Sống Lại Làm Nữ Thổ Phỉ

chương 9

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Thạch Đầu ở thôn Thượng Diêu mới gần nửa tháng, nhưng đã như biến thành người khác, tuy mặc quần áo cũ của Trụ Tử, vẫn rất gọn gàng sạch sẽ, mái tóc đen bóng được chải cột chỉnh tề, làm bật lên khuôn mặt tuấn tú.

Tống Duệ Văn thấy Thạch Đầu, không nhận ra đó là đứa nhỏ bẩn thỉu lúc trước, thấy Thạch Đầu tuấn tú bèn nhìn lâu một chút. Thạch Đầu lập tức trợn to mắt nhìn chằm chằm Tống Duệ Văn, nói thầm gì đó trong miệng. Trác Vân tức giận vỗ đầu Thạch Đầu một cái, “Ngươi là chó à? Mắc gì cứ ư ử trong miệng? Ông chủ Tống là ân nhân cứu mạng của ngươi, nếu không nhờ ông chủ Tống kê đơn, ngươi đã sốt thành kẻ ngốc rồi! Sao lại không lễ phép như vậy?!”

Lửa giận trong người Thạch Đầu lập tức bị Trác Vân đánh tan, thái độ vô cùng thành khẩn, vái chào Tống Duệ Văn, nói “Ân cứu mạng lớn như núi không dám nói một lời là xong, ngày sau nhất định sẽ hồi báo.”

Tống Duệ Văn sững người, kinh ngạc hỏi, “Đây là thằng nhóc ăn xin ngày đó? Thì ra lại tuấn tú thế này! Tiểu cô nương định nhặt về làm phu quân? Trong thành Vũ Lương của chúng ta, sợ là cũng khó tìm được mấy người có dáng vẻ đàng hoàng như vậy đó!”

Trác Vân thật không ngờ người có vẻ ngoài nho nhã lại có bệnh thích sạch sẽ như ông chủ Tống lại biết nói đùa kiểu này, cho là lời nói đùa, tự nhiên chỉ cười cười cho qua, ai ngờ Thạch Đầu lại tức giận nhảy ra, đỏ bừng mặt, tức giận chỉ vào Trác Vân nói, “Ngươi nói bậy! Tiểu gia ta dù cô độc cả đời cũng sẽ không cưới nha đầu xấu xí này!”

Trụ Tử tức giận nhìn chằm chằm Thạch Đầu, nói “Thạch Đầu! Ngươi nói gì đó? Ai là nha đầu xấu xí? Có tin ta đánh ngươi hay không?!”

Nắm đấm của Trụ Tử vừa cứng vừa lớn, đập vào người chắc chắn đau. Vì vậy, Thạch Đầu lập tức im miệng, mím môi căm giận nhìn chằm chằm Trác Vân, giống như đang bị uất ức lắm.

Trác Vân nhìn Thạch Đầu, cười khẽ, chậm rãi nói, “Thạch Đầu, những lời ta đã nói với ngươi, ngươi đều quên hết? Cái gì gọi là ‘Tôn sư trọng đạo’? Lúc người lớn nói chuyện, được phép xen miệng hả? Thói quen này phải sửa, biết không?”

Thạch Đầu sợ nhất là lúc Trác Vân tỏ vẻ hiền lành, nghe vậy lập tức lộ vẻ mặt sợ hãi. Nhưng Thạch Đầu cũng không làm được việc khép nép lấy lòng người, chỉ cười khan hai tiếng, lui về sau mấy bước, toét miệng nói, “Sư phụ dạy rất đúng..... Sư phụ và ông chủ Tống bàn chuyện đi, đồ nhi xin phép ra ngoài đi vài vòng, lát sau sẽ trở lại tìm sư phụ.” nói xong, không đợi Trác Vân đồng ý, đã chạy như bay.

Tống Duệ Văn sờ sờ cằm, nhìn Trác Vân với vẻ nghi ngờ, lại nhìn Trụ Tử, cau mày hỏi, “Thằng nhóc đó kêu ai là sư phụ?”

Trác Vân cười nói, “Hay là chúng ta bàn chuyện làm ăn thôi? Ông chủ Tống có muốn kiếm thật nhiều tiền không......”

Từ sau lần bán Nhân sâm trước, khi về thôn, Trác Vân suy nghĩ thật lâu rốt cuộc cảm thấy ông chủ Tống của Đồng An Đường này hẳn là cùng một người với ông chủ Tống ở Ích Châu mười năm sau, vì vậy nàng quyết định bám chặt vào con thuyền lớn này. Đời trước, ông chủ Tống bán thuốc cho quân đội mới làm giàu, đời này, nàng quyết định sẽ bày cho ông chủ Tống con đường đó trước vài năm.

Những năm gần đây, bắc nam đều có chiến tranh, khắp nơi đều loạn, ngay cả Ích Châu cũng có nhiều nơi xảy ra chuyện, triều đình phái không ít binh lính tới trấn áp. d. ~!đàn >

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio