Tô Duyệt là người có dã tâm kiêm năng lực.
Đời trước lúc Tiểu Tống liên hệ với Lộ Nam, quả thật muốn hỏi thăm vài chuyện về Tiểu Tô từ cô.
Chỉ có điều khi đó công việc của Lộ Nam đang gặp khó khăn, cũng quả thật rất lâu không liên lạc với Tô Duyệt, càng là xuất phát từ thân sơ viễn cận, đề phòng, không trò chuyện với Tiểu Tống, chỉ từ chối lấy cớ không hiểu rõ tình hình gia đình, bạn bè, công việc của Tô Duyệt...
Qua một thời gian, Lộ Nam quyết định thay đổi công việc và cuộc sống của mình, thu dọn tâm tình, nhìn ảnh chụp sinh hoạt thường nhật mà Tô Duyệt đăng trên mạng xã hội, cảm thấy mình không cần tin vào những lời đồn, những chuyện vớ vẩn mà Tiểu Tống nói, khiến Tô Duyệt khó chịu.
Sau đó, cô nghe từ sư phụ từng dẫn cô hồi thực tập - Nhung Úy, Tống tổng từ chức (sau chứng thực là tội phạm kinh tế, vào tù), Tiểu Tô thăng chức tới thành phố Hỗ... Nhung Úy không nói tỉ mỉ, chỉ cảm thán: "Lộ Nam, trong số nhân viên thực tập đợt đó, ai nấy đều coi trọng em, chỉ là..." Chỉ là sau này cổ nghỉ việc trước khi chuyển chính hức.
[Bây giờ nghĩ lại, ta hồi đó quả thật ngây thơ.]
Lộ Nam gõ lên di động theo nhịp, thản nhiên chê bai bản thân.
Trở lại văn phòng, cô mở mail, nhìn các thuộc hạ ở tầng lên kế hoạch hoạt động cỡ lớn cho quý mà hôm kia cô yêu cầu.
Lộ Nam phê duyệt chi phí đồ ăn và rượu của buổi Phẩm rượu tư nhân cao cấp (kỳ thực là buổi chiêu thương khách hàng tiềm năng) của Nghiêm Quan Thành.
Phê duyệt khuyến mại của Bành Thắng Nguyên sau ngày sale lặp trong các nhà hàng nhỏ trên kênh phân phối Nhà hàng.
Phê duyệt Đường Thi trình xin chi phí thiết kế, phí thực hiện những vật liệu chế tạo riêng để phối hợp với rượu định chế của Dạ Yến Tửu Nghiệp.
Bác bỏ Hà Đào xin chi phí cho tiệc mừng công của chương trình phát sóng trên TV.
Bác bỏ Lâm Ngữ Ninh xin tăng thêm chi phí hội trường cho buổi Phẩm rượu nhỏ kiêm hoạt động salon quý , quý của Bác Duyệt Tửu Nghiệp và Tứ Phương Tửu Nghiệp.
Phản hồi Hà Đào là: không cập nhật số liệu thống kê tỷ lệ người xem, chi phí tiệc mừng công không rõ ràng, làm lại.
Phản hồi Lâm Ngữ Ninh là: phương châm hoạt động không rõ ràng với từng nhóm khách hàng bất đồng, mục đích hoạt động cũng thế.
người trước hết sức mừng rỡ, người sau mặt nhăn mày nhó.
Nhưng có thể làm thế nào?
Lộ tổng phê duyệt chi phí rất hào phóng, nhưng nếu phương án chi tiết không thể thông qua, cô ấy cũng tuyệt đối không cho tài vụ gửi tiền.
Chuyện này, muốn xin người khác đều không thể, đầu năm Trần tổng đã cho Lộ tổng toàn quyền phê duyệt.
Hà Đào hơn tháng nay bị trả về bản phương án rất nhiều lần, vốn cho rằng sống qua hôm nay là vui vẻ nghỉ Chủ Nhật, không ngờ còn phải tăng ca sửa phương án.
Anh ta thở ngắn than dài vài câu trong quán net (không sai, là trong quán net), dừng game, sửa chữa phương án, loại phương án này không có gì cần bảo mật, chỉ là bảng excel mà thôi, làm xong gửi lại vào mail Lộ tổng là được - nói thật, tháng rưỡi nay anh ta làm bản phương án nhiều hơn cả năm trước cộng lại.
Hà Đào thậm chí vì thế mà dần nắm giữ tinh túy quen tay hay việc, thoạt đầu toàn bộ bị bác bỏ, tới bây giờ nhìn bộ phận bôi đỏ phải sửa lại, tính ra thì, anh ta càng ngày càng nhìn ra nhanh, hơn nữa còn cảm thấy càng ngày sửa càng nhanh!
Có thể thấy quen với tăng thêm công việc là chuyện rất đáng sợ.
Hà Đào nhận mệnh, nhưng bản phương án của Lâm Ngữ Ninh bị bác bỏ thì hiếm khi thấy.
