Bọn Tây quả thật không biết nói chuyện.
Còn nói đi nói lại với những người TQ ở đây: "Mùi quá phức tạp, vị cũng kỳ quái, để lạnh uống càng kỳ quái."
Cái này... cả phòng im lặng một phút.
Mặc dù anh ta lấy ví dụ hệ liệt Bạch sứ của Quốc tửu, nhưng loại rượu này có địa vị thế nào chứ?
Là tiêu chuẩn rượu trắng tương hương trong ngành rượu nói riêng và trong nước nói chung, nếu ngay cả nó đều bị anh ta đánh giá như thế, vậy rượu Nguyên Xuyên đứng hàng thứ hai thì làm thế nào?
Nhưng nhân viên Nguyên Xuyên ở đây đều không cảm thấy khó chịu hay bị mạo phạm.
Bởi vì mọi người (có gồm cả Lương Hi Minh hay không thì tạm thời còn xem xét) đều trông chờ anh ta trở thành điểm đột phá đầu tiên khi rượu Nguyên Xuyên tham gia Diễn đàn tơ lụa và triển lãm, anh ta thẳng thắn quá mức thì sao? Chỉ cần lúc ký hợp đồng và trả tiền hàng cũng thẳng thắn như vậy, thì đây chính là một bạn bè quốc tế nghĩ sao nói vậy! Là bạn tốt của Nguyên Xuyên ta!
Vì thế, Hạ tổng hết sức niềm mở mỉm cười: "Người TQ tôi vô cùng nhiệt tình hiếu khách, đều nói trước lạ sau quen, bốn biển là nhà; tiên sinh Dennis lúc trước nếm thử rượu trắng TQ, khi đó vẫn là "bạn mới", lần này là lần thứ hai, chưa biết chừng sẽ có cảm nhận mới thì sao?" Ông ta vừa nói, vừa liếc Lộ Nam.
Đây dù sao cũng là sân nhà của Lộ Nam.
Hơn nữa, Hạ tổng còn có tính toán bí ẩn: tên Tây này vừa tới đã đưa hoa cho Lộ Nam! kế, mỹ nhân kế cũng là kế, Lộ Nam lên tiếng, hiệu quả tốt hơn ta nhiều.
Không thể nói Hạ tổng hèn hạ vô sỉ, hại nhân viên nữ được, ông ấy rất tôn trọng cảm nhận của Lộ Nam, cho nên chỉ đưa mắt ra hiệu chút, không nói thẳng tạo áp lực.
Trần Kiêu ngồi bên kia Hạ tổng, không nhìn thấy ánh mắt ông ấy.
Lúc này, phiên dịch đang giảng giải cho Dennis nghe về lý luận bạn mới và rượu trắng TQ, Dennis cau mày nghe.
Lộ Nam hiểu ánh mắt Hạ tổng, cô biết, Dennis nói hệ liệt Bạch sứ khó uống, cũng không phải vô lý.
Người Nga quen uống Vodka, mà công nghệ sản xuất Vodka thì ngoại trừ chưng cất, còn có lọc bằng than củi, thành phẩm trong suốt, không có mùi thơm hay màu rượu, vị "sạch sẽ", chỉ có cay chát, kích thích, cho nên hiện giờ ngoài để lạnh Vodka rồi uống, người trẻ tuổi thường thích lấy Vodka làm cốt rượu cocktail.
So sánh thì, rượu trắng TQ chia thành hàng chục mùi hương, những người mê rượu trong nước uống chính là cảm giác trăm ngàn vị, phẩm mùi hương, xem màu sắc, nếm mùi vị, giữ chén rỗng, nghe hương thơm, như nhân sinh vừa thơm vừa cay vừa hồi cam.
Có thể nói, mùi hương, là yếu tố đánh giá vô cùng quan trọng của rượu trắng TQ.
Đây chính là việc mà người nước ngoài khó lòng cảm nhận.
Ngoài nồng hương tương hương, các mùi hương kỳ quái còn có mùi vừng, mùi thuốc, mùi gạo, mùi chao nhạt... Những loại mùi này, phiên dịch sang tiếng nước ngoài e rằng vừa khó diễn tả, còn tạo ra hiểu lầm.
Còn hệ liệt Bạch sứ Quốc tửu có địa vị cao nhất trong ngành rượu trắng TQ, là tương hương phức tạp nhất - Lộ Nam cười nói: "Dennis tiên sinh nói không uống quen rượu trắng TQ, nhưng rượu trắng TQ chúng tôi có rất nhiều loại, không thể chỉ dựa vào một loại, hôm nay mở bình này cho ngài là loại rượu trắng Nguyên Xuyên bán không tồi ở các nước khác, ví dụ như Mỹ, mời ngài nếm thử." Đối với người nước ngoài thẳng như ruột ngựa, Lộ Nam cũng nói thẳng. Vờ như vô tình đề cập tới nước Mỹ, cũng là ám chỉ về tâm lý nhất định, dù sao ai chả biết gấu và đại bàng luôn kèn cựa nhau, biết đâu lại có thể kích thích anh ta?
