Sống Lại Khi Mới Vừa Nhập Chức

chương 43

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Góc giấy đâm vào lòng bàn tay cô, khiến cô bỗng hoàn hồn.

[Ta đang nghĩ gì vậy? Không phải đã lên kế hoạch chỉ làm nửa năm rồi cho bản thân nghỉ dài hạn sao. Tháng rút tiền khỏi thị trường chứng khoán, đi mua căn hộ cũ nhỏ sắp di dời, sống cuộc đời có phòng không nợ. Tiếp tục sáng tác, sau đó tìm việc nhàn hạ ít lương cũng được, chủ yếu để không tách rời xã hội... hoàn mỹ biết bao. Đời trước phấn đấu sự nghiệp mệt thảm, cuối cùng cũng bình thường, còn không bằng hiện tại tìm kiếm cơ hội nhặt của hời, hưởng thụ hiện tại.]

Lộ Nam một lần lại một lần xây dựng tâm lý, đến khi gặp chị Bùi, thảo luận thống nhất yêu cầu về cửa hàng, đã có thể từ tốn nói năng rõ ràng.

Phi Tường vốn là công ty quảng cáo có làm nghiệp vụ này, chị Bùi lại là tài vụ, Lộ Nam mang tới tài liệu viết rất chi tiết, chị ta lật xem qua liền hiểu.

Ví dụ như biển hiệu dùng chất liệu gì, sàn nhà dùng màu gỗ gì, quầy hàng để đâu, vị trí đèn rọi thế nào đều phải theo tiêu chuẩn Nguyên Xuyên. Chị Bùi còn đang lo không biết nên bàn chuyện trang hoàng thế nào, không ngờ cô gái trẻ cũng hiểu việc này.

Sẽ có người không hiểu, tại sao Phi Tường bỏ tiền ra làm cửa hàng, lại phải dựa theo tiêu chuẩn trang hoàng của Nguyên Xuyên?

Bởi vì Nguyên Xuyên sẽ trả tiền lắp đặt cho Nhà tiêu thụ - bằng hình thức bổ rượu, không phải bằng tiền, mà bằng rượu thành phẩm.

Chị Bùi là người trong nghề, xem qua không có ý kiến, bèn nhanh chóng ký tên đóng dấu vào hợp đồng lắp đặt Nhà tiêu thụ.

Làm xong chính sự, chị Bùi không nhịn được bèn hỏi: "Tiểu Lộ, tôi lớn hơn cô một ít, gọi như thế nhé?"

Lộ Nam gật đầu.

"Sao em lại làm nghề này?" Chị Bùi nhẹ nhàng hỏi, tức thì bổ sung thêm: "Ý chị không phải thương hiệu Nguyên Xuyên không tốt, cũng không bất mãn gì với em. Nguyên Xuyên là nhãn hiệu lớn, ai nấy đều biết, chị cũng rất tán thưởng năng lực làm việc của em. Hôm qua xem video còn cảm thấy e, tâm linh thủ xảo, lên hình cũng rất đẹp. Nhưng mà sao em lại chọn bán rượu trắng vậy, công việc này rất vất vả mà."

Chị Bùi trước kia không hiểu mấy, bây giờ bắt đầu nhập môn làm rượu, nhìn thấy chồng tuyển giám đốc Khách hàng lớn ngày ngày ngủ tới mặt trời lên cao, buổi chiều gọi các kiểu điện thoại hẹn trước, buổi tối lăn lộn giữa khách sạn và hội sở hạng sang, rạng sáng , h, hoặc , h mới tan cuộc đều là bình thường, bị người cợt nhả hoặc hành xử ngả ngớn đều không phải việc kỳ quái - tất cả đều vì ra hàng. Đều là phụ nữ, chị ta rất không thích như thế, cho nên đi theo chồng mấy lần liền không đi nữa.

Bây giờ nhìn Lộ Nam, không nén được liền hỏi.

Trong mắt chị Bùi, Lộ Nam khác với Lưu Vũ Hàm, Mạnh Lộ Ti đã lăn lộn lâu trong xã hội.

Nghe nói Lộ Nam còn tốt nghiệp ĐH tuyển sinh quy chế toàn tỉnh, bề ngoài trông ngoan ngoãn nhẹ nhàng, đi bán rượu thật đáng tiếc, cũng quá nguy hiểm.

[Mặc dù nghe lời này hơi sớm, nhưng chị Bùi vẫn là chị Bùi đó, kiếp trước kiếp này đều nói như vậy.] Chị Bùi không khiến cô bị mạo phạm, mà ngược lại cảm thấy chị ấy rất lương thiện.

Lộ Nam cười: "Em hiểu ý chị. Thật ra trước đó em cũng từng do dự, bởi hễ nhắc tới bán rượu, sẽ có rất nhiều người nhìn với con mắt thành kiến, dường như dính tới rượu thì nhất định sẽ có cái gì không đứng đắn. Sau khi cân nhắc, em vẫn muốn thử xem, một mặt muốn tăng thêm kiến thức, mặt khác là tiền lương và đãi ngộ còn khá ổn."

"Hơn nữa có thể phụ trách quảng cáo Phi Tường, em rất vui, bởi Dương tổng vừa thấy chính là người trọng thực tế, còn có bà chủ chính thực lương thiện như chị nữa, em rất có lòng tin với lượng đơn hàng nửa năm tới của Phi Tường. Cũng vô cùng vô cùng cảm ơn chị Bùi đã chia sẻ thật lòng với em." Lộ Nam không nói lời khách sáo, cô nói thật lòng, dùng từ cũng đặc biệt cẩn thận.

Chị Bùi dù sao cũng vào đời năm, có thể nhìn ra đâu là chân tình đâu là giả ý.

Chính vì cảm nhận được lời nói chân thành của cô, chị ta mới càng cảm thấy đáng tiếc.

[Đã thông minh lại bổn phận.]

Nhưng điểm đến mới thôi, nói thêm nữa cũng không phù hợp.

...

Ra khỏi Phi Tường là h sáng.

Lộ Nam hôm nay "phụng chỉ nghỉ ngơi", suy nghĩ giây lát, vậy về ký túc xá.

Đi tới cửa, còn chưa mở ra đã nghe thấy bên trong vang tiếng mạt chược, Lộ Nam quả thực không còn gì để nói.

Mở cửa bước vào, trên bàn mạt chược là Đổng Tuệ, Vương Hiểu Tuyết, Lâm Yến và Hồng Đan Ni.

Trần Lộ ngồi trên sofa xem TV: "Lộ Nam về rồi à?"

"Chị Lộ cũng ở à."

Trần Lộ nhếch miệng: "Thứ Hai mà, thương mại Green sáng nay chắc bận, chị định chiều mới tới." Có nghĩa là trước tới ký túc xá này chơi một lát.

Lộ Nam gật đầu: "Chị muốn lên tầng ngồi không?"

"Được thôi." TV cũng chẳng có gì xem.

Trần Lộ định đứng dậy, Đổng Tuệ liền kêu lên: "Chị Lộ đừng đi, đợi lát nữa em đi nấu cơm thì chị thay em!"

Trần Lộ nói: "Còn sớm mà, mới ăn sáng xong. Cứ chơi đi."

Lên tầng, Trần Lộ cảm khái: "Em ở một phòng thật tốt nha."

"Chị Lưu Dương chuyển đi, chị cũng ở một phòng còn gì." Lộ Nam đưa cho Trần Lộ đệm tròn: "Ngồi đi."

"Cũng đúng. Nhưng bên nhà kia chỉ có một wc, không giống chỗ này, mỗi tầng đều có, sạch sẽ mát mẻ."

Lời này Lộ Nam liền không biết trả lời thế nào, cô cũng chẳng thể mời Trần Lộ tới đây ở, nói nữa, Trần Lộ cũng chưa chắc muốn bỏ phòng đơn bên kia, sang đây ở cùng Hạng Phỉ Phỉ hoặc cô, hoặc là ở thư phòng nhỏ.

Chi bằng đổi đề tài: "Buổi chiều tới thương mại Green có cần mang hết người theo không?"

Trần Lộ cười: "Có phải đi đánh nhau đâu, chị mang theo nhiều người làm gì. Xem bọn họ ai muốn đi theo thì đi, tới nơi cũng chỉ ghẻ lạnh ngồi xuống, mang ai cũng thế cả thôi."

Lộ Nam khẽ lắc đầu: xem ra đây cũng không phải đề tài hay ho, hôm nay trình độ tán gẫu của ta tụt ghê gớm.

Dứt khoát không nói nữa, lộ ra cười khổ.

"Thương mại Green chẳng có gì đáng nói, dù sao chỉ là kéo dài thời gian. Không thấy buổi sáng giám đốc Vương cũng nói, ban Đoàn mua rượu Hài Hòa phải cố gắng tìm Nhà tiêu thụ mới." Trần Lộ nở nụ cười khổ: "Hôm nay em danh chính ngôn thuận phụ trách Phi Tường rồi, tháng này sẽ có lần Phẩm rượu loại nhỏ hả? Thích nhé."

Biết Nhà tiêu thụ của đối phương đang "hấp hối", Lộ Nam nói năng rất để tâm: Trần Lộ mặc dù hiền hòa, nhưng cũng không muốn bị so sánh với tân nhân.

"Em còn chưa từng tự mình tổ chức Phẩm rượu loại nhỏ, cho nên mấy lần đầu anh Kiêu sẽ đi cùng." Đây là Trần Kiêu thương lượng với Phi Tường, không cần bảo mật.

Trần Lộ biểu thị: "Cũng tốt, anh Kiêu khá tốt." Trên bàn rượu biết chăm sóc người một nhà, đặc biệt là con gái.

Lộ Nam nhún vai, không phụ họa cũng không phản bác.

Trần Lộ trò chuyện một lát trong phòng Lộ Nam, nửa tiếng sau, bị Đổng Tuệ gọi xuống thay thế cô ta "xây Trường Thành".

