Sự Báo Thù Của Tang Thi Hoàng

chương 136: 136

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“Mộ Lê Thần kích động nhìn căn cứ X thị cách đó không xa, hắn cảm giác được cường lực triệu hồi của Viêm Hỏa chi tâm”

An Dương đưa tay khoát lên vai Mộ Lê Thần, khuyên: “Bọn họ chỉ nói vậy thôi, A Thần em không cần phải so đo với bọn họ.”

Hứa Dịch Ngôn đương nhiên nghe ra ý châm chọc trong giọng nói An Dương, hắn cũng biết An Dương cố ý để Mộ Lê Thần động thủ xong mới giảng hòa, nhưng hắn bất chấp, hắn chỉ cần An Dương khuyên bảo cái loại sát tinh này là đủ rồi.

Lúc trước làm sao hắn lại không để cái tên thần bí vẫn đi theo sau An Dương đó vào mắt, cho rằng đó bất quá chỉ là dị năng giả cấp tám, không coi là gì, bây giờ hiện thực hung hăng đánh cho hắn một bạt tay.

Người này cũng là giả phẫn trư ăn lão hổ, dị năng giả cấp tám? Có dị năng giả cấp tám nào có thể nhẹ nhàng đông lạnh một Hỏa hệ dị năng giả cấp cao thành tượng băng như vậy?

Trách không được An Dương dám mang theo chỉ một tên hộ vệ mà nghênh ngang ra khỏi B thị…… Một dị năng giả cấp chín cường đại, so với một đống dị năng giả cấp tám càng dễ dùng hơn.

Nếu An Dương nổi lên sát tâm, bảo tên hộ vệ đó động thủ với bọn họ, bọn họ không hẳn là có thể trốn thoát được.

Hứa Dịch Ngôn là một người rất thức thời, hắn đoán được tình huống trước mắt bất lợi, liền lập tức hạ mình, giải thích với An Dương: “An tiên sinh, là thủ hạ của tôi không hiểu chuyện, mạo phạm hai người.”

Đối mặt với bộ dạng Hứa Dịch Ngôn hạ mình giải thích, An Dương cười tỏ vẻ chỉ là hiểu lầm, không cần phải trịnh trọng như vậy.

Nhưng kỳ thật trong lòng hắn càng thêm cảnh giác, người cao ngạo như Hứa Dịch Ngôn, nói cúi đầu liền cúi đầu, thậm chí hắn nhìn không ra Hứa Dịch Ngôn có chút không cam lòng hay miễn cưỡng nào, điều này rất nguy hiểm.

Mộ Lê Thần nhìn Hứa Dịch Ngôn giải thích với An Dương, vừa lòng nói với hắn: “Dùng hỏa làm tan tầng băng là có thể cứu hắn, chẳng qua phải làm tan băng trước khi mặt trời lặn, bằng không ngay cả thần tiên cũng khó cứu.”

Hứa Dịch Ngôn sửng sốt, sau mới kịp phản ứng, lập tức nói với những người không bị thương: “Mau, mấy người cùng làm tan băng đem hắn ra.”

Lần này rời khỏi căn cứ X thị, đi cùng hắn có rất nhiều các dị năng giả cấp tám, nhưng dị năng giả có thể trở về lại rất ít, có thể giảm thiểu tử vong liền cố gắng giảm thiểu, mặc dù ở căn cứ X thị Hỏa hệ dị năng giả tiến cấp rất nhanh, nhưng dị năng giả cấp tám cũng không phải dễ dàng tiến cấp thành công như vậy.

Hứa Dịch Ngôn ra lệnh, những người còn lại vốn tưởng mấy kẻ bị đóng băng là chết chắc rồi liền vội vàng sử dụng Hỏa hệ dị năng nung tan tầng băng, ngọn lửa màu trắng liếm láp tầng băng màu lam…

Nhiệt độ của ngọn lửa cực cao, nhưng Băng hệ dị năng cảu Mộ Lê Thần so với bọn họ còn cao hơn, tầng băng được nung tan rất chậm, mà lớp tuyết xung quanh đều bị độ nóng của lửa tỏa ra mà tan chảy gần hết, trong khi đó tầng băng mới hòa tan được một phần mỏng.

Hứa Dịch Ngôn nhìn tốc độ quá chậm, mà mặt trời đã sắp lặn. Bất đắc dĩ, gọi luôn đám người bị thương, chỉ cần không phải bị thương nặng đến mức một hỏa cầu cũng không phóng ra được thì phải gia nhập nung chảy tầng băng.

Rốt cuộc tại thời điểm mặt trời biến mất ở đường chân trời, trên người dị năng giả bị đóng băng cũng chỉ còn lại một ít mảng băng mỏng.

Dị năng giả hệ chữa lành bắt đầu chữa trị, hắn nhanh chóng thanh tỉnh.

Mà lúc này, mấy người vừa được cứu sống thì lạnh đến mức tay chân cứng đờ, mà đám người nãy giờ dốc toàn lực cứu bọn họ thì đầu đầy mồ hôi, mệt đến thở phì phò.

Đám dị năng giả mệt muốn chết rồi trong lòng đương nhiên sẽ oán hận, mà oán khí bọn họ không dám phát ra với hai người Mộ Lê Thần thực lực cường đại, cũng không dám phát ra với Hứa Dịch Ngôn là chỉ huy của bọn họ, bọn họ chỉ có thể thầm oán mấy tên xui xẻo bị Mộ Lê Thần đóng băng.

Ai kêu bọn hắn có mắt cũng như không đi trêu chọc sát tinh? Trêu chọc rồi còn muốn bọn họ hỗ trợ cứu người.

Bởi vì Mộ Lê Thần lập uy một hồi, liền không còn ai dám nói năng lỗ mãng hoặc xỉa xói sau lưng nữa.

Người có thể sống đến bây giờ đều thông minh, một đám từng lăn lộn trong biển núi tang thi sống sót trở ra, bọn họ đương nhiên biết cái gì mới là tốt nhất, biết cái gì gọi là có thể thân có thể khuất.

Cho dù vẫn có người mang quỷ trong lòng, cũng bị Mộ Lê Thần phát hiện sau đó để tang thi cấp cao đến không dấu vết giết chết, ai cũng sẽ không nghĩ rằng đều do hắn và An Dương âm mưu.

Một đường đi qua sa mạc rộng lớn bị băng tuyết bao phủ, mệt gần nửa năm cuối cùng cũng đến căn cứ X thị.

Căn cứ X thị quả thật rất được trời ưu ái, trước tận thế xung quanh người ở thưa thớt, sau mạt thế cũng không có bao nhiêu tang thi, ngay cả biến dị thú cũng rất ít.

Nhìn băng tuyết xa xa bao trùm trên đường chân trời bắt đầu xuất hiện tường thành rộng lớn, kia chính là căn cứ X thị.

Căn cứ X thị tuy rằng thành lập ở nơi có vị trí rất tốt trong sa mạc, nhưng tường thành cao lớn chắc chắn không hề kém căn cứ B thị, nói vậy Hứa gia gia chủ hẳn là một người nhìn xa trông rộng, vẫn chưa bởi vì an ổn nhất thời mà không thèm tu bổ hàng phòng ngự căn cứ.

Hai mắt Mộ Lê Thần kích động nhìn căn cứ X thị cách đó không xa, hắn cảm giác được cường lực triệu hồi của Viêm Hỏa chi tâm, những viên Ngũ Hành chi tâm còn lại nằm trong túi da của hắn bắt đầu rối loạn bất an, may mắn hắn có dán lên túi da bùa của Mục Nhiên mới vẽ ra.

Trước khi tiến vào căn cứ X thị phía trước, An Dương đến cạnh Hứa Dịch Ngôn, làm như tò mò hỏi: “Căn cứ X thị dùng phương pháp gì kiểm tra virus tang thi?”

Từng căn cứ đều có một dụng cụ kiểm tra virus tang thi, để tránh có người mang virus vào căn cứ. Mà Mộ Lê Thần là tang thi hoàng, nếu bị thứ dụng cụ kia đảo qua lập tức sẽ bại lộ thân phận.

Hứa Dịch Ngôn không nghĩ tới bên người mình có một con tang thi mai phục lâu như vậy, hơn nữa còn là tang thi hoàng, hắn tưởng rằng An Dương chỉ là hiếu kỳ mà hỏi một chút, cũng không giấu diếm, nói: “Ai muốn vào căn cứ đều phải đến phòng cách ly lấy máu xét nghiệm.”

An Dương khẽ nhíu mày nói: “Lấy máu? Chẳng phải là lãng phí thời gian sao? Sao không sử dụng máy dò xét tiện lợi hơn?”

Hiện tại rất nhiều căn cứ loại nhỏ đều dùng máy dò xét, tại sao X thị lại không có?

Hứa Dịch Ngôn cũng biết nghi hoặc của An Dương, liền giải thích: “Máy dò xét đôi khi không thể dò ra một virus tang thi ẩn tàng tương đối sâu, cho nên vẫn sử dụng phương pháp lấy máu xét nghiệm nguyên thủy nhất là được. Hơn nữa chúng tôi nghiên cứu ra một công cụ xét nghiệm máu, rất nhanh, sẽ không tốn bao nhiêu thời gian.”

An Dương thần sắc thản nhiên gật đầu, sau đó lại nói bóng nói gió cùng Hứa Dịch Ngôn hỏi thăm chút tin tức, cuối cùng mới trở lại bên người Mộ Lê Thần, lặng lẽ đem những gì vừa nghe được nói cho hắn.

Mộ Lê Thần sau khi nghe xong ngược lại yên tâm, nói: “Nếu là máy dò xét thì tôi còn lo lắng sẽ bại lộ thân phận, chứ nếu là lấy máu xét nghiệm thì không có vấn đề.”

An Dương không hiểu lắm, Mộ Lê Thần chỉ cười cười, hắn muốn lấy một ống máu từ thế thân của mình vẫn còn bị nhốt trong không gian.

Thế thân kia chính là người lúc trước khi Mộ Lê Thần muốn trà trộn vào căn cứ B thị, bị An Dương chộp tới làm thế thân qua mặt máy dò xét, đến giờ vẫn còn bị An Dương nhốt trong không gian chưa thả.

An Dương nghe Mộ Lê Thần nói, dùng tinh thần lực khống chế công cụ, từ trên người tên thế thân đang hôn mê rút ra một ống máu, từ khi hắn nhận được truyền thừa của đan đế, liền có thể đứng bên ngoài không gian, dùng tinh thần lực khống chế không gian làm thứ mình muốn.

An Dương lấy máu xong, tâm vừa động, ống máu tươi kia liền xuất hiện trong tay.

Động tác Mộ Lê Thần cực nhanh đem ống nghiệm chứa máu đổ lên cổ tay trái mình, sau đó An Dương trợn mắt há hốc mồm nhìn một màn kỳ cảnh trước mặt.

Máu không rơi xuống đất, chỉ ngưng lại trên cổ tay tái nhợ, chậm rãi thấm vào làn da, từ từ biến mất.

“Đây là……”

Mộ Lê Thần nhìn cổ tay trái mình càng giống với người thường mới giải thích cho An Dương: “Này chẳng qua là khống chế cơ thể một chút mà thôi, đợi đến khi lấy máu, tôi liền có thể khống chế số máu bên trong cổ tay bị rút ra.”

Dù sao ngoại trừ số máu lúc nãy, trong cơ thể hắn cũng không có máu, bác sĩ trong đó có muốn lấy cũng không được.

Mộ Lê Thần sau khi nói xong, lại nhíu mày: “Bất quá còn có một vấn đề cần giải quyết.”

An Dương hỏi: “Vấn đề gì?”

Mộ Lê Thần nói: “Da tôi rất… cứng, mũi kim làm sao đâm vào được?”

An Dương nghĩ nghĩ, có chút do dự hỏi: “Vậy…… Có cần nói em là Cường hóa dị năng giả hay không, da thịt đã trải qua cường hóa là đao thương bất nhập, không để người khác lấy máu em, tự em lấy.”

Mộ Lê Thần gật gật đầu: “Xem ra cũng chỉ có thể như thế, nếu tôi làm lộ quá nhiều thực lực mà nói, có phải sẽ gây bất lợi cho kế hoạch hay không?”

An Dương lắc lắc đầu: “Kệ nó, đi một bước tính một bước. Mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên.”

Mộ Lê Thần cũng không nói gì nữa, bất quá kết cục sớm đã định, hắn có nói gì cũng sẽ không khiến Viêm Hỏa chi tâm tự động chạy tới bàn tay hắn.

Hơn nữa hắn có thể cảm giác được dưới lòng đất căn cứ X thị có nồng đậm năng lượng thuộc tính hỏa, trong nguồn năng lượng này còn bao hàm khí tức của sinh mệnh khổng lồ, này có nghĩa dưới đất có rất nhiều biến dị thú hoặc là tang thi thú thuộc tính hỏa cường đại.

Nếu thời điểm cuối cùng mà thất bại, hắn còn có thể dẫn đàn thú dưới đó phá hư X thị, mà hắn thì thoải mái làm ngư ông đắc lợi.

Về phần người trong căn cứ X thị sẽ như thế nào? Liên quan đến hắn sao?

Mộ Lê Thần và An Dương đi theo Hứa Dịch Ngôn tiến vào căn cứ X thị, vừa vào phạm vi căn cứ một bước, liền cảm giác được nhiệt độ rét lạnh trở nên cực kỳ ấm áp, khiến người ta hận không thể lập tức cởi hết quần áo trên người ra, chỉ mặc quần cộc áo ngắn tay thôi.

Hai người được Hứa Dịch Ngôn dẫn vào một gian phòng cách ly gian, gian phòng cách ly này là cho khách quý sử dụng, cho nên bác sĩ bên trong rất nhàn nhã, còn mấy gian bên cạnh chật ních, khác biệt rõ ràng.

Hứa Dịch Ngôn đại khái muốn làm mẫu cho hai người An Dương, cho nên hắn đi lấy máu đầu tiên.

Bác sĩ rút một ống máu từ tay hắn ra, sau đó đổ máu vào chỗ lõm một dụng cụ kim loại giống với bồn rửa tay, rất nhanh dụng cụ đó liền truyền ra tiếng động ‘Tích tích—’ thật dài, sau đó máu bị một dòng nước cuốn trôi.

Xong, Hứa Dịch Ngôn đứng dậy nhìn về phía An Dương và Mộ Lê Thần, Mộ Lê Thần nhẹ nhàng gật đầu với An Dương, mình đi trước.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio