kiêu nói thẳng.
Cho dù biết Nghiêm Khải trước kia từng thích Lộ Nam thì sao? Cô gái ưu tú được người thích rất bình thường nha!
Anh ta đương nhiên không thể vì thế mà nhúng tay vào thay đổi nhân sự ở địa phương.
Lộ Nam đánh giá khách quan: "Như vậy cũng tốt, đàn anh có năng lực, biết kiên nhẫn, làm đâu chắc đấy, đối nhân xử thế giỏi hơn nhiều so với Trương Phi, những Nhà tiêu thụ trải qua hắn ta, đại khái sẽ khen không dứt miệng với đàn anh. Có Nhà tiêu thụ phối hợp, cộng thêm bầu không khí rượu trắng ở Cự Giang không tồi, từ giờ tới cuối năm còn có tháng, anh ấy nhất định có thể thay đổi thị trường Cự Giang."
Cho dù biết Nghiêm Khải trước giờ đều không phải mối đe dọa, nhưng nghe Lộ Nam khen cậu ta như vậy, Trần Kiêu vẫn ghen tị - cũng không dám thể hiện nhiều, chỉ rầu rĩ nói: "A, nghe em khen thế này, chứng tỏ cậu ta quả thật là nhân tài."
Lộ Nam cười khúc khích.
Trần Kiêu đỏ mặt, cảm giác uể oải bay sạch.
Anh ta nói: "Cảm ơn em."
Bởi vì biết có em ở đó, chỉ cần trò chuyện với em, anh sẽ sinh ra dũng khí vô hạn.
Lộ Nam không đùa nữa: "Nghỉ sớm đi."
"Ừ, ngủ ngon."
"Ngủ ngon."
...
ngày kế tiếp, ban Nhãn hiệu rượu Hài Hòa vững bước triển khai công việc.
Lâm Ngữ Ninh mang Đường Thi chuẩn bị hoạt động salon rượu Hài Hòa của Bác Duyệt Tửu Nghiệp vào tháng , bao gồm thời gian đặt sơn trang suối nước nóng, liên lạc sân bãi, tất cả phong cách bày biện, vật liệu, giúp (thay) Vạn tổng đưa thiếp mời...
Lộ Nam có thể thấy, Đường Thi dạo này biết khiêm tốn, hoặc giả, cô ta cuối cùng cũng biết lúc nào nên im miệng.
Vì vậy, Lâm Ngữ Ninh cũng không mấy tình nguyện bảo cô ta làm chút chuyện vụn vặt.
Hai người họ không cần báo cáo công việc quá tường tận ở họp sáng, bởi vì Lâm Ngữ Ninh gần như mỗi ngày đều gửi mail cho Lộ Nam, báo cáo tiến độ trực tiếp.
Vạn tổng trước kia không muốn giao tiếp với cô ta, giám đốc ban Nhãn hiệu cũng thế, lời trong lời ngoài đều bất công Đường Thi, khó khăn gặp được một giám đốc cho cơ hội thể hiện và đối xử công bằng, Lâm Ngữ Ninh quá mong mỏi tiến hành hoạt động này một cách tận thiện tận mỹ.
[Ta hiểu tâm thái này, chỉ cần cô ta biết điều độ là được.]
Hoạt động salon của Bác Duyệt Tửu Nghiệp là việc nhỏ, không cần Lộ Nam phí tâm.
Phía Vinh Bảo Tửu Nghiệp, quả thật giống Lộ Nam đoán trước, Mạc tổng bảo phải suy nghĩ thêm, nhưng ngày rồi không có tin gì.
Nghiêm Quan Thành rất kiên nhẫn, anh ta thầm nghĩ: Lộ Nam không vội, ta vội cái gì? Dù sao kết quả xấu nhất cũng giống năm ngoái thôi, đối với ta mà nói thì không có gì tổn thất.
Lộ Nam suy tính: đợi thêm ngày theo kế hoạch, ngày mai là thứ Bảy, chạng vạng ngày mai gọi điện thoại hỏi một câu Mạc tổng rốt cuộc nghĩ thế nào, có muốn bàn bạc nữa không.