Thư ký của cô, Lý Thanh dặn dò nhân viên phục vụ mở bình rượu, rượu chuẩn bị lên, Lộ Nam bèn thản nhiên tiếp nhận câu chuyện, tán gẫu với Dennis: "Nghe ngài nói, có vẻ ngài cũng rất thích rượu?"
Dennis cười gật đầu: "Phải, Vodka chảy trong máu dân Slav chúng tôi, cũng là "người vợ" đầu tiên của chúng tôi."
Phiên dịch ngại nói thẳng, bèn đổi "người vợ đầu tiên" thành "người yêu của chúng tôi".
[Vậy các vị là toàn dân say rượu! Còn trùng hôn! Bắt lại! Bắt hết lại!]
"Trùng hợp, rượu trắng cũng là món ăn tinh thần của người TQ chúng tôi. Thời cổ nước tôi có vị thi nhân, thích uống rượu mới làm thơ, còn để lại rất nhiều bài thơ nổi danh ca tụng về rượu, trong đó có mấy câu: Thiên nhược bất ái tửu, tửu tinh bất tại thiên. Địa nhược bất ái tửu, địa ứng vô tửu tuyền. Nếu nước anh coi rượu là máu và bạn đời, thì nước tôi từ xưa tới nay, luôn coi rượu như linh đan diệu được thăng hoa linh hồn." Lộ Nam luôn duy trì tươi cười, mặc cho ai đều không thể nhìn ra nội tâm cô điên cuồng kêu: cũng là thứ dùng để tê liệt bản thân. Đừng ngại đừng ngại, hết thảy để xuất khẩu, để kiếm tiền của người nước ngoài.
Nếu trời mà không thích rượu, thì sao rượu không có ở trên trời. Nếu đất mà không thích rượu, thì suối rượu hẳn phải không có ở dưới đất. Trích Nguyệt hạ độc chước kỳ của Lý Bạch.
Dennis mời phiên dịch am hiểu về đàm phán kinh tế và thương mại, trình độ không tệ. Không phải anh ta không phiên dịch được vài câu này, chỉ là nhiều năm qua ít dịch mấy thứ văn nghệ thế này, nhất thời do dự không thôi.
Lúc này, Viên Lệ phát huy tác dụng, cô ấy đang học nghiên cứu sinh, ngày thường ít nhận việc thương mại, xuất phát từ sở thích và bài vở yêu cầu, thường hay dịch qua lại những câu thơ kinh điển của TQ và Nga, nên tinh thông mấy thứ này, dịch vừa nhanh vừa chuẩn.
Dennis vốn rất tán thưởng Lộ Nam, vừa rồi nghe cô dùng ngữ điệu nhẹ nhàng chậm rãi như nước suối nói ra những câu thơ cổ, mang đầy nhịp điệu và ý vị, mặc dù nghe không hiểu, nhưng anh ta cảm thấy chỉ cần là người đẹp, nói gì đều đúng.
Sau đó nghe phiên dịch miêu tả, Dennis không khỏi tò mò: "Cho nên trong thiên văn TQ, rượu là ngôi sao nào?"
Lộ Nam:...
Cô cười thản nhiên, nói thẳng: "Kỳ thực tôi không mấy hiểu biết về thiên văn, nhưng nếu Dennis tiên sinh hứng thú, sau này tôi nhất định tìm hiểu thêm, để chỉ cho ngài sao ngôi sao nào tượng trưng cho rượu."
Chỗ này có điều kiện tiên quyết: còn có thể gặp lại.
Nghĩa là đôi bên còn có cơ hội hợp tác khá lớn.
Đôi mắt màu xanh tro nhìn vào Lộ Nam, đôi môi mỉm cười nhẹ: "Tôi cũng rất hi vọng có cơ hội này." Con gái xinh đẹp rất nhiều, giống những bông hoa tươi trong vườn hoa, muôn hình vạn trạng, nhưng không ai có thể sánh bằng phong thái hoa hồng. Một cô gái vừa xinh đẹp vừa thông minh như Lộ còn động lòng người hơn cả hoa hồng. Nhưng làm thế nào đây, ta tới TQ để làm ăn, không thể bị sắc đẹp mê choáng váng đầu óc, mua thứ không thể bán được ở nước ta.
Dennis nghĩ: hễ Lộ bán thứ gì khác chẳng hạn như đồ tiêu dùng thường nhật, tối nay ta có thể ký hợp đồng ngay với công ty của Lộ.
Lương Hi Minh luôn theo dõi hơn nữa cố gắng tìm ra pháp bảo giành chiến thắng của Lộ Nam mỗi khi ký khách hàng mới, trong lòng chậc lưỡi hai cái.
Anh ta lần đầu tiên tận mắt nhìn thấy Lộ Nam chiêu đãi khách hàng, bụng nhủ: nếu dựa vào chiêu này, ta đương nhiên không học theo nổi. Không biết giám đốc Đoàn mua trong ban ta có thể học hỏi Lộ Nam không? Kiểu văn vẻ này mà nói ra trong những buổi Phẩm rượu thì nghe cứ kỳ kỳ, nhưng sao cô ta có thể đọc thơ chua loét dễ nghe như vậy?
Lương Hi Minh thầm phân tích: có thể thấy ngoài ngoại hình dễ nhìn, thì giọng nói cũng phải dễ nghe, tiết tấu nói chuyện nên từ tốn vừa phải, giơ tay nhấc chân nên đầy khí chất - được rồi, nếu có cô gái nào có tố chất thế này, chắc cũng không muốn đi bán rượu đâu.
Thoáng chốc, Lương Hi Minh đã thừa nhận, Lộ Nam quả thật mạnh về một số phương diện, nhưng vẫn cứ nghĩ Lộ Nam có "ưu thế giới tính".
Đúng lúc này, nhân viên phục vụ bê lên rượu Hài Hòa Nguyên Xuyên năm đã mở bình.
Bởi vì ở đây nhiều người, nhân viên mở luôn một rương, người phục vụ bước vào, người bê rượu, kẻ bưng mâm đựng bình chia rượu và chén nhỏ.
Lộ Nam quay sang bảo Hạ tổng một câu, Hạ tổng bèn nói với phục vụ: "Đừng rót rượu cho mấy người này." Chỗ này trừ Viên Lệ và đàn em của cô ấy, thì Nguyên Xuyên còn có mấy vị thư ký, cộng thêm tài xế kiêm thư ký lâm thời do Lương Hi Minh tự bỏ tiền.
Đồng thời, Hạ tổng còn hỏi nhóm người nước ngoài một câu, người đàn ông trông giống vệ sĩ có uống thứ gì khác không.
Dennis liên tục gật gù, khen người TQ tinh tế.
Chỉ không ngờ, đợi phục vụ rót rượu xong cho mọi người trên bàn, Dennis bật cười với chén rượu nhỏ chừng ml bên cạnh bình chia rượu.
Họ đều quen dùng cốc rượu -ml trở lên.
Lộ Nam suy tư, đề nghị: "Bảo phục vụ bỏ bớt chén nhỏ, lấy một ít đá tới? Anh ta bảo không uống quen rượu trắng TQ mà, rượu Hài Hòa của chúng ta uống lạnh rất ngon, tôi và Trần tổng hồi ở Hải Lâm đã uống mấy lần rồi."
Hạ tổng cắn răng: liều mạng!
Liều mạng ở đây không phải uống rượu Hài Hòa lạnh, liệu có ảnh hưởng tới dạ dày già nua (?) của ông ta không, mà là ông ấy lên tới chức vụ này, hầu như không có trường hợp nào phải liều mạng uống cả.
Không ngờ tới hôm nay ta còn phải liều mình bồi đám Tây. Hạ tổng thở dài trong lòng: Chủ tịch trước kia từng ở bộ đội, nói đám Tây uống rất giỏi. May mà, hôm nay chúng ta đông người...
"Ừm, làm theo ý cô đi." Hạ tổng đồng ý.
Phiên dịch giảng giải, Dennis tươi cười càng rõ, giơ ngón tay cái với Hạ tổng.
Này liền khiến Hạ tổng trỗi dậy lòng so kè thắng bại.
Năm đó ông ta cũng xuất thân nghiệp vụ viên, nói tới mời rượu, ra sức uống, cũng là bản lĩnh giữ nhà đấy. Nếu không phải hôm nay ngôn ngữ không thông ảnh hưởng tới phát huy, ông ấy có thể chơi đoán số với đám Tây này - chưa biết chừng lát nữa có thể dạy cho họ một trận!
Bỏ chén nhỏ, phục vụ đưa tới một thùng đá to, hỏi từng vị khách có uống lạnh hay không.
Lộ Nam đẩy bình chia rượu lên trước, chủ động bảo nhân viên thêm đá, rồi quay sang bảo Dennis: "Đây là loại rượu trong phim quảng cáo hôm nay, có mùi vị hoàn toàn bất đồng với loại rượu TQ ngài từng uống, là loại rượu mà công ty tôi dốc sức trẻ hóa, đa dạng hóa, đang nghiên cứu ngoài uống lạnh, dùng làm cốt rượu cocktail.
Rượu Hài Hòa là loại kết hợp mùi hương, nhập khẩu thơm nồng, dư vị mùi tương, về khía cạnh này, người nước ngoài sẽ dễ chấp nhận nó hơn hệ liệt Bạch sứ của Quốc tửu.
[Hơn nữa bây giờ thêm đá, uống đá xong cảm giác tê tăng lên, đồng thời mùi tương sẽ nhạt đi rất nhiều, đây chính là mùi vị lý tưởng của người nước ngoài.]
Lộ Nam nhìn Hạ tổng, Hạ tổng tức khắc ngầm hiểu, giơ bình chia rượu lên: "Hoan nghênh Dennis tiên sinh nếm thử rượu Hài Hòa Nguyên Xuyên chúng tôi."
Câu này do Viên Lệ phiên dịch, bởi vì mấy chữ rượu Hài Hòa Nguyên Xuyên hôm nay cô ấy nói rất nhiều, nên nói ra hết sức thuận miệng.
"Cạn ly."