Vị quản lý Lâm kênh phân phối Đoàn mua này năm nay làm việc luôn rất thuận lợi, đầu tiên là "đoạt" lại Bác Duyệt Tửu Nghiệp từ tay Đường Thi, sau đó được phân phối Nhà tiêu thụ Tứ Phương Tửu Nghiệp rất chất lượng, hơn nửa năm qua mỗi khi xin kinh phí hoạt động đều là muốn gì được nấy, lần này bị bác bỏ, cô ta có phần khó tin.
Nhưng quan lớn một bậc đè chết người, lãnh đạo bác bỏ, cô ta phải sửa.
Vốn buổi chiều muốn tới Tứ Phương Tửu Nghiệp, Lâm Ngữ Ninh ăn xong cơm trưa phải trở lại văn phòng, tìm chỗ trống ngồi vào phòng họp, bắt đầu sửa bản phương án.
...
Lộ Nam mới mặc kệ các thuộc hạ than khóc trong lòng tăng thêm công việc như thế nào.
Bây giờ những thuộc hạ trong tầng và tầng của cô đều làm việc ở Nguyên Xuyên tương đối lâu, nếu ngay cả bản phương án sửa thế nào cũng phải để cô cầm tay chỉ đạo, vậy bọn họ nên cuốn gói sớm nhường vị trí cho những ứng viên trên chương trình tuyển dụng đi thôi.
Gửi xong mail, Lộ Nam cân nhắc, chiều nay Điền Dương và Tô Duyệt nhất định không trò chuyện ra kết quả gì.
Nếu có thể ra được kết quả, Tưởng tổng sao lại còn lấy cớ mời cô gặp mặt lần nữa - là kiểu gặp riêng.
Lộ tính toán không bỏ sót Nam loại đoán trúng.
h chiều, cô nhận được điện thoại của Điền Dương.
"Không sao, chuyện anh vừa kể tôi biết rồi, anh đã cố hết sức, có được hay không thì phải xem khách. Khách hàng nếu không muốn trả tiền hàng, chúng ta có khóc cũng không có tác dụng." Lộ Nam an ủi Điền Dương thất bại qua điện thoại: "Trung Tập tháng này không trả tiền hàng cũng không sao, ít nhất mấy hôm trước trong lòng chúng ta cũng đã chuẩn bị rồi, phải không?"
Lộ Nam bình tĩnh nói với ngữ điệu đều đều, khiến Điền Dương cũng bình tĩnh theo.
"Thế mới đúng. Cuối tháng anh và Cừu tổng đi công tác, ngoài tìm kiếm khách hàng ở Trung Mỹ và Đông Mỹ, còn phải bớt thời gian nán lại Tây Mỹ, xốc hàng tồn trong kho Trung Tập cho tôi, tranh thủ thanh lý bớt tồn kho trong kho hải ngoại của họ. Dùng cách gì? Tổ chức hoạt động cũng được, hoặc dứt khoát bảo phía Từ tổng tìm nhóm nào đó mua cũng được, dù sao không thể làm loạn giá thị trường, còn cụ thể thế nào thì anh nghe theo Cừu tổng sắp xếp." Lộ Nam dặn dò.
Làm vậy ít nhất có cái lợi:
Một, thanh lý tồn kho xong, Trung Tập lỡ như thẹn quá hóa giận muốn vứt hàng cũng không có hàng mà vứt - đây là tình hình xấu nhất mà Lộ Nam thiết tưởng, khả năng nhỏ nhất, nhưng không đại biểu không có.
Hai, có thể xây dựng bầu không khí rượu Hài Hòa Nguyên Xuyên bán chạy ở Tây Mỹ - đây mới là hiệu quả mà Lộ Nam muốn, còn Từ Trừng Chi bỏ tiền ra mua hàng (mua rất nhiều đương nhiên không thể theo giá thị trường, sẽ chênh lẹch với giá xuất xưởng), phần chênh lệch này Lộ Nam dự tính sẽ không quá nhiều, cùng lắm cũng không quá nghìn đô, cho dù là bản thân Lộ Nam cũng có thể lấy ra, đương nhiên cô không cần thiết làm thế. Đây là công việc, cô không vô tư như vậy, cô có thể bồi thường tiền bạc cho Từ Trừng Chi ở phương diện khác.
Lộ Nam cười nói: "Nhưng tới lúc đó anh phải vất vả một hồi, chuyến này đi công tác e rằng không ngắn."
Điền Dương yên tâm hẳn: "Không sao, Lộ tổng, tôi không sợ đi công tác." Ai nấy đều biết, đi công tác ở ban Thị trường nước ngoài là việc béo bở.
Thủ hạ dùng tốt, Lộ Nam hài lòng gật đầu.
Nhìn thấy tin nhắn của Tưởng tổng, Lộ Nam không trả lời ngay, mà gọi một cuộc điện thoại khác: "Giám đốc Từ, chuyện tôi nhờ anh điều tra thế nào rồi?"