Tuyên bố họp sáng hôm nay kết thúc, họp tuần ngày mai qua trưa mới diễn ra, Lộ Nam bỗng nhận được điện thoại của Trì Yến.
Hiển nhiên, cậu ta đã suy nghĩ xong xuôi.
Lần này, là đàm phán thương mại chính thức.
Ngoại trừ Trì Yến, còn có nhân viên pháp lý của công ty Tàu Biển Hạo Miểu, không phải mượn người - mà vì, Trì Yến hiện giờ có thêm một tầng quan hệ đối tác với ông cậu của cậu ta! Bốn bỏ năm lên, nhân viên pháp lý của công ty tàu biển cũng coi như người một nhà.
Cuối cùng cậu ta năn nỉ xin Củng Thiệu Huy triệu, cộng thêm tiền trong tay cậu ta, gom đủ triệu tệ.
Cứ như vậy, đủ chi tiêu giai đoạn đầu và lô hàng đầu tiên.
Lúc đàm phán, nhân viên pháp lý không lên tiếng, Trì Yến lấy ra tài liệu đã in sẵn, đọc theo bản thảo những yêu cầu của mình.
Lộ Nam nghe, khá chuyên nghiệp.
"Em cố ý tìm người hỏi." Trì Yến thuận thế nói: " năm trước quen biết một anh bạn lúc chơi bóng rổ trong trường, bạn gái anh ta cũng tốt nghiệp trường ta, sau đó hẹn chơi bóng nhiều lần, bèn quen thuộc. Trùng hợp, anh ta cũng làm việc ở Nguyên Xuyên..."
"Thực ra thoạt đầu e không biết anh ta cũng làm ở Nguyên Xuyên, vì Chu Lỗi dùng sổ và bút, đều có logo công ty..." Sau đó cậu ta hỏi thăm Lộ Nam qua bọn họ.
Trì Yến nhắc tới tên Chu Lỗi, cẩn thận đánh giá sắc mặt đàn chị, phát hiện chị ấy không giật mình cũng không giận dữ. Cậu ta dự định block Chu Lỗi, nhưng ông cậu ngăn cản: "Block làm gì? Giữ lại, còn có tác dụng." Lúc này ở đây, coi như là "tác dụng" của Chu Lỗi.
Cậu ta cảm thấy không nên giấu đàn chị nữa, bèn dự tính kể lại cho đàn chị những lời nửa thật nửa giả mà hắn ta kể lại mấy năm nay với cậu ta.
[A ha đã hiểu, vì sao lần này gặp mặt, Trì Yến có thái độ đặc biệt kỳ quái với ta.]
[Thế giới này thật nhỏ.]
[Chu Lỗi nói gì? Khỏi cần nghe, dùng đầu ngón chân cũng đoán ra.]
[Đương nhiên là thoạt đầu không đoán được tính nết Trì Yến và không biết mức độ quen thuộc giữa ta và cậu ta, cho nên mới nói vài điều khách quan; đến khi hắn có hiểu biết nhất định về cậu ta, sẽ bắt đầu hỏi một đằng trả lời một nẻo; cuối cùng là bắt đầu phê phán khéo léo. A, dù sao chiêu này lần nào cũng có tác dụng.]
Lộ Nam hờ hững cười: "Chúng ta bàn hợp đồng trước đi đã. Mấy yêu cầu cậu đề ra ban nãy tôi đã ghi lại, về đặt hàng và trả tiền hàng, nên thế này..."
Trì Yến sửng sốt, rồi gật đầu.
h sau, Trì Yến (trình tự đăng ký công ty chưa xong, sau này là Dạ Yến Tửu Nghiệp) ký hợp đồng rượu Hài Hòa kênh phân phối Đoàn mua.
Lộ Nam bảo Tề Tĩnh in hợp đồng ra.
Nhân viên pháp lý của Trì Yến cuối cùng bắt đầu làm việc, phía họ thẩm tra hợp đồng xong ra hiệu cho Trì Yến có thể ký tên.
