Lộ Nam không bao giờ đánh trận mà không chuẩn bị, thuyết phục lãnh đạo cấp cao, thế ở phải làm.
Trước đó, cô còn cần thông báo cho Trần Kiêu.
Không phải Lộ Nam cần bạn trai mở cửa sau, mà đơn thuần xuất phát từ góc độ công việc - nội bộ Nguyên Xuyên phe nào có động tác lớn, đều sẽ báo cáo cho lãnh đạo từng người, nếu không trực tiếp tung bom ở buổi họp, chỗ dựa của mình lại chẳng biết gì, thì quả thật không cần lăn lộn nữa.
Làm thế nào báo cáo cho lãnh đạo biết, lại sẽ không bị lãnh đạo giành công cũng là một môn học, cái này không cần nhiều lời, Lộ Nam đời này vào làm ở Nguyên Xuyên, rất may mắn đi theo đúng lãnh đạo, không cần hao phí tâm lực vì vấn đề này.
Phương án này của Lộ Nam mục đích trực tiếp nhất là để cung cấp trợ lực cho việc chiêu thương rượu Hài Hòa Nguyên Xuyên ở BK, ảnh hưởng lâu dài thì để mở rộng tầm ảnh hưởng của thương hiệu ở BK thậm chí trên cả nước.
Cô thân kiêm nhiều chức, lần trước đi công tác gần tháng, đều làm chuyện của ban Thị trường nước ngoài, bây giờ chuyện này lại là vì ban Nhãn hiệu rượu Hài Hòa BK, tìm thủ lĩnh ban Nhãn hiệu Trần Kiêu, không phải đương nhiên à?
Đương nhiên, trò chuyện công việc với bạn trai vẫn có thể tùy tiện chút, chẳng hạn như, mặc áo ngủ, đeo bờm nhung tơ, thuận tiện bôi kem dưỡng da, đều không phải không tôn trọng lãnh đạo, phải không~
Lộ Nam gọi video, đối phương không bắt máy.
Cô thản nhiên nhún vai, mười mấy phút sau, cô đắp mặt nạ, tablet vang lên tiếng điện thoại.
"Xin lỗi, anh vừa tập xong đi tắm, bây giờ mới nhìn thấy cuộc gọi nhỡ của em."
Đầu kia video, Trần Kiêu tóc ướt sũng, còn hơi nhỏ nước.
Anh hơi nhíu mày, tỏ ra nghi hoặc: "Nam Nam, em không bật đèn?" Chưa tới mức nha, không bật đèn cũng sẽ không đen tuyền như vậy, phải có ánh sáng màn hình phản chiếu chứ.
Lộ Nam dự phòng trước cho anh: "Em đang đắp mặt nạ bùn, hơi đáng sợ, anh chuẩn bị tâm lý nha, em bỏ tay ra đây."
Hóa ra, là lúc cô ấn nghe, đồng thời chặn camera.
Trần Kiêu bật cười: "Không sao, lúc trước anh từng thấy mẹ anh đắp rất nhiều mặt nạ kỳ quái."
"Xem ra em và Trần tổng có rất nhiều sở thích tương tự nha." Lộ Nam yên tâm bỏ tay ra.
Kỳ thực lớp bùn trên mặt cô cũng không đáng sợ như cô nói, bôi trơn bóng bằng phẳng, giống filter hot sau này, kết hợp với bờm nhung và cổ áo thun to rộng, có vẻ vừa ngây thơ vừa đáng yêu.
[Đúng, ta là người chú ý hình tượng thế đấy, ta bảo đáng sợ, chỉ là khiêm tốn, là giả chê thật khen. Ta tâm cơ thế đấy, làm sao hả!]
Trần Kiêu nhoẻn cười, nói câu Lộ Nam muốn nghe thấy: "Có đáng sợ đâu, rất đáng yêu."
Anh vừa tắm xong, vội vàng gọi lại cho Lộ Nam, không sấy tóc, cổ áo thun xám còn ngấn vệt nước nhỏ giọt...
[Khụ khụ, anh ấy là đàn ông trưởng thành, thân cường thể tráng, thỉnh thoảng không sấy tóc cũng không sao.]
Lộ Nam bụng nhủ: ta nhìn xem thì sao.
