Hai ngày trước của quá khứ , cô giáo bước vào lớp với vẻ mặt vô cùng rạng rỡ khác hẳn vẻ thường ngày. Cũng đúng thôi, ko khác sao được khi hôm nay là ngày bầu cử lớp trưởng của lớp A nổi tiếng là cái nôi con nhà người ta. Và hai ứng cử viên sáng giá nhất của lớp là Nguyễn Huỳnh Phương Trang và Trần Hoàng Mai Trang. Có thể nói song Trang là kẻ tám lạng người nửa cân vì chẳng thể nào biết được ai hơn ai, cả hai ngang tài ngang sức về nhiều mặt, trong nhiều linh vực và trong cuộc sống hàng ngày. - Các em trật tự nào, bây giờ cô trò mình sẽ bắt đầu. Đầu tiên là bạn Phương Trang, ai ủng hộ bạn giơ tay.
Dứt lời cánh tay giơ lên kèm theo tiếng cổ vũ to như vũ bão.
- Các em bỏ tay xuống, bạn Phương Trang có hai phiếu bầu cử. Đến lượt bạn Mai Trang, ai ủng hộ bạn thì giơ tay lên.
Lại cánh tay giơ lên, cô giáo nhíu mày quay đầu nhìn hai ứng cử viên. Trong đầu cô giáo lúc này chắc chắn đang rất phân vân ko biết phải chọn ai.
- Em thưa cô như thế là huề rồi _ bạn nam lên tiếng nhắc nhở cô giáo.
- Do hai bên huề nhau nên cô sẽ xét kết quả điểm tổng của hai bạn Trang năm trước, nếu bạn nào cao hơn thì sẽ được chọn làm lớp trưởng. Cả lớp đồng ý ko?
- Đồng ý _ lớp đồng thanh đáp.
- Còn hai em thì sao?
- Tuỳ cô _ Phương Trang lạnh lùng nói.
- Vâng cô _ câu trả lời của Mai Trang khiến cô giáo có cảm tình hơn rất nhiều Phương Trang.
Thế là cô giáo lôi tập hồ sơ để trong cặp ra, cô cẩn thận lật từng trang một, gióng từng hàng một và cuối cùng dừng lại ở bảng điểm của Phương Trang và Mai Trang. Xem xong cô bất giác mỉm cười thật tươi nhìn cả lớp.
- Phương Trang điểm tổng các môn , còn Mai Trang ,. Xin chúc mừng em Mai trang.
Khi nghe thấy cô giáo xướng tên Mai Trang mà ko phải tên mình, P.Trang có cảm giác thời gian đang ngưng đọng, thế giới đang quay lưng về phía mình, cô bất giác nắm tay thành cú đấm tức giận bỏ ra ngoài.
Gì chứ chỉ kém có , thôi mà ko được làm lớp trưởng, phải nhận thua trước Trần Hoàng Mai Trang, đúng là ông trời thật bất công với cô. Thua ai cũng được nhưng nhất quyết ko được phép thua trước cậu ta. Đúng là càng nghĩ càng ức.
Đấy là quá khứ còn hiện tại, vô cớ bị giáng xuống làm dân thường, ko ức sao được. Đã thế còn bị lên mặt dạy đời, chả ra cái thể thống gì.
" Tùng ", " tùng ", " tùng " - giờ học kết thúc, Phương Trang uể oải lôi quần áo thể dục ra ngoài. Trong lúc thay đồ, cô bắt gặp Mai Trang đang thay đồ. Sẽ chẳng có chuyện gì nếu lúc đó cô ko để bụng chuyện bầu cử lớp trưởng, cho nên bàn tay xấu xa của cô đã khoá cửa ngoài khiến lớp trưởng mới bị nhốt trong phòng. Thậm chí cô còn nghe rất rõ tiếng kêu cứu của Mai Trang phát ra ngoài nhưng cô mặc kệ. Bởi bây giờ cô chỉ có thù hận, ghen ăn tức ở với cậu ta.
Trở lại sân trường Phương Trang làm như chẳng có chuyện gì xảy ra. Và tiết học trôi qua trong im lặng.
Phải đến tiết thứ năm thì Mai Trang mới quay trở lại lớp. Là lớp trưởng nhưng lại nghỉ liền gần năm tiết, Minh Trang đã bị cô giáo trách phạt và quan trọng hơn cậu ta phải ở lại quét dọn lớp mới được về. Chứng kiến độ thê thảm của Minh Trang, cô vô cùng hả hê vừa cười vừa hát như con hâm trên Tây Nguyên mới về.
Tan học cô có ý định nán lại xem lớp trưởng sẽ dọn dẹp như thế nào.
- Nếu cậu ko quét nhanh là sẽ ko được về đâu? _ cô dùng chân hất mạnh đống rác ra ngoài.
- Cậu muốn gì thưa lớp trưởng hụt.
- Cậu dám......_ cô ức đến nghẹn họng mỗi khi bị nhắc về chuyện đó.
- Phương Trang này, cậu có biết cậu đang cản trở người thi hành công vụ ko?
- Chuyện cậu bị nhốt trong phòng là do tôi làm đấy _ vẻ mặt chẳng có chuyện gì buồn của Minh Trang khiến cô khai tất ra.
- Cậu bị điên sao?
- Đúng tôi điên đấy, hoàn toàn trở thành con điên sau khi cậu ngang nhiên chức danh lớp trưởng mà tôi đáng nhận được.
- Nếu vậy tôi càng thể để chức vụ lớp trưởng rơi vào con người xấu xa, độc ác như cậu.
- Cứ chờ xem _ cô bỏ đi.