Kết quả thử vai một tuần tuyên bố, Dung Tiểu Kỳ hoàn toàn xứng đáng trở thành một trong những người trúng cử. Hướng Tam Ca so với Dung Tiểu Kỳ càng hưng phấn, sáng sớm liền đối tổng giám đốc công ty ồn ào muốn tăng tài trợ, nói phải hảo hảo bồi dưỡng Dung Tiểu Kỳ. Chỉ có Dung Tiểu Kỳ biết Hướng Tam Ca đã xoát bạo vài thẻ tín dụng, hiện tại đang lo nồi hết gạo, bánh ngô mốc meo oa trong tay cứ như vậy biến thành phượng hoàng thơm ngào ngạt, gọi ai không hưng phấn.
Lúc nhận được điện thoại của đạo diễn kim bài Tinh Quang truyền thông Trần Thực, vừa vặn tin nhắn của Kim Liễm Diễm cũng tới rồi, Kim Liễm Diễm hẹn gặp Dung Tiểu Kỳ tại một nhà hàng cao cấp, Dung Tiểu Kỳ nhàn nhạt đáp ứng, tùy tiện thay trang phục liền đến nơi hẹn.
Kim Liễm Diễm tay đong đưa chiếc ly chân dài, cực kỳ cao quý mà thưởng thức rượu đỏ, Dung Tiểu Kỳ vừa ngồi xuống, trước mặt đã có một ly rượu bọt khí phấn hồng.
"Chị hẹn gặp tôi, là có chuyện gì?" Dung Tiểu Kỳ uống một ngụm, thong dong hỏi.
Kim Liễm Diễm liếc nhìn nàng, nheo lại con mắt hỏi: "Chuyện khi nào?"
Dung Tiểu Kỳ nghĩ kỳ quái: "Chị đang nói cái gì, chuyện gì?"
Kim Liễm Diễm cố thẳng thân thể: "Ít giả vờ giùm chị, lúc thử vai, em rõ ràng có chuẩn bị trước, chị thế nào không biết!"
Dung Tiểu Kỳ vén vén tóc nói: "Vậy chị nên hỏi người đại diện của tôi, tất cả đều là hắn an bài, tôi chỉ có thể nghe theo. Chị cũng biết, tôi ở trước mặt hắn không tư cách nói gì."
Kim Liễm Diễm nói: "Chị nhắc nhở em, chúng ta tại nơi công cộng chỉ là quan hệ bình thường, bằng không em tự biết hậu quả!"
Dung Tiểu Kỳ thờ ơ nói: "Tôi nghĩ chuyện này không có bất luận cái gì xung đột, chỉ là đồng diễn một bộ phim mà thôi, chỉ cần chúng ta giấu giếm vết tích, làm gì có ai nghi ngờ?"
Kim Liễm Diễm cắn răng nói: "Em không cảm thấy mình đang mạo hiểm sao?"
Dung Tiểu Kỳ mỉm cười: "Tôi chưa bao giờ làm chuyện mạo hiểm, chị hiểu mà." Nàng nói xong nâng lên ly rượu hồng, uống một ngụm, cong khóe miệng nhìn Kim Liễm Diễm.
Kim Liễm Diễm thấy cứng rắn không được, liền mềm giọng nói: "Tiểu Kỳ, chị mang em đi Âu Châu du ngoạn thế nào, em không phải rất thích tòa thủy thành kia sao, chúng ta nghỉ phép một tuần, tại Paris mua sắm, có được hay không?"
Dung Tiểu Kỳ mỉm cười, Kim Liễm Diễm tuy rằng tính cách cũng không ôn nhu khả ái, thế nhưng đối với chuyện lấy lòng nữ nhân, cô ta là giỏi nhất, nếu muốn làm thỏa mãn phụ nữ, thì du ngoạn cùng mua sắm không thể nghi ngờ là lựa chọn tốt nhất. Nếu như trước đây Dung Tiểu Kỳ khẳng định sẽ tiếp tục bị cô ta nắm mũi đi, thế nhưng hôm nay, loại chuyện uất ức này sẽ không bao giờ phát sinh nữa.
Nàng mới sẽ không bị một tuần đi Âu Châu lừa mình.
"Liễm Diễm." Dung Tiểu Kỳ để sát vào Kim Liễm Diễm, thấp giọng nói, "Chị sợ cùng tôi cạnh tranh sao, chị sợ tôi đoạt hào quang của chị?"
Kim Liễm Diễm biến sắc: "Nói bậy!"
Dung Tiểu Kỳ nhún vai: "Phải, chị đã cho rằng tôi đối với chị không có bất luận cái gì uy hiếp, thì để ý chuyện chúng ta cộng diễn một bộ phim làm gì, tôi tự nhiên sẽ đối chị như người xa lạ, tôi bảo đảm, chị còn đang lo lắng cái gì?"
Kim Liễm Diễm khẽ cắn môi: "Em..."
Dung Tiểu Kỳ bất quá rõ ràng, đây là biểu hiện lúc Kim Liễm Diễm ý đồ khống chế người khác thất bại, đối với chuyện cô ta tâm lý biến đổi vi diệu, nàng không muốn lại tìm tòi nghiên cứu. Nàng chỉ biết mình muốn vượt lên trên cô ta, sau đó hung hăng đem cô ta dẫm nát dưới chân.
Cùng Kim Liễm Diễm tại nhà hàng tan rã trong không vui, Dung Tiểu Kỳ thanh tĩnh hai ngày, ngày thứ ba đã bị đạo diễn Trần Thực triệu tập, nói là huấn luyện công tác trước khi khởi động máy.
'Nữ nhân rơi lệ' tổng cộng có ba vai nữ chính, Kim Liễm Diễm trong vai nữ cường nhân thần thoại bằng vào bản thân nỗ lực sáng tạo sự nghiệp, một vai khác là Đan Thanh Sương diễn nữ thanh niên tự do ở bên lề xã hội trượt chân, mà Dung Tiểu Kỳ vào vai một vị tiểu thư gia đạo sa sút nhưng vẫn như cũ thanh xuân ánh dương quang.
Trần Thực đơn giản giới thiệu tính cách nhân vật cùng nội dung vở kịch, lại liệt ra địa điểm quay ngoại cảnh, cuối cùng đem mấy lời thoại giản yếu nói một lần.
"Ngày thứ hai của tuần sau là nghi thức khởi động máy, chúng ta bắt đầu chính thức quay chụp. Trận diễn đầu là cảnh biển, chúng ta sẽ tới du thuyền quốc tế quay, đây là cảnh ba vị nữ chủ lần đầu gặp mặt." Trần Thực nói tới êm tai, lập tức an bài thợ trang điểm vì ba diễn viên chính định trang.
Lúc đang bận rộn, Trạm Hải Lam đột nhiên xuất hiện tại nơi huấn luyện, mỉm cười bắt tay tất cả diễn viên ở đây. Dung Tiểu Kỳ chú ý tới, Trạm Hải Lam cùng Kim Liễm Diễm bắt tay thì nụ cười có chút co quắp, bắt tay cũng liền nhoáng mà qua. Thời điểm Trạm Hải Lam cầm tay Dung Tiểu Kỳ, Trạm Hải Lam trước sau như một ưu nhã thong dong: "Chúc mừng cô, Dung tiểu thư."
Dung Tiểu Kỳ mỉm cười: "Cảm tạ Trạm đổng."
"Gọi Hải Lam có thể." Trạm Hải Lam sửa nói, "Chúng ta còn có thời gian phải hợp tác rất lâu, xưng hô như vậy tương đối thân thiết tự nhiên."
Dung Tiểu Kỳ ngẩn người, lập tức đổi giọng: "Cảm tạ Hải Lam tỷ."
Trước thời điểm khởi động máy một đêm, Dung Tiểu Kỳ gõ vang cửa nhà Kim Liễm Diễm, Kim Liễm Diễm đang ngủ bù, thấy Dung Tiểu Kỳ không nhiều lắm phản ứng, đóng cửa tiếp tục quay về trên giường ngủ.
Dung Tiểu Kỳ tự thay xong dép lê, đi tới phòng ngủ, Kim Liễm Diễm đem bản thân vùi trong chăn, trên tủ đầu giường tất cả đều là tàn thuốc cùng khói bụi. Bên giường có y phục rơi lả tả, Dung Tiểu Kỳ đem gian phòng đơn giản thu thập, mở cửa sổ, thay một bó hoa bách hợp mang đến, lúc này mới cởi dép, lui chân ngồi ở bên người Kim Liễm Diễm, cúi người vén vén tóc cô ta.
Kim Liễm Diễm chính như vậy đẹp, thế nhưng phần mỹ lệ này tựa như có độc, bên ngoài tô vàng nạm ngọc bên trong thối rữa.
Kim Liễm Diễm xoa con mắt, nhíu nhíu mi: "Em tới làm gì?"
Dung Tiểu Kỳ mỉm cười: "Đến thăm chị."
"Thật không?"
"Thế nào, chị còn đang giận tôi?"
Kim Liễm Diễm ngồi dậy, đang muốn nói, Dung Tiểu Kỳ từ phía sau lấy ra một ly cà phê, đưa cho Kim Liễm Diễm: "Nâng cao tinh thần."
Dáng dấp Dung Tiểu Kỳ cũng không kinh diễm, thế nhưng có một loại thanh thuần mỹ lệ không bị bụi bậm ô nhiễm, giống hoa lài thanh nhã, nhàn nhạt toả ra mùi thơm.
Kim Liễm Diễm nhìn Dung Tiểu Kỳ, tiếp nhận cà phê uống một ngụm, Dung Tiểu Kỳ cười nói: "Ngày mai sẽ chính thức khai máy, sẽ mệt chết đi, chỉ còn ngày hôm nay có thể nghỉ ngơi."
Kim Liễm Diễm xoa xoa tóc: "Ngày mai?"
Dung Tiểu Kỳ gật đầu: "Chị quên thời gian?"
Kim Liễm Diễm nói: "Đương nhiên chưa, em cũng đừng quên chuyện đáp ứng chị."