Cô lẳng lặng ngắm nhìn cảnh đẹp, tiện thể nói tới phương án tuyên truyền chuẩn bị đề ra trong buổi họp ngày mai.
Trần Kiêu tay trái lấy khăn mặt vò tóc, tay phải điều chỉnh góc độ tablet, mặt mày trầm tư: "Chương trình tuyển dụng công việc?"
"Ừ." Lộ Nam phân tích tính khả thi của chương trình này cho Trần Kiêu nghe - đó là mà cô vừa suy tính trong lòng.
"Từ góc độ tuyển dụng, kỳ thực chúng ta cần nhân tài marketing tố chất tổng hợp cao, ban Thị trường nước ngoài cần vị trí chỉ là một bộ phận nhỏ trong chương trình thôi, cho nên em cho rằng hoạt động này nên xin chi phí từ ban Nhãn hiệu. Dù sao, ban Thị trường nước ngoài nghèo lắm." Lộ Nam nghiêm trang giải thích với Trần Kiêu.
Trần Kiêu vừa buồn cười vừa tán thưởng nhìn cô mèo mặt bùn này: "Lộ tổng nói đúng, huống chi chương trình chiếu nhằm vào thị trường cả nước, chi phí này đương nhiên không tính vào ban Thị trường nước ngoài."
Lộ Nam cười vui vẻ: "Thân kiêm hai chức, lúc làm việc cũng phải phân rõ quyền hạn và trách nhiệm, cho nên báo cáo lên tổng bộ cũng phải nói rõ lập trường xin chi phí, được rồi, để em nói kỹ hơn."
Trần Kiêu để khăn mặt lên cổ, tựa lưng vào ghế, chăm chú lắng nghe: "Em nói đi."
"...Tranh thủ chiếu chương trình lên kênh Đời sống đài BK, vừa vặn có thể đuổi kịp chiêu thương mùa thu. Muốn lên đài truyền hình, còn phải người trong ngành móc nối quan hệ, cho nên em nghĩ tới Tần Nghiên. Công ty chị ấy mặc dù không thể so với những công ty giàu có trong ngành, nhưng chị ấy kinh doanh nhiều năm ở BK, nhân mạch tài nguyên cũng không thể xem nhẹ, quan trọng hơn là, em cảm thấy chị ấy đủ chuyên nghiệp."
Trần Kiêu gật đầu hiểu rõ: "Công ty trước kia chỉ có liên lạc của người phụ trách chiêu thương quảng cáo cho CCTV, muốn tìm đài BK e rằng còn phải bảo Lương Hi Minh cung cấp phương thức liên hệ của CCTV cho em, như vậy, chưa chắc đã hữu hiệu như nhờ Tần Nghiên."
"Lương Hi Minh không dám không cho, em lo là, Nguyên Xuyên ta mấy năm nay tiêu quá nhiều tiền quảng cáo trên CCTV - nói trắng ra là, mấy xưởng rượu lớn trong ngành, trong mắt CCTV đều là thịt mỡ trên đĩa, muốn bảo họ giới thiệu người phía đài BK, chỉ e khéo quá hóa vụng. Chương trình này nếu muốn lên CCTV, vậy cũng chỉ là lên kênh Giáo dục, chi phí so với đài địa phương phải thêm tối thiểu gấp lần, lại không thể có hiệu quả gấp trở lên." Lộ Nam thản nhiên nói: "Có thể tiết kiệm nên tiết kiệm, tiền phải dùng đúng chỗ."
Nam Nam tiết kiệm cũng khôn khéo đáng yêu như vậy.
"Nhưng mà, em nhìn bản phương án Tần Nghiên đưa, cảm thấy chị ấy nói có lý, chương trình này nếu bên tham gia tuyển dụng chỉ có Nguyên Xuyên, thì e rằng hơi đơn điệu..."
Nói tới đây, Lộ Nam ngước lên nhìn Trần Kiêu.
Ánh mắt cô rạng rỡ, cũng không biết là đang ngắm vẻ đẹp của anh, hay là xuyên qua mặt anh nhìn về tài nguyên và nhân mạch anh sở hữu.
Trần Kiêu bị ánh mắt sáng rực của bạn gái khiến hơi ngại ngùng, ho nhẹ một tiếng.
