Ngày hôm sau Lạc U bừng tỉnh vì tiếng gà gáy, đây là tiếng chuông báo thức của tự nhiên, Lạc U tràn đầy sức sống, sau khi rời giường thì ra sân tập thể dục, dạo này ngày nào cô cũng bớt một chút thời gian để rèn luyện, mặc dù không đạt tới trình độ chơi thể thao chuyên nghiệp, nhưng cũng tốt cho sức khỏe.
Mã An cũng là người có thói quen dậy sớm, là một đạo diễn, thói quen như vậy rất khó có được, ông ta vừa đi ra khỏi phòng đã nhìn thấy Lạc U đang tập thể dục, cảm thấy vừa lại kinh ngạc vừa lạ lẫm, nhưng không nói gì, mãi đến khi Lạc U tập thể dục xong mới vỗ tay khen ngợi: "Bên ngoài đồn rằng công chúa U rất đa tài đa nghệ, không ngờ còn có nghiên cứu về đánh võ, thật là khiến tôi càng ngày càng kinh ngạc."
Câu càng ngày càng kinh ngạc này có ý nghĩa rất sâu xa, bày tỏ đã kinh ngạc qua rất nhiều lần, kể từ khi Mã An bắt đầu làm việc chung với Lạc U, đã bị năng lực làm việc không cùng tần suất của Lạc U thuyết phục, theo lời Mã An mà nói, Lạc U chính là một cô gái sáng lập kỳ tích.
"Tập thể dục mà thôi, không có nghiên cứu chuyên sâu gì." Học nhiều mới biết mình không hiểu nhiều hơn, Lạc U cũng chỉ là kẻ tay ngang thôi, tập mấy thế võ này là để tăng cường sức khỏe, nếu mà muốn dùng để đối phó người khác, vẫn là dùng súng lục thì tốt hơn.
"Học nhiều hay học ít tôi không biết, chỉ là như vậy rất có phong thái cao thủ, hay là tôi thêm vô kịch bản một số chi tiết mới, quay cảnh cô đang tập võ, rất xuất sắc." Có sẵn tài nguyên thì không nên lãng phí, Mã An hận không thể phô bày tất cả những tài năng của Lạc U ra, Lạc U thật là một người toàn năng, nếu không một cô bé còn chưa đầy mười tám tuổi, làm sao lại biết nhiều thứ như vậy, nào là sáng tác, thiết kế châu báu, trên lĩnh vực kinh tế rất có thiên phú, quản lý cũng không kém chút nào, bây giờ còn đánh võ, bao nhiêu ghê gớm chứ.
"Chú cứ sắp xếp đi, nếu thích hợp thì cháu sẵn lòng."
Đoàn làm phim dựng bối cảnh trên một con đường nhỏ trong thôn, xung quanh có rất nhiều người dân vây lấy, ai cũng nhiệt tình mà không cần tiền công, đưa đồ ăn đưa thức uống khiến mọi người đều cảm thấy ngượng ngùng.
Lúc quay phim, Lạc U mặc y phục cổ trang giống như tiên nữ hạ phàm, quần chúng đứng xung quanh xem náo nhiệt cũng đều không nhịn được mà chụp vài tấm hình, Mã An cũng thèm để ý, cho dù mấy tấm hình này có bị truyền ra ngoài, cũng có thể quảng cáo cho bộ phim, chuyện giữ bí mật căn bản không cần thiết.
Bộ phim truyền hình này tên là Bỏ Phu Được Phu, nội dùng là về nhân vật nam chính sau khi bị thương thì được nữ chính cứu, sau đó cùng nhau ẩn nấp ở nơi rừng núi đồng ruộng, nữ chính muốn có cơm no áo ấm cho hai người, liền bắt đầu làm ruộng, lúc đầu nam chính không biết làm gì cả, biểu hiện hết sức vụng về, nhưng vẫn đi theo nữ chính cùng nhau làm việc, trong quá trình sống chung, tình cảm của hai người từ từ tăng nhiệt độ, cuộc sống ở chung cũng càng ngày càng hòa hợp.
Trong đó có tình tiết là lúc nữ chính đang làm ruộng đột nhiên phát hiện một cái hố nhỏ, nữ chính có chút tinh quái liền kéo lấy nam chính nhét vào trong hầm, sau đó lấp đất lại, bảo là muốn gieo nam chính xuống, để xem sang năm sẽ mọc ra cái gì, mà ở đoạn gần cuối bộ phim, hai người quay trở lại chỗ này một lần nữa, nghĩ đến những chuyện đã từng xảy ra, nam chính vô cùng cảm động nói, cô đã từng gieo anh xuống dưới, bây giờ mọc ra một vị hôn phu tốt, cũng coi là Bỏ Phu Được Phu rồi.
Mà cảnh quay hôm nay chính là cảnh này, Lạc U cùng Tề Tử Huy xem ra vẫn tương đối xứng đôi, chỉ là mặc dù Tề Tử Huy đã rất cố gắng, khí thế vẫn kém hơn Lạc U một chút, chỉ có điều theo như kịch bản thì nữ chính mạnh mẽ hơn, cho nên vừa vặn rất phù hợp với vai diễn.
Mã An quay cảnh này lại hai lần, Tề Tử Huy là một diễn viên rất có tiềm năng, phối hợp cùng Lạc U nhiều lần cũng trở nên ăn ý, mặc dù còn có chút thua kém, nhưng không làm trở ngại việc phát huy kỹ thuật diễn của anh ta, lần này Mã An rất hài lòng, Tề Tử Huy cũng rất vui vẻ.
Quay phim từ sáng tới tối, cả tổ kịch sẽ dừng chân ở đây khoảng nửa tháng trời, quay tất cả cảnh quay ở nông thôn xong xuôi, Lạc U cũng coi như được hưởng thụ cuộc sống ở nông thôn yên bình, lúc rảnh rỗi còn học bác nông dân hái trái cây, như vậy khiến cô cảm thấy rất hứng thú, thông qua sự giới thiệu của người trong thôn, cô mướn một mảnh đất nhỏ ở gần đó, tạo nên một nông trại vui vẻ nho nhỏ cho mình, Lý Hoành Vũ cùng Tiêu Tiêu cũng giúp đỡ cô gieo rất nhiều cây, còn cố ý dặn dò Tiêu Tiêu về sau có thành quả rồi nhất định phải nấu cho cô ăn, khiến Tiêu Tiêu có chút dở khóc dở cười.
Lý Hoành Vũ đăng mấy tấm ảnh Lạc U đang làm ruộng lên mạng, trên Microblogging của Lạc U chủ yếu là đăng hình về cuộc sống và công việc của Lạc U, như vậy cũng khá thỏa mãn yêu cầu của các fan, ảnh Lạc U làm ruộng vừa xuất hiện, lập tức được chia sẻ hơn vạn lần, trong lúc nhất thời tạo thành trào lưu làm ruộng, rất nhiều bạn trẻ trong thành phố cũng đi đến nông thôn làm ruộng trải nghiệm cuộc sống, nhất là nơi Lạc U dùng để đóng phim, có nhiều người còn đích thân tới nơi này, cũng mướn một khu đất nhỏ ở gần khu đất của Lạc U, dùng một loại phương thức khác làm hàng xóm cùng cô.
Liên tiếp mấy ngày quay cảnh ở đồng ruộng, phần lớn mọi người trong tổ kịch đều bị nắng ăn đen rất nhiều, Lạc U cũng không ngoại lệ, chỉ là Lạc U vốn có làn da trắng nõn, bây giờ nắng ăn đen một chút xíu lại càng lộ vẻ khỏe mạnh mượt mà, ngược lại càng thêm có sức sống.
Lạc U cũng không thèm quan tâm đến mấy chuyện khác, vẫn luôn vui vẻ bận rộn đóng phim và làm ruộng, cơ hội như vậy đối với Lạc U mà nói cũng là rất khó có được, bây giờ cô được sống bình dị, hiếm có cơ hội như vậy để cô chơi vui vẻ, có lúc cô cười như đứa bé, Lý Hoành Vũ chụp cho cô rất nhiều hình, Lạc U cũng chọn mấy tấm mình hài lòng mà giữ lại.
Hôm nay, Lạc U vừa mới ăn xong bữa tối tinh khiết thiên nhiên không ô nhiễm vô cùng phong phú, sau đó định ra ngoài tản bộ sẵn tiện ghé qua xem cây trồng của mình, liền nghe bên ngoài có tiếng la hét ầm ĩ, nhìn qua chỗ phát ra âm thanh, thì thấy ở đầu thôn có thêm mấy chiếc xe, hơn mười người đàn ông và phụ nữ trung niên đứng bên cạnh xe, đang cùng thôn trưởng tranh luận cái gì, đến gần một chút, cô mới phát hiện chuyện này lại có liên quan đến đoàn làm phim.
"Tại sao bọn họ quay phim lại đặt bao hết, một đám con hát mà thôi, chúng tôi cũng không đuổi bọn họ đi, chỉ kêu bọn họ nhường lại mấy căn phòng trống cho chúng tôi ở, đừng nói nhảm nhiều như vậy, ông không làm được vậy chúng tôi sẽ trực tiếp nói chuyện với người phụ trách của bọn họ." Người đứng trước mặt thôn trưởng chính là một người đàn ông trung niên, ông ta mặc một bộ tây trang đắt tiền, giọng nói nhìn như rất có đạo lý, nhưng trên thực tế cũng biểu lộ ra sự khinh thường cùng thái độ cao ngạo của ông ta.
Thôn trưởng là một người đàn ông rất thật thà, rất quan tâm đến đám người Lạc U, thậm chí còn tặng một con gà đất cho Lạc U làm cơm tối, ông ấy là người có chức quyền lớn nhất trong thôn, nhưng lại không được xem là người phụ trách của làng du lịch, thôn này vốn là thuộc loại hình du lịch home stay, mấy căn nhà cho mướn là của riêng các hộ dân, bây giờ tất cả những căn còn trống đều cho đoàn làm phim thuê hết rồi, bây giờ mấy người này muốn thuê ba căn nhà có năm gian phòng, thật đúng là làm khó thôn trưởng, huống chi trước lúc đoàn làm phim đến đây cũng đã dặn dò từ trước, trả giá gấp đôi để cho bọn họ không tiếp đãi những du khách khác, thôn trưởng là một người đàng hoàng, dĩ nhiên là nói lời phải giữ lời.
"Thật xin lỗi mọi người, hay là mọi người đến thôn bên cạnh đi, thôn lân cận cảnh sắc cũng rất đẹp, còn có một cái ao nhỏ nuôi ba ba, câu mấy con ba ba lên hầm cách thủy, không hề thua kém thôn chúng tôi đâu, thôn chúng tôi bây giờ không còn chỗ nữa." Thôn trưởng nói như vậy rất có thành ý, hơn nữa cũng sự thật, cảnh sắc những thôn ở đây đều không tệ, hơn nữa cũng đều mở cửa đón nhận du khách, bên này không có chỗ, đương nhiên sẽ giới thiệu cho thôn bên cạnh.
Nhưng lời nói này lọt vào tai đám người kia thì không phải như vậy, nhất là mấy người đàn ông trong đó, bọn họ rõ ràng là tới đây du lịch dụ dỗ mấy người phụ nữ, sao lại phải hầm cách thủy con ba ba chứ, bộ ai cũng có thể hầm cách thủy con ba ba sao, đây không phải là đang mắng người à?
Sắc mặt mấy người đàn ông đều rất không tốt, người dẫn đầu càng tệ hơn, giọng nói cũng không thèm để ý hình tượng nữa, trực tiếp uy hiếp: "Đừng nói nhảm, chúng tôi muốn mướn mấy căn nhà để ở, ông mà nói nhảm nữa, tôi trực tiếp đầu tư vào chỗ này, sau đó đuổi tất cả các người ra ngoài."
Lạc U nghe đến đó đã hiểu mấu chốt, cái thế giới này vĩnh viễn sẽ không thiếu người có tiền, lại càng không thiếu người không có nhiều tiền lại thích làm ra vẻ có rất nhiều tiền.