Cơm trưa sắp xong, Hạng Phỉ Phỉ cũng về, buổi sáng cô ấy tới công ty rượu Hao"ertai, vào cửa liền nhìn thấy đôi giày trong tủ giày, bèn đứng ở huyền quan gọi với lên lầu: "Lộ Nam, ở nhà à?"

"Ừ." Lộ Nam ra khỏi phòng, dựa vào lan can: "Sao thế?"

"Ăn cơm chung đi, hôm nay tớ sang CBD, tiện đường mua món rau trộn ở cửa hàng lần trước cậu đề cử." Hạng Phỉ Phỉ giơ hộp trong tay.

Trần Lộ wow: "Là quán mì Đông Bắc đó hả? Là quán lần trước chúng ta ăn!"

Hạng Phỉ Phỉ gật đầu: "Đúng vậy, chị Lộ, chị với Lộ Nam cũng từng ăn à? Vậy xem ra tay nghề quán này rất không tồi, bằng không Lộ Nam cũng sẽ không giới thiệu cho mọi người."

Lộ Nam gật đầu như đảo tỏi: "Ăn thì biết. Tớ chuyển tới đây liền hoài niệm quán mì Đông Bắc ở CBD đó, còn cả quán cơm vịt nướng gần nhà trọ cũ nữa."

Đổng Tuệ đeo tạp dề, giơ xẻng ra khỏi bếp: "Hứ, tuần cũng không thấy cậu ăn được bữa cơm." Ra chiều rất thân quen với Lộ Nam, quay sang nói với mọi người: "Chị Lộ, Phỉ Phỉ, em bảo này, đừng tin tưởng Lộ Nam, bằng không mọi người nốc cho đẫy, thêm một đống thịt. Còn người ta thì nhịn ăn giảm béo, lén giữ dáng."

"Ai nhịn ăn ai nhịn ăn nào!" Lộ Nam thầm nhủ, cô đùa giỡn tổn hại tôi, tôi cũng phản pháo y hệt: "Cái đó gọi là ưu hóa tỷ lệ thức ăn, giảm bớt carbohydrate, thuận tiện hạn chế đường! Thử search baidu mà xem."

Chị Lộ đáng yêu còn thật sự search, sau đó cảm thấy thêm kiến thức: "A, còn có thể như vậy?" Chị ta nghiêm túc đọc một lượt.

Đây là khái niệm mấy năm sau mới hot, các cô gái vừa nghe liền cảm thấy mở rộng tầm mắt - hơn nữa có vẻ rất đúng.

Hạng Phỉ Phỉ nói: "Chúng ta cũng thử xem? Buổi tối cố gắng ít ăn mì đi?"

Nhóm Hồng Đan Ni cũng muốn thử, ngay cả Đổng Tuệ còn bất mãn Lộ Nam cũng cảm thấy: mặc dù cô ta chẳng ra gì, nhưng làn da cô ta khá đẹp, dù sao Baidu còn nói là có căn cứ khoa học, hay cứ thử xem?

Lộ Nam chuyển sự chia rẽ ngầm của Đổng Tuệ thành buổi chăm sóc sắc đẹp của con gái, chia sẻ một ít tips (dễ làm) hàng ngày kéo gần khoảng cách với các cô gái dưới tầng.

Vừa ăn vừa nói chuyện, thời gian trôi mau.

Sau khi ăn xong, Lộ Nam cười tủm tỉm: "Thỉnh thoảng ăn ké các cậu một bữa, tiền thì không đưa, thu thập giao cho tớ."

Nhóm Hạng Phỉ Phỉ đương nhiên không có ý kiến. Lộ Nam lại không phải kết bạn ăn cơm lâu dài, ăn một bữa, còn đều là cơm nhà, bảo đối phương AA tệ tệ không khỏi quá hẹp hòi, bây giờ cô ấy chủ động thu dọn coi như tiền cơm.

Hạng Phỉ Phỉ nhủ thầm: thảo nào ta luôn cảm thấy chung sống với Lộ Nam rất thoải mái. Thực ra bởi vì cô ấy giống chị Lộ, giữ lại khoảng cách khi xã giao, làm ai nấy đều tự tại.

...

Lộ Nam rửa xong bát đũa, thu dọn bếp, nói qua với các đồng nghiệp đang chơi mạt chược, liền lên tầng.

Vốn định gõ chữ, nhưng trong lòng không yên tĩnh.

Cô chuẩn bị tẩy trang ngủ một lát.

Lúc lau mặt, nhìn thấy nút bịt tai đặt cạnh đồ dưỡng da, Lộ Nam mới nhớ tới bản thân chưa trả tiền này cho Trần Kiêu.

Nhưng hiện tại quan hệ với anh ta hơi tế nhị, đưa tiền có vẻ không ổn.

Đối phương chưa biết chừng lại cảm thấy trong lòng mình còn bất bình và giận hờn - không có lợi cho công việc sau này.

Vì thuận lợi cầm được phí bản quyền, Lộ Nam cảm thấy vẫn nên để sau đi, đợi xong chuyện video tài liệu rồi nói tiếp.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio