Song Trọng Sinh Chi Đào Ly

chương 53

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Hai tay Vân Hề đút túi quần vô cùng nhàn nhã bước đến phòng làm việc của Tôn Tuấn, vừa đến cửa phòng đã nhìn thấy hai người đàn ông mặc âu phục màu đen ôm cặp tài liệu chạy ra khỏi văn phòng, nét kinh hoàng trên mặt còn chưa kịp rút đi, suýt chút nữa còn va phải cậu.

Hai người kia cười cười làm lành với Vân Hề rồi vội vàng rời khỏi văn phòng, phảng phất như phía sau có cả nước lũ lẫn mãnh thú đang đuổi theo.

Trợ lý dẫn Vân Hề đến cửa văn phòng liền lặng lẽ rời đi, Tôn Tuấn vội vàng chìa tay chào đón Vân Hề: “Arvin, thật khiến ngài phí công.”

Vân Hề nhẹ nhàng bắt tay Tôn Tuấn rồi đi thẳng đến ghế ngồi đối diện bàn làm việc của hắn: “Bên kia chủ tịch Phương thế nào rồi?”

Tôn Tuấn ân cần bưng trà lên mời Vân Hề: “Luật sư đang can thiệp vào, khả năng có lẽ cần chút thời gian.”

“Ồ?” Vân Hề nhướn mày: “Chủ tịch Phương bên trong hẳn có người quen đúng không? Nếu không với năng lực của anh tôi tin chắc anh có thể bảo lãnh cho ngài ấy ra rồi? Kim ngạch còn gặp phiền phức khác sao?”

Tôn Tuấn xoa xoa mồ hôi lạnh trên trán: “Kim ngạch quả thực có chút lớn, hơn nữa người của chi cục thuế vừa mới đi, mức cụ thể bọn họ không điều tra, cho nên luật sư bên kia cũng cần có chút công phu.”

Vân Hề cười lạnh một tiếng rồi nói sang chuyện khác: “Vậy kế tiếp các người chuẩn bị thế nào rồi?”

“Chúng tôi đã tận lực phong tỏa tin tức online, các tòa soạn tương ứng với đám phóng viên đóng ổ phía dưới cũng có liên hệ rồi, về vấn đề giá cổ phiếu, chỉ cần chuyện này không tiếp tục mở rộng, có rung chuyển cũng trong vài ngày thôi. Người tố cáo tôi đã phái người đi thăm dò, tin tưởng rất nhanh sẽ có kết quả.”

“Tốt.” Vân Hề cười nói: “Hy vọng bên trong không thoát chạy như thiêu thân.”

“Không hề.” Tôn Tuấn liền cười nói: “Ngài Arvin yên tâm, dù sao Phương Hoa cũng đã thành lập nhiều năm, không có khả năng chỉ vì một nguyên nhân trốn thuế mà đổ gục được. Ngay từ đầu tôi cũng đã muốn xử lí nhanh sự việc, cho nên mới không muốn nói chuyện này cho ngài, điểm ấy là sai lầm của tôi, hy vọng ngài có thể tha thứ.”

“Được rồi.” Vân Hề vỗ vỗ áo đứng lên: “Chủ tịch Phương cùng Tôn tổng đã xử lý xong mọi chuyện, xem ra là tôi tò mò xen vào, nhưng mà có khả năng tôi sẽ ở lại đây lâu dài, có chuyện gì cần hỗ trợ Tôn tổng cứ mở miệng, dù sao hiện tại quan hệ giữa chúng ta là hợp tác mà.”

“Nhất định nhất định!” Tôn Tuấn liên tục gật đầu: “Vậy bây giờ ngài Arvin muốn đi đâu?”

“Trước tiên tôi về khách sạn trước, có chuyện gì thì ngay lập tức gọi điện cho tôi.”

“Tốt tốt.” Tôn Tuấn vừa nói vừa đi dẫn đường: “Tôi chở ngài đến khách sạn.”

Vân Hề lắc đầu: “Không cần, tổng giám đốc tôn hiện tại nhiều việc bận rộn, tôi tự về là được rồi. Hẹn gặp lại.”

“Hẹn gặp lại.”

Tôn Tuấn đưa mắt nhìn Vân Hề tiến vào thang máy lúc này nét cười trên mặt mới mất đi, cùng lúc này tiếng giày cao gót chói tai tiến lại gần, trợ lý cúi đầu đứng ở Tôn Tuấn phía sau, muốn nói mà không dám nói ra.

“Lần này cô xử trí rất khá.” Tôn Tuấn đưa mắt nhìn số tầng đang gaimr dân trên bảng điện tử: “Bộ phận tài vụ đã bị tra ra được, có khả năng mấy ngày nay chủ tịch cũng chưa về được, thay tôi hẹn trước mấy vị cấp trên kia.”

“Vâng.”

Tôn Tuấn gật đầu tiếp tục đi về phía trước, đi được hai bước lại dừng lại: “Vừa Arvin có nói gì không?”

Trợ lý suy nghĩ một chút sau đó nói: “Ngài Arvin hỏi lỗ thủng lần trước đã được khắc phục hay chưa, tôi liền trả lời đã khắc phục rồi.”

“Vậy là tốt rồi. ” Tôn Tuấn thở phào nhẹ nhõm: “Chuyện phòng tài vụ không nên bị lộ ra, nhất định không thể để cho Arvin biết, hiểu chưa?”

“Hiểu !”

Cùng lúc đó bên kia, Vân Hề trước khi đi ra phải ngụy trang một trận mới có thể an toàn thoát khỏi đám phóng viên trước cửa, rời khỏi phạm vi của Phương Hoa, Vân Hề lập tức móc di động liên lạc với Leon.

“Tình huống thế nào? ” Giọng nói của Leon rất co tinh thần, tuyệt không phải là dáng vẻ mắt ngủ cả đêm.

“Tôi đi đến Phươgn Hoa nhìn qua, biểu hiện không có gì khác biệt, thế nhưng thái độ của Tôn Tuấn và trợ lý của hắn có chút kỳ quái. Tôi còn nghe được Tôn Tuấn răn dạy thuộc hạ mấy câu “Không phải tôi đã nói đem hết nội thất bên trong cùng biển số nhà thay đổi hết rồi sao? Vì sao vẫn bị tìm được rồi?” , mọi chuyện đúng như theo anh suy đoán không phải chỉ đơn giản là trốn thuế.”

“Nội thất, biển số nhà… ” đầu bên kia điện thoại Leon tựa hồ lâm vào trầm tư, vẫn không nói gì, thẳng đến khi Vân Hề lên xe taxi mới nghe hắn nói lại: “Loại tình huống này đều giống nhau trước tiên cảnh sát đến mang chủ tịch đi, sau đó người của chi cục thuế đến kiểm toán, như vậy có khả năng Tôn Tuấn không muốn đối phương tra ra được.”

“Kinh doanh bí mật ! ” Vân Hề và Leon trăm miệng một lời nói.

Leon cười sảng khoái “Xem ra cậu có cùng suy nghĩ với tôi.”

“Ngoại trừ chuyện này tôi không nghĩ hắn có gì cần phải giấu tôi nữa. ” Vân Hề thản nhiên nói.

“Như vậy cậu nghĩ bước tiếp theo tôi nên làm như thế nào?”

Vân Hề nhìn chằm chằm ngoài cửa sổ, hơi làn môi mỏng nhẹ nhàng mở ra: “Rút.”

Leon cười cười, cúp điện thoại, hiển nhiên là đồng ý với cách làm của Vân Hề.

Nếu Phương Hoa có kinh doanh bí mật, như vậy sẽ có hai loại tình huống, một là sổ sách kia chuyên môn ghi lại những khoản rửa tiền, hai là trong nội bộ Phương Hoa có người ẩn nấp. Bất kể là ai, nhưng nghe khẩu khí Tôn Tuấn chắc hẳn đã bị người của chi cụ thuế bắt đi, như vậy vụ việc của Phương Hoa không chỉ đơn giản là trốn thuế.

Lúc trước kí kết hợp đồng với Phương Hoa Vân Hề đã vô cùng cao tay, tình huống này của Phương Hoa chính là vi phạm điều kiện hợp đồng, Christopher không chỉ có có thể rút lui, mà còn có thể khởi tố Phương Hoa vi ước đòi lấy bồi thường, tuy rằng một phen trắc trở Christopher chắc chắn có tổn thất, thế nhưng phải để tổn thất đã hạ xuống thấp nhất.

