Hai ngày sau Nam bắt đầu công việc mới, làm bảo vệ hay nói cách khác là bảo kê cho quán bar - cafe nhỏ của Huy trâu. Công việc có phần khá nhàm chán, dường như nó chẳng liên quan gì đến chuyện làm ăn của Thành Hưng cả. Cứ h sáng Nam đến ngó nghiêng rồi kiểm tra đồ đạc một chút rồi nhìn khách ra khách vào. Tối đến đông khách hơn, người ra vào cũng tấp nập hơn nhưng rồi ngoài việc phụ thằng nhóc trông xe ra thì Nam cũng như kẻ thừa. Hình như tuy Huy trâu không đứng tên sở hữu nhưng cái danh của Huy trâu cũng khiến cho những kẻ đến đây phải kiêng dè. Hơn nữa quán bar-cafe này cũng nhỏ, hoạt động " sạch ", vì vậy hầu như không xảy ra va chạm.
Nhưng, đến ngày thứ thì mọi thứ không còn yên ổn nữa. h tối, một đám sừng sỏ mặc áo ba lỗ khoe những hình xăm rồng phượng chi chít khắp người, chúng cổ đeo dây vàng, nanh hổ, nanh báo xồng xộc bước vào trong. Đi qua cửa một tên đã vứt đầu lọc thuốc lá ngay chỗ Nam đứng rồi hất hàm:
- - Nhặt vứt đi hộ cái nhé.
Thằng nhóc trông xe thấy vậy sợ quá, nó chạy lại định nhặt nhưng Nam bảo nó cứ ra trông xe đi, Nam cúi xuống nhặt tàn thuốc cho vào ngay bục để gạt tàn trước cửa. Đám người gồm tên cười khinh bỉ rồi bước vào trong. Đi qua chúng đụng chạm vào khách đã ngồi trước đó, chúng hắng giọng, quát tháo:
- - Mang menu ra đây nào, khách vào mà tiếp đón chậm thế.
Nhân viên phục vụ là một cô gái mới chỉ tầm tuổi, hai tay run run để menu lên bàn cô gái lắp bắp nói:
- - Dạ, các anh...dùng gì ạ...?
Mấy thằng vắt cả giày lên mặt bàn rồi khệnh khạng:
- - Đem hết rượu của quán ra đây.
Cô gái sợ lắm rồi nhưng vẫn cố:
- - Dạ....các anh...uống loại nào...để quán em lấy.
Ngay lập tức một thằng đứng lên, hắn cầm cái menu đập mạnh xuống bàn kêu cái rầm, khách khứa biết quán sắp có ẩu đả, từng bàn một vội vã đứng lên thanh toán tiền rồi đi mất. Thằng khốn kia quát:
- - Mày không thấy tao bảo mang hết ra đây à..?
Phía bên quầy bar, bartender cũng sợ xanh mặt, có lẽ đây là lần đầu tiên quán bị phá thế này. Biết lũ này đến đây không phải để uống nước, để nghe nhạc mà chúng đến vì mục đích khác. Cô gái phục vụ run run không dám bước đi, tên kia nháy mắt đồng bọn, chúng bắt đầu ngắm nhìn cô gái từ đầu đến chân, phục vụ ở đây mặc đầm qua gối cùng với áo sơ mi trắng lịch thiệp. Đám côn đồ buông lời trêu ghẹo:
- - Cong quá nhờ, thế này mà bưng bê thì phí quá....Về chỗ anh làm, anh xếp khách cho, đảm bảo kiếm gấp lần ở đây....hí hí hí.
Bartender từ quầy đi ra bảo vệ phục vụ:
- - Các anh có biết quán này của ai không..? Đừng gây chuyện....không tôi....
" Bốp "
Thanh niên pha chế chưa kịp nói hết câu thì đã ăn nguyên một đấm vào mặt, một thằng côn đồ chỉ mặt bartender nói:
- - Quán này của thằng Huy trâu phải không..? Chính vì là quán của nó nên bọn bố mới đến đây hôm nay. Mấy ngày trước nó cho người đến Nam Thiên Môn quậy banh nóc xong đánh cả tiếp viên của bọn tao. Nhưng sau đó bị bọn tao đập cho chạy như chó. Hôm nay tao thử đến quán nó xem thế nào.....Không nói nhiều, anh em đập nát cái quán này ra cho tao.
Lúc này Nam đi lại, Nam đỡ bartender dậy rồi nói với đám kia:
- - Này, đừng gây sự vô cớ, bắt nạt kẻ yếu như vậy chứ..?
Tên vừa quát tháo hỏi:
- - Mày là thằng nào..?
Nam đáp:
- - Tôi là bảo vệ ở đây..? Các anh mà đập quán là tôi bị trừ lương đấy.
Bartender nói nhỏ với Nam:
- - Hay là thôi đi, để tôi gọi điện cho ông chủ..?
Nam cười:
- - Chúng nó đến đây là cũng tính toán hết rồi, giờ có gọi người đến thì quán cũng bị đập tan tành mà thôi. Không phải gọi đâu, mấy ngày hôm nay tôi mới có việc làm mà.
Tất cả nhân viên phục vụ quán sợ hãi thu mình vào một góc, nhìn tên giang hồ bặm trợn, xăm trổ, hổ báo họ không dám ho he. Nhìn sang Nam trong bộ quần áo bảo vệ rộng thùng thình, đã vậy còn có mình, thế mà dám đứng ra ngăn cản, cô gái phục vụ ban nãy khẽ kéo tay Nam lại:
- - Anh đừng...dại...dột.....chúng nó...đánh chết đấy.
" Rầm...Rầm "
- - Á...á.....- Tiếng phục vụ sợ hãi vang lên khi mà cái bàn bị mấy thằng côn đồ dùng chân đạp gãy làm đôi.
Nam kêu lên:
- - Này, đã bảo đừng có đập rồi mà.....Tôi phải đền đấy.
Vừa xong câu thì:
" Vút "
Một đấm nhắm vào cằm, khổ tội thay Nam khẽ ngẩng đầu ra sau né được, thằng đấm hụt mất đà ngã dúi về phía trước loạng choạng suýt ngã, Nam vẫn nhìn cái bàn tiếc rẻ:
- - Tiền lương của tôi....Trời ơi.
Bị một thằng bảo vệ quèn coi không ra thể thống gì, đám côn đồ hét lớn:
- - Thằng chó, mày trêu các ông à....? Đánh nó đi tụi bây.
Bartender lẫn em gái phục vụ thất thần chạy ra sau khi hai thằng du côn đồng loạt lao về phía Nam:
" Bốp...Bốp..."
" Hự "
Nam bị hai thằng đứng chắn trước mặt, nhưng chẳng hiểu sao hai thằng đó cứ đứng bất động, không nhúc nhích. Mấy giây sau thì tự chúng đổ gục xuống. Hai thằng ngã vào cái bàn bên cạnh, cái bàn lại gãy bởi sức nặng từ hai tên khốn. tên còn lại ngơ ngác nhìn nhau không hiểu chuyện gi xảy ra, mặt Nam vẫn thản nhiên như ruồi:
- - Thôi bỏ mẹ, lại hỏng thêm một cái bàn nữa rồi. Tiền đâu mà đền đây....Khổ tôi quá mà.
Cả đám nhân viên quán nãy giờ cũng không chớp mắt, không ai biết tại sao hai tên kia lao vào tấn công anh bảo vệ, nhưng người ngã gục bất tỉnh lại chính là bọn chúng. Tên cầm đầu đám côn đồ nói ấp úng:
- - Mày....mày....đã làm....
Nhưng hơi muộn, hắn chưa nói hết câu thì đã bị bóp cổ dồn vè phia tường. Hai thằng còn lại định lao vào nhưng Nam trừng mắt khiến chúng chùn chân:
- - Đứng yên đó không tao bóp chết thằng này.
Thằng cầm đầu bị bóp cổ không thở được, hắn dùng hai tay cố gắng gỡ bàn tay Nam ra nhưng không được, hắn khò khè:
- - Thả.....ả......ao.....a......r....a.... ( thả tao ra).
Nam quăng hắn ra phía trước, mắt mũi trợn lên đỏ như gấc bởi khó thở, tên cầm đầu ho như sắp chết:
- - Hứ....ứ...khục....khục....
- - Chết cụ mày này..
" Rắc "
Cái ghế gỗ gãy làm mấy mảnh khi một thằng trong số hai thằng còn lại cầm đập thẳng vào lưng Nam từ phía sau. Ghế thì gãy mà Nam chỉ hơi bị dịch người lên phía trước một bước. Nam quay lại nhìn mà thằng cầm ghế đánh lén mặt cắt không còn giọt máu, nó buông cái thành ghế rơi xuống đất.
" Bốp "
Lĩnh nguyên một cú đấm giữa mồm, thằng đánh lén bay thẳng ra sau phải đến m, nó quằn quại, giãy dụa ôm mặt, mồm miệng tóe máu, thằng thì có đến thằng lúc này đo đất.
- - Đi....i.....ôi...... ( Đi thôi)
Giọng thằng cầm đầu vẫn chưa trở lại được bình thường, tên còn lại vội đỡ đồng bọn dậy, thằng thì ôm bụng, thằng ôm ngực, thằng ôm mồm, lẫn trong máu là cả vài cái răng rụng chưa kịp xin phép.
Bọn phá đám lê lết ra khỏi quán, Nam đứng đó chép miệng:
- - Sao dạo này mình hay dính vào mấy chuyện không đâu thế nhỉ..?
Đám phục vụ nữ nhìn Nam thán phục, tay bartender đi lại nói:
- - Sao lại thả chúng nó đi, phải để cho anh Huy đến xem chúng nó là ai chứ..?
Nam không muốn như vậy bởi cho dù đám người này có là ai đi nữa thì nếu Huy trâu đến chắc chắn Huy trâu sẽ ra tay rất tàn bạo. Như vậy chẳng phải càng rắc rối hơn hay sao, tốt nhất dạy cho chúng một bài học rồi đuổi di thì hơn. Nam trả lời:
- - Nếu có lần sau tôi sẽ để cho anh giữ chúng lại.
Trưa hôm sau mọi chuyện được thông báo khi Huy trâu đến quán, nhìn Nam trong bộ quần áo bảo vệ nhếch nhác Huy trâu hỏi:
- - Sao lại ăn mặc thế này..?
Nam đáp:
- - Thì bộ quần áo này là quản lý đưa cho tôi mà..?
Huy trâu phì cười:
- - Để tao xem lại, nhưng vụ hôm qua nghe nhân viên nói một mình mày đánh thằng ra bã phải không,.? Đúng là tao không nhìn nhầm người, mày còn hơn những gì tao tưởng tượng. Tạm thời trước mắt cần mày trông nom giùm một thời gian, bởi gần đây tao cũng bận một số việc ở công ty, không quán xuyến hết được. À nhân tiện, đồ của bảo kê không phải như này đâu. Lát tao bảo quản lý đưa đồ khác cho mày.
Sau hôm đấy, ở trong quán Nam được mọi người nể phục lắm, nhất là đám nhân viên nữ. Bởi sau vụ bảo vệ thành công, Nam được cấp cho một bộ vest đen cùng combo kính đen sành điệu, đúng chất bảo kê vũ trường lớn. Các em phục vụ nhìn lại càng chết mê. Nhưng người duy nhất thấy không vừa mắt chính là quản lý quán kiêm bartender. Đúng là ở đời kẻ hơn người thường bị tiểu nhân ghét bỏ.
Chỉ có điều hắn đã chọn nhầm đối thủ.