Lộ Nam biết, Vinh Bảo Tửu Nghiệp ngoại trừ Nguyên Xuyên, còn làm Nhà tiêu thụ của những xưởng rượu khác, tin tức vô cùng linh thông, cho dù Lộ Nam phủ nhận, cũng không có tác dụng.
Ông chủ Mạc bán rượu còn lâu hơn tuổi tác của cô, nhưng mặt khác, chính vì ông chủ Mạc trải qua nhiều sóng to gió lớn, nên Lộ Nam suy đoán, ông ta kỳ thực không mấy để ý tới vấn đề hiện tại của Nguyên Xuyên.
[Bằng không, ông ấy cũng sẽ không dặn Nghiêm Quan Thành rằng chờ ta trở lại rồi gặp mặt.]
[Trừ rượu Hài Hòa, bọn họ còn có hợp đồng rượu Kinh Điển, ta không tin, ta không trở về BK, cha con Mạc tổng không thăm dò tình hình với đám Lương Hi Minh.]
[Nếu không muốn hợp tác, còn gặp mặt làm gì?]
[ phần lo lắng biểu hiện thành phần, một là muốn chào giá đầy trời, muốn có thêm kinh phí hỗ trợ; hai là càng lạc quan hơn, BK rốt cuộc là trung tâm chính trị, cha con Mạc tổng có quan hệ có phương pháp đại khái nghe được phong thanh, muốn tăng tiền tài trợ?]
Quả nhiên, ông chủ Mạc bắt đầu biểu diễn.
Ông ấy tỏ ra không tán đồng: "Giám đốc Lộ, không thể nói thế được. Sự cố của công ty bất động sản thể hiện trực tiếp ở giá cổ phiếu, điều này sẽ khiến người ngoài nghề cảm thấy, Nguyên Xuyên bây giờ có vẻ đang nguy hiểm, lỡ như bởi vì chuyện này mà ảnh hưởng tới giá bán rượu Nguyên Xuyên trên thị trường, thì những Nhà tiêu thụ trong tay có vài chục triệu thậm chí vài trăm triệu hàng tồn như chúng tôi biết làm thế nào? Hơn nữa, tôi nghe nói năm nay hội Đường rượu, Chủ tịch Thẩm còn không xuất hiện, này chứng tỏ tính nghiêm trọng của vấn đề còn gì?"
Lộ Nam cười phản bác: "Giá bán lẻ trên thị trường không ảnh hưởng tới những người ưa rượu, họ thích là mùi rượu và phẩm chất rượu, thị trường chứng khoán lên lên xuống xuống, xanh xanh đỏ đỏ, bọn họ không quan tâm, thậm chí còn mong sao giá rượu cũng giảm theo giá cổ phiếu ấy chứ, bọn họ tiện độn hàng - ông chủ Mạc cũng biết, trong ngành này, rất nhiều người độn rượu chờ tăng giá, rượu Xa hương, rượu cầm tinh, có loại để mấy năm còn có giá trị hơn cả lãi ngân hàng gửi tiền, còn ổn định hơn giá cổ phiếu. Có lẽ thật sự có một số rượu dân đồng thời cũng là cổ dân, nhưng có một câu thế này, đầu tư có mạo hiểm, chơi chứng khoán phải cẩn thận, lời hay lỗ trên thị trường chứng khoán không thể đổ lỗi cho người khác. Công ty tôi vẫn có năng lực tổng hợp mạnh, giá cổ phiếu chỉ là thay đổi theo từng đợt, theo xu thế này, người không hiểu mấy về thị trường chứng khoán như tôi đều biết, thấp mua cao bán chưa chắc không phải cơ hội."
Cô nói tiếp: "Còn Chủ tịch của chúng tôi, lần này hội Đường rượu quả thật không xuất hiện, nhưng con trai ngài ấy lên sân khấu phát biểu thay. Anh ta trước kia ở nước ngoài nhiều năm, tương đối hiểu thị trường ở đó, về nước lại từ cơ sở làm tới năm mới về tổng công ty, lần trước Mạc tổng cũng gặp rồi, hai người đều là con kế nghiệp cha/ thanh niên tài tuấn, Mạc tổng cũng trò chuyện rất ăn ý với Trần tổng của chúng tôi. Cho nên anh ấy cũng nhiều lần dặn dò tôi, nhất định phải kết nối thật tốt với các vị, lần này Diễn đàn rượu trắng và Hội nghị thượng đỉnh tơ lụa là điểm phát lực rất tốt - nói vậy, công ty chúng tôi khẳng định phải bố cục Nhà tiêu thụ hải ngoại, đầu tháng sau, ban Nhãn hiệu tổng công ty còn sẽ phái chuyên gia tới tham dự những hoạt động trong Hội nghị thượng đỉnh, thuận tiện giám sát tình hình triển khai công việc của tôi ở đây, anh ấy là trợ thủ đắc lực của Trần tổng, đủ có thể thấy Trần tổng coi trọng thị trường rượu Hài Hòa BK tới mức nào."
Chuyên gia, đương nhiên chỉ Cừu Siêu Quần.
Ông chủ Mạc bất giác quay lại nhìn con trai một cái.
Mạc tổng cũng khẽ gật đầu. Còn việc nhỏ như người cầm lái Nguyên Xuyên họ Thẩm, con trai tại sao lại họ Trần thì cha con họ không mấy ngạc nhiên.
Mạc tổng được cha ra hiệu, lên tiếng hỏi Lộ Nam: "Nghe ý của giám đốc Lộ, chuyên viên ban Nhãn hiệu rượu Hài Hòa sẽ tới BK khảo sát? Chúng ta đã đàm phán xong việc tài trợ rồi còn gì?"
[Xem xem, bất luận việc gì, người trong cuộc biết có cạnh tranh, đều sẽ phấn khởi hơn.]
Lộ Nam dự đoán trước cha con Mạc tổng sẽ một kẻ xướng mặt đỏ, một kẻ xướng mặt trắng, nhìn sang Nghiêm Quan Thành.
Có lẽ cộng tác chưa đủ lâu, anh ta thoạt đầu không hiểu ý cô, ngẩn ra chốc lát mới phản ứng lại, khô cằn nói câu: "Quy trình công ty chính là như vậy."
Lộ Nam bổ sung: "Hai vị cứ yên tâm, đợi người của ban Nhãn hiệu tới, tôi sẽ dẫn anh ta tới Vinh Bảo Tửu Nghiệp ngay."
"Ha ha ha, giám đốc Lộ thật giỏi ăn nói, phải dạy thủ hạ nữa nhé." Ông chủ Mạc được Lộ Nam hứa hẹn, trong lòng thoải mái chút.
Rời khỏi Vinh Bảo Tửu Nghiệp, Lộ Nam nhìn Nghiêm Quan Thành vài lần, với biểu hiện bình thường của anh ta, không nên phạm sai lầm như vậy.
Lộ Nam hôm nay đã nói với giám đốc Dư sẽ dùng xe, vừa rồi tới là Nghiêm Quan Thành lái xe - chủ yếu thủ hạ của anh ta là Lưu Tử Hằng có bằng lái nhưng chưa có kinh nghiệm lái ra đường bao giờ.
Ra cửa, Nghiêm Quan Thành nói: "Giám đốc Lộ, tôi và Tiểu Lưu định tới mấy cửa hàng khác của Vinh Bảo Tửu Nghiệp, hay là cô..."
"Không sao, các anh đi đi." Lấy chìa khóa xe từ chỗ Nghiêm Quan Thành, Lộ Nam chuyển tay lái, tìm Tần Nghiên tán gẫu.
Tần Nghiên dạo này đang tuyển chọn kịch bản mới, kẻo chụp xong phim quảng cáo Lão Du lại muốn quay tiểu thuyết mạng: "Em về rồi à? Sao, lãnh đạo của em hài lòng với phim quảng cáo không?"
Lộ Nam gật đầu: "Hội Đường rượu chỉ dùng nửa đoạn trước, mặc dù phong cách khác với những đoạn quảng cáo rượu trắng bây giờ, cho nên có tính tranh cãi, nhưng tranh cãi nghĩa là thu hút đề tài. Mặc dù uống rượu trắng phần lớn là những doanh nhân trưởng thành, nhưng ai mà không có lòng thiếu niên? Nhìn về phía trước, Đánh Thái cực là nghỉ ngơi dưỡng sức, lui về phía sau, street dance là tràn ngập sức sống. Em quan sát triển lãm, những người tới tham dự, lúc xem quảng cáo rượu Hài Hòa - khu trưng bày Nguyên Xuyên cứ nửa tiếng phát quảng cáo lần, màn hình lớn ở hội trường một ngày có thể chiếu lần, mỗi lần phát sóng, phản ứng không tồi, có người nói quay rất đẹp, cũng có người nói chuyển cảnh rất thú vị."
"Chuyển cảnh là ý tưởng của em mà, người khác dùng cách vẩy mực, em dùng cách hắt rượu, đặc biệt phù hợp chủ đề." Tần Nghiên cười nói: "Hài lòng là được, Lão Du còn lo lắng lãnh đạo tổng công ty không thích đoạn quảng cáo này."
"Chính vì quá hài lòng, cho nên em phải nói một tiếng. Em tìm đạo diễn Du quay quảng cáo không phải chuyện bí mật gì, nhưng chúng ta biên tập sẵn vài phiên bản mà, phải không? Bây giờ mới chiếu nửa đoạn trước, chưa biết chừng những đồng nghiệp, thuộc hạ của em lại tò mò quá mức - chị Tần cũng biết, phim quảng cáo quan trọng ở hai chữ "mới mẻ", hội Đường rượu đã dùng nửa đoạn trước, em còn định hiến vật quý ở Diễn đàn rượu trắng vào cuối tháng đấy. Nếu tiết lộ trước sẽ không còn cảm giác thần bí nữa."
Lộ Nam chỉ nói đơn giản, nhưng Tần Nghiên nhạy bén hiểu hàm ý trong đó. Chị ta làm nghề này, rất ý thức bảo mật phim ảnh chưa chiếu, hơi nhíu mày: "Chị hiểu rồi, em yên tâm, những người đó theo Lão Du lâu rồi, chị sẽ dặn dò thêm lần nữa."
Hai người nhìn nhau cười, người thông minh nói chuyện thật nhẹ nhàng.
Buổi chiều, Lộ Nam nhận được điện thoại báo cáo công việc của Đường Thi, nói lô rượu đầu tiên của Dạ Yến Tửu Nghiệp đã nhập kho, giám đốc Khách hàng lớn của công ty họ cũng bắt đầu làm việc, cô ta chuẩn bị sắp xếp huấn luyện.
Lộ Nam nghiêm mặt nói: "Nói thẳng, vào làm đã năm, quên một chút tri thức chuyên nghiệp cũng là chuyện bình thường. Nhưng để tránh xuất hiện sai lầm nhỏ không chuyên nghiệp trước mặt nhân viên của Nhà tiêu thụ, cô phải thỉnh giáo Lâm Ngữ Ninh, cô ấy có kinh nghiệm đào tạo tương đối phong phú."
"Vâng ạ." Có thể thấy, Đường Thi không mấy vui vẻ.
"Đường Thi, tôi sẵn lòng cho cô thời gian trưởng thành, hoàn toàn niệm tình chúng ta đều là sinh viên nhậm chức Nguyên Xuyên. Làm Đoàn mua không dễ, tôi biết, kết nối Nhà tiêu thụ bao năm lại vẫn chỉ giữ chức nghiệp vụ viên, tôi hiểu cô ấm ức, nhưng cô phải hiểu rằng..." Lộ Nam nghiêm túc nói: "Một người nếu có thể trở thành cấp trên của cô, tất có sở trường riêng."
Đây là lời thật lòng của Lộ Nam.
Đời trước tầm này, cô còn đang làm quản lý nghiệp vụ viên ở thành phố Cự Giang - đương nhiên, đang có kế hoạch thay thế Trương Phi.
Trong tháng này, Tổng giám đốc cấp tỉnh Ngô Xuyên tới Cự Giang, Lộ Nam nắm được bằng chứng Trương Phi lén đổi rượu, nhưng còn chưa điều tra được thông tin người mua.
Vì thế, lúc Ngô Xuyên hỏi từng nghiệp vụ viên về công việc, Lộ Nam không nhắc tới một chữ, chỉ mỉm cười khách sáo nói câu này: "Giám đốc Trương đã là giám đốc thành phố, vậy đương nhiên có bản lĩnh đặc biệt trong một số phương diện." Chẳng hạn như, không biết xấu hổ.
[Không thể một đòn hạ gục đối phương, vậy nhịn đi! Nhẫn nại! Chịu đựng!]
Khi đó Ngô Xuyên nhìn cô thật sâu, sau đó khen ngợi cô nói rất hay.