Hôm nay Christopher chỉ cần đem tiền đầu tư rút lại, vừa rút hợp đồng vừa đòi bồi thường, một ngày cảnh sát bên kia tung tin, bọn họ là có thể đem hợp đồng ra để chia Phương Hoa. Có lẽ, Vân Hề trực tiếp mang hợp đồng đến tìm Tôn Tuấn đàm phán, đương nhiên, còn phải mang vào một ít chứng cứ. Bất quá Vân Hề đang chuẩn bị tìm người thu thập chứng cứ, cậu không thể ngồi chờ chết.

Ngày thứ hai Phương Hoa bị nêu danh trốn thuế, đường cao tốc thành phố S xảy ra một vụ tai nạn giao thông, một chết một bị thương. Xế chiều hôm đó, cảnh sát giao thông thông báo nguyên nhân tai nạn là do phanh không ăn, mà này mới được đưa ra sử dụng có ba tháng.

Ngày thứ ba sau khi Phương Hoa bị nêu danh trốn thuế, các cơ quan chức năng lần thứ hai khám xét Phương Hoa, xế chiều hôm đó, truyền thông đưa tin độ an toàn của linh kiện do Phương Hoa sản xuất không đảm bảo.

Vì vậy, tiếp theo sự kiện trốn thuế, Phương Hoa lần thứ hai bị tuồn ra tin tức sản xuất linh kiện không đảm bảo tung ra thị trường, dẫn đến phát sinh tai nạn xe cộ, không chỉ có như vậy toàn bộ ô tô đã sản xuất ra phải bị thu hồi về, tất cả tổn thất đều do mình Phương Hoa gánh chịu.

Nhưng mà cho đến giờ phút này đám người Vân Hề vẫn chưa điều tra ra được kẻ nào đã nặc danh tố cáo Phương Hoa, bên kia cảnh sát cũng không có tin tức nào chứng tỏ Phương Hoa thực hiện rửa tiền, cổ phiếu Phương Hoa lần thứ hai chấn động.

Chuyện Phương Hoa trốn thuế còn chưa giải quyết được những doanh nhân hợp tác cũng Phương Hoa cung ứng ô tô lập tức đòi bồi thường, khoản tiền bồi thường lớn đến mức có thể dồn Phương Hoa và thế nùi mòn sông cạn. Mà hạng mục Phương Hoa cùng hợp tác với Christopher cũng bị ngừng lại, nếu Christopher đòi bồi thường thì khi đó Phương Hoa nhất định cũng không có tiền để bồi thường, đến lúc đó khoản tiền vô cùng lớn Christopher đầu tư vào cũng coi như rơi vào đáy biển.

Khuya hôm đó, Vân Hề cùng cán bộ cao cấp tập đoàn Christopher họp qua trực tuyến, lần này Christopher trượt chân ở Phương Hoa là cơ hội cho đám cổ đông phát tiết cái miệng, mà người phụ trách hạng mục này, Vân Hề đương nhiên cũng bị đám cổ đông đem ra phán xét.

Mặt leon vô cùng âm trầm, hắn vỗ mạnh lên mặt bàn: “Chuyện xảy ra cũng đã xảy ra rồi, điều hiện taị chúng ta cần làm là tiếp tục cứu trợ Phương Hoa chứ không phải lúc oán giận, cứ coi như mấy người nói ra thì sướng miệng nhưng nói rồi khoản tiền kia có quay lại được không.”

Cơ mặt Vân Hề có chút co rút, nếu như không phải là đang họp, cậu rất muốn cười váng lên, muốn cười thật to, xem ra Leon vừa học được từ vân nhạc một vài ngôn từ.

“Tiếp tục cứu trợ? ” một cổ đông nói, “Thế nào là tiếp tục cứu trợ? Hạng mục này còn chưa tiến hành được một nửa đã bị dừng lại, nếu chúng ta còn tiếp tục bơm tiền vào cho Phương Hoa tiếp tục hoạt động thì có lẽ chờ đến khi nó đóng cửa rồi mới thu được lại tiền chăng.”

Lông mày Vân Hề hơi nhăn lại, bất kể là ai thì tổn thất mà Christopher phải gánh chịu cũng thật lớn, mà đám cổ đông kia tuyệt đối sẽ không từ bỏ ý đồ riêng của mình.