Dung Tiểu Kỳ cười nói: "Dĩ nhiên, tôi biết nặng nhẹ."
Kim Liễm Diễm vừa duỗi tay tới, điện thoại bỗng nhiên reo, cô cầm đến vừa nhìn, lập tức đứng dậy xuống giường, Dung Tiểu Kỳ hỏi: "Ai điện thoại vậy?"
Kim Liễm Diễm liếc nhìn Dung Tiểu Kỳ, thần sắc biến đổi: "Người đại diện."
Dung Tiểu Kỳ nheo lại con mắt, nhìn bóng lưng Kim Liễm Diễm tiêu thất tại bệ cửa sổ.
Lúc Kim Liễm Diễm từ ban công trở vào, tiện tay ném điện thoại lên giường, sau đó ghé vào cạnh cửa nói: "Chúng ta làm cơm tối ăn đi, trong tủ lạnh còn có không ít nguyên liệu nấu ăn."
Dung Tiểu Kỳ gật đầu, nhân lúc Kim Liễm Diễm không chú ý kiểm tra di động cô ta, tại danh sách cuộc gọi đến, cuộc gọi mới nhất ghi lại là ngày hôm qua.
Kim Liễm Diễm đem cuộc gọi vừa rồi xóa mất?
Dung Tiểu Kỳ cười lạnh một tiếng, trước đây nàng chưa từng kiểm tra di động của Kim Liễm Diễm. Chỉ cần Kim Liễm Diễm nói là người đại diện, Dung Tiểu Kỳ sẽ rất ngoan ngồi tại chỗ đợi cô nói chuyện xong. Nàng hiện tại mới nhớ tới, có đôi khi Kim Liễm Diễm tiếp điện thoại người đại diện, tiếp một hay hai giờ.
Người đại diện cái đại đầu quỷ a! Nghệ nhân nhà ai sẽ cùng người đại diện nói chuyện phiếm cả một giờ?
Dung Tiểu Kỳ thật hận bản thân lúc trước, bị Kim Liễm Diễm lừa xoay quanh, như kẻ ngốc.
Trở lại nhìn di động, Dung Tiểu Kỳ thấy Kim Liễm Diễm đã đem thời gian khởi quay cài vào, là giờ sáng. Dung Tiểu Kỳ cười lạnh một tiếng, rất nhanh giúp Kim Diễm Liễm tắt đi tiếng chuông báo.
"Tiểu Kỳ! Đến hầm canh!" Thanh âm Kim Liễm Diễm từ phòng bếp truyền đến.
Dung Tiểu Kỳ lấy lại bình tĩnh, khép lại di động: "Tới!"
Lúc cơm tối, Kim Liễm Diễm hưng phấn uống rượu, đến khi đưa Dung Tiểu Kỳ ra ngoài đã mơ mơ màng màng bất tỉnh nhân sự. Dung Tiểu Kỳ dặn Kim Liễm Diễm hảo hảo nghỉ ngơi, lập tức ra ngoài về nhà.
Nghi thức khởi động máy dựa theo kế hoạch chín giờ bắt đầu, mọi nhân viên cơ bản đến đông đủ, nhưng mà đợi đến tám giờ năm mươi lăm phút, Kim Liễm Diễm vẫn không có xuất hiện, Trần Thực một bên nhịn xuống không ở trước truyền thông phát hỏa, một bên kêu trợ lý cuồng đả điện thoại Kim Liễm Diễm.
Chín giờ, nghi thức khởi động máy phải bắt đầu, bằng không qua giờ lành kiếm không được điềm tốt, Trần Thực cố gắng miệng cười hướng truyền thông giải thích, một trong ba diễn viên chính Kim Liễm Diễm bởi xem nhầm thời gian trên thông cáo tạm nên đến muộn, nhưng không có hiệu quả gì. "Nữ nhân rơi lệ" vốn là phim được chú ý nhất gần đây, giới truyền thông đang chờ bắt chút tin tức đưa vào nồi, làm sao sẽ bỏ qua chuyện nhầm lẫn này.
"Trần đạo, Kim tiểu thư có hay không bị đoàn phim xa lánh, cùng mấy diễn viên khác bằng mặt không bằng lòng?" Một ký giả không chút lưu tình tuôn ra câu hỏi khó.
Mặt Trần Thực xoay ngang: "Tôi cũng không để ý."
"Trần đạo thoạt nhìn đối Kim tiểu thư không quan tâm, điều này có ảnh hưởng đến phân lượng của Kim tiểu thư ở trong phim hay không." Tiếp tục gay gắt.
Dung Tiểu Kỳ cùng diễn viên khác cùng nhau làm mặt vô tội, tâm tình nhưng tốt.
Tuy rằng thủ đoạn là có chút xấu xa, nhưng còn có cái gì có thể so sánh rốt cuộc ra một ngụm ác khí tới sảng khoái đây?
Hiện trường hỗn loạn đến có chút khôi hài, Dung Tiểu Kỳ giơ lên khóe miệng, xem như không quan hệ đến mình.
-----------------------