Khi Hàn Duyệt tới Nam Đảo là trợ lý của Chu Bác Nghị tới sân bay đón cậu, trước khi lên máy bay Hàn Duyệt vừa mới nói chuyện điện thoại với Chu Bác Nghị biết đối phương không thể tới đón mình, nói là trường quay có chút việc, một cảnh quay đi quay lại mãi vẫn không xong chỉ có thể ở lại phim trường.
Chuyện công việc đương nhiên Hàn Duyệt tỏ vẻ hiểu được, cậu cũng không có mắc bệnh hoàng tử cần bạn trai bỏ hết mọi việc xoay xung quanh mình mới vui lòng. Vì thế ngồi trên xe của trợ lý hai người trò chuyện tình hình gần đây của Chu Bác Nghị suốt đoạn đường, tới khách sạn tổ quay phim ở cất hành lý trước mới ôm máy tính đi theo tới phim trường.
Lúc này tổ quay phim vừa mới ăn cơm trưa xong, nhưng bầu không khí ảm đạm u ám xem ra có vẻ không tốt cho tiêu hóa lắm. Đạo diễn đang hung dữ quát mắng Mạnh Đình và Hà Miêu Miêu diễn vai cô bạn thân, mấy diễn viên mới diễn vai nam còn lại đang rụt ở trong góc tụ ở một chỗ thảo luận kịch bản, còn Chu Bác Nghị và Lý Dật Thần thì đứng ở bên cạnh bốn vị ảnh đế ảnh hậu nhỏ giọng trao đổi gì đó.
Hàn Duyệt lặng lẽ thong thả bước vào trường quay, được trợ lý hướng dẫn tới ngồi xuống chỗ ngồi của Chu Bác Nghị, tìm thấy dây cáp nối vào máy tính, lại rà wifi kết nối mạng. Tuy rằng đã thi xong rồi nhưng mà Hàn Duyệt lúc này lại có nhiệm vụ mới —— Cuộc thi biên kịch sinh viên cả nước.
Cuộc thi này có thể tham gia một người cũng có thể hợp tác nhiều người, chia làm hai hạng mục dự thi là đề tài biên kịch kịch bản phim điện ảnh và đề tài biên kịch kịch bản phim truyền hình. Ngoài tiền thưởng rất lớn ra tác phẩm nhận giải rất có thể sẽ được đạo diễn chọn quay thành phim. Nguyện vọng lớn nhất của học sinh lớp biên kịch chính là kịch bản mình sáng tác có thể quay thành tác phẩm phim ảnh, cho nên tất cả mọi người vô cùng hăng hái tích cực báo danh dự thi.
Ngay khi giáo viên giới thiệu quy tắc thi trên lớp, Mã Trí Hân lập tức chủ động mời Hàn Duyệt làm một nhóm tham gia cuộc thi đề mục kịch bản phim truyền hình. Hàn Duyệt đương nhiên là vui vẻ đồng ý, ở trong lớp biên kịch này chỉ có Mã Trí Hân quan hệ thân thiết với cậu, cậu xem như cũng khá hiểu rõ sở thích và thói quen của Mã Trí Hân, lại từng đọc tiểu thuyết cậu ta đăng trên Cửu Châu nên cũng có hiểu biết nhất định về sở thích sáng tác của cậu ta. Nếu như hai người cùng nhau sáng tác kịch bản có thể bổ sung cho nhau, có người có thể thảo luận bàn bạc thì linh cảm cũng sẽ nhiều hơn, kịch bản cũng có thể càng lo-gic và phong phú hơn. Vì thế khi quyết định tổ nhóm với Mã Trí Hân, Hàn Duyệt công bố bút danh của mình trên Cửu Châu để cho Mã Trí Hân xem thử thứ trước kia mình từng viết.
Vì thế Mã Trí Hân đã thương tâm rất lâu, nên biết là khi cậu ta mới làm quen với Hàn Duyệt thì đã đem bút danh của mình nói cho Hàn Duyệt, mà Hàn Duyệt lại vẫn gạt cậu ta cho tới tận tình huống không thể không nói bây giờ mới nói ra cho mình biết, rõ ràng là không tin tưởng mình. Hàn Duyệt không thể không dùng hết sức lực, nói đủ lời xin lỗi lại dẫn cậu ta đi mấy quán ăn không quá nổi tiếng nhưng thức ăn làm rất ngon ăn thỏa thích mấy bữa mới khiến Mã Trí Hân bỏ qua cho cậu.
Cuộc thi cho thời gian sáng tác dài tới nửa năm, ngày hết hạn nộp tác phẩm là ngày hai tháng sáu, nhưng tháng ba đòi phải nộp trước một bài dàn ý để vào vòng loại, chỉ có người dàn ý qua được vòng loại mới có thể tham gia vào vòng chung kết tháng sáu.
Tuy nhìn qua thời gian có vẻ dư dả nhưng mà không thể vì vậy mà lười biếng, cho nên dù tới thăm Chu Bác Nghị Hàn Duyệt cũng mang theo máy tính chuẩn bị thông qua QQ trao đổi thông tin với Mã Trí Hân bất cứ lúc nào.
Bây giờ khung sườn sơ bộ của câu chuyện Hàn Duyệt và Mã Trí Hân đã bàn bạn gần xong, vì tiết kiệm thời gian hai người quyết định không viết lại một bộ mới hoàn toàn mà là chỉnh sửa lại từ những mẫu truyện ngắn và trích đoạn trong tiểu thuyết bọn họ đã viết.
Bốn bộ tiểu thuyết của Hàn Duyệt đều cốt truyện là chính tình yêu là phụ, thậm chí là loại tiểu thuyết dành cho nam theo hướng thăng cấp, cốt truyện tình yêu gần như không có. Còn Mã Trí Hân thì lại là tiểu thuyết ngôn tình chính hãng, cốt truyện chủ yếu là cảnh yêu đương, hai người hợp tác vừa lúc có thể bổ sung cho nhau để hai hướng cốt truyện và tình cảm thay nhau tiến hành mở rộng.
Sau khi hai người thảo luận qua mấy ngày cốt truyện liền chọn bộ 《Giang sơn》mà Hàn Duyệt đang viết, phần tình cảm là bộ tiểu thuyết cung đấu 《Uyển phi 》mà Mã Trí Hân thích nhất.
Làm cách nào để nhét phần tình cảm vào trong cốt truyện tinh khiết dành cho nam chẳng hề có chút tình cảm lại còn phải tỉ lệ mỗi thứ một nửa không thể để một bên áp chế mất một bên, đó là câu hỏi lớn nhất cần bàn của hai người lúc này, tới giờ còn chưa có quyết định được.
Vì thế kết nối mạng xong Hàn Duyệt lập tức đăng nhập QQ, khung chat của Mã Trí Hân lập tức bật ra trên màn hình giống như bị động kinh mà giật liên hồi, ngay trong mấy tiếng cậu ngồi máy bay Mã Trí Hân đã gửi cho cậu một đoạn rồi lại một đoạn chat, Hàn Duyệt nhìn mà đau đầu, chịu thua rê con lăn lên chỗ trên cùng bắt đầu tìm phần mở đầu của đống đoạn chat dài này, trong bụng nghĩ chi bằng Mã Trí Hân đem những đoạn thoại này lưu vào trong word gửi cậu xem còn hơn.
Ngay khi cậu vừa mới tìm được chỗ bắt đầu Chu Bác Nghị đã kết thúc trao đổi với đàn anh, vừa quay đầu lại liền nhìn thấy Hàn Duyệt đang ngồi ở trên ghế của mình chau mày nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính trên cái bàn nhỏ, lập tức thong thả bước qua, từ phía sau ôm lấy cậu nhóc vào lòng hôn mạnh lên hai má cậu.
Hàn Duyệt đang hết sức tập trung xem tin nhắn của Mã Trí Hân thình lình bị giật mình, đợi đến khi trên mặt truyền tới cảm giác ấm áp ướt át của môi mới nhận ra đây là Chu Bác Nghị, lập tức bỏ máy tính qua xoay người ôm chặt lấy Chu Bác Nghị.
Anh chàng liên lục vuốt ve sau lưng và tóc của Hàn Duyệt, nhịn rồi lại nhịn nhưng rốt cuộc cũng không nhịn nổi nắm lấy cằm cậu, nâng mặt cậu lên ngậm lấy bờ môi cậu mút vào hai cái thật mạnh. Có điều vẫn ngại đang ở trường quay nên chỉ ăn bớt hai cái để đỡ thèm thôi, nếu không anh đã đem cậu nhóc trong lòng hôn tới mức không tìm thấy đông tây nam bắc từ lâu. Hai người lại ôm chặt lấy nhau một hồi mới buông ra, cuối cùng thắm thiết chen ở trên một chiếc ghế nói chuyện.
Chu Bác Nghị vừa mới ngồi xuống liền nhìn thấy tên của đối tượng trò chuyện trên khung chat trên máy tính của Hàn Duyệt viết hai chữ ‘Trí Hân’ lớn, mà cái avatar đối phương tự kỷ chụp góc nhìn lên độ cũng để anh xác định người Hàn Duyệt vừa mới xuống máy bay liền gấp rút phải liên lạc chính là cái tên Mã Trí Hân trong học viện điện ảnh, ỷ mình nhỏ tuổi mặt dày giả vờ đáng yêu lừa Hàn Duyệt mềm lòng lại còn cứ quấn quýt lấy cậu mãi không buông kia.
Tuy rất muốn trực tiếp lật khung chat xem thử coi hai người đã nói những gì, nhưng Chu Bác Nghị cuối cũng vẫn nén suy nghĩ trong đầu này lại, dù sao cho dù là vợ chồng cũng không thể nhìn lén chuyện riêng của đối phương. Nhưng hành động không ngừng liếc mắt nhìn về phía màn hình máy tính của anh vẫn khiến cho Hàn Duyệt chú ý, trong lòng Hàn Duyệt cảm thấy buồn cười một hồi, mở miệng nói rõ: “Anh đã quên chuyện cuộc thi biên kịch sinh viên cả nước mà em đã nói với anh kia rồi sao? Em với Mã Trí Hân lập nhóm tham gia thi, bây giờ còn đang ở trong giai đoạn xác định cốt truyện, cậu ta đem ý tưởng của cậu ta gửi cho em, bây giờ em đang xem cái đó”. Nói xong cậu kéo máy tính qua thoải mái đưa cuộc trò chuyện cho Chu Bác Nghị xem.
Chu Bác Nghị vội túm lấy tay cậu đặt vào lòng, anh đương nhiên biết Hàn Duyệt và Mã Trí Hân chẳng có gì, anh chỉ là không muốn Hàn Duyệt có quan hệ thân thiết quá mức với người khác ngoài anh ra thôi, cũng không phải thật sự nghi ngờ hai người có gì đó, cái loại suy nghĩ u ám này nhắm vào cái thằng nhóc mặt dày kia là được còn với Hàn Duyệt anh đưa cho sự tin tưởng tuyệt đối.
“Có chuyện gì vậy, sao không quay tiếp nữa?” thấy bầu không khí của phim trường nặng nề, Hàn Duyệt khẽ hỏi.
“Đại khái là do đem xích mích riêng đưa vào công việc” vẻ mặt Chu Bác Nghị nói lạnh tanh.
Thì ra từ lúc mấy vị ảnh đế ảnh hậu tới phim trường bắt đầu quay phần tình cảm gút mắc của đời cha mẹ, thì suy nghĩ của mấy người mới bắt đầu lung lay. Đầu tiên là người mới đương nhiên phải tạo mối quan hệ tốt với đàn anh, có điều chỉ để đàn anh cảm thấy tin mình là một người biết phép tắc còn chưa đủ, nếu có thể nhận được sự ưu ái của đối phương từ đó chỉ dạy mình một chút thì càng tốt hơn, đương nhiên bọn họ cũng không phải không có ôm lòng có thể có chút phát triển sâu sắc hơn nữa.
Vì thế cả tổ quay phim sau khi bốn vị ảnh đế ảnh hậu tới thì những hành vi ngầm bắt đầu hoạt động. Mọi người đều tìm đủ mọi cách gây dựng mối quan hệ với diễn viên ảnh đế ảnh hậu, bởi vì ngay từ lúc đầu xem như là ganh đua nhẹ, loại chuyện này cũng không hiếm trong giới giải trí cho nên đạo diễn cũng không có ngăn lại để mặc việc đó phát triển, tưởng mọi người muốn thể hiện thật tốt trước mặt đàn anh thì điều đó chắc chắn sẽ dốc nhiều công sức hơn để quay phim cho tốt. Không ngờ là sự việc phát triển từng bước thế nhưng lại phát triển về chiều hướng xấu, các người mới bắt đầu suy nghĩ đủ mọi cách để bôi nhọ hình tượng của người khác trong lòng mấy ảnh đế ảnh hậu, hãm hại phá đám lẫn nhau, châm chọc khiêu khích, ngoài khen trong cười nhạo, cuối cùng leo thang tới giành diễn giành ống kính quấy rối nghiêm trọng tới quá trình quay phim.