“Arvin, chúng tôi đều là những người không rõ, cậu nắm kĩ Phương Hoa nhất có thể cho một vài ý kiến không? ” Một vị cổ đông nói.

Vân Hề liếc mắt nhìn đám cổ đông kia, sau đó nói: “Trước hết tôi muốn hỏi liệu các vị cổ đông có thể tiếp tục bơm tiền vào nữa không?”

“Nói đùa gì vậy? ” Vân Hề vừa nói xong, mọt vị cổ đông đã khoa trương phản đối: “Số tiền lúc trước chúng tôi đầu tư hầu như đã chết, nếu như tiếp tục bơm tiền, cậu có thể đảm bảo trong thời gian tới Phương Hoa sẽ không xảy ra chuyện gì nữa sao? Lúc trước các người chọn hợp tác cùng Phương Hoa tôi đã không đồng ý, hiện tại thì sao? Tôi tuyệt đối không đồng ý tiếp tục bơm tiền vào.”

“Tôi cũng không đồng ý.”

“Tôi cũng vậy.”

“Tôi cũng vậy.”

Ba cổ đông đều phụ họa nói.

“Tốt.” Vân Hề nói : “Lần này sai lầm trách nhiệm thuộc về tôi.”

“Arvin!” Leon cau mày nói.

Vân Hề lần nữa ngẩng mặt lên, ý bảo Leon đừng nói: “Mong các vị cho tôi thời gian nửa tháng, tôi nhất định sẽ có câu trả lời thuyết phục nhất đến các vị.”

“Tốt, nếu như nửa tháng sau tình trạng không có gì thay đổi thậm chí tồi tệ hơn, tôi có quyền yêu cầu cậu nhận lỗi nộp đơn từ chức, cùng với đó là gánh chịu tổn thất.”

“Tôi không đồng ý ! ” Leon trầm giọng nói, “Lúc trước hạng mục này đã được bàn bạc trước ban giám đốc rồi được thông qua, Arvin chỉ là người chấp hành, không có nghĩa vụ phải gánh chịu trách nhiệm.”

“Leon nói không sai, ” một gã cổ đông nói: “Quyết định đầu tư lần này là của chúng ta không liên quan gì đến Arvin.”

“Tôi đồng ý.” tên còn lại phụ họa nói.

Vẻ này đông kiến những người còn lại đối với lần này không có dị nghị liền lạnh lùng nói: “Không cần gánh chịu tổn thất thì có thể, thế nhưng Arvin phải tự nhận lỗi từ chức !”

“Được. ” Vân Hề gật đầu, “Nếu như nửa tháng sau hiện trạng không có gì cải tiến thậm chí tồi tệ hơn, tôi sẽ đưa đơn từ chức.”

Phòng làm việc tầng cao nhất của tập đoàn Hạo Hãn, trợ lý ôm một phần văn kiện gõ cửa phòng làm việc của Hàn Diệp Tu.

“Chủ tịch Hàn, đây là hợp đồng ngài muốn hợp tác cùng Phương Hoa.”

“Đặt ở trên bàn đi. ” Hàn Diệp Tu cũng không ngẩng đầu lên nói, “Một lát nữa tôi sẽ xem.”

Trợ lý gật đầu đem văn kiện đặt lên bàn Hàn Diệp Tu, bộ dáng muốn nói rồi lại thôi, không có ý muốn rời đi ngay .

Kí tên mình vào phần văn kiện bên phải, Hàn Diệp Tu ngẩng đầu nhìn hướng trợ lý: “Còn có chuyện gì?”

“Chủ tịch Hàn. ” Sắc mẳt trợ lý hơi kém: “Hiện tại với tình trạng này chuyện Phương Hoa phải phá sản đã không còn nghi ngờ gì, ngài chọn mua lại nó..”

“Không cần phải nói nữa. ” Hàn Diệp Tu khoát khoát tay, “Tôi tự tìm ra cách của mình, không còn sớm, đi về trước đi.”

Thấy không còn chuyện gì nữa, trợ lý cũng đành phải gật đầu chậm rãi rời khỏi phòng làm việc.

Hàn Diệp Tu cười cười, lấy trên tay trợ lý một phần văn kiện, theo phong cách của hắn sẽ không cần phải đi đến bước này, còn có thể khiến Vân Hề mắc kẹt bên trong.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio