Cừu Siêu Quần thành tâm thành ý khen anh ta: "Dáng vẻ em mới nói, hơi giống bá đạo Chủ tịch rồi đấy."
Trần Kiêu: cái quái gì?
Anh ta mãi mới hiểu ra Cừu Siêu Quần có ý gì, bèn nghiêm mặt giải thích với Cừu Siêu Quần: "Em không nói vậy vì tình cảm cá nhân. Em dám khẳng định như vậy, là vì em đủ hiểu biết Lộ Nam."
"Vậy em thề em không mảy may mừng thầm tí nào đi?"
Trần Kiêu không dám.
Cừu Siêu Quần đắc ý cười: làm ra vẻ!
"Anh Cừu." Trần Kiêu chắp tay xin khoan dung, hoàn toàn giải thích câu "có việc là anh Cừu, không có việc là Phó Tổng giám đốc Cừu".
"Được rồi được rồi, không trêu em nữa." Tên nhóc này từ nhỏ đã giả vờ đứng đắn, đùa vài câu thôi, nói nữa nó lại chạy mất hoặc ghi thù.
...
Hôm sau, Lão Cừu tranh thủ hỏi Lộ Nam: "Em manh biện rượu trắng tương hương, thật sự nắm chắc toàn bộ à?"
Tối qua anh ta đã muốn hỏi, nhưng tiệc tối qua kết thúc đã muộn, Trần Kiêu giục trợ lý Địch lái xe đưa Lộ Nam và Dư Trụ (khẳng định là nhân tiện) về, anh ta bèn không nhiều lời.
Lộ Nam trả lời: " loại rượu nổi tiếng, về cơ bản em đều nhận ra, nếu là rượu trắng tương hương của những nhãn hiệu nhỏ ở bản địa, thì em không nắm chắc."
"Wow... lợi hại nha!" Cừu Siêu Quần há hốc mồm, tò mò hỏi: "Có bí quyết gì không, nói anh nghe một chút."
"Ừm..." Cái này giải thích như nào, lưỡi của cô tương đối nhạy bén, có gọi là bí quyết không?
Trả lời như thế có vẻ qua loa, thế là Lộ Nam cân nhắc chút, cố gắng miêu tả rõ ràng mùi vị của loại rượu tối qua: "Rượu Kinh Châu, rượu Hoàng Sa... loại rượu này khá dễ phân biệt, chúng không phải rượu sinh ra ở hai tỉnh Kiềm, Xuyên, bởi vì dùng cao lương, loại nước, sản xuất bất đồng cùng với văn hóa sắp đặt và thủ pháp ủ rượu đều có đặc sắc riêng, cho nên từ khi mở bình mùi hương đã khác biệt với rượu của hai tỉnh Kiềm, Xuyên, chẳng hạn như rượu Võ Lăng Kinh Châu, dùng phương pháp ủ men, mùi tương đậm hơn ở hương đầu."
Cô bổ sung thêm: "Tương hương của hai tỉnh Kiềm, Xuyên phần lớn tập trung ở hương giữa, hương sau, ý vị dài lâu hơn chút."
Cừu Siêu Quần nghe mê mải, hỏi: "Còn lại thì sao?"
"Căn cứ vào nơi sản sinh bất đồng, tách rượu hai tỉnh Kiềm, Xuyên ra với các loại rượu khác, rất dễ phân biệt: rượu các tỉnh khác hương đầu có sự khác biệt lớn, ví dụ như rượu Kinh Châu và Hoàng Sa, men rượu của họ lên men, cách cất giữ, nhiệt độ ủ, môi trường khác nhau, cho nên rượu Kinh Châu màu sắc sẽ ngả vàng, đương nhiên tối qua em không nhìn thấy, nhưng kết hợp với mùi hương, nhấp một ngụm, về cơ bản là phân biệt được hai loại khác nhau, rượu Kinh Châu có nhiệt độ lên men cao hơn, vị cũng nồng nàn đậm mùi hơn, rượu Hoàng Sa sinh ra ở đất liền Tây Bắc, tiết Trùng Dương thêm cao lương, nhiệt độ chênh lệch ngày và đêm lớn, nên mùi rượu sẽ thiên hướng ngọt ngào dịu dàng."
"Tương đối khó là rượu của hai tỉnh Kiềm, Xuyên, trong loại thì có loại rượu nổi tiếng phần lớn sản sinh ở đây, nơi sản sinh gần nhau, khí hậu nơi đặt xưởng gần như không có gì khác biệt, cao lương ủ rượu thì giống chủng loại, khó nhất là cách thức ủ men cũng đại khái giống, thậm chí bởi vì trước kia thời đại rung chuyển, mấy xưởng rượu lớn còn từng tặng men rượu cho nhau..."
Cừu Siêu Quần bất giác gật gù, phải, xưởng rượu hai tỉnh Kiềm, Xuyên mặc dù là quan hệ cạnh tranh, nhưng cũng từng có lúc trông coi lẫn nhau, vì những duyên cớ như thiên tai nhân họa..., trong đó rất nhiều xưởng rượu đều phá đi xây dựng lại - không chỉ một lần, mỗi tới lúc này, các xưởng rượu còn lại sẽ tặng men rượu, một trong những cách trợ giúp đối thủ cũ một lần nữa đứng lên.
Làm ăn thì nói chuyện làm ăn, tặng phẩm có hạn, muốn men rượu chất lượng tốt, lúc cần cũng phải bỏ tiền.
"Vậy những loại rượu này tương tự nhau, cô phân biệt thế nào?" Người mở miệng thăm dò không phải Cừu Siêu Quần, là người ngồi ở hàng đầu tiên, tối qua không có mặt trong buổi tiệc nhưng nghe người khác kể chuyện này, đại sư phẩm rượu cấp quốc gia, Tần lão.
Vị Tần lão tóc hoa râm này là lão tiền bối trong nghề, uy tín cao.
Lộ Nam cười nhẹ: "Tập trung cảm nhận, vẫn có thể phân biệt được, dù sao các xưởng rượu thêm tỷ lệ cao lương không giống nhau, cốt rượu có vị khác nhau, cách cất chứa vào hầm cũng không giống. Hơn nữa tối qua còn trùng hợp, đại biểu các xưởng rượu lớn mang tới đây đều là sản phẩm tiêu thụ tốt nhất của họ, ủ lâu năm, cho nên dễ phân biệt hơn những loại tương rượu mới ủ."
Tần lão gật đầu, nói với Lộ Nam: "Người trẻ tuổi rất có ngộ tính."
Lộ Nam cảm ơn ông ấy khen ngợi.
Ông ấy lại nói: "Sau này BK có sự kiện bình luận nào cô cũng tới tham dự đi."
Đây là vị trao đổi danh thiếp có sức nặng nhất với Lộ Nam tính tới giờ.
Lộ Nam lưu xong số di động của Tần lão, không nhịn được, cười híp mắt.
Mà Cừu Siêu Quần ngồi cạnh thì đang cố gắng nhớ lại: là thế ư? Nói thêm nữa, ta không những cảm giác mình làm việc ở Nguyên Xuyên - năm này là vô dụng, còn bắt đầu hoài nghi liệu ta có phải người tỉnh Xuyên thật không.
Bộ dạng Cừu Siêu Quần ngơ ngác quá đáng yêu, Lộ Nam vui vẻ cười khẽ một tiếng.
Trần Kiêu hắng giọng: "Em mặc kệ anh ta, tửu lượng của anh ấy còn không bằng anh, em nói nhiều như vậy, sau này anh ta thử từng cái, thì dăm bữa nửa tháng khỏi cần đi làm nữa." Trần Kiêu nói thật, chỉ cần không uống kết hợp rượu bia, tửu lượng của anh ta rất khá.
Hội nghị thượng đỉnh rượu trắng tiếp tục diễn ra, người nổi bật nhất hoạt động này là ai, đương nhiên là Lộ Nam của rượu Hài Hòa Nguyên Xuyên.
Tới đêm cuối cùng của Hội nghị thượng đỉnh, nếu không phải Lộ Nam mang theo sạc dự phòng, chỉ mỗi việc add phương thức liên lạc, gửi tin nhắn hồi âm, nghe điện thoại gọi điện thoại đã đủ khiến di động của cô cạn pin - tối thiểu lần.
Hội nghị thượng đỉnh rượu trắng có khoảng - người, giữa đường có người rời đi trước, cũng có người giữa đường cọ vé vào cửa tiến vào.
Đến ngày cuối cùng, bất luận là số ghế trên hội nghị, hay số ghế ở tiệc tối, đều tự nhiên hình thành từng nhóm nhỏ.
Vinh Bảo Tửu Nghiệp làm một trong những nhà tài trợ của Hội nghị thượng đỉnh, lần này thu hoạch phong phú, không những nổi tiếng, còn bày ra sức mạnh của mấy chữ "chuyên cung cấp".
Ông chủ Mạc dù gì đã lớn tuổi, không tham gia tiệc tối, về nhà trước. Xung quanh Mạc Tử Hào có một đám bạn cùng nghề, những khách hàng tiềm năng, những Nhà tiêu thụ trung gian, Nhà tiêu thụ hai đợt, anh ta mang theo mùi rượu tới mời: "Trần tổng, Phó Tổng giám đốc Cừu, giám đốc Lộ, đi thả lỏng không?"
Trần Kiêu tìm cớ từ chối khéo.
Hiển nhiên Mạc Tử Hào cũng không chân thành mời, mọi người hàn huyên vài câu bèn rời đi, Mạc Tử Hào coi như còn nhớ lời cha anh ta dặn, nói với Lộ Nam: "Giám đốc Lộ, ngày mai nhất định phải mang Trần tổng tới cửa hàng chúng tôi chơi."
Lộ Nam đồng ý, định hỏi về nghỉ ngơi được chưa, bỗng nghe thấy có người gọi tên cô.
Là Củng Thiệu Huy và Trì Yến.
Củng Thiệu Huy đưa ra lời mời không khác mấy với Mạc Tử Hào, cũng hẹn ngày kia tới công ty ngồi xuống, nói chuyện.
Trong lòng suy đoán, đại khái đối phương muốn tăng lượng hợp đồng, Lộ Nam sao lại không đồng ý?
Đôi bên nắm tay từ biệt, Trì Yến nhìn Trần Kiêu có phần lâu, Củng Thiệu Huy lẳng lặng chạm nhẹ vào vai cậu ta.
Đưa mắt nhìn đôi cậu cháu này rời đi, Cừu Siêu Quần cảm khái: "Lộ Nam, lần này em trổ tài, tối thiểu có thể bắt được hợp đồng triệu nữa đi?"
Người không bản lĩnh, không chuyên nghiệp, uống tới mức dạ dày chảy máu cũng chưa chắc có thể bắt được hợp đồng tiêu thụ cỡ này, thị trường chính là tàn khốc như vậy đấy.
Lộ Nam trầm ngâm giây lát: "Chắc là - triệu."
Theo dự tính của cô, Dạ Yến Tửu Nghiệp cần tăng lượng hợp đồng, khoảng từ triệu trở lên, có thể lên tới triệu là cao nhất; Vinh Bảo Tửu Nghiệp bỏ ra hơn triệu gần triệu tài trợ, vừa rồi Mạc tổng có khá nhiều khách hàng tiềm năng xoay quanh, góp gió thành bão, - triệu không thành vấn đề.
Nếu như có thể ký thêm Nhà tiêu thụ mới thì thật tốt. Lộ Nam nghĩ trong lòng, vài ngày nữa Lệnh Dương và Mỹ Lâm công bố thỏa thuận hợp tác, cô cần phải có thêm hợp đồng và hồi khoản để yên ổn quân tâm rượu Hài Hòa BK - tăng thêm Nhà tiêu thụ cỡ triệu, mức này và tầm ảnh hưởng cũng có thể ổn định ban Nhãn hiệu rượu Hài Hòa, dù sao rượu Hài Hòa không ổn nhất còn có thể ký khách hàng mới trong thời điểm công ty khó khăn, điều này chứng tỏ mọi người trong ngành không hẳn hết niềm tin vào Nguyên Xuyên.
Còn có vấn đề hiện thực hơn chút.
Bây giờ càng nhiều Nhà tiêu thụ leo lên chiếc chiến xa rượu Hài Hòa Nguyên Xuyên này, có càng nhiều sức mạnh, như vậy tỉ lệ rượu Hài Hòa có thể mau chóng ổn định trong sóng gió kế tiếp càng lớn.
[Dù sao khi đó bọn họ đã "lỡ lên thuyền cướp", không thể xé bỏ hợp đồng nha.]
Sau khi Hội nghị thượng đỉnh kết thúc, Lộ Nam mang Trần Kiêu di chuyển liên tục, thăm một lượt Nhà tiêu thụ hiện có.
Quả nhiên không ngoài dự đoán của Lộ Nam, Vinh Bảo Tửu Nghiệp tăng thêm triệu hợp đồng, Củng tổng của Dạ Yến Tửu Nghiệp cũng nói thẳng tăng triệu, lại khiến Lộ Nam giật mình.
Ra khỏi chỗ Nhà tiêu thụ, Cừu Siêu Quần hỏi Lộ Nam: "Sao tăng thêm triệu em lại không vui?"
Lộ Nam hoàn hồn lắc đầu nói: "Không phải vì việc này."
Cô đang nghĩ, hôm nay đã là /, tháng này chỉ còn lại ngày, nghi thức ký thỏa thuận của Lệnh Dương và Mỹ Lâm chỉ trong vòng vài ngày này mà thôi.
Nghĩ tới đây, Lộ Nam hơi lo lắng nhìn Trần Kiêu.
Trần Kiêu lập tức hiểu rõ suy nghĩ của cô, anh ấy cười trấn an: "Nghĩ tới chỗ lợi đi, ít nhất sau khi em nhắc nhở anh, anh đã điều tra. Nếu không mới thật là trở tay không kịp."
Cừu Siêu Quần không phải người ngoài, anh ta cũng mau chóng nghĩ tới hai người họ nói tới chuyện gì, bèn hí lên: "Vậy em mau về trụ sở đi!"
Chủ tịch vẫn không lộ diện trong các trường hợp công khai, Trần Kiêu phải về tọa trấn.
Lộ Nam vốn định tiễn anh ấy, nhưng trùng hợp có điện thoại, tạm thời có việc.
"Em cứ làm việc đi."
Cừu Siêu Quần nói với Lộ Nam: "Đưa chìa khóa xe cho anh, anh tiễn nó, anh và Lão Dư tiễn."
Lệnh Dương và Mỹ Lâm có động tác lớn, tổng công ty khẳng định có người muốn nhảy ra gây rối, mấy người họ vừa vặn bàn đối sách không quá quang minh chính đại, miễn cho em gái nghe thấy lại cảm thấy mấy anh em ta quá âm hiểm.
Lộ Nam cười vẫy tay tạm biệt Trần Kiêu.
Trên đường tới sân bay, Trần Kiêu nhận được tin nhắn của Lộ Nam, hai dòng tổng cộng chữ, là lời ban đầu anh ta tặng Lộ Nam, bây giờ cô ấy gửi lại tặng cho mình.
Cũng phù hợp tình hình.
Trần Kiêu trả lời: cùng nỗ lực.