Người cô liên lạc là Từ Văn Đào, người thay thế Vương Hưng Long trở thành giám đốc thành phố Hải Lâm, tính ra, quan hệ của Lộ Nam với Từ Văn Đào trước kia cũng là địch không phải bạn, nhưng ai có thể nghĩ tới cùng với địa vị người họ không ngừng thay đổi, cộng thêm chuyện Chu Lỗi, người họ hiện tại ngược lại miễn cưỡng có thể hàn huyên với nhau?
[Cũng không kỳ lạ, ta tới BK, hết hẳn xung đột lợi ích với Từ Văn Đào, anh ta cũng không ngốc, đương nhiên muốn duy trì thể diện với ta.]
Trung Tập trước kia xuất khẩu đều từ Hải Lâm, năm nay sau khi ban Thị trường nước ngoài thành lập, Lộ Nam cũng coi như là hổ khẩu đoạt thực. Nhưng Trần Kiêu dạo trước đã nói, anh từng ám chỉ với Ngô Xuyên và Từ Văn Đào, Đồng đại khu chuyển đi, không ngoài dự liệu thì người họ sẽ lần lượt thế vị trí, cho nên Từ Văn Đào bây giờ cũng không quan tâm lợi nhuận trích % từ Trung Tập - quan trọng hơn là, Trung Tập năm đầu tiên ký hợp đồng với Vương Hưng Long, Vương Hưng Long năm đó lấy được khoản tiền thưởng lớn; năm nay tới lượt Từ Văn Đào, hợp đồng Trung Tập tăng ít, nhìn mức tăng thêm, anh ta lấy thưởng cũng có hạn.
"Phải không? Vâng, vậy làm phiền anh rồi giám đốc Từ. Được rồi, bao giờ dự họp tổng kết cuối năm tôi nhất định kính anh một chén."
Lộ Nam cúp máy, nhướn mày cười: Từ Văn Đào sắp xếp tất cả thông tin xuất hàng phía Trung Tập, số liệu khách hàng giao dịch năm nay rất tỉ mỉ, hơn nữa ta nhìn thấy sổ sách phần giả phần thật của họ ở cửa hàng trưng bày bên Mỹ, ta đã đánh giá sơ bộ được lượng tồn kho rượu Hài Hòa của Trung Tập rồi.
"Tưởng tổng, xin lỗi, tối nay có hẹn rồi." Trả lời xong, Lộ Nam hoàn toàn không đọc tin nhắn nữa.
Tối, nhận được tin nhắn từ số cá nhân của Tô Duyệt: "Tưởng tổng gợi ý tôi năm nay không trả tiền hàng cho Nguyên Xuyên nữa."
"Biết rồi, cảm ơn."
...
Thứ Hai, họp sáng.
Thừa dịp Lộ tổng còn chưa tới, Hà Đào hỏi Lâm Ngữ Ninh đồng bệnh tương liên: "Quản lý Lâm, nghe nói thứ Bảy cô ở lại văn phòng tăng ca sửa bản phương án?"
"Ừ." Lâm Ngữ Ninh mặc kệ anh ta - sao, học sinh kém nhìn thấy học sinh giỏi cũng thi hỏng như anh ta, nên muốn cười trên nỗi đau kẻ khác sao?
Nói chuyện với cô ta thật nhàm chán, Hà Đào nhún vai tránh ra: "Tiểu Đường Tiểu Đường, nào nào nào, nghe nói cô còn tới xưởng đồ chơi định chế mô hình tàu biển hả, đầu tư thế, khách hàng của cô giàu ghê!"
Đường Thi cũng là người không biết "khiêm tốn" và "khách sáo" viết như thế nào: "Đúng vậy, Củng tổng và Trì tổng giàu lắm. Tôi kể anh nghe, không phải xưởng đồ chơi, là xưởng chuyên làm mô hình, làm ra mô hình tàu y hệt như thật, đặt ở trong nước có thể chạy!"
Hà Đào:...Được rồi, hôm nay khỏi cần trò chuyện với ai nữa.
Lộ Nam tới văn phòng, đã xem qua bản phương án sửa chữa của Hà Đào và Lâm Ngữ Ninh.
Hà Đào thành thật nhận mệnh sửa chữa, Lâm Ngữ Ninh thì đổi thang không đổi thuốc.
Họp sáng, Lộ Nam chải vuốt lại bản phương án của những người khác, nghe họ nói sắp xếp công việc hôm nay, cuối cùng nói với Lâm Ngữ Ninh: "Bản phương án của cô còn phải sửa thêm. Nếu không có ý tưởng, nửa tiếng nữa tới tầng tìm tôi."
Không nói bản phương án sửa xong vẫn y hệt như cũ trước mặt mọi người, Lộ Nam đã rất giữ thể diện cho Lâm Ngữ Ninh rồi.