Hà Đào đương nhiên biết, ngoài muộn nửa tiếng đi làm, đám người tầng còn tan làm muộn nửa tiếng - nhưng, mọi người đều có thời gian làm việc tự do, buổi sáng tới chấm công, họp sáng, chưa tới trưa đã đi ra ngoài, thời gian tan làm quy định không phải giống trò đùa à?
Đương nhiên, về sau nhân viên ban Thị trường nước ngoài chắc là cũng không cần giống những nghiệp vụ viên đang kết nối với các Nhà tiêu thụ bản địa, suốt ngày xã giao với khách, giám sát công việc trên kênh phân phối (chỗ này còn nghi vấn, giống Hà Đào mỗi ngày ra ngoài, kỳ thực cũng không hẳn là đi làm việc), nhưng trong tuần bọn họ cũng phải - ngày ra ngoài làm việc đi? Này chứng tỏ hễ ra ngoài làm việc, tuần có vài ngày vui vẻ về sớm.
Làm sao không khiến Hà Đào ghen tị chứ.
Nghiêm Quan Thành cười nhẹ: "Vậy anh bảo Lộ tổng, muốn tới tầng làm việc."
Hà Đào lắc đầu, anh ta đâu có ngốc, tới tầng , không còn có thủ hạ ngoan ngoãn làm việc như Bành Thắng Nguyên, đi làm muộn nửa tiếng có ích lợi gì? Được không bằng mất!
Những người được hâm mộ, được gọi "tầng " trong lòng đương nhiên cũng vui vẻ.
Cho dù biết Lộ tổng có quyền tuyệt đối trong xác định thời gian làm việc của họ, nhưng đám Hạng Phỉ Phỉ biết rõ, ngày này còn phải mượn phòng họp tầng , có phúc lợi thế này nhất định không nên rêu rao với ban Nhãn hiệu trong văn phòng.
Những người còn lại cũng cảm thấy thế.
Bọn họ đều ngoan ngoãn xem tư liệu, tra tư liệu ở phòng họp, buổi trưa thì ăn nhanh ở gần văn phòng, buổi chiều tiếp tục xem tư liệu, tra tư liệu.
Kế toán Mao Hiểu Như buổi trưa ăn mỳ gan lợn, vừa ăn vừa hết sức "bệnh nghề nghiệp" bảo Lý Thanh: "Trời ạ, giá cả ở BK quả nhiên khác hẳn tỉnh Xuyên. Ăn một bát mỳ ở đây bằng bát ở quê."
Hành chính Khương Viện gật đầu: "May mà BK cho phụ cấp cao, ký túc xá chúng ta đang ở chỉ phải trả thêm nghìn tệ, nếu không thật không biết nên làm thế nào."
"Đúng vậy, mặc dù sáng nay đi xe bus rẻ, nhưng gọi taxi thì đắt, ăn đắt, thuê nhà cũng đắt, căn hộ phòng của chúng ta tận nghìn tệ, giá này có thể thuê cả căn biệt thự ở tỉnh Xuyên. Bây giờ cô ở một phòng với tôi, cô gái Hải Lâm ở một phòng, Lý Thanh may mắn rút thăm được ở một mình. Phòng cô ấy nhỏ, lại hướng Bắc, tôi cảm thấy nghìn tệ còn lại không cần để cô ấy trả hết, tôi nghĩ, chúng ta tổng cộng người, mỗi người trả tệ mỗi tháng đi, cũng không biết phía Hạng Phỉ Phỉ nghĩ thế nào." Mao Hiểu Như chiều hôm qua tới đã suy nghĩ vấn đề này, nhưng lúc đó vội vàng ra ngoài ăn tối, ăn xong về ký túc xá cũng đã muộn, mọi người đều lên máy bay, rồi đi xe bus giày vò hơn nửa ngày, tối qua mới không nói: "Tối nay về tâm sự với họ đi."
"Đúng vậy. Mọi người có thói quen sinh hoạt không giống nhau, để tránh sau này mâu thuẫn, chúng ta buổi tối ngồi xuống nói chuyện, đặt ra quy tắc trong ký túc xá mới tốt." Khương Viện đồng ý.
Lý Thanh không mấy quan tâm, cười: "Mao Tiểu Như, cô cũng nói rồi, tiền thuê nhà còn lại chỉ hơn nghìn tệ, dù sao tôi ở một mình, trả thêm chút cũng không sao." Bọn họ không thể bắt cô trả tới tệ, mà kể cả có trả tệ để ở một mình cũng rất giá trị mà.
Buổi tối Mao Hiểu Như đề nghị đặt ra quy định chung trong ký túc xá, cũng hợp ý Hạng Phỉ Phỉ và Giang Hiểu Vân. cô gái tỉnh Xuyên lo lắng phía Hạng Phỉ Phỉ quen biết với Lộ Nam từ trước, có thể nhận được săn sóc đặc biệt; phía Phỉ Phỉ sao lại không lo lắng người họ ôm đoàn, còn làm công việc như hành chính kế toán, muốn khó xử họ không phải rất dễ sao?
Mấy cô gái quen biết chưa lâu còn rất khách sáo, thống nhất sơ bộ về mấy vấn đề như có được đưa người ngủ lại ký túc xá hay khu vực vệ sinh chung...
người bọn họ khiêm nhường thay phiên sử dụng wc, đánh răng rửa mặt ngủ.
Sáng hôm sau, Lộ Nam căn cứ sắp xếp hôm trước, họp cho nhóm Nghiêm Quan Thành trước.
[Chỉ có thể nói, may mà ta lúc trước không tùy tiện điều chỉnh nhân viên ban Nhãn hiệu rượu Hài Hòa. Lạ không bằng quen, câu này chí lý, bây giờ nhóm Nghiêm Quan Thành đều khá bớt lo.]
"Lộ tổng, Mạc tổng của Vinh Bảo Tửu Nghiệp muốn nói chuyện với ngài." Nghiêm Quan Thành nói ra phán đoán của mình: "Chắc là liên quan tới lượng đặt hàng quý ."
Lộ Nam gật đầu, tỏ vẻ đã rõ: "Hôm nay tôi sẽ tới đó một chuyến."
Lâm Ngữ Ninh thì báo cáo: "Vạn tổng thì muốn, sau này BK nóng nực hơn, salon văn hóa rượu trắng sẽ chuyển hướng tổ chức trong nhà, tôi đang trợ giúp Vạn tổng tìm những địa điểm thích hợp tổ chức."
"Salon hồi mùa xuân tổ chức ở ngoài trời rất phù hợp, nhưng thời tiết mùa hè và mùa đông thì ảnh hưởng nhiều, về vấn đề chọn địa điểm, cô trao đổi kỹ càng với Vạn tổng, thà rằng tổ chức ít, nhưng duy trì phong cách cao cấp, khống chế chi phí nhé." Lộ Nam dặn dò thêm: "Tôi nghe nói, các công ty rượu khác và Nhà tiêu thụ của họ đều rất hứng thú với hoạt động salon mà chúng ta giúp Bác Duyệt Tửu Nghiệp tổ chức, dạo này đã có người bắt chước. Hoạt động này thắng ở chữ "mới mẻ", muốn người khác vẫn luôn khen ngợi hoạt động của chúng ta sau khi có kẻ "bắt chước", thì phải làm được tới chữ "khéo". Quản lý Lâm tiếp đến phải tốn nhiều tâm tư."
Lâm Ngữ Ninh kinh hãi trong lòng, cô quả thật nghe Vạn tổng thuận miệng oán giận có công ty khác bắt chước, nhưng tuyệt đối không nghĩ tới dạo này Lộ tổng bận rộn đến thế còn nghe nói tới chuyện này, bèn nhanh chóng ghi chép lại, nghiêm túc đồng ý.
Đường Thi dạo này trọng tâm công việc đặt ở buổi Phẩm rượu lớn của Dạ Yến Tửu Nghiệp, mỗi ngày họp chủ yếu là báo cáo tiến độ: "Phân đoạn quan trọng nhất là hoạt động thuyền rồng, Củng tổng có cách thuê thuyền rồng, giá cả có lợi hơn, còn thống nhất trang phục thi đấu, khăn trùm đầu... đã chuẩn bị xong, phần thưởng cũng xác định - là.... Củng tổng nói, anh ấy có bạn làm ăn cũ, cũng muốn lấy danh nghĩa công ty tổ chức đội ngũ tham gia đua thuyền, Củng tổng bảo, như vậy quy mô sẽ lớn hơn, sẽ náo nhiệt hơn, cũng được chú ý nhiều hơn."
"Vậy cô có hỏi rõ, mấy công ty muốn tham dự? Lần lượt tên là gì? Có sẵn sàng mặc T-shirt in logo rượu của chúng ta không?"
Đường Thi suýt thì trình diễn hiện trường hỏi không biết, may mà giờ đây cô ta tiến bộ hơn, lập tức thành khẩn nói: "Lộ tổng, tôi biết rồi, lát nữa tôi tới hỏi Củng tổng chuyện này ạ."
Lộ Nam gõ nhẹ lên bàn: "Cô khéo léo bảo Củng tổng, buổi Phẩm rượu lớn trọng tâm phải ở rượu Hài Hòa Nguyên Xuyên, công ty khác - bất luận có phải liên quan tới rượu trắng hay không, thông tin công ty họ đều không thể xuất hiện trong lần hoạt động này." Cô ngước mắt thoáng nhìn Đường Thi: "Nhẹ nhàng, nhưng phải kiên định, làm được không?"
Đường Thi hơi sợ, khóe mắt liếc sang Lâm Ngữ Ninh, suy nghĩ tới "lý luận vô dụng hữu dụng" của Lộ tổng mấy hôm trước, bèn ngồi nghiêm chỉnh, cắn răng nói: "Tôi làm được."
Kênh phân phối Nhà hàng nhất quán hiếm khi tổ chức hoạt động cỡ lớn, về cơ bản đều dựa theo ngày nghỉ lễ sắp xếp một vài hoạt động khuyến mại, tế thủy trường lưu.
Lộ Nam nhìn quản lý xảo quyệt và nghiệp vụ thành thật, dặn dò: "Đầu tháng thi ĐH, cuối tháng thi tốt nghiệp cấp , những tiệc tạ sư tiệc học lên không cần tôi nhắc đấy chứ? Quản lý Hà, anh phải gửi bản phương án sơ bộ, phương án chi tiết và dự toán cho tôi đi đấy."
Hà Đào ngoan ngoãn gật đầu. Còn những công việc này rốt cuộc do ai làm, không cần nói cũng biết.
"Tan họp." Lộ Nam kết thúc nhóm này, đuổi nghiệp vụ viên ra ngoài làm việc, tiếp tục mở họp cho nhóm Hạng Phỉ Phỉ.
Hôm qua cô đưa cho họ tư liệu về những Nhà tiêu thụ đã ký hợp đồng tiêu thụ rượu Hài Hòa ở nước ngoài - nội dung cần bảo mật là không có, chỉ có những thông tin cơ bản như tên, thời gian ký hợp đồng, lượng hợp đồng và thời hạn hợp đồng, thị trường, phương án khuyến mại, thống kê tiêu thụ theo tháng..., đương nhiên cũng giao bài tập cho họ: phân tích không khí rượu trắng và văn hóa rượu ở những khu vực và quốc gia trọng tâm, hơn nữa sàng lọc những thị trường hải ngoại tương đối thích hợp khai thác.
Đây là vấn đề đơn giản nhất cấp nhập môn mà thôi, chỉ cần phí thời gian tra cứu tư liệu, về cơ bản đều có thể đáp đúng.
"Tôi biết vấn đề này khá rộng, cho nên cho các bạn thời gian đầy đủ để phân tích tỉ mỉ. Phần báo cáo này những nhân viên như hành chính, kế toán thích thì làm, không thích thì thôi." Lộ Nam quay sang bảo Lý Thanh: "Lát nữa tôi phải ra ngoài, làm phiền cô lái xe."
Lý Thanh tự nhiên nói đây là việc của cô ấy.
Dặn dò đơn giản vài câu, Lộ Nam nói tiếp: "Các bạn tiếp tục tìm hiểu, ngày mai họp tuần giao cho tôi."
Mao Tiểu Như nhìn Lý Thanh ra ngoài với Lộ tổng, thực ra cảm thấy có phần hâm mộ: "Lộ tổng nói thích thì làm không thích thì thôi, cô chăm chỉ thế làm gì?"
Khương Viện thoáng nhìn Tề Tĩnh: "Không thể thua kém nhân sự nơi đây, nghe nói trước kia cô ấy cũng làm hành chính. Tôi thấy điệu bộ cô ấy, khao khát làm hết mọi việc cho Lộ tổng, còn muốn chuyển sang làm nghiệp vụ tới nơi rồi đấy."
Mao Tiểu Như ngầm hiểu: "Xem xem xem, tra tra tra, chúng ta là người tới từ tổng bộ, cho dù là hành chính và kế toán, cũng không thể hai mắt bôi đen không hiểu gì hết."
...
Trước khi xuất phát, Lộ Nam xác nhận lại thời gian gặp mặt với Mạc tổng của Vinh Bảo Tửu Nghiệp.
Lý Thanh lái xe rất vững vàng.
Lộ Nam cuối cùng cảm nhận được niềm vui khi có thư ký, chỉ tiếc ban Thị trường nước ngoài còn chưa xứng xe, đợi thêm vài hôm, cô lại có thêm niềm vui có "xe riêng" nha!
Tới Vinh Bảo Tửu Nghiệp, Mạc tổng đầu tiên là chúc mừng Lộ Nam thăng chức, sau đó quả nhiên bắt đầu bàn về ý tưởng đặt hàng cho quý .
Lộ Nam thấy, Mạc tổng hẹn mình chủ yếu vẫn là muốn trò chuyện về thương mại điện tử, hơn nữa âm thầm biểu thị xưởng rượu khác mà anh ta cũng làm Nhà tiêu thụ đồng ý với ý tưởng này.
Lộ Nam đúng là giật nảy mình: Vinh Bảo Tửu Nghiệp ngoại trừ Nguyên Xuyên, còn bán ra rượu Lệnh Dương, chắc không phải cái xưởng rượu xui xẻo đó chứ?
Nhưng cô không hỏi thẳng, miễn cho anh ta có ảo giác có thể cò kè mặc cả, dao động nhân viên Nguyên Xuyên.
Lần này trò chuyện không hề thuận lợi, Lộ Nam có phần hoài niệm ông chủ Mạc, nghe nói ông chủ Mạc dạo này vì thời tiết nóng lên mà thân thể không khỏe.
[Ta chân thành mong định hải thần châm của Vinh Bảo Tửu Nghiệp mau chóng khỏe lên.]
[Sợ nhất là phú nhị đại lập nghiệp, cách tân, câu này đúng là không lừa ta.]