Tiếng pháo đầu tiên trong năm mới, hợp đồng triệu, vào tay. Tiền hàng lô đầu tiên sẽ gửi tới tài khoản công ty Nguyên Xuyên trong vòng tuần, trị giá triệu tệ.
Lộ Nam thầm nghĩ: nếu cậu sớm tỏ thái độ làm việc nghiêm túc, tôi cũng chưa tới mức lạnh mặt cho cậu xem.
Cô cười nói: "Giai đoạn đầu còn phải chuẩn bị nhiều việc, tôi sẽ sắp xếp chuyên gia liên hệ với Trì tổng, cung cấp phục vụ chuyên nghiệp."
Hợp đồng đã ký, những chuyện kế tiếp còn không ít, đầu tiên phải chọn một người tới kết nối công việc với Trì Yến, nhìn mức hợp đồng, quản lý nghiệp vụ Đoàn mua Lâm Ngữ Ninh nên kết nối với Bác Duyệt Tửu Nghiệp có hợp đồng lớn hơn, nhưng Đường Thi thường "vừa ý" Vạn tổng hơn... Lộ Nam nghĩ buổi chiều nên trao đổi với họ.
Trì Yến nghe vậy, ngẩn ra, tiếp theo mới phản ứng lại: đúng vậy, đàn chị bây giờ là giám đốc quản lý rượu Hài Hòa cả một thành phố, ông cậu cũng nói rồi, công việc cụ thể của Nhà tiêu thụ khẳng định do cấp dưới phụ trách.
Mặc dù hơi tiếc nuối, nhưng sâu sắc cảm nhận được mình đã mắc quá nhiều sai lầm, Trì Yến không dám phản bác.
Bàn xong chính sự, Lộ Nam biết rõ cố hỏi: "Phải rồi, nói tới Chu Lỗi đi. Vừa rồi những điều khoản phụ trong hợp đồng, do anh ta liệt kê ra cho cậu?"
Trì Yến xấu hổ gật đầu.
Lộ Nam không hứng thú với việc chàng trai trẻ nghe nhầm đồn bậy, chỉ hỏi: "Thông qua điện thoại? E-mail? Hay tin nhắn?"
"E-mail, nhưng dùng mail của Đổng, bạn gái anh ta." Bởi vì quá dài, nên không nói rõ được qua điện thoại.
Lộ Nam gật đầu: "Được, tôi biết rồi."
Cũng là tố giác, Điền Dương tìm tới Ngô Xuyên còn có thể khiến vài giám đốc thành phố thỏ tử hồ bi, ngấm ngầm chỉ trích, nhưng Lộ Nam tìm tới Từ Văn Đào thì hoàn toàn không có vấn đề. Bởi vì luận chức cấp, hiện tại cô còn cao hơn Từ Văn Đào một bậc.
Nguyên Xuyên lại không phải cục Công an, chuyện không dính dáng tới tiền tài không cần tới bằng chứng quá đanh thép.
Có Trương Phi làm ví dụ ở trước, chỉ cần báo lại chuyện ăn cây táo rào cây sung, chỉ dẫn khách hàng ký hợp đồng cho Từ Văn Đào biết là đủ rồi.
[Lấy công trả thù riêng? Người thông minh đều hiểu, nếu ta muốn lấy công trả thù riêng, đã có thể hạ thủ từ lâu rồi.]
Mắt thấy tới giờ cơm trưa, cô khách sáo giữ lại Trì Yến và nhân viên pháp lý: "Mời mọi người ăn cơm ở gần đây nhé."
Trì Yến lắc đầu, tỏ vẻ phải trở về công ty với nhân viên pháp lý trước, kỳ thực là phải về báo cáo buổi đàm phán, ký hợp đồng cho ông cậu nghe.
"Được rồi. Trì tổng, hợp tác vui vẻ." Lộ Nam không níu kéo, đứng dậy chủ động vươn tay.
Trì Yến bắt tay: "Chị... Giám đốc Lộ, sau này chỉ giáo nhiều hơn."