"Về bộ phận phân tích này, Tần Nghiên viết rất chuyên nghiệp, em không nhiều lời nữa, anh xem mail đi, em đi rửa mặt đã." Mặt nạ bùn sắp khô rồi, Lộ Nam chớp mắt, chỉ vào má, cười hết sức xảo quyệt.
Trần Kiêu mau chóng nhìn bản phương án, thẩm tra xong, anh đồng ý với việc chuyện chuyên môn để người chuyên nghiệp làm.
Khi Nam Nam lại xuất hiện trên video, Trần Kiêu gật gù: "Bản phân tích này rất có đạo lý, anh hiểu ý em. Vừa nãy anh mở di động tìm hiểu qua, so sánh với những chương trình từng phát sóng, những chương trình sống còn tìm việc đang chiếu, có thể thấy, chương trình này nên cần mấy điểm sau, cũng chính là những điểm xung đột mà người xem thích nhìn..."
Trần Kiêu tiếp tục: "Thứ nhất, biểu hiện của những ứng viên, cũng giống những thí sinh dự thi các chương trình ca hát, ứng viên càng đa dạng, càng hấp dẫn người xem."
"Thứ hai, cần có công ty tuyển dụng bất đồng. Quản lý cấp cao các ngành các nghề đánh giá trên chương trình, lời vàng ý ngọc, cùng với swh thú vị khi tranh đoạt nhân tài cũng là điểm sáng khi xem chương trình."
"Thứ ba, thông qua chương trình này, thông qua điểm thứ hai, người xem có thể nhận thức rõ hơn về hình tượng các ngành nghề bất đồng."
Lộ Nam mỉm cười rạng rỡ: "Đúng vậy. Tóm lại, em cảm thấy, chương trình này, nên có thêm nhiều công ty tham dự - đương nhiên, ở ngành nghề khác. Như vậy mới tốt, phải không?"
"Phải, Lộ tổng thật thông minh." Trần Kiêu khen ngợi: "Như vậy, anh tìm mấy công ty hợp tác tốt với Nguyên Xuyên ta, em có thể bảo nhân viên thử đi liên lạc."
Lộ Nam chớp mắt với màn hình: "Không vội, cái này đợi ngày mai nhìn phản ứng của mọi người trong buổi họp đã."
"Ừ, nghe em sắp xếp."
...
Hôm sau, Lộ Nam mở họp sáng hết sức ngắn gọn, tầng và tầng đều dùng vài ba phút là xong: "Xong rồi, mọi người đi làm việc đi."
Cô thì trở về văn phòng, mở hệ thống công ty, gọi Lý Thanh tiến vào: "Cô làm ghi chép buổi họp."
Lý Thanh gật đầu, ngồi ngay ngắn, chuẩn bị tinh thần.
Video thông qua, Lộ Nam bắt đầy trình bày phương án marketing cỡ lớn quý thứ của rượu Hài Hòa BK - tài trợ và tham gia vào chương trình tuyển dụng.
Cô vừa nói ra lời này, các lãnh đạo công ty biểu hiện hứng thú rõ rệt.
"Rượu Hài Hòa ở BK thiếu một cơ hội nâng cao danh tiếng." Lộ Nam phân tích rõ ràng: "Năm nay, Hội nghị thượng đỉnh rượu trắng và Diễn đàn tơ lụa có vai trò thúc đẩy tích cực rất lớn với rượu Hài Hòa Nguyên Xuyên ta, cho nên phương án quý này có thể tiến thêm một bước, đi sâu vào quần thể khách hàng mục tiêu của rượu Hài Hòa, tăng thêm độ nhận diện thương hiệu Nguyên Xuyên, tiến tới củng cố lòng trung thành với nhãn hàng."
"Đương nhiên, dự toán chi phí, tôi dự tính thế này, công ty tham dự chương trình này không nên chỉ là Nguyên Xuyên ta, còn có thể có các công ty nổi tiếng khác trong ngành, chẳng hạn như những Nhà tiêu thụ đang làm trái ngành ký hợp đồng với chúng ta, bọn họ chắc cũng sẽ hứng thú với chương trình này... Tóm lại, trên đây là ý tưởng của tôi, mời Hạ tổng và các đồng nghiệp góp ý." Lộ Nam mỉm cười kết thúc.
"Nhưng, tình hình công ty ta năm nay Lộ tổng không phải không biết, trụ sở hết thảy đặt ổn định lên hàng đầu, cố gắng giảm bớt chi phí marketing không cần thiết, ngay cả quảng cáo trên CCTV cũng giảm bớt." Tổng giám đốc ban Tài vụ yếu ớt phản bác.
Lộ Nam giải thích: "Cho nên, tôi mới đề nghị kéo những Nhà tiêu thụ của chúng ta tham dự cùng, không những mở rộng tầm ảnh hưởng, còn có thể tiết kiệm chi phí."
Thậm chí chưa biết chừng lại có thể kiếm thêm chút, câu này, Lộ Nam tạm thời không nói.
Nghe Lộ Nam phân tích, Tổng giám đốc ban Tài vụ đau sọ não - anh ta thật lo lắng chính mình sẽ theo vết xe đổ của Tổng giám đốc ban Tài nguyên nhân lực, cho dù không có ân oán cá nhân, nhưng cũng bị Lộ Nam hành hạ tới mức không phải rụng tóc thì là từ chức.
Nhưng, cho dù rụng tóc, Tổng giám đốc ban Tài vụ cũng không thể không thừa nhận, Lộ Nam đưa ra phương án, các loại chi phí chi tiêu liệt kê rõ ràng, thực ra so với mấy năm trước rượu Kinh Điển động một tí là quảng cáo trên CCTV, bộ phận chi phí này thật sự không khoa trương.
Lộ Nam nói có tình có lý.
Thời gian này, năng lực của cô là ai nấy trong tổng bộ Nguyên Xuyên đều phải thừa nhận, tới cuối cùng, phòng họp bên kia thương thảo, quyết định hôm sau trả lời, phê duyệt chi phí cho cô, triệu tệ.
"Cảm ơn Hạ tổng, Trần tổng tín nhiệm, cảm ơn các đồng nghiệp ủng hộ." Lộ Nam mỉm cười với Tổng giám đốc ban Tài vụ.
Đối phương cười khổ.
Hôm qua thư ký Lý Thanh cả quá trình ghi chép biên bản buổi họp hết sức khiếp sợ, hôm nay vẫn ở văn phòng Lộ tổng, lúc này trợn mắt há mồm: trụ sở đã đồng ý? Chương trình tài trợ đứng tên rượu Hài Hòa? Này thật là, khai thiên lập địa lần đầu thấy.
Lộ Nam cười nói: "Đi thôi, tới chỗ Tần tổng, tôi phải bàn chuyện hợp tác với chị ấy."
Tần Nghiên cười nói: "Thật là phong cách làm việc nhất quán của em." Tương đối hiệu suất cao.
"Thời gian quý giá, nào, chúng ta nói về hợp đồng hợp tác thôi. Còn nữa, ký xong, trong vòng ngày, em cần phải đòi phương án chi tiết từ quý công ty đấy." Lộ Nam lắc kẹp file trong tay.
Cảm giác làm bên mua, thật là sảng khoái!
...
Đây là việc lớn của ban Nhãn hiệu rượu Hài Hòa, Lộ Nam ở buổi họp tầng tuyên bố xong, mọi người ồn ào thảo luận.
Những năm trước, chỉ thấy nhân viên ban Nhãn hiệu rượu Kinh Điển kết nối được với đài truyền hình, làm các loại hoạt động, thậm chí còn lấy được vé vào xem chương trình, những lúc đó, nhân viên ban Nhãn hiệu rượu Kinh Điển kiêu ngạo đắc ý thế nào chứ, năm nay thật sự là sự đời biến đổi, rượu Hài Hòa bọn họ cũng có thể đứng ra tài trợ một chương trình hoàn toàn mới!
Lộ Nam rất hiểu tâm tình của các thuộc hạ lúc này, cô đợi bọn họ thảo luận vài phút, mới vỗ tay: "Được rồi, yên tĩnh chút, nghe tôi phân phối sắp xếp công việc về chương trình này."
Hà Đào được phân phối trợ giúp tổ tiết mục tiếp đãi quản lý cấp cao của những công ty tham dự tuyển dụng theo kỳ khác nhau và những ứng viên tới ứng tuyển từng kỳ.
Tuyệt đối là dùng người hết cỡ.