Đạo diễn lúc này cũng rất hối hận nhưng giờ đã là thói quen khó sửa, trừ khi diễn viên ảnh đế ảnh hậu rời khỏi trường quay nếu không các người mới đã tích cóp mâu thuẫn sâu sắc từ lâu sẽ không ở chung yên lặng. Mấy lần trước ông ấy xem như là tạm thời ngăn lại tình hình quay xong phim, nhưng tới ngày hôm qua mâu thuẫn coi như đã triệt để kích phát ra.
Cảnh ngày hôm qua là một trong những cốt truyện máu chó nhất trong cả bộ phim, lúc này cốt truyện đã bay tới tình tiết Chu Bác Nghị và Lý Dật Thần bởi vì mục đích khác biệt mà bắt đầu cùng nhau theo đuổi Mạnh Đình, nhưng chuyện bạn tốt xưa kia vì một người con gái mà trở mặt thành thù cũng tới tai cha mẹ hai bên. Vì lên mặt, Lý Dật Thần ép Mạnh Đình tham gia yến tiệc với mình để khoe khoang với Chu Bác Nghị cũng tham gia bữa tiệc, nhìn thấy người yêu thật sự vì một người ngoài mà đối chọi gay gắt với mình như thế Chu Bác Nghị không thể nhịn được nữa đã xảy ra xung đột với Lý Dật Thần, mà hai người cha của Chu Bác Nghị cũng đang có mặt ở bữa tiệc này liền vội vàng ra ngăn cản, lại sai người báo cho mẹ của Lý Dật Thần kêu bà coi chừng con của mình cho tốt. Mà có một cô tiểu thư nhà giàu ghen tị Mạnh Đình nhận được sự chú ý của mấy vị thiên chi kiêu tử nên lén lừa cha mẹ của Mạnh Đình tới đây, định khiến hai kẻ nhà quê chưa từng gặp cảnh đời này bẽ mặt trước mặt người khác. Kết quả cha mẹ của ba nhà vừa gặp lại, tình huống hiển nhiên có thể so sánh với sao chổi va vào nhau.
Cốt truyện tuy máu chó nhưng lại cực kỳ thách thức diễn xuất của diễn viên, diễn xuất của người mới chắc chắn là không so được với bốn diễn viên ảnh đế ảnh hậu cho nên mới càng phải phối hợp với nhau hơn, cần phải học hỏi nhiều hơn mới không để bị diễn viên ảnh đế ảnh hậu chèn ép từ vai chính rớt xuống làm cảnh, phải biết là tuy các đàn anh ở trong phim chỉ là vai phụ nhưng cũng tuyệt đối sẽ không vì làm nổi bật diễn viên mới mà cố ý nhường nhịn, diễn xuất kém chất lượng.
Chỉ là bây giờ xích mích giữa các người mới gần như đã đến bước không thể điều hòa lại được nữa, tuy đạo diễn ba bốn lần nói rõ nhưng mọi người mặt ngoài thì ngoan ngoãn nghe răn dạy nhưng có ai thật sự nghe lời đâu chứ. Vì thế tới khi quay quả nhiên có chuyện liên tục, một cảnh bắt đầu quay từ sáng hôm qua cứ NG mãi, người của cả tổ quay phim vẫn chịu đựng tới tận mười một giờ khuya, cuối cùng diễn viên Chung Gia rốt cuộc không thể nhịn được nữa đem kịch bản ném thẳng lên mặt người mới rồi xoay người rời khỏi trường quay, đạo diễn mới đen mặt kết thúc công việc, hôm nay mới năm giờ đã gọi người mới thức dậy bắt đầu dạy bảo làm công tác tư tưởng suốt hai tiếng, nhưng đến khi chín giờ quay phim vẫn là NG liên tục, tuy đạo diễn có lòng nhường nhịn quay đại rồi cho qua, nhưng hiệu ứng quay ra quả thật tệ tới mức không dám nhìn, xử lý hậu kỳ cũng không thể xử lý được, nếu để cho thứ này phát sóng ra phỏng chừng tỉ suất xem chắc chắn sẽ vì thế mà giảm ầm ầm.
Thế là việc quay phim lại lần nữa đình trệ, đạo diễn nổi giận đùng đùng đành phải kêu diễn viên ảnh đế ảnh hậu đi giải lao rồi kêu từng người từng người trong đám người mới cứ gây chuyện mãi tới mắng chửi.